Chương này cho nhóc @chibichibi48
~~~~~~~~~~~
Đã 3 tháng trôi qua kể từ ngày Carol rơi xuống sông Nil. Menfuisu mỗi ngày đều ra bờ sông tìm kiếm dù cho các quan trong triều có khuyên nhủ như thế nào. Vừa rồi hắn có gặp một cô gái bảo là từng gặp Carol, hắn tâm trạng cực phấn khởi liền mang cô gái ấy về triều. Cô nàng tên là Jamari người Atsiria, ngoài ra còn chính là gián điệp của hoàng đế Angon nước Atsiria cài vào. Hiển nhiên là Asisu chả có chút cảm tình gì với cô nàng này cả.
Trong lúc đó, ở Hitaito, con nhóc Yuuki thay vì ăn không ngồi rồi, quậy phá linh tinh như mấy tuần đầu thì bây giờ lại chăm chỉ học tiếng Hitaito... và tất nhiên, người dạy chữ cho nó là hoàng tử Izumin tài hoa của chúng ta. Vì sao Izumin lại đích thân dạy cho nó ư? Đơn giản là vì anh Min chả muốn để nó tiếp xúc với người nào khác ngoài ảnh cả (kể cả vυ' nuôi =_=) vậy nên mới nói Yuuki đang ngày càng chán chết rồi đây
-Yoss! Hôm nay đến đây thôi! Ta mệt lắm rồi! -Yuuki uể oải vươn vai đứng dậy. Mấy tuần nay nó cũng thông thạo chữ và tiếng Hitaito rồi ấy chứ, nó học rất nhanh mà.
-ngươi học xong hết rồi còn muốn gì nữa. Nói tiếng Hitaito như gió rồi còn gì. Chữ viết cũng đã thông làu hết cả. Giờ ta cũng hết thứ để dạy cho ngươi rồi. -Izumin nhoẻn miệng cười. Cô nhóc này quả thật không thể xem thường. Học rất nhanh
-uầy. Izumin! Ta ở đây mấy tháng rồi nhỉ.
- đúng 2 tháng rồi. Có gì sao?
-2 tháng.... 2 tháng rồi sao??!! -Nó như vừa chợt nhớ ra. 2 tháng rồi, vậy thì hôm nay Carol sẽ trở về rồi.
-này Izumin! Mau sai Ruka đến tìm Carol ở ven hạ lưu sông Nil, nơi gần với Hạ Ai Cập ấy. Mau đi! Carol có thể hôm nay hoặc ngày mai sẽ trở về đấy. Mau lên! -Yuuki hồ hởi lay lay cánh tay Izumin
-Thật sao??!! -khuôn mặt Izumin thoáng nét vui mừng. Cuối cùng thì người con gái hắn yêu cũng đã trở về. Thật là một niềm sung sướиɠ khó tả. Nhưng sao... Izumin lại chẳng cảm thấy gì hào hứng cả, chỉ là có chút vui mừng thôi. Nhìn lại bóng dáng nhỏ bé của Yuuki đứng bên cạnh, hắn chợt tự cười mình rồi mau chóng sai người nói với Ruka. Thật là... dạo này hắn lại suy nghĩ linh tinh nữa rồi.
Quả nhiên đúng như lời nói của Yuuki, ngay hôm sau Ruka báo đã tìm thấy Carol. Izumin không khỏi bất ngờ nhưng nhanh chóng cho quân đến đón Carol, chính hắn cũng đích thân đi đón và lấy lý do là đi kết thân với nước Atsiria bởi vua bên đấy cũng vừa gửi yêu cầu liên minh. Có điều hắn vẫn khá ngạc nhiên khi Yuuki không đi theo mà chịu ở hoàng cung đợi, bảo là để bất ngờ gì gì đó. Mà thôi kệ, lo đem Carol về cái đã, việc đó tính sau, con nhóc đó nói chuyện lúc nào cũng khó hiểu mà.
-Bẩm hoàng phi, chúng ta đang ở Hạ Ai Cập, cách kinh thành Tê Bê 2 ngày đường, ngày mai chúng ta sẽ hồi cung. -Ruka cung kính cúi người chào Carol.
Hôm qua theo lời hoàng tử Izumin, cậu men theo hạ lưu sông Nil thì sáng nay lại bắt gặp Carol đang trôi trên sông. Quả thật hoàng tử tiên đoán như thần.
-ừm. Hoàng thượng biết chưa -Carol tay cầm khăn đội đầu hỏi. Cô đã thật trở về rồi, trở về với cổ đại 3000 năm, trở về với vị hoàng đế Menfuisu dũng mãnh kiêu hùng.
-dạ chưa ạ. Chúng thần định dành cho hoàng thượng sự bất ngờ -1 người lính khuôn mặt rạng rỡ thưa. Theo sau đó là vài chục binh lính và người dân ở đây cũng mau chóng tiến vào chỉ để được diện kiến "nữ thần sông Nil"
-hoàng phi đã bị sư tử tấn công trong lễ săn sư tử, sau đó lại rơi xuống sông Nil... hoàng đế đã lo lắng mất ăn mất ngủ suốt 2 tháng qua
-2 tháng sao -Carol khá ngạc nhiên. Đã 2 tháng rồi sao. Sao cô không nhớ gì hết nhỉ
-vâng! Ai cũng biết hoàng phi chạy chữa vết thương ở chỗ Nữ thần sông Nil
-lại có chuyện đó nữa ư. -cô hơi nhức đầu.
