Vưu Vi được tiến vào lớp A, đứng bên cạnh Cung Dịch.
Có thể nhìn thấy tất cả những biểu hiện nhỏ giữa Cung Dịch và Cố Kiều Niệm.
Vẫn còn đang ghi hình mà cặp đôi chó má này biểu hiện thật quá trắng trợn!
Anh ta ngứa ngáy nghiến răng kèn kẹt vì ghen tị.
Đồng thời, anh ta tự an ủi bản thân, không thể lo lắng, không thể nóng vội, hiện tại năng lực của anh ta đã vào được lớp A rồi, tương lai có thể tiếp xúc nhiều với Cố Kiều Niệm, anh ta nhất định có thể đánh bại tên bám váy đàn bà này!
Hiện tại Cố Kiều Niệm có lưu lượng lớn như vậy, chỉ cần cho anh ta hít một ngụm, anh ta lập tức có thể bay vụt lên như diều gặp gió, dù như thế nào đi chăng nữa thì anh ta cũng sẽ không dâng cơ hội này cho người khác đâu!
Cũng sẽ không nhường cho tên bám váy đàn bà đi cổng sau kia!
…
Hứa Hi Nghiên thực sự thích Cung Dịch.
Sau khi đến hiện trường, ánh mắt của cô ta như thể đang dán lên người Cung Dịch.
Khi kết quả được công bố, cô ta đứng sau Cố Kiều Niệm, đương nhiên khoảnh khắc nhíu mày vừa rồi của Cung Dịch không thoát khỏi ánh mắt của Hứa Hi Nghiên.
Đồng thời, cô ta đã nhận nhầm tín hiệu này, cô ta cho rằng Cung Dịch đang nhướng mày với cô ta, vì thế cô ta lập tức vui mừng khôn xiết.
Trong ngành này, nghệ sĩ có thực lực một chút, đều nắm giữ một vài người mới debut, có rất nhiều người trẻ tuổi đều làm thế vì muốn có được mối quan hệ.
Lòng của Hứa Hi Nghiên trở nên nhộn nhạo khi Cung Dịch nhướng mày.
Thậm chí cô ta còn bắt đầu nghĩ, chỉ cần Cung Dịch nghe lời thì cô ta sẽ giới thiệu mối quan hệ cho anh!
“Chị Cố, chuyện lần trước, sau khi trở về tôi cũng nghĩ thông suốt rồi.” Khi rời khỏi phòng chờ, Hứa Hi Nghiên đột nhiên đi về phía trước vài bước, đến gần Cố Kiều Niệm nói: “Nghiêm túc mà nói thì tôi và chị cũng gần bằng tuổi nhau, đi trên con đường không quá giống nhau. Chúng ta cũng không có mối quan hệ cạnh tranh nào, vì vậy sau này chúng ta hãy hòa thuận với nhau nhé.”
Cố Kiều Niệm liếc nhìn về phía cô ta.
Hứa Hi Nghiên bị Cố Kiều Niệm nhìn như vậy, cô ta đột nhiên cảm thấy chột dạ.
"Cô Hứa đã nghĩ thông suốt rồi thì đó là điều rất tốt, dù sao chuyện có thể sống hòa bình với nhau hay không đều là nhờ vào lựa chọn của cô. Một năm này, tôi cũng đâu có chủ động gây rối gì cho cô, không phải sao?”
Nụ cười trên khóe miệng Hứa Hi Nghiên cứng đờ.
Cô ta không đáp lại câu này, mà tiếp tục nói: "Đúng rồi, xuất phát từ phép lịch sự, tôi nên nói trước với chị một câu, tôi và Cung Dịch đã có tình cảm với nhau rồi, chị đừng nhắm vào anh ấy nữa, nhỡ đâu anh ấy sợ đắc tội với chị, không dám cự tuyệt mà lo sợ cả ngày thì phiền lắm.”
“Có tình cảm?” Cố Kiều Niệm không tức giận, chỉ tò mò câu nói có tình cảm của Hứa Hi Nghiên là có ý gì?
