Tim Tề Xán đập mạnh như nổi trống.
Hắn không muốn bị nhìn ra bản thân đang căng thẳng và lúng túng, nhưng tiếng vang trong l*иg ngực quá lớn. Lý trí nói rằng đối phương sẽ không thấy gì đâu, nhưng hắn vẫn có cảm giác cả thế giới đều nghe được hết rồi, không cách nào che giấu.
Chung Ý Ninh rũ mắt, lông mi ngoan ngoãn phủ xuống, chỉ vậy thôi cũng đủ khiến lòng Tề Xán mềm nhũn. Hắn hôn lên đôi mắt, rồi đến gò má của cậu.
Tề Xán khẩn trương đến mức không nhìn ra Chung Ý Ninh cũng đang run rẩy. Vào thời điểm môi sắp chạm môi, cậu liền giãy ra.
Lòng hắn hẫng một nhịp.
May là cậu chỉ đi tắt đèn.
Nhưng sau đó Chung Ý Ninh lại nói: "Đến nhanh đi, lát 10h rưỡi tôi còn có một cuộc hẹn điện thoại." Giọng nói trong trẻo của cậu là thanh âm ưa thích của Tề Xán, nhưng giờ đây âm thanh này tựa như một tia sáng chiếu rọi màn sương đêm, xé toang mọi kiều diễm và ám muội.
Tề Xán giật mình, chợt nhớ ra quan hệ của bọn họ chỉ là một cuộc hôn nhân sắp đặt, ý nghĩa với hắn như nào thì đối với Chung Ý Ninh cũng là như thế. Bọn họ không vì tình yêu mà đến với nhau, chẳng qua xuất phát từ nhu cầu thực tế của hai bên mới làm nên hôn sự này.
Bị một chậu nước lạnh thức tỉnh, Tề Xán tự nhủ với bản thân, đừng làm những điều vớ vẩn nữa.
Hắn chậm rãi đặt Chung Ý Ninh dưới thân mình. Chắc là vì sợ đau nên đầu ngón tay cậu bấu chặt lưng hắn, nhưng cậu vẫn kiên quyết không kêu thành tiếng. Đau đớn sau lưng truyền đến khiến Tề Xán sinh ra chút vui vẻ vì hành động nhỏ của cậu. Khi một phần của hắn đã ở trong cơ thể Chung Ý Ninh, hắn rốt cuộc cũng mềm lòng, nhẹ giọng dỗ dành cậu đừng sợ. Tề Xán hy vọng cậu có thể ỷ lại mình nhiều hơn, hoặc trực tiếp cầu xin hắn tha thứ càng tốt, nhưng cậu chỉ cắn chặt hàm răng, thực hiện tiếp nghĩa vụ chồng chồng một cách chuyên nghiệp.
Trong lòng Tề Xán cảm thấy có chút mất mát, tuy thân thể không còn khoảng cách nhưng cô dâu nhỏ vẫn chưa thân thiết hơn với hắn. Do đó Tề Xán xấu xa quyết định dùng thêm lực, mãi đến khi Chung Ý Ninh không thể khống chế nữa, bật ra những tiếng kêu tựa như mèo con thì hắn mới dừng lại. Giọng nói trong trẻo không còn lạnh lùng, kết hợp với âm mũi mềm mại khiến nồng tình mật ý bị thổi bay bởi thái độ lạnh nhạt của cậu khi nãy nhanh chóng quay trở lại. Hắn thương tiếc hôn lên chóp mũi của Chung Ý Ninh.
(Truyện Cục cưng rồng phun lửa của ta chỉ được đăng tải tại WordPress và s1apihd.com AnnAnn248/ Annkamup)
Thể lực tiêu hao nhiều hơn Chung Ý Ninh nghĩ, vì thế vào thời điểm đáng lẽ phải nghe điện thoại, cậu lại mơ màng ngủ thϊếp đi trong l*иg ngực của Tề Xán. Về phần tại sao lại là nằm trong ngực thì cứ hỏi lão nam nhân kia.
Giờ phút này, Tề Xán đang vừa vuốt ve vầng trán lấm tấm mồ hôi của cậu, vừa xoắn xuýt trong lòng. Nếu không đánh thức Chung Ý Ninh sẽ làm cậu lỡ công tác, và cậu sẽ không được vui. Nhưng gọi người mới bị hắn hành hạ đến kiệt sức tỉnh dậy thì vô nhân tính quá. Tề Xán – thủ phạm được tiện nghi mà còn ra vẻ – thầm nghĩ.
