*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay là thứ tư nên Nhạc Hi được nghỉ.
Nhạc Hi được nghỉ hai đến ba ngày/ tuần, còn tùy vào lịch sắp xếp công việc.
Công việc ở quán bar thường là làm ca đêm, nên thời gian làm việc và nghỉ ngơi của họ đều đảo lộn hơn so với người khác.
Lúc Nhạc Hi thức dậy đã là 5 giờ chiều. Sau khi tắm xong, cậu vừa ngân nga hát vừa đi vào phòng thay đồ.
Trước đây phòng này là phòng sách. Nhưng sau khi cậu dọn vào ở cùng Đỗ Bắc Thần được một tháng thì nó đã được cải tạo thành phòng thay đồ, bên trong đa số là quần áo của Nhạc Hi.
Quần áo dành cho nam hay nữ đều có đủ, còn có các kiểu giày và túi xách theo phong cách cả nam lẫn nữ vô cùng đa dạng. Nhiều tới mức khiến người ta phải kinh ngạc.
Nhạc Hi không khỏi gãi đầu, thật ra lúc đầu đồ đạc của cậu không nhiều như vậy, vừa đủ để trong phòng của cậu và Đỗ Bắc Thần thôi.
Sở dĩ hiện tại nó phát triển thành như vậy đều là do công lao của người đàn ông họ Đỗ kia.
Trong tủ quần áo, Nhạc Hi nhìn thấy một bộ *hán phục.
*
Cậu nhịn không được "Chậc" một tiếng. Rõ ràng là Đỗ Bắc Thần muốn nhìn cậu mặc cho nên mới mua, hơn nữa chỉ mới mua gần đây.
Nhạc Hi rất ít khi phối hán phục. Lần cuối cậu mặc hán phục là khoảng mấy tháng trước, lúc đó có một chị gái cậu quen biết lúc đi học tới nhờ cậu làm người mẫu ảnh.
Chị gái đó là người Hán chính gốc. Những bức ảnh chị ấy chụp đều đang được đăng trên cửa hàng Taobao của chị ấy.
Sau khi mặc hán phục vào, Nhạc Hi lấy tóc giả ra, sau đó tìm kiếm cách làm kiểu tóc đơn giản trên Baidu làm theo rồi makeup nhẹ nhàng xong mới đi ra ngoài.
Trong sinh hoạt hằng ngày, lúc Nhạc Hi mặc đồ nữ cậu sẽ không đội tóc giả vì tóc của cậu cũng đã dài sẵn đến vai. Chỉ là hôm nay cậu mặc hán phục, mà tóc đến vai thì vẫn còn hơi ngắn.
Cửa tiệm của Đỗ Bắc Thần rất gần nhà, cách khoảng bốn năm trăm mét nên Nhạc Hi trực tiếp đi bộ qua. Trên đường đi cậu thu hút rất nhiều người ngoảnh lại nhìn, có người còn lấy điện thoại ra chụp.
Nhạc Hi đẩy cửa đi vào. Hứa Ức vẻ mặt đơ ra nhìn cậu: " Sao...sao hôm nay chị dâu đẹp quá vậy? Nhìn như tiên nữ giáng trần vậy á."
Hứa Ức là học viên của Đỗ Bắc Thần. Lúc trước Nhạc Hi và bạn thân đi xăm, cậu chính là cậu nhóc tóc hồng đã tiếp họ. Nhưng mà tóc màu hồng cũng không giữ được lâu, sớm đã bị đổi màu, hiện tại tóc cậu là màu nâu.
"Cậu rất biết khen đó nhớ phát huy nhé ~" Nhạc Hi cười rồi ngồi xuống bên cạnh Hứa Ức, hỏi: "Anh Thần của cậu đang có khách hả?"
"Vâng, có lẽ cũng sắp xong rồi." Hứa Ức đỏ mặt nhìn Nhạc Hi "Chị dâu chưa ăn cơm phải không? Sắp đến giờ cơm rồi, chị dâu muốn ăn gì không? Để em đi chợ mua."
Nhạc Hi cười tủm tỉm kể tên vài món ăn, Hứa Ức lập tức đi mua.
Đối diện cửa tiệm có một trung tâm thương mại, ngay lầu một có một siêu thị khá lớn nên muốn mua gì chỉ cần vô đó mua là được.
