*Tang, Taang! Tang! Tang-!*
Tôi bắn nỏ điên cuồng dưới sự che chắn của Thái tử. Những tên sát thủ nhanh nhẹn, khác hẳn với những con quái thú to lớn, di chuyển chậm chạp. Tuy nhiên, nhờ lập trình của hệ thống mà sức tấn công của nỏ đang ở mức mạnh hơn bình thường.
Số lượng đạn giảm dần thì số lượng kẻ địch cũng giảm theo. Bây giờ chỉ còn lại bốn tên.
(16/20)
*Ta-ang-!*
"Công nương. Bọn chúng còn lại bao nhiêu tên?"
Thái tử bất ngờ hỏi. Số lượng đạn chỉ còn đủ cho một lần bắn nữa, tôi thở hắt ra.
"Thần nghĩ còn khoảng ba tên…Có vấn đề gì sao?"
"Phía trước là ngõ cụt...."
*Hi-ee-ee-ee-ee-ee-ee-ee-ee!*
Ngay lúc đó, con ngựa đột ngột dừng lại. Khi tôi đảo mắt và kiểm tra khu vực xung quanh, phía trước là vách đá. Thật khó để nói bất cứ điều gì.
"Dù sao thì chúng cũng sẽ gặp khó khăn khi bắn tên ở khoảng cách gần, vì vậy tốt hơn hết là ta nên xuống ngựa và trực tiếp loại bỏ những tên còn lại."
Thái tử lẩm bẩm, xuống ngựa. Và tôi cũng nhảy xuống theo.
Vì không có sát thủ xuất hiện trước mặt, hệ thống đã tóm tắt ngắn gọn tình hình. Nhưng vẫn còn đến ba tên, nên tôi cầm nỏ áp sát và đề phòng tứ phía.
"Sẽ rất nguy hiểm, hãy ở yên phía sau."
Thái tử nói, che chắn cho tôi. Đó là một yêu cầu bất ngờ từ nam chính.
Dù Kallisto đã bảo vậy, nhưng nhiệm vụ là [bảo vệ Thái tử khỏi bọn Sát thủ]. Vì vậy, tôi lùi ra và đứng ngang hàng cạnh anh ta.
“Không sao đâu, thần sẽ tự lo cho mình, vì vậy điện hạ hãy tập trung vào việc bảo vệ bản thân mình."
Anh ta quay lại nhìn tôi với khuôn mặt nhăn nhó như thể anh ta vừa nghe được thứ ngôn ngữ lạ.
"Bọn chúng chỉ nhắm đến mỗi ta, nàng yên tâm đi."
"….."
Tôi cảm thấy hơi châm chích, vì vậy tôi chỉ mặc kệ và tìm kiếm ba kẻ còn lại. Khu rừng vẫn vậy. Không nhận ra được động tĩnh của chúng, chỉ có âm thanh của mưa.
Tôi nhìn chằm chằm vào con số trước mặt.
(17/20)
Tôi muốn loại bỏ ba người kia một cách nhanh chóng và hoàn thành nhiệm vụ chết tiệt này. Chính lúc đó.
Đánh!
Vài mũi tên bay từ bụi cây ngay trước vách đá về phía thái tử.
Chaeng, Chaeng-!
Thái tử đã khéo léo chém được các mũi tên.
Nhưng ngay sau đó, có hai tên đồng loạt lao ra từ bụi cây. Chúng rút dao găm, hướng thẳng đến Thái tử, người gặp khó khăn với vết thương trên vai.
"Điện hạ!"
Ngay khi tôi giật mình và hét lên, cơ thể bị điều khiển đã di chuyển trước.
*Chalkak – .Ta-ang-!*
"Uh!"
Một tên đã bị trúng đạn, hắn ta gục xuống.
*Chae-ing-!*
Và tên còn lại cũng bị Thái tử hạ.
Kallisto mãi nhắm thẳng về phía trước mà quên mất vẫn còn một tên nữa.
Tên sát thủ cuối cùng, kẻ đang trốn trong bụi cây, đợi ngay khi chúng tôi mãi xử lí hai kẻ trước mặt, đã lao đến và rút ra một con dao găm.
"Chết đi, con chó này!"
Nhưng hắn ta lại nhắm vào tôi, mà không phải là Kallisto.
