Bí Mật Yêu Đương

Chương 30

"Không được" Cô chống tay trước ngực anh " Tống Văn có lẽ đã tan làm, chúng ta về muộn, cô ấy sẽ nghi ngờ"

" Năm phút". Lăng Thiệu hôn lên môi cô lấp kín lời từ chối " Bảo bối, anh cứng chịu không được, để anh thao một chút nha..."

Nghe anh nói xong cô cũng không đành lòng cự tuyệt nữa, thúc giục " Anh phải nhanh lên a"

Vì để tiết kiệm thời gian, Lăng Thiệu không làm màn dạo đầu nào, chỉ dùng ngón tay thăm dò lỗ huyệt của Thư Tâm, da^ʍ thuỷ đầy tay, cười cười " Tao hoá, ra nhiều nước như vậy còn không cho anh thao".

Thư Tâm bị lời anh nói chọc đến khuôn mặt đỏ bừng.

Nam nhân lại đỡ côn th*t trực tiếp đẩy vào, Cô cong người rồi lấy tay che miệng " a...."

Xe dừng ở bãi đậu xe, bốn phía đều là xe cách đó không xa có vài chiếc xe tiến vào tìm chỗ đậu ánh đèn chiếu rọi, cơ hồ có thể đem một màn da^ʍ mĩ trong bóng tối chiếu sáng.

Thư Tâm bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh úp, cô bị thao chưa đến hai phút đã cao trào.

Nhưng anh thì vẫn không bắn ra.( thế thì lại nhanh quá:)))

Cô sướиɠ đến mức run rẩy cả người nhéo cánh tay anh thở hổn hển, kêu "....Nhanh lên......anh nhanh lên........bắn........a a a....ô ô....chồng ơi.....aaa"

Lăng Thiệu bóp eo cô, gập toàn bộ phần thân trên của cô vào ghế sau, kéo cô một chân đặt lên ghế phụ, ở giữa hai chân cô véo eo cô mà thao.

Da^ʍ thuỷ tí tách giọt trên sàn xe, Thư Tâm bị thao không còn tiết chế mà kêu lên chỉ trong chốc lát lại cao trào " A a a a.....chồng ơi....a....ô..ô....cầu xin anh......nhanh bắn......đi"

Bên ngoài xe tới xe lui, Thư Tâm cảm giác có người đang theo dõi bọn họ, kɧoáı ©ảʍ phi thường mãnh liệt, nước mắt chảy ròng ròng, thân thể vô cùng mẫn cảm, khi bị anh thao nhục huyệt đều ồ ạt nước chảy.

" Tao hoá, anh muốn làm chết em!" Anh cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn quá mức, ôm lấy hông cô, dập mạnh liên tục, làm cho thân xe lắc lư không ngừng.

Cô bị anh thao đến nỗi mặt dán vào cửa kính, cách cánh cửa, lờ mờ có thể thấy ai đó đang nhìn họ, sống lưng như có dòng điện chạy qua, toàn thân tê liệt, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu, cô hét lên chói tai " A a a a....ô...ô....tới rồi....tới rồi.....a....a..."

Anh bị cô kẹp kêu rên một tiếng, sau đó bóp mông cô lại đâm thật mạnh nhanh hàng chục lúc này mới chịu rút và bắn vào giữa chân cô.

" Vợ à, làm ở trên xe có vẻ em rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ....mẫn cảm a" Lăng Thiệu hôn môi cô " Lần sau, chúng ta ở trên xe làm một ngày được không?"

Thư Tâm mềm nhũn trong vòng tay anh, giọng nói yếu ớt " Không được".

Anh trưng bộ mặt dày vô sỉ mà nói " Nếu em đồng ý, chúng ta sẽ làm vào cuối tuần".

Thư Tâm xấu hổ trừng mắt nhìn anh, bị ấn trong ngực hôn hồi lâu mới buông ra, rồi lái xe tới cửa hàng để tẩy rửa.

Ghế sau dính đầy da^ʍ thuỷ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, thợ rửa xe đều là người trẻ tuổi, mở ghế sau ra vừa thấy, còn có cái gì mà không hiểu.

Thư Tâm ngượng ngùng đứng bên, vừa xuống xe liền thấy thẹn mà trốn ở siêu thị bên cạnh, mua cái gì đó mất mấy phút mới đi ra, trong tay cũng chỉ cầm mỗi cái bút.

Lúc ở trong siêu thị, cô cùng Lý Đức Hải nói chuyện một hồi.

Anh ta cảm ơn cô cũng kêu cô nên cảm ơn bạn học một lần nữa. (Ck như...)

Dù sao cũng chỉ là quan hệ bạn học, nhưng bọn họ lại bỏ ra năm vạn để giúp đỡ mình trong lúc cấp bách, nhất định phải ghi nhớ lòng tốt này.

Lý Đức Hải nói đến nói đi mấy câu ấy, Thư Tâm nghe xong liền im lặng, cô chỉ gật đầu, sau khi cúp điện thoại, cô liếc nhìn tủ lạnh mua một cây kem.

Vừa mới cắn một miếng, Lăng Thiệu bước đếm, trước người thu ngân làm trò ngậm lấy môi cô, đem miếng kem cô vừa ăn vào miệng mình.