Ranh Giới Giữa Mơ Và Thực Tại

Chương 2: Lần đầu gặp mặt

" Yah hôm nay Yoongi trả tiền luôn hả ?? " - Taehyung hỏi ngờ vực

" Ăn nhanh lên không đổi ý bây giờ "

Tuy khá bỡ ngỡ vì chuyện Yoongi chịu trả tiền ăn nhưng không sao cứ ăn trước đã , thế là cả nhóm gọi một đống đồ ăn đắt tiền ra ...

" Chờ chút , có điện thoại "

" Ba gọi con có gì không ạ ? "

" Yoongi à , con đang ở đâu thế về được không ? "

" Có chuyện gấp hả ba , đợi chút con về liền "

Nói rồi anh thẳng thừng lái xe về chỉ để lại cho hai người kia một tin nhắn " nhà có việc "

" Cái thằng này thật là , anh mày đi ăn có đem tiền đâu chứ , Jungkook à đành nhờ cả vào ví của chú vậy "

Lại thế nữa rồi , có lần nào anh gudboy của chúng ta đi ăn với anh em mà chịu đem tiền đâu chứ , thực ra là có đem theo thẻ nhưng thôi vậy dù gì thì Jungkook của anh cũng giàu trả một bữa ăn cũng không nhằm nhò gì...

Một lúc sau thì Yoongi cũng về đến nhà

" Có chuyện gì hả ba ? "

" Hôm nay nhà mình có hẹn ăn với nhà Jung , con đi chuẩn bị đi , ba mươi phút nữa xuất phát "

Mặc dù không thích chút nào nhưng sao từ chối được chứ , chắc chắn đây là lệnh của mẹ anh rồi

MỘT TIẾNG SAU

" Chào chị Jung ,lâu quá không gặp "

" Chào anh chị Min , à đây là con tôi Hoseok "

" Chào hai bác , chào anh , em là Hoseok "

" Chào mọi người cháu là Yoongi "

" Hôm nay ba cháu có việc nên không đến được ạ " - Hoseok nói

Sau màn chào hỏi dài nhằng thì cuối cùng họ cũng chịu ngồi xuống bàn ăn

" Yoongi này cháu có người yêu chưa nhỉ ? "

" Thằng bé nhà tôi còn đang mải chơi lắm , làm gì có người yêu "

" Hoseok nhà tôi cũng thế , hay cho hai đứa tìm hiểu nhau xem "

" Mẹ à...." - Hoseok lay tay mẹ cậu , nói nhỏ

" Con xin phép ra ngoài trước , mọi người cứ ăn đi ạ " - Yoongi cảm thấy khó chịu với cái không khí này nên xin phép ra ngoài

Một lúc lúc sau Hoseok cũng ra ngoài , nói đúng hơn là bị mẹ đuổi ra ngoài với lý do là làm quen với Yoongi để hiểu nhau hơn

" Chào anh "

" Ừm "

"" Em biết anh không thích bị gán ghép thế này , em sẽ nói với gia đình sau , anh không phải lo đâu ""

"" Không sao , tìm hiểu một chút cũng được , biết đâu tương lai bất ngờ "" - Anh quay lại , chìa tay ra như muốn bắt tay với cậu

Hoseok vui vẻ bắt tay với anh "" Em là Hoseok , rất vui được làm quen với anh "

"" Yoongi , 22 tuổi , làm việc tại SG "" - SG là tập đoàn nhà Min

"" Em 18 tuổi , sinh viên năm 3 đại học Seoul , thực tập tại JH "" - JH là tập đoàn nhà Jung

"" Được rồi vào trong xem họ ăn xong chưa rồi về thôi ""

"" Vâng "

...........

"" Hai đứa về sau nha , bọn ta về trước , con nhớ đưa Hoseok về cẩn thận đấy ""

Và rồi phụ huynh đi về hết để hai đứa con ở lại , không khí có phần căng thẳng , tuy bố mẹ quen nhau nhưng từ nhỏ do tính khí khác nhau nên cũng không chơi chung ấy vậy mà giờ đây lại phải làm quen , hừmmmmmm đúng là có chút ngượng ngùng

"" Hồi nãy cũng chưa ăn được gì , em muốn đi ăn gì không ""

"" Đi chứ ""Nói rồi họ đi ăn khắp nơi , đi chơi rồi đi dạo quanh sông Hàn , có lẽ việc làm quen như vậy cũng không quá khó khăn , cũng vui đấy chứ , coi như thêm một người bạn trong cuộc sống .

SÁNG HÔM SAU , TẠI ĐẠI HỌC SEOUL

"" Hobi à , mình đi vệ sinh chút nha ""

Jimin đang đi xuống nhà vệ sinh nhưng không may va phải Hana

"" Không có mắt à "" - Cô ta hét toáng lên

"" Tôi xin lỗi , tôi không cố ý ""

Jimin định rời đi nhưng cô ta lại giữ anh lại

"" Này cái thằng nhà quê , đυ.ng trúng tao rồi muốn bỏ đi à , tao biết mày vào được trường này là vì học bổng chứ nhà mày thì làm gì có tiền mà cho mày học ở đây , nếu mày không muốn bị đuổi học thì tốt nhất nghe lời tao đi , biết chưa hả ""

Nói rồi cô ta cố tình đẩy Jimin ngã rồi đi qua

Đúng thế vì không có tiền nên anh phải cố gắng học tập để được đặt chân vào ngôi trường này , nhưng tại sao cô ta luôn tìm cách gây chuyện với anh chứ , anh có làm gì sai đâu ...

"" Jimin à cậu có sao không ? ""

"" Mình không sao , có chuyện gì à ? ""

"" Cái đoạn video con nhỏ Hana bắt nạt cậu bị đăng lên nhóm học sinh của trường rồi "" - Hoseok đang vô cùng lo lắng cho Jimin nhưng điều bất ngờ là Jimin không nói gì cả , chỉ cười gượng một cái cho qua

"" Để mình sang lớp nó cho nó một bài học ""

"" Thôi mà , mình không sao "" - Jimin giữ cậu bạn lại , lúc này mà để cậu ấy đi tìm Hana thì chắc cô ta bị đánh tơi tả mất

"" Đây là lần cuối mình nghe theo cậu đấy , còn lần nữa là mình không tha đâu ""

"" Được rồi , mình biết rồi mà ""

Nói Jimin không muốn phản kháng lại thì không đúng , anh rất muốn nhưng làm sao mà được , nhà cô ta cũng không phải dạng vừa , rồi còn mẹ anh nữa , sao dám chắc họ sẽ không động vào mẹ anh chứ anh là lo cho mẹ thôi.