Editor: Soolee
——————————————————————
Thư Tâm ngồi đó đôi tai đỏ bừng, cô không thể nghĩ rằng người đàn ông này có ham muốn tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ như vậy.
côn th*t đỏ tươi cứng rắn mà hướng về phía cô.
Thư Tâm cắn môi liếc nhìn người đàn ông, sau đó vươn tay nhẹ nhàng cầm lấy côn th*t, cúi đầu cầm lấy. Lăng Thiệu với tay vào bộ đồ ngủ của cô, nhào nặn bộ ngực đầy đặn.
Thư Tâm bị anh sờ đến cả người mềm nhũn, hạ thể tràn ra d*m thủy, cô vô thức kẹp chặt hai chân lại, miệng ngậm côn th*t không tự chủ được mà kêu rên một tiếng.
Cây gậy của người đàn ông quá lớn, vài lần đỉnh đến cổ họng cô.
Cô áp hai má, cái miệng nhỏ nhắn đang quấn lấy mã mắt của anh, cố gắng làm cho anh bắn ra thật nhanh.
Lăng Thiệu bị cô liếʍ đến mặt mày đỏ lên, anh ấn đầu đẩy eo vào miệng cô, Thư Tâm nức nở xô đẩy.
Quá lớn....
Ăn không hết.....
Lăng Thiệu ôm đầu cô nhanh chóng đâm vào ra miệng cô hàng chục lần lúc này mới rút ra bắn đầy nền gạch.
Anh dùng ngón tay lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trên khóe môi Thư Tâm, cúi đầu hôn lên khuôn miệng sưng tấy của cô, giọng nói có chút khàn khàn " Ngày mai......đừng đi".
Ánh mắt đầy du͙© vọиɠ của người đàn ông vẫn chưa tiêu tan " Gần đến ngày cuối tuần, ở lại vài ngày nữa".
Thư Tâm gần như bị ánh mắt chưa tan hết tìиɧ ɖu͙© của anh thiêu đốt, cô cúi đầu đỏ mặt, không biết nên đáp lại như thế nào.
" Bảy giờ sáng mai". Người đàn ông hôn hôn lên tai cô " Rửa sạch đợi tôi".
Trái tim Thư Tâm nhảy lên, hạ thân của cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy da^ʍ thuỷ bởi lời nói của anh.
Cô cắn môi, thật lâu mới phát ra âm thanh, cả người và âm thanh run đến lợi hại.
" Được"
Cả đêm nay Thư Tâm lăn lộn qua lại không thể ngủ được, lần đầu tiên cô điên cuồng như vậy.
Cô đã nghĩ đó chỉ là một đêm điên cuồng.
Ai có thể biết....
Người đàn ông đó sẽ tìm cô vào sáng mai.
Điều này có nghĩa là mỗi ngày cô sống ở đây, họ đều sẽ....
Thư Tâm nhắm mắt lại, nàng nghĩ đến cánh tay cường tráng cường tráng của anh, côn th*t thô to nóng rực, mỗi khi ra vào thân thể mang kɧoáı ©ảʍ mất hồn, thân dưới lại ướŧ áŧ.
Cô kẹp chân vùi mặt vào chăn, ngửi mùi nước hoa đắt tiền, không biết qua bao lâu cô mới chìm vào giấc ngủ.
Cô thức dậy lúc sáu giờ.
So với đồng hồ sinh học thường ngày sớm hơn nửa giờ.
Sau khi dậy, cô rửa mặt, tắm rửa rồi vào bếp làm một chút đồ ăn.
Sau khi tắt lửa, người đàn ông lặng lẽ áp sát phía sau cô, Thư Tâm giật mình quay lại, môi cô đã bị người đàn ông mυ'ŧ lấy.
" Ân..a" cô bị hôn đến kêu rên một tiếng, hai tay vô thức ôm lấy cổ anh, người đàn ông ôm cô đặt cô lên bàn, đưa bàn tay vào trong bộ đồ ngủ xoa nắn bầu ngực trắng nõn và mềm mại của cô.
"Ăn....cơm" Thư Tâm đẩy anh ra, lo lắng bữa ăn sẽ nguội mất.
Người đàn ông buổi sáng ham muốn tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ, anh cọ vào người cô, giọng nói vô cùng mê hoặc " Ăn cái khác".
Thư Tâm bị anh hôn hoàn toàn không ý thức được, không thể hiểu ý của anh ăn thứ khác là có ý gì.
Thư Tâm cắn môi khẽ rêи ɾỉ cho đến khi bị anh ôm vào phòng cho khách, người đàn ông tách hai chân cô ra, đưa đầu lưỡi thăm dò vào hoa huy*t dâʍ đãиɠ của cô. Cô cắn môi nức nở thành tiếng.
Kỹ xảo của người đàn ông quá tốt, trong vài cú khơi mào, hộŧ ɭε của cô nhô ra, đầu lưỡi của anh vừa liếʍ vừa ấn.
"...A....ô....ân...tới rồi...a..."
Thư Tâm che miệng, cơ thể run vì sướиɠ, khuôn mặt rưng rưng nước mắt chảy đầy mặt.
Lăng Thiệu há miệng nuốt toàn bộ nước da^ʍ thuỷ của cô, tiếng nuốt nước bọt càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ của cô, cô cắn môi rêи ɾỉ, giọng nói không quá lớn, mỏng yếu nhưng lại hấp dẫn vô cùng.
".....ô....ô....thoải mái...đã quá...."