Hệ thống sẽ không tối ưu hóa cho tất cả các diễn biến. Tên đó xuất hiện từ phía sau lưng, khiến tôi bị chậm một nhịp khi cố xoay lại bắn hắn. Nhưng đã muộn rồi.
"Chết tiệt! Tránh ra, công nương!"
Cùng lúc với tiếng kêu của Thái tử vang lên...
*Chalkak–, bang-!*
Tôi liền bóp cò. Ngay sau khi hạt đạn bắn ra, lưỡi dao của tên sát thủ cũng tiến gần với tôi hơn.
Tên sát thủ chắc chắn sẽ bị hạ gục bởi đạn của tôi, nhưng khoảng cách lại quá gần. Tôi đã trải qua tình huống tương tự như này một lần, hệ thống vẫn tiếp tục điều khiển tôi bắn nỏ, mặc kệ tôi có bị thương hay không.
Vì vậy, tôi không thể tránh khỏi một con dao sắc bén đang chĩa vào mình.
Đôi mắt tôi nhắm nghiền lại theo phản xạ. Nhưng ngay lúc đó, một thứ chắc chắn và to lớn ôm lấy tôi. Tôi bị xoay người lại một cách thô bạo bằng lực mạnh và có một trọng lượng lớn đè lên người tôi.
"Urg.."
Có một tiếng rít và một tiếng rêи ɾỉ nhỏ.
Tôi mở mắt ra. Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi chính là máu. Máu hoà với nước mưa, chảy loang ra thành mảng lớn. Đó chính là máu của Kallisto, người đã lao đến đỡ nhát dao cho tôi.
Một con dao găm trên lưng Kallisto.
"Bây giờ đã kết thúc-!"
Có một người đàn ông khác chạy đến và đã nhìn thấy toàn bộ quá trình diễn ra chậm rãi như mọi khi.
"Ah…"
Tôi đã không thể chống đỡ nổi cơ thể của Thái tử, người đang bị thương nặng không thể đứng vững đã ngã gục trên người tôi. Cơ thể tôi bị dồn vào bờ vực một cách bất lực.
"Công nương, ta xin lỗi."
Thái tử ôm chằm lấy tôi, bên tai thì thầm.
"Ta nghĩ rằng chúng ta sắp rơi rồi."
Tóc tôi dựng đứng. Ngay lúc tôi cảm giác sau lưng có gì đó trống rồn, một cảm giác choáng váng quét qua cơ thể.
Ngay cả lúc rơi xuống vách núi, tay cầm nỏ của tôi vẫn tự động di chuyển và nhắm qua vai Thái tử.
Tang-!
"Argh!"
(20/20)
Đủ rồi.
Nhiệm vụ chính: Hãy trở thành nữ hoàng của trò chơi!
[Nhiệm vụ thứ hai: Bảo vệ Thái tử khỏi bị ám sát] Nhiệm vụ thành công!
Phần thưởng: [huy hiệu sát thủ], [độ hảo cảm của Kallisto +10%.]
[Danh tiếng+50] đã đạt được.
(Tổng số danh tiếng: 130)
'Điên….'
Nhìn dòng chữ lấy nền là bầu trời, tôi và Kallisto bắt đầu rơi xuống vách đá.
"Ahhhhhh!"
* * *
*Tách--Tách*
Tôi nghe thấy tiếng củi cháy.
"Uh.."
Tôi mơ hồ mở mắt ra. Đám lửa bập bùng cháy cách tôi một khoảng. Quang cảnh xung hiện lên rõ. Nhìn như bên trong một hang động.
'Nơi này là đâu………'
Tôi gắng gượng ngồi dậy.
Vào lúc đó, tấm vải trùm lên người tôi lệch xuống và tôi cảm thấy da mình hơi lành lạnh.
'Anh ta ổn chứ....'
Bất giác cúi đầu, tôi mở to mắt hơn khi nhìn thấy bờ vai của mình lộ ra. Tôi vội vàng giở lớp vải lên và thấy mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong bộ đồ lót. Hơn nữa, tấm vải phủ trên người tôi chính chiếc áo choàng màu đỏ của Thái tử.
"Cái, cái quái gì…"
"Em tỉnh rồi à?"
(👤: từ khúc này trở đi tui đổi xưng hô giữa Thái tử và Pennelope là ta - em nha :3)
Sau đó, một giọng nói trầm trầm nặng nề vang lên ở đằng kia. Theo phản xạ, tôi quay đầu lại, há hốc miệng. Một bộ ngực rắn chắc với những vết sẹo khắp nơi, cơ bụng gồ ghề.
