Giáo Sư À, Anh Hại Chết Em Rồi!

Chương 2

"Là lá la la la...."-Cẩn Mai tung tăng hát khi đi đến trạm xe buýt

Một lúc sau,đến điểm,chiếc xe buýt mang số 23 dừng lại.Cẩn Mai bước lên xe sờ sờ vào sườn cặp bên trái moi ra chiếc thẻ xe rồi quẹt vào

Hệ thống: Thưa quý khách,thẻ đã hết hạn!

Triệu Cẩn Mai trợn tròn mắt quên mất một điều là "tháng trước cô được nghỉ hè" đồng nghĩa với việc hạn của chiếc thẻ cũng hết,đáng ghét hơn là tiền cô cũng chẳng theo mang theo nữa."Trời ơi sao số tôi lại khổ thế này,mới ngày đầu tiên mà".

"Cô gái kia,có đi không,nếu không đi thì xuống để người khác còn lên,tôi không có thời gian đôi co đâu,hàng loạt người đang đứng chờ kia kìa"-Bác tài xế nhìn cô càu nhàu.

Cẩn Mai đành bất lực trả lời-"Vâng,để cháu xuống"-"Hu,vậy là ngày đầu tiên của năm học cuối cùng lại thất bại vậy ư?"

Cô quay đầu định đi xuống thì bị một chàng trai chặn lại,trông anh ta rất chững chạc,vì cô đứng khá gần nên có thể thấy được hắn rất đẹp trai,phải nhấn mạnh là "rất đẹp trai", làn da không quá trắng cũng không quá đen nói chung là ngăm tạo nên vẻ đẹp nam tính,từng đường nét trên khuôn mặt thì khỏi phải nói rồi,chỉ hai từ là đủ "hoàn mĩ".

"Tôi trả tiền cho cô gái này"-Anh ta lên tiếng với bác tài xế.

"Nhanh lên"-Bác tài xế phẩy phẩy tay ý chỉ ra sau ngồi.

Cẩn Mai vừa bất ngờ không khỏi bàng hoàng "mình có quen anh ta ư?"

Cô ngồi cạnh hắn,nét mặt hắn lạnh tanh có chút nghiêm nghị

"Này!"-Cô vỗ vai gọi hắn.

Anh ta thấy thế cũng quay lại nhìn,nhưng không mở miệng ra nói câu gì.

Cẩn Mai:" Anh có quen tôi hả?"

"Không quen"-Anh ta lạnh lùng đáp.

"Vậy sao anh lại giúp tôi?"-Cô thắc mắc.

Anh ta nhìn xuống chiếc thẻ sinh viên được treo lẳиɠ ɭơ ở cổ cô rồi nhìn lên mặt cô nói với giọng như cũ:" Cùng trường"

Cẩn Mai:" Chỉ vậy thôi sao?"

Anh ta chẳng nói gì nữa quay sang chăm chú đọc tiếp cuốn sách đang cầm trên tay.

Cẩn Mai thở dài "Gặp đúng tên đầu đá rồi haizzz,nhưng không sao hôm nay được đến lớp là tốt"

****************

Cô bước xuống chuyến xe buýt vươn rộng sải tay ra hít lấy hít để bầu không khí :" Ôi,lâu lắm rồi mới được đến trường,nhớ quá đi!!"

Nói đoạn cô chợt nhìn thấy anh ta,người vừa giúp mình trên chuyến xe buýt vừa rồi đang đi trên sân trường hướng đến phòng giáo viên,cô liền đuổi theo.

"Này,bạn gì ơi!!!"-Cô đuổi theo đến đứt hơi,hắn đi bộ gì mà nhanh thế nhỉ.

Cô đập đập vào vai xong hổn hển thở.

Anh ta quay lại nhìn cô,chỉ cần nhìn ánh mắt cũng biết anh ta đang hỏi "có chuyện gì?" rồi.

Cẩn Mai:"Bạn học lớp nào vậy? Tý tan học mình gửi lại tiền"

Anh ta không nói gì,nhanh chóng quay đi mà chẳng thèm trả lời câu hỏi của cô bỏ lại Cẩn Mai lạc lõng giữa sân trường. Cô nhìn theo bóng lưng của hắn mà chửi rủa " Hừ,đồ đầu đá,không cần thì thôi,bà đây đếch trả nữa".Đúng là từ trước giờ chưa thấy ai mặt dày như cô.

Cẩn Mai bực mình đi lên lớp,mới bước vào cửa thì ngay lập tức Tiểu Kỳ chạy xông ra hớt hải

Cẩn Mai nhìn cô bạn của mình không khỏi bật cười-"Có chuyện gì vậy Tiểu Kỳ,nhớ mình quá à? Thật ra mình cũng đang....."

"Không"-Chưa để Cẩn Mai nói xong Tiểu Kỳ xen luôn vào làm mặt Cẩn Mai chẩng khác gì đưa đám.

Cô tức giận hẩy tay Tiểu Kỳ ra-"Hừ,không thèm chơi với cậu nữa"

Tiểu Kỳ lì lợm nắm lấy tay cô-"Ủa chưa nói xong mà,cậu biết tin nóng hổi gì về lớp mình chưa?