Chương này tặng TuyetNhi2003 nhé. Thân.
~~~~~~~~~~~~~
Yuuki lao ngay xuống ngựa, rút kiếm ra 1 nhát chém bay đầu con sư tử kia. Menfuisu vội vội vàng vàng ôm chầm lấy Carol cầm máu. Các binh sĩ xung quanh đều ngỡ ngàng, mọi việc xảy ra quá nhanh khiến họ không kịp nhìn thấy gì cả... chỉ thấy khi Thần chiến tranh và hoàng đế vừa thét lên tên hoàng phi thì chỉ vài giây sau hoàng phi đã nằm gọn trong vòng tay hoàng đế. Tốc độ thật khiến người khác kinh ngạc...
-Menfuisu.... -Carol giọng thều thào, hiện cô thật mất rất nhiều máu a
-Chị Carol, mọi chuyện ổn rồi, em sẽ giúp chị cầm máu. -Yuuki lại lôi ra 1 lọ thuốc đỏ chuyên dùng để cầm máu nhỏ vào vết thương. Máu dần đông lại và Carol cũng lấy lại dáng vẻ hồng hào vốn có.
-người đâu! Mau đem kiệu lại đây. -Menfuisu ra lệnh, tay vẫn ôm chặt lấy cô hoàng phi của mình nhưng xem ra lo lắng cũng đã nguôi ngoai
Đặt Carol lên kiệu rồi, Menfuisu ngay lập tức sai người điều tra nguyên nhân. Hắn thật sự đang rất tức giận vì dám làm hoàng phi của hắn bị thương. Yuuki cũng chẳng thèm để ý, tiến đến bên cạnh Asisu
-Chị Asisu...
-Yuuki.... chị... chị thật sự.... chị thật sự vô dụng. Chị đã không thể bảo vệ Carol! Chị đã không làm tròn sự tin tưởng nơi em. Chị xin lỗi. Là lỗi của chị. -Asisu gần như suy sụp hoàn toàn. Tại sao chứ? Khi thấy Carol bị sư tử tấn công chị lại không thể làm gì. Không những thế tại sao trong lòng chị lại không chút nào lo lắng cho Carol chứ. Không lẽ thù hận nơi chị vẫn chưa dứt sao.
-Asisu... chị đi nghỉ đi. Em sẽ lo việc này. -Yuuki nhẹ vỗ vai Asisu thở dài. Nhìn biểu hiện của Asisu là biết ngay, chị thật sự vẫn chưa hoàn toàn tha thứ cho Carol. Phải rồi, mối tình 18 năm làm sao có thể nói dứt là dứt được. Có lẽ nó nên quan tâm Asisu nhiều hơn.
Dìu Asisu vào trong an toàn, Yuuki nhẹ nhàng phi thân lên ngọn đồi gần đó, nơi có vị hoàng tử Izumin đáng kính :)
-Chết tiệt Izumin! Ta bảo ngươi phải bảo vệ Carol còn gì -chưa thấy bóng dáng mà đã nghe giọng nói vàng oanh của Yuuki xuyên thủng lỗ tai rồi.
-Yuuki à... ta đứng đây bị bụi cây kia chắn mất rồi thì thấy Carol thế nào được. Carol sao rồi? Nàng ấy ổn không? Cũng là tại ta không tốt... -Izumin nở 1 nụ cười nhạo báng bản thân mình. Khuôn mặt anh ta rõ vẻ đau khổ. Cũng phải thôi, người con gái anh yêu bị nạn mà anh không thể làm gì cơ mà.
Yuuki lặng lẽ đứng 1 bên thở dài. Nhìn dáng vẻ thảm thương của Izumin như vầy quả thực có chút không cam tâm. Sao trong lòng lại cảm thấy xót...
-Izumin... cũng phải... làm phiền anh rồi.
-không sao Yuuki... chỉ là tại ta...
"Á á á!!!"
Izumin chưa kịp nói hết câu thì lại 1 lần nữa tiếng thét Carol vang lên. 1 con sư tử nữa sao?! Trời ạ. Tại sao nó lại quên mất chứ.
-I... Izumin. Anh mau làm gì đi. Chị Carol!!!! -Yuuki hoảng hốt lúng túng. Đứng bên vách mà không khỏi lo lắng, suýt chút nữa là ngã xuống nếu không có Izumin kéo lại.
-người đâu! Mau đưa ta bộ cung tên! -Izumin nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Hướng mũi tên về nơi con sư tử đang ngoạm lấy Carol kia. Từ vị trí này tính đến nơi Carol thì khá xa. Izumin tuy rất lo lắng nhưng đành liều thôi
-Izumin. Ngươi làm được không đấy. Xa lắm đó! Lỡ trúng Carol thì sao đây
-Yên tâm. Ngươi cũng biết tài thiện xạ của ta mà.
Giương cung tên mà lòng Izumin không khỏi lo lắng. Trán bắt đầu nhỏ mồ hôi, biểu cảm đầy sốt ruột và sợ hãi. Cách đó không xa, Menfuisu cũng đang chuẩn bị phóng lao về phía con sư tử. Hắn chỉ vừa quay đi 1 lát thì lại xảy ra chuyện thế này.
"Carol... ta thật tồi tệ... ta nhất định sẽ cứu nàng"
"Phậppppp"
Cùng 1 lúc, mũi tên của Izumin và ngọn giáo của Menfuisu cắm phập vào con mãnh sư khiến nó chết không kịp ngáp. Nhưng không ngờ trước khi chết nó lại kéo luôn cả Carol rơi xuống vách núi trước ánh mắt bàng hoàng của mọi người....
-Carol!!!!! -Menfuisu hốt hoảng lao đến vách tính nhảy xuống cứu Carol nhưng mau chóng đã bị Minue và Unasu cản lại
-hoàng thượng! Dưới kia nước chảy rất xiết! Người sẽ chết mất
-Nhưng ta không thể bỏ rơi nàng! Nàng sẽ chết mất! Carol!!!!!!
Menfuisu gào lên trong tuyệt vọng. Đám cưới của hắn... tại sao lại có thể trở thành 1 thảm kịch rồi
Trên ngọn đồi nơi xa kia. Yuuki gần như không thể trụ nổi. Nó khụy xuống, cả người hoàn toàn cứng đờ
Cú sock này quá lớn đối với nó, nhìn người chị gái mình yêu thương rơi xuống dòng nước xiết 1 cách tuyệt vọng, nó không thể làm gì hơn được nữa
-chị Carol... -nó bất ngờ ngã xuống may nhờ có Izumin đỡ lại. Sau đó nó ngất đi không còn biết trời trăng gì nữa...
Chương này khá ngắn nha. Bởi Neko viết nhanh để bù mấy ngày kia không ra được. Cũng bởi hôm nay bị bệnh mà còn cố làm xong nhanh nên truyện có lẽ không tốt cho lắm. Dù sao cũng cảm ơn mọi người đã đọc. Arigatou gozaimasu~