Người đó chính Kallisto, anh ta thong thả đi về phía này, để trần nửa người trên.
“Ahhh! Ngài đang làm gì vậy!"
Tôi bị sốc đến ngu người, lấy cả hai tay che mắt.
"Gì?"
"Tại sao người lại khỏa thân đi lung vòng như vậy chứ?!"
Kallisto bỏ đống củi mà anh ta vừa mang về. Sau đó anh ta ngồi phịch xuống trước đống lửa và thản nhiên trả lời.
"Vậy ta phải tiếp tục đi lại trong bộ quần áo bị ướt à? Ta không muốn làm điều đó. Nên ta có thể làm gì ngoài ở trần?"
Kallisto liếc nhìn tôi, cười toe toét và nói thêm.
"Và....không phải em cũng đang 'thoả thân' sao?"
"Ngài..đồ biếи ŧɦái.....!"
"Ta không nghĩ đó là điều mà em sẽ nói với ân nhân cứu mạng của mình.Tại sao em không nhìn thẳng vào vấn đề?"
"Ehm!"
Tôi ho sặc sụa và tuột tay xuống. Sau đó, anh ta đưa ra một cái nhìn chế nhạo.
"Đó là bởi vì em sợ ta sẽ có suy nghĩ đen tối khi em bị ngất đi à?"
Tôi không bao giờ có ý định cố tình nhìn thấy phần trên của anh ta. Không. Bao. Giờ!!!
Tôi nhìn lại áo choàng của Kallisto và hỏi...
"Vậy, quần áo của thần đâu....?"
"Gì?"
Anh ta nhún vai và thản nhiên nói.
“Nhờ vụ tấn công vừa rồi mà mối quan hệ giữa chúng ta đã có thêm tiến triển...."
"Xin đừng nói những điều khủng khϊếp như vậy."
Tôi đã chán với câu trả lời của anh ta. Thái tử nhìn tôi như chết lặng.
"Điều đó có quá đáng đối với một người đàn ông đã mang em đến đây một cách khó khăn không?"
"Vậy tại sao ngài lại chạm vào cơ thể của một cô gái khi mà không có sự cho phép?"
"Vậy thì ta nên để em ở đó rồi mặc kệ em sống chết thế nào à???"
"Đúng!"
"Gì?"
"Ngài nên để thần nằm ở đây rồi rời đi làm công việc vủa mình hoặc có thể đánh thức thần dậy."
"Ha..ha...ha.."
Trước câu trả lời của tôi, anh ta cười và nói.
"Đừng lo, dù sao thì em cũng không có gì để xem."
"Hở? Bây giờ...ngài lại nói gì vậy?"
Tôi lắp bắp kinh ngạc trước lời nhận xét thẳng thừng cú Kallisto.
"Ta nói rằng em không có gì để xem."
"Gì cơ??? Tại sao thần lại không có gì cơ chứ?"
"Oh....Em phủ nhận lời ta nói như vậy tức là em có nhiều thứ để xem à? Thực ra lúc nãy hang động vẫn còn tối om và ta không thể thấy rõ được gì cả. Vậy ta có nên đi lại kiểm tra thêm lần nữa không???"
"Ngài..…"
Tôi đã kịp kìm chế lại lời nguyền rủa của mình.
Được rồi, tôi phải cố nhịn, phải nhịn. Chỉ vì anh ta là 'Thái tử, Thái tử ,Thái tử' và vì khó khăn lắm mới có thể tăng độ hảo cảm của anh từ 2% ban đầu để lên tới được con số hiện tại.
Tôi lẩm bẩm trong đầu, khắc ghi từ 'nhịn nào, nhịn nào' và tôi trố mắt lên khi nhìn thấy dòng chữ nhấp nháy trên đầu Kallisto.
[Độ hảo cảm 25%]
Sự thay đổi về độ hảo cảm của Thái tử khiến tôi nhớ lại một nhiệm vụ bị lãng quên.
[Huy hiệu ám sát], [Độ hảo cảm Kallisto +10%,]
[Danh tiếng +50] đã đạt được.
(Tổng số danh tiếng: 130)
Độ hảo cảm của Kallisto đã tăng lên kha khá rồi. Rốt cuộc thì cái nhiệm vụ chết tiệt đó cũng đã thành công.