Kí Chủ Thật Đáng Sợ

Chương 6 : Thanh xuân vườn trường

..............

Bầu không khí dần ồn ào hơn , trước đó cũng đã có một bạn đứng lên

" Không cần search , tôi biết Bạch Viết Nam , ông ấy là nhà tài phiệt nổi tiếng !"

* Tài phiệt : Bọn nhiều tiền của và có thế lực chia phối , có một phần quyền lực khống chế nền kinh tế và chính trị . ( Trong câu chuyện này chúng ta sẽ chỉ đi sâu vào nhiều tiền thôi nhé , không cần để ý quyền lực chính trị !)

" Để ý mới thấy đều là họ Bạch , ông ấy là gì của cậu ?"

" Nhìn ảnh kìa , giống đến vài phần , chẳng lẽ quan hệ cha con !"

Dần dần , các thám tử 17,18 tuổi học chưa đến nơi đến chốn , có kinh nghiệm dựa theo xem Conan - Thám tử lừng danh , phim Hàn, các loại hoạt hình , những thám tử chạy bằng cơm ấy đã phát hiện và nhận thức được , người đứng trước mặt họ là con gái nhà tài phiệt ! Có người nghi vấn ra hỏi :

" Vấn đề là sao trước giờ cậu không nói ra !"

- Tôi muốn tìm bạn chơi không vì lợi ích , haizz xem ra bỏ tâm uổng phí, có người cứ nhắm vào tôi thôi !

Nghe được biết ngay Bạch Dương ám chỉ Bội Sam kia . Nàng run run tay nắm chặt , để ý rõ thì các móng tay kia đang cấu , đâm chặt vào lòng bàn tay . Tức giận lắm nè ~ Đâu ra oà khóc :

" Là ....bạn thân ..ô ô .. mà cậu lừa dối mình lâu đến thế !"

- Chỉ trách cậu không đáng tin , chỉ biết lợi dụng thì khi hiểu rõ hẳn gia cảnh tôi , cậu sẽ làm gì !

" Cậu ... nói vậy mà nghe được sao ...ô ô..!"

Nghe khóc đến nhiễu loạn cả lỗ tai , Bạch Dương cảm thấy khó chịu với con người trước mắt , gì lố dữ ! Làm như nàng ăn cắp gì của cô ta vậy . Mắt ướt đẫm lệ , miệng mếu máo như trẻ con , lời nói lấp vấp . Ôi ! Mình giỏi văn thế cơ á ! Nhưng sự tự luyến đó vẫn không lấn áp nổi sự khó chịu . Bạch Dương giơ tay ra đồng thời thanh kiếm xanh sắc nhọn , đẹp một cách mĩ lệ hiện ra chỉ vào mặt của Bội Sam .Bạch Dương rống lên :

- Im miệng , cô xứng sao ?

Ơ chết có gì đó sai sai !

[ Kí chủ , sao ngươi có thể rút kiếm giữa thanh thiên bạch nhật như vậy chứ , đây là nơi có luật pháp , ít nhất cũng phải lựa nơi vắng vẻ mới tiện !] - xem chừng cái hệ thống thiểu năng này bị cô dạy hư rồi ! Bạch Dương nhanh chóng thu hồi kiếm lại trong chớp mắt . Pha rút kiếm khi nãy đoán chừng đã bị vài người thấy

- Nãy các người không thấy gì hết nhé !

Vài người chứng kiến được chớp chớp mắt , chưa tin vào mắt mình , biết là sự thật nhưng cố gắng không chấp nhận cho qua . Phần lớn biết gia thế nhà cô ai dám đυ.ng .

Thanh kiếm : Ta tưởng chủ nhân muốn gϊếŧ nữ sinh kia nên ta xuất hiện cho tiện hành động ! Không hợp lí sao . Bán manh-ing .

Hành động nãy giờ của Bạch Dương thu hút tầm mắt của Bác Văn - nam phụ tàng hình . Thật ra để ý kĩ thì cậu đã nhìn Bạch Dương từ lúc xuất hiện đến tận giờ ! Lúc phát hiện cô tên Bạch Dương , tim cậu có chút rối loạn .

..................