Chẳng lẽ tên đàn ông chó má đó vẫn là một tên Hải Vương, vừa chọc ghẹo cô, vừa có mối quan hệ nhập nhằng với Hứa Hi Nghiên?
Trực giác mách bảo cho Cố Kiều Niệm là không thể có chuyện đó được, nhưng … từ sự việc của Vưu Vi, cho thấy cô thực sự không biết cách nhìn đàn ông, cộng thêm với quá khứ bảo bối Kim Cương của Cung Dịch… nghĩ kỹ lại, cũng không phải là không có khả năng anh là một tên Hải Vương chó má.
"Vừa rồi chị cũng nhìn thấy rồi đó, anh ấy nhướng mắt với tôi.” Hứa Hi Nghiên lộ vẻ bất lực nói tiếp: “Các em trai bây giờ thật giỏi, cũng không biết ống kính có bắt được cảnh đó không, tí nữa tôi phải nói chuyện với bên biên tập mới được, cảnh quay này phải cắt đi… chút nữa tôi cũng phải nói với anh ấy, sau này phải kiềm chế lại trước ống kính, dù có thích tôi đến mấy cũng phải kiềm chế.”
Cố Kiều Niệm: “…”
Là vậy sao?
"Này chị, chuyện tình cảm không thể cưỡng ép được, tôi biết Cung Dịch thật sự là người rất hiếm gặp, nhưng… ai bảo anh ấy thích tôi trước chứ?” Hứa Hi Nghiên bất lực nói: “Vậy chị có thể tha thứ cho tôi không?”
Cố Kiều Niệm mỉm cười: “Có thể, tôi tha thứ được."
Hứa Hi Nghiên không ngờ Cố Kiều Niệm lại dễ dàng nói chuyện như vậy, cô ta cười: "Vậy thì tốt rồi.”
Cố Kiều Niệm và Hứa Hi Nghiên cũng có hai loạt quảng cáo cần phải chụp, cùng địa điểm chụp với Cung Dịch nên họ sẽ đi cùng nhau.
Cố Kiều Niệm quay trở lại phòng thay đồ để thay sang quần áo bình thường, sau đó đến địa điểm quay bằng xe SUV của mình.
Sau khi lên xe, Hách Tiểu Điềm nói: “Em vừa nhìn thấy Hứa Hi Nghiên lên xe bus của thực tập sinh.”
Cố Kiều Niệm: “…”
“Hôm nay các chị có để ý không? Ánh mắt của Hứa Hi Nghiên nhìn thằng con trai nhỏ của em, rõ ràng là sự tham lam, ý nghĩ xấu xa, ham muốn, chiếm hữu… thật khó chịu!” Hách Tiểu Điềm nghiến răng nghiến lợi nói.
Cố Kiều Niệm: “Thằng con trai?”
“Xin giới thiệu đôi chút, người này chính là Mom fan chân chính của Cung Dịch.” Chu Chu vừa nói vừa kiểm tra nội dung sẽ quay tiếp theo, không hề ngẩng đầu lên.
Cố Kiều Niệm: “…”
Loại người yêu nghiệt như Cung Dịch, mà cô ấy cũng có thể làm mẹ sao?
Nhưng một lúc sau, Cố Kiều Niệm chợt nhớ ra rằng ngày hôm đó anh rất ngoan ngoãn và nghe lời trong phòng tập, hình như… cũng có thể làm được điều đó…
“Chắc chắn cô ta muốn quấy rối thằng con của em rồi!” Hách Tiểu Điềm vô cùng lo lắng: “Kiều Kiều, sao chị không lên xe đó!”
Cố Kiều Niệm: "Cái gì? Em còn định để sếp của em đi bảo vệ thằng con của em?”
Chu Chu bật cười thành tiếng.
“Em thì ngồi đây lo lắng sốt ruột, có khi người ta ở phía bên kia lại vui mừng khôn xiết đấy.” Cố Kiều Niệm chậm rãi nói.
Hứa Hi Nghiên thực sự muốn cùng với Cung Dịch… Liệu anh có thể chống đỡ được không?
