Kí Chủ Thật Đáng Sợ

Chương 44 : Thế giới tu chân (14)

Bạch Dương chỉ tay vào mặt những tên ma giáo canh động còn lại , nhìn thấy Ôn Tình quá thảm , bay xa hơn lúc đầu mấy mét , còn tuột tu vi nữa ! Cô gào lên .

" Các ngươi lên đây một lượt luôn đi , đệ tử ta sắp chịu không nổi rồi !"

Cái quần qu* gì vậy ! Nãy giờ là ả ta tự đánh trúng đồ đệ mình , bọn ta chỉ là lỡ né nên mới trúng ! Suy cho cũng chì có một phần lỗi , còn cô ta mới là người đánh ! Kì thật thì đám ma giáo này vẫn đang bị chiêu dắt mũi của Bạch Dương lừa gạt ! Chúng quá ngu , nơi này chỉ có nam chủ là được ~ Nếu Diêu Kha Dụ không phải nhân vật chính thì có khi nào cũng như đám này không nhỉ !

Bọn chúng ào ào xông lên bao vây nhưng đều bị những nhát kiếm vòng cung lạnh băng không chút nương tình chém đứt rời thân , máu đen cả một vùng , hỗn loạn , bạch y nhiễm máu trông thật đáng sợ ! Mấy tên này ấy , chỉ cần cho thanh kiếm tự chém cũng đủ chôn vùi bọn chúng ! Kiếp sau làm người nhé ! Lấy tư cách là một người giỏi bói bài Tarot , Bạch Dương cầu nguyện cho chúng !

Bạch Dương xách cổ áo Ôn Tình , đánh đủ rồi , tên ma giáo ban đầu bị đánh bay , mấy tên sau bay lên hỗ trợ cũng treo lủng lẳng trên cột , người , thân tách rời rồi ! Cô lau máu đen trên mặt , càng lau càng lem , lại lau tiếp nhưng không sạch . Bỏ qua luôn sự việc đó , cô thắc mắc :

" Tiểu Bạch ngươi nói xem , vì sao nam chủ cứ nhìn mà không ngăn cản ! "

Ngay lúc tên ma giáo này bước ra bản thân Bạch Dương đã cảm nhận được tên Diêu Kha Dụ đang quan sát ở đâu đó , loi nhoi như thế cũng một phần chờ hắn ra ! Thế mà hắn vẫn cứ xem như thế thôi . Nhưng mà Bạch Dương không hề biết nam chủ đã bị một tên phiền phức khác chặn lại ! Vì là cảnh giới Kim Tiên , cũng có nghĩa đã sống như tiên rồi , không phải ai cũng có thể dò xét !

[ Là Ngụy Trần !] Tên nhiệm vụ chi nhánh này là đang tương tư kí chủ bổn hệ thống hay sao mà đi chặn lai! Hệ thống tự nghĩ rồi tự thấy nực cười ! Chắc chắn không ! Biết đâu hắn là tới đây phá , bản tính bỉ ổi , vô liêm sỉ y như kí chủ mà !

Bạch - Vô liêm sỉ - Dương nhíu mày , tên này ở đây là đi làm việc xấu sao !

" Người anh em đó mò tới đấy luôn rồi ! "

[ Người có tính đến đó không ?] Là một tổ hợp , nhân cơ hội này đến đó chung vui là hợp lí ! Sẵn diệt trừ luôn ma giáo còn kịp mà .

Ai rảnh đâu ? Lí trí đã dặn dò cô không được qua đó , vài hôm trước không rủ thôi mà đã lải nhải , chẳng lẽ giờ lại không ! Cô kiên định

" Không ! Hắn nói nhiều lắm !"

..