Kì thật , hai người họ đã quen nhau trước . Chỉ là Bạch Dương không nhớ .Ngày đó , đi dự tiệc ở Bạch gia , cậu đã gặp cô bé bằng tuổi chơi với cậu , kì thực bé ấy rất dễ thương , đáng yêu Cô bé bảo cô bé rất thích những người tài giỏi vì thế thành tích hiện giờ của cậu khởi nguồn từ câu nói đó . Cậu vẫn luôn giữ trong lòng nhưng chỉ có mình cậu đơn phương nên dần dần theo cốt truyện cũ cậu chẳng biết được cô bé ngày ấy học chung với mình . Cô quá không nổi bật đi làm cậu không biết được sự tồn tại của cô trong ngôi trường .

Lúc trước cấp 2 cậu biết cô học một trường rất nổi tiếng , lên cấp 3 lại không nghe thông tin về cô , là con gái của nhà tài phiệt lớn mạnh hẳn là rất nổi tiếng , không thể nào giống lặng lẽ như vậy nên cậu tự mình cho rằng cô đã xuất ngoại , về sau vô tình lại gặp theo đoá bạch liên hoa kia , một thời gian lâu trong tim cậu thay đổi người!Ừm vẫn rung động như ngày đầu .

.............

Thoát khỏi suy nghĩ của Bác Văn , trở về thực tế nữ chủ Bội Sam bị cô làm tức đến nổi bỏ chạy , vừa chạy vừa khóc làm cô khó mà không nghĩ đến thêm cơn mưa nữa là hợp lí . Kiểu cảnh bị người yêu ruồng bỏ , em đau đớn khóc dưới mưa , nước mắt hoà vào nước mưa , bên ngoài lạnh lẽo bên trong đau lòng . Cô nói mình giỏi văn quả thật cũng không quá đáng . Hơi tiếc giờ trời không mưa , nhìn Bội Sam hơi thiếu cảm xúc nha .Haizz !

Tình hình chính hiện tại giờ ăn của cô đã bị bỏ lỡ , hức hức , sao con người phiền phức quá ! Phải trở về học !

Hệ thống : Kí chủ làm như nàng không phải con người mà oán trách người khác !

" Bạch đồng học , cậu còn nhớ mình không ? "

Gương mặt Bạch Dương cứng đờ , có quan hệ nữa sao ? Đây là dây mơ rễ má sau khi nàng xuất hiện , nói dễ nghe hơn là hiệu ứng cánh bướm . Kí ức về rõ hơn , thì ra nguyên chủ có quen Bác Văn .Uầy , nguyên chủ còn khiến Bác Văn si tình thực hiện một câu nói nhất thời của nguyên chủ , quá đỉnh luôn ~

- Chào cậu Bác Văn , chúng ta đã gặp qua ở bữa tiệc vài năm trước . Trong mắt của mình cậu luôn luôn giỏi nhất ! Giờ phải trở về lớp học rồi , hẹn gặp lại nhé !

Nàng vỗ vai thanh niên ánh mắt mơ hồ có chút xúc động vì nàng vẫn nhớ hắn rồi sau đó chạy nhanh về lớp trước khi lão sư tiến vào . Nàng vừa chạy vừa xoay người lớn tiếng :

- Chờ đi ! Qua đợt thi mình sẽ học ở bang nhất , mình sẽ học với cậu !

Nàng giơ ngón cái ra thể hiện sự chắc chắn của mình rồi chạy tiếp . Chàng thiếu niên vẫn đang mơ hồ lấy tay đặt ngay chỗ vai nàng vừa vỗ ấy , có chút nóng !

" Kì thật , nếu đã rung động thì không có sự việc thuận theo ý trời ! Hãy chờ mình Bạch Dương !"

Chẳng biết tình huống chó má gì mà Bạch Dương từ ngăn cho Bội Sam tiếp cận Bác Văn lại chuyển thành gia thế mình rồi lại thành ôn chuyện cũ với Bác Văn , rồi lại tới hứa hẹn sang bang nhất . Chuyện ăn nằm đâu rồi !

- Nay ngươi rủ rê ta đi xuống đó , chắc hẳn mọi chuyện ngươi đều đã biết trước !

[ A ~ Kí chủ nhìn kìa , trời đẹp quá , chim én nữa kìa ! ]

- Bây giờ không phải mùa xuân !

[ Hệ thống Log out ] Chỉ trách nó sợ tiết lộ mọi chuyện, tránh né mấy câu hỏi bằng cách giả ngu , đánh lạc hướng . Nhưng giả ngu cũng quá ngu rồi .Người kia biết được sẽ hủy diệt nó mất !