Nếu là đe doạ dụ dỗ… thì cũng rất khó nói.
Trong buổi sơ tuyển ngày hôm đó, sau khi Cố Kiều xác nhận Cung Dịch chính là người dẫn đầu lưu lượng trong tương lai, nhưng lại sơ xuất một chuyện, đầu tiên là kiếp trước cô và Cung Dịch không hề có bất kỳ hoàn cảnh nào cùng xuất hiện, nhưng anh vẫn đến chương trình này, lại còn debut với vị trí Center.
Điều đó có nghĩa dù mình có là thần tượng quốc dân hay không thì anh đều sẽ tham gia cuộc thi.
Vì vậy, có lẽ Cung Dịch tham gia chỉ vì muốn nổi tiếng, sau đó tình cờ gặp cô ở kiếp này mà thôi.
Lại thêm những lời trêu ghẹo trắng trợn lần trước, Cố Kiều Niệm ngày càng không chắc chắn về việc liệu bảo bối Kim Cương này có thực sự quay lại nghề cũ vì sự nghiệp tương lai của mình hay không …
Nhưng!
Không phải anh thích đàn ông sao?
Thế thì việc trêu gái này có ý gì hả?
Có rất nhiều câu hỏi đang lởn vởn ở trong đầu cô.
Xe SUV của Cố Kiều Niệm và xe bus đến địa điểm quay gần như cùng lúc, sau khi xuống xe, cô vô thức liếc nhìn về phía đó.
Mọi người lần lượt đi xuống, kể cả Hứa Hi Nghiên cũng đang đi xuống, trên mặt còn mang theo một nụ cười giả dối, nhưng không thấy Cung Dịch đâu.
“PD!”
Khi các thực tập sinh nhìn thấy Cố Kiều Niệm, họ chào hỏi cô rất nhiệt tình.
Cố Kiều Niệm mỉm cười và bước tới.
“Tại sao lại thiếu một người?”
“Cung Dịch nói rằng anh ta tự bắt taxi, có lẽ là vì anh ta không quen với việc đi xe buýt chật chội này.” Vưu Vi đáp, vừa mở miệng là biết ngay anh ta chính là trà xanh già rồi.
Hứa Hi Nghiên suýt chút nữa là nôn ra máu sau khi nghe điều này.
Không dễ dàng gì cô ta mới có thể lên xe bus của thực tập sinh nhờ sự sắp xếp của Thư Hạo, nhưng Cung Dịch không hề lên xe.
Các thực tập sinh rất nhiệt tình, cô ta lên xe bus với lý do là tìm các thực tập sinh để thảo luận vấn đề sân khấu, thế nên không thể xuống xe giữa chừng được, nếu cô ta bỏ đi luôn sau khi thấy Cung Dịch không có ở trên xe, thế chẳng phải là đang chứng minh cô ta tới tìm Cung Dịch sao?
Cũng không biết chiếc xe bus nhỏ đó đã từng vận chuyển thứ gì, mà bốc mùi khó chịu vô cùng, nhưng dọc đường cô ta vẫn phải giả bộ mỉm cười, thực sự kinh tởm chết đi được.
“Mọi người ở đây à?” Đúng lúc này, người đàn ông trung niên nói chuyện với Hứa Hi Nghiên lúc ở địa điểm cuộc thi vừa nãy đột nhiên xuất hiện.
“Chào tổng thanh tra Tiêu!” Hứa Hi Nghiên chào hỏi.
“Bên ngoài oi bức quá, mọi người cứ nói chuyện đi.” Vừa nói xong thì vị tổng thanh tra Tiêu này đã đi đến ngay bên cạnh Cố Kiều Niệm, ở đây đông người, không biết có phải là cố ý hay vô tính mà bàn tay của ông ta lại đặt trên eo của Cố Kiều Niệm, đẩy cô về phía trước: “Kiều Kiều, con gái tôi rất thích cô, lần này có thể hợp tác với cô, đây chính là may mắt ba đời của tôi đấy!”