Tống gia thôn cùng Trương gia thôn cách không xa, Lý Đại Hồng chân cẳng tuy rằng không nhanh nhẹn, chậm rãi đi từ từ mất gần một giờ, vừa lúc là thời gian Trương gia đang chuẩn bị ăn cơm.
“Đại tỷ, ngươi sao tới?” Lý Tế Hồng thấy nàng vào cửa, cười đứng dậy lại đây đón nàng.
Lý Đại Hồng cười nói: “Ninh Ninh mang cho ta rượu thuốc kia dùng tốt đó, ta đã tốt hơn một chút rồi, liền muốn mang cho các ngươi một chút đồ vật. Đây là ngày hôm qua Đại Trụ đi bắt cá, để lại cho các ngươi.”
Lý Tế Hồng nhìn này cá, trong lòng cao hứng, trong miệng lại nói: Người một nhà khách khí gì?”
Trong phòng Trương Ninh cũng buông chén đũa đi tới.
“Dì cả.” Nàng thấy Lý Đại Hồng chớp chớp mắt, liền biết việc này là thành, trong lòng không tránh được có vài phần cao hứng.
“Dì cả vào nhà đi, chúng ta đang muốn ăn cơm đây.” Trương Ninh đỡ nàng vào phòng.
Tống Hồng Mai thấy thế, đối với nam nhân chính mình Trương An nhỏ giọng nói: “Cũng không thấy cô em chồng đối với nương hiếu thuận như vậy, thật là bạch nhãn lang.”
Trương An nhưng thật ra không nói chuyện, hắn đối với việc của nữ nhân không có hứng thú, chỉ nghĩ cha hắn nói việc nhận thầu hồ nước kia. Nếu là việc này có thể thành, về sau khả năng không thiếu tiền đâu.
Hắn nhìn muội muội chính mình như hoa như ngọc, trong lòng suy nghĩ chỉ cần muội muội này gật đầu gả qua đó, việc này liền thành.
Bên này Lý Tế Hồng đem cá vào trong phòng bếp, cũng lại đây tiếp đón đại tỷ chính mình.
Tỷ muội hai tuy rằng cách gần, nhưng là ngày thường lại rất ít khi đi lại, chỉ là bọn tiểu bối ngẫu nhiên đưa đến đồ vật, xem như duy trì tình cảm.
Lý Đại Hồng cũng không cầm đũa, thừa dịp tất cả mọi người đều ở đây, liền đem mục đích chính mình tới trước nói. Nàng biết hiện tại Tống gia bên này đã nghĩ đến đem Trương Ninh gả vào trong nhà trưởng thôn, nàng liền tính toán cùng muội muội chính mình lén nói đến hôn sự Tống Kiến Quốc, khẳng định là vô dụng, còn không bằng trước mặt tất cả mọi người nói thẳng, làm ầm ĩ lên còn có thể đem mọi việc làm cho tốt.
“Có đại tẩu tử trước đây từng gặp mặt Ninh Ninh, trong lòng cực kì yêu thích, lúc nãy mới cùng ta nói việc này. Người ta cũng sảng khoái, nói là nếu đồng ý việc hôn nhân này, có thể lấy một ngàn đồng tiền làm sính lễ.”
“Một ngàn khối?” Tống Hồng Mai nghe lời này đôi mắt đều sáng. Lập tức trong lòng lại có chút hâm mộ ghen ghét, chính mình đến Trương gia, mới cầm có 500 khối sính lễ thôi đó.
Bên cạnh Trương Lão Tam liếc nàng một cái, lại đanh mặt nói: “Tống Kiến Quốc là người đã từng cưới tức phụ, Trương Ninh nhà chúng ta gả qua không thích hợp.”
“Có gì không thích hợp, cũng không phải Tống Kiến Quốc không tốt.” Lý Đại Hồng tận lực cười nói. Muội phu nàng có cái ý định gì, nàng còn không rõ sao, nếu thật sự thương khuê nữ, làm sao có thể nói Trương Kiến Quốc như vậy.
Lý Tế Hồng nhưng thật ra có chút động tâm, việc hồ nước kia nàng không hiểu lắm, nhưng một ngàn đồng tiền này là hàng thật giá thật. Bất quá nam nhân nàng không mở miệng, nàng cũng không dám nói chuyện, chỉ có thể lấy ánh mắt nhìn Trương Lão Tam, chờ hắn mở miệng.
