Giáo Sư À, Anh Hại Chết Em Rồi!

Chương 4

Cẩn Mai lắc đầu "thôi xong đúng là ông trời không phụ lòng mình,đã trao cho một thầy giáo đẹp trai thì thôi vậy mà còn kiêm luôn chủ nợ mới khiến Cẩn Mai này thật đáng phải khâm phục!"

Tiểu Kỳ thấy cô bạn mình chăm chú nhìn giáo sư,mỉm cười huých vai:" Thấy sao,tớ nói rồi mà không tin,rất đẹp trai đúng không?"

Cẩn Mai đơ người:" Không,chẳng đẹp trai gì cả,có mà là tên "đầu đá" thì đúng hơn"

Tiểu Kỳ:" Cậu nói gì vậy Cẩn Mai? sao lại gọi là "tên đầu đá?"

Cẩn Mai:" À,không có gì,chỉ là sáng nay gặp chuyện xui xẻo nên nhớ lại ý mà"

Tiểu Kỳ hóng hớt:" Chuyện xui xẻo gì vậy?"

Cẩn Mai thấy Tiểu Kỳ nhiều chuyện liền huých trả cái nãy vào người cô bạn:" Thôi,cũng chẳng muốn nhắc lại mấy chuyện lung tung ý nữa"

"Ừ"-Tiểu Kỳ ngậm ngùi đáp lại.

*************

" Hết giờ,mọi người về nhà hoàn thành hết bài tập rồi gửi qua email cho tôi,hạn 9 giờ nộp,nếu ai không gửi thì tự chịu hình phạt!"-Phong Thần viết email của mình lên bảng rồi quay ra nói với cả lớp,xong chuyện anh lập tức đi ra khỏi lớp giữ nguyên trạng thái như mới bắt đầu,hình như con người này không biết mệt là gì.

"Ôi tưởng gặp được anh chàng giảng viên mới đi dạy hiền lành đẹp trai,ai ngờ....gặp trúng ma vương rồi"-Cả lớp thở phào nhẹ nhõm hẳn khi Phong Thần ra khỏi cửa.

Cẩn Mai quay ra trêu chọc cô bạn đang gục xuống bàn-"Đấy,anh chàng đẹp trai của cậu đấy"

Tiểu Kỳ uể oải:" Thôi,tớ nghĩ lại rồi,đáng sợ thật luôn,cả giờ không ai dám hó hé câu gì"

"À"-Cẩn Mai như nhớ ra một chuyện gì đó-"Tiểu Kỳ Tiểu Kỳ,có mang tiền không,cho mượn chút đi,nhanh lên nhanh lên!!"

Tiểu Kỳ:" Có chuyện gì gấp mà hối ghê vậy?"

Cẩn Mai:" Nhanh đi đang gấp quá,chết bây giờ"

Thấy cô bạn mình có vẻ đang gấp thật,Tiểu Kỳ rút trong túi ra một xấp tiền định hỏi Cẩn Mai cần bao nhiêu thì đã bị Cẩn Mai cầm hết luôn.

Cẩn Mai:" Tiền thừa tý mình trả lại sau,đang gấp!!"-Nói dứt câu cô chạy thẳng ra ngoài không cần hồi đáp của Tiểu Kỳ.

Cô quan sát xung quanh như đang tìm ai đó rồi chợt hét lên:" Thầy Phong,Thầy Phong!!!"-Xong cô chạy thật nhanh như một vị thần đến chỗ Thầy Phong,chạy đến nơi Cẩn Mai thở hổn hển ngẩng mặt lên nhìn anh.Kể ra con người này cũng đi nhanh thật ấy,đi bộ thôi mà phải để người ta đuổi hết hơi.

Phong Thần nhìn cô:"Gọi tôi có chuyện gì? Em chưa hiểu bài ở đâu à?"

"Ủa? anh...à giáo sư biết tôi học lớp đấy hả? Em tưởng giáo sư không biết chứ"-Mai Mai có chút ngạc nhiên.

Phong Thần cởi bỏ chiếc kính đeo trên mắt ra,lộ rõ hơn một đôi mắt đẹp đến mê hồn đối phương,tiến lại gần cô:" Tôi cận nhẹ chứ tôi không mù"

Cô đỏ mặt lùi lại phía sau suýt thì quên đi việc chính:"À,có chuyện này....sáng nay..cảm ơn giáo sư đã giúp em....nên..."

Cẩn Mai nắm chặt mấy tờ tiền trong tay rụt rè

Phong Thần cũng đã thấy,quay lưng bỏ đi,chỉ để lại một câu nói:"Không cần trả tiền đâu,coi như giúp sinh viên của mình"

"Chỉ đợi câu nói này"-Cẩn Mai hí hửng nghĩ thầm

Cẩn Mai:" Vậy em cảm ơn giáo sư nhé!"

Đúng là Triệu Cẩn Mai mặt dày hơn thớt không biết xấu hổ,hazz,có tội thì chỉ tội Tiểu Kỳ của chúng ta có một đứa bạn như thế này.

................

Tiểu Kỳ thấy bạn mình đang múa hát tung tăng đi về trở lại,nhìn sắc mặt thì có vẻ đang gặp một chuyện tốt nào đó,liền chạy ra,hỏi:" Bạn tôi lại gặp chuyện gì vui à,mà tự dưng yêu đời thời thế?"