Lúc rảnh rỗi, Hứa Ức sẽ phụ trách đi chợ nấu cơm, nếu bận thì sẽ kêu cơm ở quán bên cạnh hoặc gọi điện đặt hàng ship tận nơi.
Nhạc Hi ngồi xuống quầy thu ngân, mò chuột click mở trò chơi, chuẩn bị làm một ván PUBG đầy kịch tính.
Ba người còn lại trong đội đều là nam. Nhạc Hi véo giả giọng nữ nhẹ nhàng gọi một tiếng anh ơi hai tiếng anh ơi, thế là được cho một thân trang bị xịn xò.
Hứa Ức vừa đi chợ về, nghe thấy tiếng của Nhạc Hi làm cậu sợ hết hồn, trong lòng thầm than cũng may trong tiệm cách âm tốt nếu không để anh Thần nghe được tiếng anh ơi ngọt xớt này, chắc sẽ xử đẹp chị dâu ngay tại chỗ quá.
Ván thứ 2 vừa kết thúc, Đỗ Bắc Thần cũng xong việc, Nhạc Hi cũng không chơi tiếp ván 3.
Đỗ Bắc Thần lúc đi ra ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy Nhạc Hi, vẻ si mê kinh ngạc trong đáy mắt của hắn không thể nào che giấu được. Người khách tới xăm hình cũng thấy một màn này, dùng khuỷu tay đυ.ng đυ.ng Đỗ Bắc Thần hỏi: "Khách của cậu hả? Giới thiệu cho tôi đi chứ?"
Người này là khách quen của Đỗ Bắc Thần.
"Biến đi, đây là vợ của tôi." Đỗ Bắc Thần vừa nói vừa đi đến chỗ Nhạc Hi, dịu dàng hỏi: "Cục cưng à, sao em tới mà không gọi anh."
"Em sợ quấy rầy anh." Nhạc Hi ngoan ngoãn trả lời.
Đỗ Bắc Thần nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của cậu khiến lòng hắn mềm nhũn. Hắn ngồi bên cạnh nắm lấy tay cậu.
Bầu không khí giữa hai người tràn ngập màu hồng. Người khách nhìn hai người chim chuột nhau mà ngứa cả răng thức thời rời đi.
Nhạc Hi đứng dậy quay một vòng hỏi: "Anh thấy em mặc bộ này có đẹp không?"
"Rất đẹp." Đỗ Bắc Thần gật gật đầu. Cậu mặc quả thực rất đẹp làm hắn suýt chút nữa muốn làm chuyện đó ngay tức khắc.
" Lúc về nhà, mặc bộ này làm chuyện yêu đương, anh thấy sao?" Nhạc Hi ngồi lên đùi Đỗ Bắc Thần, choàng tay ôm cổ hắn, thì thầm bên tai hắn bằng giọng điệu vô cùng ngọt ngào và quyến rũ.
Đỗ Bắc Thần đưa tay ôm Nhạc Hi vào lòng, để cậu áp vào l*иg ngực của hắn. Nhạc Hi cảm nhận được sự biến hóa dưới mông, nhếch môi cười nói: "Anh Thần khả năng kiềm chế của anh kém quá vậy~"
"Em quyến rũ anh, anh làm sao có thể nhịn được chứ?" Đỗ Bắc Thần hung hăng cắn vào cổ cậu, trong hoàn cảnh hiện tại hắn chỉ muốn ăn cậu ngay tại chỗ.
Nhạc Hi ngẩng lên nhìn Đỗ Bắc Thần, đôi mắt cậu nhìn hắn long lanh sáng ngời.
Đỗ Bắc Thần cúi xuống hôn lên đôi môi thơm mùi vị dâu của cậu.
Nhạc Hi đẩy Đỗ Bắc Thần ra, tức giận nói: "Anh làm trôi son của em hết rồi." Hôm nay cậu makeup nhẹ nhàng để hợp với hán phục nên chỉ son màu nhạt thôi.
"Anh thích vậy." Đỗ Bắc Thần vừa nói vừa tiếp tục hôn cậu. Sau đó bế cậu lên đặt trên sofa, rồi tự mình đi vào toilet giải quyết.
________________
Lời tác giả: Lúc Nhạc Hi mặc đồ nam sẽ cột tóc lên.