Tống Hồng Mai thấy người nhà chồng đều không nói lời nào, trong lòng nóng nảy, đây chính là một ngàn đồng tiền đấy, cô em chồng này gả qua đó, tiền này còn không phải đều là của nàng vàTrương An. Này còn do dự cái gì a, nàng nhịn không được kéo kéo Trương An, bảo hắn nói chuyện khuyên nhủ.
Trương An trừng mắt nhìn nàng một cái, không nói chuyện, trong lòng cũng đang âm thầm tính toán. Hồ nước kia nếu lấy được mà việc cũng thuận lợi thì ba năm một ngàn đồng tiền khẳng định là có. Hơn nữa chỉ cần muội muội chính mình gả đến tronh nhà trưởng thôn, hồ nước này nhưng có thể làm ăn lâu dài.
Tính toán rõ ràng sự việc, trong lòng hắn tất nhiên không nghĩ sẽ gả muội muội Trương Ninh đến Tống gia bên kia. Hắn đối với Trương Lão Tam nói: “Cha, ta cảm thấy việc này không thành, chúng ta không phải đều đã cùng trưởng thôn nói xong rồi sao, hôn sự này sao có thể tùy tiện thay đổi?”
“Cái gì? Hôn sự?!” Trương Ninh đột nhiên trừng mắt nhìn hắn.
Trương An vốn dĩ không định hỏi ý kiến nàng, trước mắt nghe nàng hỏi, cũng không gạt, “Lần trước trưởng thôn lại đây hỏi, nói là muốn ngươi gả qua nhà hắn làm tức phụ, cha nương suy nghĩ nhà bọn họ điều kiện không tồi, Trương Bân lớn lên cũng coi như có thể diện, liền đáp ứng rồi.”
“Thiếu đánh rắm!”
Trương Ninh đột nhiên đứng lên, trong miệng nhịn không được mắng lời thô tục, “Ta gả chồng chuyện lớn như vậy, sao không ai hỏi qua ý kiến của ta liền tự quyết định như vậy ?”
“Trương Ninh, ngươi làm cái gì đó?!” Trương Lão Tam vỗ cái bàn quát lớn một tiếng. “Ngươi làm phản sao, ở trước mặt ta còn đối với ca ca ngươi hô to gọi nhỏ, nói cho ngươi, hôn sự này là ngươi lão tử định ra, ngươi không đáp ứng cũng phải đáp ứng.”
Lý Đại Hồng vừa nghe, tức khắc nhíu mày, nhìn cháu gái ngoại mình đỏ đôi mắt, nàng chạy nhanh nói: “Muội phu, ngươi nói lời này có ý gì, kết hôn là đại sự, còn không phải cần Ninh Ninh đồng ý mới thành, bằng không về sau sống cũng không thoải mái?”
“Đại tỷ, đây là chuyện nhà của chúng ta, ngươi cũng đừng quản. Hôn sự Tống gia kia ngươi đi trở về đi, nhà của chúng ta không đáp ứng.” Trương Lão Tam rất là kiên quyết trả lời.
Lý Đại Hồng còn muốn nói nữa, lại bị muội muội Lý Tế Hồng của nàng kéo lại, “Tỷ, ngươi cũng đừng quản, hài tử và cha hắn đều không cao hứng.”
Lý Đại Hồng nghe vậy, cũng biết chính mình đây là quản không được việc này. Cha nương người ta đều ở đây, nàng nhiều lắm là phụ một chút thôi, sao có thể làm chủ a. Cho nên nàng lại nhìn Trương Ninh.
Bên này Trương Lão Tam còn tiếp tục nói: “Dù sao hôn sự này, ta đã đồng ý, hôm nay ngươi đã biết cũng tốt, mấy ngày nay chuẩn bị cho tốt, mau mau đem hôn sự hoàn thành đi.”
Lý Tế Hồng cũng khuyên khuê nữ, “Ninh Ninh a, ngươi nghe cha ngươi không sai đâu. Kết hôn vốn dĩ chính là người trong nhà định đoạt, tiểu hài tử như ngươi cũng không hiểu.”
Trương Ninh mắt lạnh nhìn cái cảnh tượng này, phảng phất rất nhiều năm trước cảnh tượng lại lần nữa tái hiện giống nhau. Nàng cũng không muốn gả cho Trương Bân, nhưng là mọi người trong nhà đều nói nàng, muốn đuổi nàng ra cửa. Nàng khi đó thị trấn còn ít đi cũng không biết chính mình có thể đi nơi nào, lại nghĩ sớm muộn gì phải gả cho người. Dù sao mỗi ngày là chính mình, sống cho tốt, ở nơi nào đều giống nhau.
