Chương 2: Nữ hoàng bóng đêm
“ Đột nhiên tôi muốn đua xe, cậu có hứng thú hay không?”Cô đưa ra kiến nghị, hôm nay cô muốn thư giãn gân cốt một chút. Nụ cười giễu cợt trên môi, cô nói với Harry.
“ Ok thôi” Anh ta mỉm cười vui vẻ, cũng đã lâu không thấy cô đua xe bớt chút thời gian thì có làm sao.
Thiên Di nhanh chóng thay một bộ đồ đen ôm sát cơ thể nhìn cô lúc này trông thật gợi cảm đến mê người. Đôi mắt sắc bén mở to, mái tóc đen dài được cột gòn gàng ở phía sau. Không thể phủ nhận được trông cô lúc này trông như một nữ hoàng kiêu ngạo. Tay ôm một chiếc nón cũng màu đen nốt. Anh ta nhìn cô rồi nói
“ Không cần hải quyến rũ tôi”
Thiên Di xì một cái rõ to, cô nhếch môi.
“ Tôi biết, quyến rũ người đồng tính như anh tôi thật không có hứng thú”
“ Hừ. Tôi chỉ có hứng thú với Lí Nhất Minh, cô cho tôi số điện thoại anh ta đi “
Harry nhìn cô bằng ánh mắt mong chờ, anh ta đưa một tờ giấy về trước mắt cô.
“ Làm gì? Anh bớt mơ mộng đi thật không tốt cho sức khỏe tí nào. Anh ta giới tính rõ ràng cớ nào lại đi thích người đồng tính như anh.”
Anh ta nhăn mày.
“ Phải, Lí Nhất Minh rất men, nếu anh ta không nam tính như thế thì tôi sao lại yêu anh ta được?”
Cô miễn cưỡng gật đầu. Qủa thật anh rất men rất đẹp trai lại còn là điều tra viên cấp cao; anh ưu tú như thế lại dây vào con người như cô, không có điểm nào tốt đẹp. Cô cười cười.
“ Đi thôi Harry”
Chiếc mô tô đen bóng nhanh chóng lao vυ't trên con đường tối mịt với vận tốc ánh sáng mà gương mặt Thiên Di lẫn Harry vẫn không chút biến đỗi, lạnh đến kinh người. Gần bìa rừng, cô tháo chiếc nón ra, cặp mắt sắc bén của cô lùng lại vừa quyến rũ mê hoặc ánh mắt người khác khiến ai ai tham gia hay cỗ vũ đều nhìn vào. Cô không quan tâm đến họ chỉ nhìn vào người tổ chức cuộc đua quen thuộc cất tiêng nói nhàn nhạt.
“ Tôi cũng muốn đua”
Bọn họ nhìn cô một lượt rồi nhún vai bình thản nói:
“ Ok”
Cô bước lên chiếc mô tô nhanh như chớp, hai tay thoăn thoắt đội chiếc mũ chuyên dùng cho đua mô tô rồi vào tư thế sẵn sàng. Hai con ngươi đen láy tập trung nhìn về phía trước chờ tín hiệu từ trọng tài.
Đoàng. Tiếng súng xé trời vang lên trong đêm. Đoàn xe dài khoảng chục người như mãnh hổ điên cuồng lao lên phía trước, có thể ví như con rắn uốn lượn không ngừng vượt qua khúc cua. Thiên Di nghiêng người sang phía bên trái áp sát chiếc xe xuống mặt đường để thực hiện khúc cua nguy hiểm và hoàn thành nó một cách đẹp mắt dưới tiếng vỗ tay tung hô của mọi người.
Trong một căn phòng lớn, người đàn ông anh tuấn đang nhìn chằm chằm vào cô gái qua lớp kính thủy tinh. Gương mặt kiêu ngạo lạnh lẽo khiến hắn nhếch môi cười. Chiếc ly thủy tinh chứa rượu cao cấp không ngừng sóng sánh theo cái đảo ly của hắn ta. Tất cả hình ảnh đẹp mắt của cô gái đó đầu thu hết vào tầm mắt đẹp đẽ đó, ánh lên mùi vị gian truân. Bộ dạng thong thả uống rượu của hắn ta đều phảng phất lên mùi vị nguy hiểm.
“ Jack”
Giọng nói lạnh lùng lùng vang lên trong căn phòng tối đen. Có ít ánh sáng bàng bạc nhẹ nhàng lướt qua dáng người cao lớn, dừng lại trên gương mặt cương nghị, một nữa mặt chìm trong bóng tối còn nữa kia lộ ra ngũ quan hài hòa tuấn mỹ. Con ngươi màu lam sắc bén, đường sóng mũi cao thẳng thêm vào đôi môi mỏng nhếch lên đầy cao ngạo.
Cánh cửa bật mở truyền đến đôi tai nhạy tiếng bước chân không nhanh không chậm, có tiếng nói lại vang lên.
