Mau Xuyên Hắc Hóa: Nam Thần Bệnh Kiều

Chương 12: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (12)

Edit: Jinly

Chương 12: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (12)

Những chỗ xanh tím trên cơ thể cô ...

Đều là dấu vết do hắn để lại ...

Môi cô, cơ thể ... đều nhiễm hơi thở của hắn.

Điều này khiến hắn vô cùng hài lòng, bộ phận nào đó trên cơ thể ...

Cũng càng thêm khó chịu hơn.

Có điều, tâm trạng của hắn trở nên vô cùng vui ve trong chớp mắt.

Đúng vậy, hắn mới là người đã lớn lên từ nhỏ cùng Nhiễm Nhiễm, hắn là người hiểu rõ Nhiễm Nhiễm nhất ...

Hắn biết Nhiễm Nhiễm cực kì chán ghét những loại hành vi gì.

Vậy thì ... nếu "Tư Cận Chi" sẽ thực hiện những hành vi này ...

Thì chắc chắn cô ấy sẽ không còn yêu hắn ta nhiều như trước nữa đúng không?

Ánh mắt Tư Cận Trạch sáng ngời, hắn hít một hơi thật sâu, giảm âm lượng xuống, nói với giọng điệu giống Tư Cận Chi: "Anh xin lỗi ..."

"Nhưng, anh nghĩ điều này là bình thường đối với các cặp vợ chồng chưa kết hôn, không phải sao?"

Khó khăn lắm Nhiễm Mộ Tầm mới lôi được tấm khăn trải giường đắp lên người, lại nghe đến đây thì hai mắt lóe lên, ngẩng đầu tức giận mắng: "Anh đi ra ngoài!! Tôi không nghĩ muốn gặp lại anh!!"

Tư Cận Trạch cong khóe miệng.

Cô ấy nói rằng cô ấy không nghĩ muốn gặp lại Tư Cận Chi.

Hắn vui vẻ đứng dậy, cho dù có một chút luyến tiếc, nhưng Tư Cận Trạch vẫn cài từng chiếc cúc áo một và rời khỏi phòng.

Trong phòng.

Khi nhìn thấy hắn cuối cùng cũng rời đi, Nhiễm Mộ Tầm mới thả lỏng một chút.

Cô đứng dậy, cảm giác đau nhức ở một số bộ phận trên cơ thể, thấy những dấu vết do hắn để lại, cô cắn chặt môi dưới, xấu hổ và giận dữ không nói nên lời.

Cái tên chết tiệt này! !

Cứ tưởng hy sinh một chút là đủ, nhưng không ngờ hắn lại làm đến nỗi như vậy… đúng là cầm thú, suýt chút nữa cô không thể ngăn cản được.

Tiểu Phong Tử thực sự còn có chút chưa đã thèm, "Ký chủ, thật là kích thích! Hệ thống kiến nghị ký chủ nên làm điều này thêm vài lần nữa trong tương lai! Hắc hắc..."

"..."

Nếu nó có thực thể, cô nhất định sẽ đem nó tạo thành một quả bóng và đá nó bay ra bên ngoài!

Tiểu Phong Tử gào rú lên: "Kí chủ! Cô như vậy là không đúng rồi. Chỉ là Tiểu Phong Tử chân thành khuyên kí chủ ~~ Lúc nãy kí chủ đã làm rất tốt! Lần này hẳn là đối tượng công lược sẽ không gϊếŧ chết nam chủ đâu ha..."

Nhiễm Mộ Tầm mím chặt đôi môi, không muốn nói lời nào.

Hệ thống biến thái này!

Trên khắp cơ thể cô đều có dấu vết của tên biến Tư Cận Trạch , hơi thở vẫn còn đọng lại hơi thở hắn trên môi và răng. Nhiễm Mộ Tầm cắn răng bước vào phòng tắm một lần nữa. Nhưng khi vào được bên trong, những sự việc đã xảy ra lúc nãy như thước phim chiếu chậm lại lần nữa xuất hiện. Mặt Nhiễm Mộ Tầm không đổi nhìn một thân xanh tím, nhanh chóng tắm rửa sạch một lần, mặc quần áo rồi bước ra ...

Bên trong phòng cách vách.

Tư Cận Trạch nhìn thấy một màn này, yết hầu giật giật, nhưng vẫn nhịn xuống.

Gọi điện thoại đến nơi nào đó, Tư Cận Trạch nhếch khóe miệng ...

Ở đầu bên kia, Tiểu Phong Tử lại phát hiện ra nội dung cuộc gọi của Tư Cận Trạch, kích động không thôi: "Ký chủ, ký chủ! Tư Cận Trạch đã để cho người cứu Tư Cận Chi ... hơn nữa, hắn còn cử đi một người đẹp lớn! Chậc chậc, ký chủ, đối tượng công lược thật xấu xa, khà khà... "

Nếu Tư Cận Chi có người phụ nữ khác, Nhiễm Mộ Tầm tuyệt đối sẽ không thể yêu hắn ta thêm một lần nào nữa.

Nhiễm Mộ Tầm mím môi.

Đây là mục đích của cô, không thể để cho thế giới này sụp đổ, việc đầu tiên cô phải làm là giữ mạng sống cho nam chủ.

Ngay cả sau khi đã tắm xong, dấu vết của tên khốn kia để lại trên cơ thể vẫn còn lưu lại như hình với bóng ...

Ban đêm, Nhiễm Mộ Tầm nằm trằn trọc lăn lộn không ngủ được, lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra!

Trái tim của cô bỗng nhiên như ngừng đập, người có thể lẻn vào phòng cô vào lúc này, ngoài Tư Cận Trạch ra, thì sẽ không có người thứ hai!