Vài phút trước ở nơi Diêu Kha Dụ đứng , nam chủ đang dự định đến nơi của Bạch Dương cùng tên tùy tùng ngu ngốc kia để cản trở nhưng mà bất ngờ một kẻ từ khi nào đã đứng sau áp chế hắn ! Với kinh nghiệm thì đủ biết cảnh giới của tên này trên cả Độ kiếp . Ngụy Trần sau lưng , kề sát vào tai Kha Dụ :

" Không được đυ.ng đến nàng ! "

" Ngươi là ai !" Nữ nhân kia vậy mà có quan hệ với người đã là tiên nhân !

" Không cần biết !"

Diêu Kha Dụ là nam chủ đâu dễ yên lặng mất uy nghiêm , hắn lật người lại bắt đầu dùng chiêu hiểm với Ngụy Trần ! Ngụy Trần né lùi về sau cười :" Ngươi nhắm sẽ đánh lại được ta sao ?"

" Không thử làm sao biết !" Không đánh được cũng đánh ! Quả thật là y như nữ chủ luôn nha ~ Nhưng mà kết cục của nữ chủ thì chắc ai cũng đã biết .

Ngụy Trần lấy tay phủi áo , đưa mắt hướng thẳng vào Kha Dụ , môi câu lên " Ta sẽ không gϊếŧ ngươi sớm , nàng ấy còn muốn chơi đùa !"

" Ngươi dám !" Bổn toạ sống biết bao lâu , trừ ả nữ nhân kia vừa khinh thường hắn thì nay lại dám có thêm một người ! Rồi sẽ có lúc ngươi phải chết dưới tay bổn toạ !

" Làm như thể ngươi là nhất !" Ngụy Trần bĩu môi một cách trẻ con .Là nhất hay không thì không biết , nhưng kiếp trước hắn đã diệt cả Thanh Tông của Ngụy Trần và sống hạnh phúc cả đời với Ôn Tình ! Lúc đó Ngụy Trần lại không màng sự đời , không quan tâm đến tông môn đã gây ra đầy đau khổ cho hắn trước đó ! Tất cả đều có nguyên nhân , hiện tại hắn thấy được mình có thứ cần bảo vệ rồi !

" Ta cho ngươi biết một bí mật nhé ! Mười lăm năm trước , ma giáo các ngươi trúng độc là do hai chúng ta làm !" Lúc đó là lần đầu tiên Bạch Dương chịu nói chuyện đàng hoàng với hắn ! Hắn cũng nhớ rõ kỉ niệm này .

Ngụy Trần kɧıêυ ҡɧí©ɧ cái tên đang đứng ở kia nổi đầy gân máu " Sao ? Có phải tức giận lắm không !"

" Nhưng ngươi không làm được gì cả !"

Diêu Kha Dụ mắt đỏ tức giận , nét đẹp nguy hiểm kia bây giờ tràn ngập sát khí tựa như nếu Ngụy Trần không phải cảnh giới cao thì đã bị khí thế hắn lấn chết hàng trăm lần ! Thì ra sự việc lúc đó là do hai kẻ này , hại hắn phải nghe tiếng cười đinh tai nhức óc suốt mấy canh giờ , đến nơi trú ẩn của mình cũng không thể ở lại ! Hắn nghiến răng :

" Ra là các ngươi !"

" Đừng tơ tưởng đυ.ng đến nàng ấy nhé ! Đủ rồi tạm biệt ! " Nhìn thấy Bạch Dương đã đi hoàn toàn , Ngụy Trần cười thân thiện , vẫy tay với nam chủ ! Đây là trêu ngươi !

Sao ? Có phải anh nhà rất trâu không ?

Ngụy Trần phất áo liền biến mất , để lại Diêu Kha Dụ đầy căm phẫn! Từ bao giờ đã có những kẻ dám leo lên đầu hắn ngồi , hắn đập tay vào cây cổ thụ bên cạnh , cây nát bét văng khắp nơi !

Cây cổ thụ : Vâng ! Anh là nhất nhưng em là cây không phải đồ trút giận ! Kiếp sau em sẽ làm con ong chích thấy mẹ anh luôn !