Cho nên nàng thỏa hiệp, lại hại cả đời bản thân. Những năm bị đánh chửi đó, cực cực khổ cực, nàng hiện tại nhớ đến trong lòng liền từng đợt sợ hãi.
Nàng cắn răng gắt gao, sau đó gằn từng chữ: “Ta sẽ không gả cho Trương Bân, các ngươi đồng ý là chuyện các ngươi. Ta đã hơn hai mươi tuổi rồi, các ngươi không có biện pháp thay ta làm chủ. Nếu bức ép ta, ta liền một đâm đầu chết, xem nhà Trương Bân có nguyện ý hay không muốn một cái người chết.”
“Phanh!” Trương Lão Tam hung hăng chụp cái bàn, trên mặt gân xanh tuôn ra đứng lên, chỉ vào Trương Ninh nói: “Ngươi nói lại thử xem xem, lão tử đánh chết ngươi!”
Trương Ninh cắn răng nhìn hắn, ánh mắt rất là kiên định, không hề có sợ hãi.
“Ngươi trừ đánh ta ra, còn có thể làm cái gì sao?” Trương Ninh cười lạnh nói một câu, xoay người liền hướng tới ngoài cửa đi đến.
“Ngươi đi, ngươi đi rồi cũng đừng trở về!” Trương Lão Tam đối với nàng rống lớn nói. Hắn cũng không tin, chính mình một cái lão tử, còn quản không được chính mình thân sinh khuê nữ.
Bất quá Trương Ninh lại kiên định đi ra ngoài, liền không có một chút đình chỉ bước chân.
Bên này Lý Tế Hồng sốt ruột không chịu được, “Lão tử, hài tử đi rồi làm sao đây, nếu không ta đi tìm xem?” Nàng nhưng thật ra muốn đi, chính là không dám động.
“Tìm gì?!” Trương Lão Tam hung hăng trừng mắt với nàng, “Chết ở bên ngoài rồi tính.”
Lý Đại Hồng nhìn tình huống này, trong lòng đối với muội phu cùng muội muội thất vọng cực kỳ. Nàng cũng biết việc hôm nay do chính mình làm ra, chỉ sợ hai vợ chồng này cũng xem nàng không vừa mắt đó, dứt khoát cũng không ngây người quá lâu, gấp gáp cùng muội muội mình chào hỏi liền đi ra ngoài. Nàng còn phải đi tìm Ninh Ninh, hy vọng nha đầu này thông minh, trực tiếp đi đến nhà nàng thì tốt rồi.
Khi tới cửa thôn thời, nàng quả nhiên nhìn thấy Trương Ninh ngồi ở trên tảng đá chờ nàng. Chạy nhanh vài bước đi qua, cười nói: “Ngươi nha đầu này nhưng thật ra rất thông minh, còn biết chờ ta.”
Trương Ninh đứng lên, trên mặt đã không còn nước mắt, cũng cười một chút, “Ta hiện tại nhưng không nơi để đi, chỉ có thể bám lấy dì cả, ngươi nhưng đừng ghét bỏ ta.”
“Kia sao có thể a, ta đã sớm coi ngươi như khuê nữ trong nhà rồi, đi thôi, về nhà đi. Vừa nãy cơm trưa cũng chưa ăn đâu, trở về làm cho ngươi ăn ngon.”
Lý Đại Hồng nói liền lôi kéo tay nàng hướng thôn bên ngoài đi.
Trên đường Lý Đại Hồng hỏi suy nghĩ của Trương Ninh. Rốt cuộc hiện tại Trương Lão Tam sẽ không đồng ý hôn sự này của Tống gia, quyết tâm muốn đem nàng gả đến nhà trưởng thôn.
“Hiện tại đều là tân xã hội, hôn nhân tự do. Bọn họ không đồng ý, ta liền tự mình kết hôn.” Trương Ninh nói rất kiên quyết, nàng đời này là tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp. Nàng đối mặt với gương mặt ngạc nhiên của Lý Đại Hồng nói: “Dì cả, ta cùng Tống gia hôn sự này, còn phải phiền toái ngài giúp đỡ thu xếp nhiều rồi, đến lúc đó ngài chính là trưởng bối của ta, cũng xem như chính mình không cùng người ta bỏ trốn, được không?”