Hắn xoa mồ hôi trên chóp mũi cậu. Nhìn khóe mắt còn đỏ ửng vì tìиɧ ɖu͙© của Chung Ý Ninh, nội tâm dâng lên niềm thỏa mãn kỳ lạ.
Tề Xán thật sự yêu thích một Chung Ý Ninh dịu ngoan, không chút đề phòng lúc này.
Ôm lấy người trong lòng, nhìn đến điện thoại cậu đặt ở đầu giường, hắn tàn nhẫn ấn nút tắt máy, hung hăng trừng mắt một lúc với chiếc điện thoại. Tề Xán luôn-trầm-ổn lâu lắm rồi chưa làm ra những chuyện trẻ con như lén tắt máy của một người để ôm người đó ngủ cho ngon thế này.
Bất chợt, trong đầu hắn hiện lên khuôn mặt nhỏ tức giận vì lỡ việc của Chung Ý Ninh. Lương tâm hiếm hoi trỗi dậy khiến hắn đành ảo não mở lại điện thoại lên.
Chung Ý Ninh là một người cuồng công việc, nếu đã cùng cậu kết hôn thì hẳn nên tôn trọng khía cạnh này của cậu.
Tề Xán tính toán, nếu giờ có ai gọi đến thì hắn sẽ đánh thức cậu.
Cô dâu nhỏ nhà hắn thực sự là một thanh niên yêu công tác hơn bất kỳ điều gì.
Hắn vuốt tóc cậu, ánh mắt tràn ngập nhu tình: "Em đã vất vả rồi", sau đó cúi xuống hôn lấy người trong lòng.
Chắc do ông trời nghe hiểu lòng Tề Xán, điện thoại Chung Ý Ninh không rung lên thêm lần nào nữa. Hắn trông coi cậu rồi dần chìm vào giấc ngủ.
(Truyện Cục cưng rồng phun lửa của ta chỉ được đăng tải tại WordPress và s1apihd.com AnnAnn248/ Annkamup)
Hôm sau Tề Xán tỉnh dậy từ sớm. Không giống với Chung Ý Ninh còn trẻ tuổi, hắn đã trải qua rất nhiều buổi sáng khác nhau, nhưng đây là một trong những buổi sáng đặc biệt nhất trong đời hắn. Càng nghĩ, khóe miệng hắn càng giương lên.
Sau đêm hôm qua, hắn rất mong chờ phản ứng của Chung Ý Ninh khi tỉnh lại. Do đó, khi phát hiện cậu khẽ cử động trong vòng tay mình, Tề Xán nhanh chóng nhắm mắt lại.
Chung Ý Ninh nhấc nhẹ cánh tay đang ôm mình ra, rồi vươn tay với lấy điện thoại. Tề Xán lặng lẽ mở mắt, thấy cậu đang bắt đầu trả lời tin nhắn, không đoái hoài gì đến hắn. Hừ, trước sau gì hắn cũng sẽ cho nổ tung cái công ty này.
Mặc dù tạm thời chưa biết Chung Ý Ninh nghĩ gì, nhưng Tề Xán đã tự bật bộ lọc mù quáng dành riêng cho cậu. Hắn nhìn cậu làm gì cũng thấy dễ thương, cảm thấy thương tiếc vô cùng. Tề Xán không rõ đây là kết quả của quá trình tiếp xúc lâu ngày nên nảy sinh tình yêu, hay là hắn đã nhất kiến chung tình từ đầu với cậu, sau khi bị hormone kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng không thể kiểm soát.
Thời điểm cùng nhau ra ngoài, Tề Xán muốn nắm tay Chung Ý Ninh, nhưng vẻ mặt cậu có hơi mất tự nhiên. Dù sao bọn họ mới biết nhau không lâu, hắn không đoán được suy nghĩ của đối phương nên vội vàng rút tay về trước khi bị từ chối. Lão nam nhân bề ngoài thì tỏ vẻ không để ý đến chút lúng túng này, nhưng trong lòng đã đau xót cho bản thân, cảm thấy mình dùng xong liền bị vứt bỏ.