“ Ngài gọi tôi”
Người đàn ông cao lớn ấy đứng yên một chỗ nhìn xuyên qua tấm kính, trong đôi đồng tử màu lam ánh lên gương mặt sắc sảo của cô kèm theo cái nụ cười khinh khỉnh trên mặt. Ly rượu thủy tinh từng chút kề sát miệng, nhấm nháp một ít rồi lên tiếng:
“ Người đoạt giải thưởng tối nay là ai?”
Người vừa bước vào tên gọi Jack - cận thần bên cạnh hắn ta. Anh ta sở hữu một vẻ đẹp lạnh lùng, nghiêm nghị. Đối với tình yêu, anh ta hoàn toàn không hiểu gì và cũng không hề muốn hiểu. Jack liền nói:
“ Là Jen”
Người đàn ông hơi cười gương mặt lại nghiêm nghị đến vậy. Chiếc bóng đỗ dài trên nền sàn, nhếch nhẹ đôi môi.
“ Tôi thấy rất hứng thú, điều tra cho tôi”
“ Sao?” Jack hỏi lại, anh hơi ngạc nhiên về quyết định này của người này. Thấy cái nhướng mày không hài lòng từ cửa kính phản chiếu lại, Jack vội sửa lời “ À vâng tôi làm ngay”
Người đàn ông nhìn gương mặt đó thêm một lần nữa rồi sãi bước đi. Phút chốc trong căn phòng lớn chỉ còn truyền lại tiếng bước chân xa dần, xa dần rồi bị bóng tối hút mất….
“ Jen giải thưởng là bao nhiêu vậy?” Harry chồm từ phái sau đến cất tiếng hỏi.
“ 1500 USD “ Thiên Di nhếch môi trả lời. Chiếc mô tô lại lướt nhanh một đường cua vào một khu chung cư.
Buổi tối đúng thật là yên tĩnh có thể nghe rõ tiếng gió thổi mạnh, cũng may là cô đang đội chiếc nón che kín gương mặt nếu không thì sẽ rát lắm đây. Sau khi đưa Harry về cô cũng nhanh về nhà mình tắm rửa rồi trèo lên giường đi ngủ.
“ When I close my eyes I think of you
And the times we've had been through
Even though we're far apart right now
I remember back when you were here with me
How you've made my world complete
But now I'm left alone”
Cô đang mắt nhắm mắt mở thì tiếng chuông điện thoại không ngừng vang lên. Cô với tay mò mẫm trên bàn với lấy chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi.
Ôi trời là ai gọi đây?
“ Alo” Cô dụi dụi đôi mắt ngáy ngủ cất tiếng nói.
“ Đang ngủ sao?” Giọng noi lạnh lùng vang lên lập tức làm tiêu tan giấc ngủ của cô. Vội lấy lại tinh thần cô nhìn vào màn hình hiển thị đúng tên người đó - Lí Vĩnh Long. Hừm.
“ Sao hôm nay anh lại gọi tôi thế?” Người này là anh trai của Lí Nhất Minh. Tuy là hai anh em nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược với nhau. Lí Nhất Minh dịu dàng, quy tắc. Lí Vĩnh Long đa mưu, khó lường làm việc không hề tuân theo quy tắc. Hai anh em nhà này đúng với câu “ như nước với lửa”
“ Tôi muốn biết cô đang làm gì?”
Giọng nói vẫn vậy nhưng cô còn nghe được cả tiếng cười của hắn đều là khiến cô cực kì chán ghét.
“ Tôi không thích trả lời câu hỏi đó, anh làm ơn đừng làm phiền tôi nữa”
Nghe đến câu cô vừa nói, Lí Vĩnh Long không tức giận mà còn cười lớn hơn nữa. Tiếng cười sảng khoái vang lên, hắn ta nói:
“ Sao có thể như thế được, em là của tôi, tôi muốn gọi lúc nào thì là quyền của tôi”
Thiên Di nhếch môi.
“ Anh là đang mơ mộng đấy à? Của anh sao? Anh nên nhớ tôi là bạn gái của Lí Nhất Minh - em trai anh đấy”
nhắc đến Lí Nhất Minh, Lí Văn Long nhíu mày, hắn ta có gì không bằng Lí Nhất Minh kia chứ?
“ Em im ngay cho tôi. Đừng nhắc đến lí Nhất Minh trước mặt tôi. Em và nó không bao giờ có thể quen nhau. Tôi nhất định sẽ chia cắt hai người, em đã nghe rõ chưa?”
Cô bắt đầu cảm thấy khó chịu vì cái người này rồi. Cô thật thắc mắc tại sao lại thích cô? À, phải rồi, đây không phải thcih1 mà là muốn chiếm đoạt. Hừ. Thiên Di không muốn đôi co nhiều vội cúp máy quẳng chiếc điện thoại sang một bên ôm nỗi tức giận mà trùm chăn kín mặt