“Bỏ trốn cái gì mà bỏ trốn.” Lý Đại Hồng bị nàng nói đùa, “Ngươi có quyết tâm như vậy, ta liền giúp ngươi. Nếu cha ngươi kiên quyết không đồng ý, cũng không cho ngươi từ trong nhà xuất giá, ngươi liền từ trong phòng ta gả đi, giống như là ta gả khuê nữ.”
“Tình cảm tốt, lại còn gần, cũng không uổng công vô ích.” Trương Ninh nói cũng cao hứng lên.
Quyết định tốt ý định của mình, lúc sau, Trương Ninh hoàn toàn không bị người trong nhà gây ảnh hưởng, sau khi tới nhà Lý Đại Hồng, liền thanh thản ổn định sinh hoạt. Giống như khuê nữ thân sinh, giúp đỡ Lý Đại Hồng bận rộn trong ngoài.
Nàng làm việc tinh tế, sau khi tới nhà Lý Đại Hồng, trong nhà Lý Đại Hồng cũng được thu thập thỏa đáng.
Tống gia trong thôn có người nhìn bộ dáng làm việc nhanh nhẹn này của nàng, cũng đều đỏ mắt, một ít lão tẩu tử tụ tập lại đây hỏi thăm tình huống.
Việc này truyền tới tai Tống mẫu, Tống mẫu tức khắc nóng nảy. Lại không biết Tống gia là cái tình huống như thế nào, cho nên cũng không dám đối với bên ngoài nói đó là người nhà mình định ra hôn sự, vì vậy ăn xong cơm trưa xong, liền tìm một cơ hội đi nhà Lý Đại Hồng hỏi chuyện này.
Trương Ninh nhìn nàng đến, vô cùng nhiệt tình kêu thím, liền trốn vào trong phòng.
Tống mẫu thấy bộ dáng của nàng, liền biết cô nương này biết việc hôn nhân này, trong lòng mừng thầm, lại chạy nhanh lôi kéo Lý Đại Hồng vào trong viện hỏi tình huống.
“Ta mấy ngày hôm trước đi cùng muội muội ta nói, mới biết được bọn họ cũng có nhìn trúng một nhà khác nữa, chính là chất nữ này của ta là người có chủ kiến, cảm thấy nam hài tử nhà kia không đáng tin cậy, không có ý thức trách nhiệm, cho nên không đồng ý. Cha nàng tính tình không tốt, liền mắng nàng, hiện tại trước sống ở nhà ta. Thậm chí sự việc kia của nhà ngươi, ta cũng cùng nàng nói, nàng nói cũng không ngại sự việc trước kia của Kiến Quốc, chỉ cần người tốt là được.”
Đầu tiên, nghe Lý Đại Hồng nói nhà người ta định được người rồi, Tống mẫu trong lòng lộp bộp một cái, mặt sau lại nghe được cô nương người ta nhìn trúng nhi tử của mình, Tống mẫu cảm giác tâm tình chính mình bị đưa lên rồi lại đưa xuống, kém xíu không chịu được nữa đấy.
“Vậy việc này rốt cuộc là có được hay không?”
Lý Đại Hồng thở dài, “Ngươi đừng vội, ta có chút từ tục tĩu cần phải nói trước. Điều kiện cháu gái ngoại của ta, ngươi cũng thấy rồi, đến chỗ ta ở mới có vài ngày đâu, trong thôn đã bao nhiêu nhà hỏi thăm đi. Cũng không khiến một nhà các ngươi chịu thiệt, ta đây là nhìn vào ngày trước cùng các ngươi nói trước cho nên mới không đáp ứng người ta.”
“Ta đến cảm tạ đại muội muội.” Tống mẫu thân thiện cười nói.
Lý Đại Hồng lại nói: “Chẳng qua ta cũng cùng ngươi nói, đại chất nữ của ta nhà mẹ đẻ bên kia nhất định phải gả nàng cho nhà người khác, nàng chính mình không đồng ý, cho nên mới đến chỗ ta, ý định của nàng là nếu nhà các ngươi đồng ý, nàng liền từ bên này của ta xuất giá. Bất quá tẩu tử, ta lời này cũng muốn nói trước một chút tuy không dễ nghe nhưng ngươi đừng nhìn nàng không từ nhà mẹ đẻ xuất giá, về sau liền xem nhẹ nàng, cũng đừng về sau cãi nhau không có việc gì lại lấy những việc này khinh bỉ nàng, bằng không ta cũng không đồng ý đâu. Nhà người ta kia thế nhưng chính là người nhà trưởng thôn, điều kiện tốt bao nhiêu đâu, cũng không phải là nàng cầu nhà ngươi.”