Nhật Ký Báo Thù Của Ảnh Hậu Trùng Sinh

Chương 7: Làm sao chị có thể hại em được chứ?

“Mẹ, chuyện gì thì cũng nên từ từ mà nói, đừng động thủ!”

Cố Kiều Niệm nắm lấy tay Trương Ngọc Mai gỡ ra.

“Tối hôm qua con uống hơi nhiều, Chu Chu đón con đến ở nhà của cô ấy một đêm.”

Trên giường bệnh, Cố Thiến Thiến nghe xong lập tức mở to hai mắt ngẩng đầu nhìn về phía Cố Kiều Niệm.

Không đúng, hôm qua Cố Kiều Niệm bị cô ta chuốc say ở trong tiệc rượu, sau đó chính cô ta tự mình đưa chị ta đến khách sạn.

Mà vì phòng ngừa Chu Chu làm hỏng chuyện, nên hôm qua cô ta không cho Chu Chu đi theo!

Cố Kiều Niệm đang nói láo!

Cố Thiến Thiến lập tức hiểu rõ mọi chuyện!

“Hóa ra là chị giở trò quỷ!” Cố Thiến Thiến cuồng loạn, căn bản không để ý tới vết thương trên người mình, rút kim truyền dịch trên cánh tay, trực tiếp nhào về phía Cố Kiều Niệm.

Cố Kiều Niệm nhẹ nhàng khéo léo tránh né, Cố Thiến Thiến vồ hụt, sau đó chật vật té ngã.

“Ôi! Thiến Thiến! Con không sao chứ?”

Trương Ngọc Mai và Cố Đức Hạo lập tức hô to gọi nhỏ đi lên đỡ Cố Thiến Thiến dậy.

“Cha! Là Cố Kiều Niệm hại con! Tối hôm qua chắc chắn chính chị ta đánh con ngất xỉu, để cho con thay thế chị ta!” Cố Thiến Thiến oán hận nhìn Cố Kiều Niệm: “Cố Kiều Niệm, lòng dạ chị thật là ác độc!”

“Thiến Thiến, chị không hiểu em đang nói cái gì, chị là chị ruột của em, làm sao chị có thể hại em được?”

Vẻ mặt Cố Kiều Niệm tràn đầy thương hại nhìn Cố Thiến Thiến: “Với lại… em đang nói cái gì mà thay thế, sao chị nghe không hiểu?”

Cố Thiến Thiến lập tức bị nghẹn họng.

Mặc dù hiện tại cô ta phẫn nộ, nhưng còn chưa tới tình trạng mất lý trí, tối hôm qua cô ta hạ thuốc Cố Kiều Niệm rồi đưa chị ta đến khách sạn là phạm pháp!

“Cha, mẹ…” Ánh mắt Cố Kiều Niệm phức tạp nhìn về phía vợ chồng Cố Đức Hạo: “Trên đường tới đây con nghe nói, hai người vì muốn lấy được đầu tư ba trăm triệu của ông Kim, bán đứng Thiến Thiến, đây là thật sao? Còn có… bây giờ em ấy lại luôn mồm nói cái gì mà thay thế, chẳng lẽ hai người vốn định bán con…”

“Nói hươu nói vượn!” Cố Đức Hạo khiển trách một tiếng, cắt đứt lời nói của Cố Kiều Niệm.

Cố Kiều Niệm không đề cập tới ba trăm triệu kia thì còn tốt, vừa nhắc tới ba trăm triệu thì Cố Đức Hạo đã buồn bực muốn chết.

Vì đạt được khoản đầu tư này, ông ta đã hao hết tâm hết sức, hiện tại cuối cùng cũng lấy được, nhưng… đó là bởi vì tối hôm qua tổng giám đốc Kim tưởng rằng người hầu hạ ông ta chính là Cố Kiều Niệm, nếu như ông ta biết tối hôm qua người cùng ông ta không phải Cố Kiều Niệm thì ba trăm triệu này rất có thể sẽ không giữ được!

Đầu óc Cố Đức Hạo xoay chuyển nhanh chóng, rất nhanh đã nghĩ đến một biện pháp, ba trăm triệu này ông ta vất vả mãi mới đạt được, từ bỏ chắc chắn là không thể nào.

Mặc dù buổi đầu tiên hầu hạ tổng giám đốc Kim không phải là Cố Kiều Niệm, nhưng sau này là nó thì chẳng phải là xong việc sao?

“Thực ra là ông Kim nhận nhầm em gái con là con, cưỡиɠ ɧϊếp nó… Vì đền bù, mới đồng ý ký phần hợp đồng đầu tư này!” Sắc mặt Cố Đức Hạo nghiêm túc: “Kiều Niệm, tổng giám đốc Kim kia cũng không dễ chọc, cha mẹ không đắc tội nổi ông ta, hiện tại tiền chúng ta đã lấy rồi, nếu như sau này bị ông ta phát hiện tối hôm qua người ở cùng với ông ta không phải con, chắc chắn ông ta sẽ không buông tha cho cả nhà chúng ta.”

“Cho nên?” Cố Kiều Niệm hỏi.

“Cho nên cái gì? Em gái của mày là bởi vì ai mới biến thành như thế này? Nếu như không phải mày không cần mặt mũi câu dẫn tổng giám đốc Kim thì sẽ xảy ra chuyện như thế sao? Dù sao cuối cùng ba trăm triệu này cũng phải dùng trên người mày, cho nên coi như tối hôm qua người kia là mày! Sau này mày tiếp tục hầu hạ tổng giám đốc Kim, mãi cho đến khi ông ta chán ghét mày mới thôi!” Trương Ngọc Mai tức giận nói.

“Kiều Niệm, đường sống của cả nhà chúng ta hiện tại đang nằm trong tay con, cha biết con ngoan nhất, chắc chắn sẽ không thể nào bỏ mặc sự sống chết của cha mẹ và em gái mình đúng không?” Cố Đức Hạo vừa nói chuyện vừa muốn đi đến nắm tay Cố Kiều Niệm.