"Mình nhớ đã được đưa vào 1 bệnh viện lớn cơ mà. Các bác sĩ ở đó đã phẫu thuật cho mình chứ có nữ thần nào đâu"
"Dù sao cuối cùng mình cũng đã trở về Ai Cập cổ đại. Đất nước của biết bao truyền thuyết huyền bí, đã trở nên vô cùng thân thiết với ta."
"Ta lại sắp được gặp lại Menfuisu, vị hoàng đế tàn bạo ngày nào, nay đã trở nên đằm tính hơn, dễ thương hơn rất nhiều... chàng đã trở nên thân thiết với ta hơn bao giờ hết"
Carol vui sướиɠ bước ra ngoài lều, hít thở khí trời trong lành, ngắm nhìn dòng nước trong xanh, làn gió nhè nhẹ thổi qua làm mái tóc vàng bay bay, tôn lên vẻ thướt tha dịu dàng của 1 thiếu nữ 17 tuổi.
-Mau lên anh Ruka! Tôi muốn trở về kinh thành Tê Bê càng nhanh càng tốt! Ở đó tôi sẽ được gặp lại Menfuisu và những người dân tôi vô cùng yêu quý
-việc chuẩn bị đã xong. Chúng ta sẽ khỏi hành ngay khi mặt trời ló dạng. -Ruka mỉm cười bước đến bên hoàng phi. Càng nhìn cậu càng thấy khâm phục ở cô thiếu nữ này nét đẹp đầy ngây thơ, trong sáng và thánh thiện, rất hợp với hoàng tử Izumin.
-ta sẽ đi thuyền chứ Ruka?
-không ạ. Chúng ta đang ngược dòng chảy, đi bằng thuyền lâu đến lắm. Thần đã kiếm được mấy con lạc đà khỏe mạnh. -vừa nói, Ruka vừa đưa Carol đến chỗ vài con lạc đà
-lạc đà ư?
-hoàng phi đừng ngại. Con vật này hiền lắm
-nhưng nó cao lớn thế làm sao leo lên được? -Carol nhìn mấy con lạc đà mà e ngại. Từ bé đến lớn cô chưa từng cưỡi lạc đà. Làm sao đây...
-thần sẽ đỡ lệnh bà lên ạ.
-xin mời hoàng phi
Vài anh lính đứng gần đó vui vẻ nói.
-ta vẫn chưa hiểu. Tại sao không dùng ngựa, có phải nhanh hơn không?
-bẩm. Hạ thần biết 1 lối tắt băng qua sa mạc. Chỉ mất 1 ngày đường là về đến kinh thành. Nhưng muốn băng qua sa mạc phải dùng lạc đà chứ không thể dùng ngựa.
-oh. Ta hiểu rồi. -Carol búng tay cái "chóc" rồi lon ton chạy đến cạnh con lạc đà.
-lạc đà thân yêu ơi. Em hạ thấp thấp xuống cho chị leo lên với
-hì. Để thần giúp lệnh bà leo lên.-Ruka phì cười đỡ cô. Carol tuy lúc đầu còn khá bỡ ngỡ nhưng sau đó cũng ổn định trên lưng lạc đà.
Mặt trời vừa hé, cả đoàn cũng bắt đầu khởi hành. Trên đường đi họ còn bắt gặp Unasu. Carol thì rất ư là phấn khích vì sắp được gặp lại Menfuisu, Asisu và toàn thể thần dân Ai Cập.
-Unasu này. Menfuisu có biết tin chưa? -cô cười hiền quay sang Unasu bên cạnh. Gió nhẹ thổi làm chiếc khăn mặt tung bay
-tâu lệnh bà. Thần đã sai người báo tin. Có lẽ cũng sắp đến rồi ạ.
-ừ. Cơ mà Yuuki đâu. Con nhóc đó hay đến đây chơi lắm mà. -Carol tò mò nhìn xung quanh. Thường thì Yuuki rất hay đến chỗ này chơi, nhóc ấy cũng hay đi kiếm Unasu luyện võ chung nên trông khá thân đấy, vậy mà nãy giờ chẳng thấy bóng dáng đâu cả
-dạ... thưa.... tiểu thư Yuuki... đã mất tích ngay sau khi lệnh bà rơi xuống sông, đến giờ vẫn chưa thấy tung tích. -Unasu ấp úng khó mở lời
-CÁI GÌ!!!! -Carol hét lên khiến trời rung đất chuyển... thật mất hình tượng hoàng phi quá đi mà....
Hết chương nà~ tại vô học rồi nên Neko ít ra chap lắm. Thông cảm giùm nha~
Chương sau sẽ thế nào nhở. Mọi người nhớ đón xem nhá~ ♡