Lão Bà Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 16: BẮT GẶP

An Vy đang mải mua sắm thì nàng thấy có một người đàn ông lạ mặt cứ nhìn nàng. Anh ta đeo khẩu trang đen, đội mũ đen nên nàng không nhận ra ai cả. Vừa nghĩ đến điều chẳng lành, thì điện thoại cậu rung lên một dãy số lạ.

-"A....Alo? "___________An Vy giọng hơi căng thẳng.

-"Tôi đang đứng gần chỗ cô, hãy ra bãi đỗ xe, chúng ta cần nói chuyện một chút! "

-Giọng nói bên kia truyền tới khiến An Vy cảm giác ớn lạnh. Phải. Người gọi cho nàng chính là Bạch Nhạc.

An Vy sau đó liền cúp máy rồi nói với bà Lâm :

-"Dì Lâm! Dì cứ lựa chọn thực phẩm đi. Con đi vệ sinh một lát. Không biết sáng nay ăn trúng cái gì mà con hơi đau bụng. "

-"Có cần đi bác sĩ khám không? Đau bụng như thế nào? "

-Bà Lâm lo lắng hỏi.

-"Dạ không nghiêm trọng lắm đâu ạ. Con nghĩ là chỉ cần đi vệ sinh là sẽ ổn thôi."

-"Vậy thì con đi đi. Tôi đợi ở đây! "

_____________

An Vy bí mật đi xuống bãi đỗ xe thì đã thấy Bạch Nhạc chờ sẵn. Hắn vẫn đeo khẩu trang, đội mũ kín mít như vậy.

-"Bang chủ...."

-"Chắc cô biết tại sao hôm nay tôi gọi cô tới?

-"Bang chủ! Ý ngài là gì? Tôi...tôi không hiểu. Mong ngài chỉ giáo."

-"Chuyện sổ sách đen? Thế nào rồi? Đã lâu rồi tôi không thấy cô đề cập rồi đấy? "

-"Bang chủ! Chuyện này xin ngài thư thư cho tôi, tôi sẽ tìm cách lấy nó cho ngài."

-"Tại sao tôi lại cảm thấy cô gần đây có gì đó rất lạ, muốn giấu diếm tôi?"

-Bạch Nhạc nghi ngờ hỏi.

-"Bang chủ! Hay là....Chúng ta tha cho cô ta đi? Tôi...tôi cảm thấy mệt mỏi với chuyện này rồi. Tại sao chúng ta lại cứ phải hận thù nhau như thế? Chẳng phải cô gái anh yêu vốn là thuộc về Phác Thái Anh sao? "

-"Hoá ra là cô cũng biết rồi sao? Nhưng thứ tôi muốn không có được thì kẻ khác cũng không thể có được. Còn cô? Muốn tôi tha cho cô ta sao? Không bao giờ?"

-"Nhưng tôi sẽ không làm việc nữa. Tôi sẽ không giúp ngài làm nội gián nữa! "___________An Vy lấy hết can đảm nói hết ra những lời này. Rồi mọi chuyện có thế nào, nàng cũng sẽ không thể làm hại cô được.

-"Ý cô là muốn phản bội tôi?"

-Bạch Nhạc trợn mắt lên hỏi.

-"Tôi không có ý định đó. Công ơn của bang chủ tôi xin ghi nhớ, nhưng tôi không thể làm hại Thái Anh được."

-"Chẳng lẽ cô đã yêu cô ta rồi?"

-"Đúng vậy. Tôi....yêu cô ấy!"

*chát*

-"Tiện nhân! Cô định giở trò với Bạch Nhạc này? Còn mơ đi! Cô nghĩ tôi sẽ dễ dàng bỏ qua cho cô sao? Theo tôi!"

-Bạch Nhạc vừa nghe nàng nói dứt câu thì liền nổi giận mà tát nàng một cái thật kêu. Sau đó, hắn nhất quyết kéo nàng đi. Nhận thấy sự nguy hiểm, An Vy liền giở mấy chiêu ra đánh gục hắn rồi bắt taxi về nhà.

-"Alo? Dì Lâm! Con có chút chuyện nên về trước!"

-Trên đường về, nàng chỉ kịp gọi điện nói mấy câu cho bà Lâm.

-Nhưng nàng lại không hay biết rằng, cảnh ban nãy lại bị Kim Trân nhìn thấy được. Chẳng là đây là trung tâm mua sắm trực thuộc Kim Thị, cô hôm nay theo cha tới kiểm tra thị trường một chút. Lúc ra bãi lấy xe, ai ngờ lại vô tình nhìn thấy nàng.

Tiệc sinh nhật tối hôm đó diễn ra ở ngoài vườn. Họ làm tiệc nướng ngoài trời rồi hát hò vui vẻ. Chỉ có Kim Trân là thi thoảng lại ngồi một chỗ, quan sát hành động của An Vy.