........

Thanh Vân Các !

Mới đi có hơn một ngày nên ở Thanh Vân Các vẫn bình thường như không có việc gì xảy ra ! Tỉ thí chưa hoàn thành vẫn diễn ra . Từ xa Bạch Dương đổi tư thế thành ôm , phi hành đến ! Tưởng tượng như đấng cứu thế , tiên giáng trần vậy , nhưng mà biết được sự thật đằng sau thì có còn như vậy không ?

Tên đệ tử đang lo lắng vừa thấy sư phụ bạch y nhuốm máu trở về , nước mắt long lanh trực trào ! Ngày trước sư phụ nói đi cứu mà đi lâu quá làm hắn sợ có chuyện gì ! Trễ một xíu là đi nói Bạch Dục trưởng lão luôn rồi !

" Sư phụ người nhiều máu quá !"

" Máu của ma giáo !"

Hắn lấy tay lau nước mắt đỡ Ôn Tình sư muội để sư phụ đỡ mệt . Nhìn thấy các vết thương tím trên người , chân vặn vẹo , tên đệ tử không khỏi nổi da gà !

" Muội ấy thảm quá !"

Bạch Dương buồn , lấy đôi tay ngọc ngà che mặt tựa như xấu hổ với bản thân nhưng thật ra là buồn cười quá ! Cô kiềm chế !

" Ừ ! Là ta đến trễ !"

" Không phải lỗi của sư phụ , cứu được mạng này là tốt rồi !" Sư phụ người thật vĩ đại , thật may mắn khi được là đệ tử của người ! Sau này dù có thành danh , hay lụn bại , bản thân sẽ luôn một lòng hướng về vị sư phụ này ! Hắn lấy tay gạt nước mắt đem Ôn Tình đi chữa trị !

" Ôn muội muội cũng phải biết ơn sư phụ nhé ! "

Biết ơn cái rắm ! Người đánh Ôn Tình là sư phụ đó anh trai ! Tuy đang bất tỉnh nhưng lúc chịu nỗi đau lạnh thấu xương đó ,nữ chủ liền nhận ra cái lạnh này là từ thanh kiếm kì lạ của sư phụ ! Nhưng chưa suy nghĩ nhiều !

Bạch Dương của vài phút trước vừa hỏi A Hinh " Ngươi có thuốc gì dùng được thì cho cô ta đi !"

" À được ! " A Hinh mò đâu đó ra một đống lọ thuốc , còn lọ thuốc như thế nào thì chắc ai cũng quen thuộc !

[ Aw~ Kí chủ nay là người tốt nha. tìm thuốc cho nữ chủ luôn !] Người là đang hướng thiện rồi sao !

Khoan !

Ta sai rồi !

Ta rút lại lời nói ! Bên cạnh A Hinh làm gì có thuốc chữa trị , cô ta chỉ có độc và độc ! Vậy là kí chủ tính nhân lúc này hạ độc Ôn Tình !

A Hinh chỉ tay nhỏ vào từng lọ : " Cái này thì sẽ khiến cô ta đau quằn quại mỗi đêm , cái này khiến cô ta khi phát sinh quan hệ thì đau đớn không chịu được , cái này thì đau não , cái này thì .....!"

Bạch Dương phân vân , tay chống cằm

" Khó chọn nha ! Thôi lấy hết đi , làm sao miễn cô ta đau mà không thể chết là được !"

Cho cô ta chịu đủ nỗi đau của nguyên chủ khi sống chết cứu cô ta trở về và khi đang chịu lôi kiếp để độ kiếp thành tiên mà lại bị cô ta gián tiếp quấy nhiễu ! Chịu nỗi đau lôi kiếp giáng xuống mà bất lực!

Ôn - thử độc - Tình từ đó luôn phải chịu nhưng cơn đau tàn nhẫn ! Kì thật không hề đáng thương , đây là ác nhân ác báo !