Khi scandal vừa lan truyền, Trịnh Thu Lâm chỉ thấy nực cười, cho rằng sẽ không tạo nên được sóng to gió lớn gì. Thế nhưng vài ngày sau, chị ta đi đến đâu cũng có “chó săn” đeo bám mới chợt nhận ra sự việc không hề đơn giản.
“Quan hệ của tôi và Sầm Dã chỉ dừng ở mức độ công việc.” Chị đã nói lời này với phóng viên không chỉ một lần, nhưng rõ ràng điều họ muốn nghe không phải như thế, hoặc căn bản không hề tin, bèn tìm cách truy hỏi đến cùng:
“Chị Trịnh, vậy việc Sầm Dã ra vào nhà chị thì giải thích thế nào?”
“Có thí sinh khác nói rằng nhìn thấy chị và Sầm Dã vô cùng thân mật, chị quan Tầm cậu ấy vượt mức bình thường, chị nghĩ sao? Chị với cậu ấy chỉ là quan hệ công việc thật ư?”
“Đến nay chị vẫn không kết hôn, có liên quan gì đến Sầm Dã không?”
…
Mặc dù chỉ làm công việc đằng sau sân khấu nhưng sẽ có lúc gặp phải khó khăn trắc trở. Hai năm nay, Trịnh Thu Lâm quả thực không đưoc thuận lợi trong sự nghiệp. Từ sau thành công của cuộc thi Ban nhạc siêu cấp, Lương Thế Bắc rời đi và tự thành lập công ty riêng với mục tiêu thu lợi nhuận khủng từ việc đầu tư phim ảnh. Trịnh Thu Lâm cũng tràn đầy nhiệt huyết đi theo, rất được công ty xem trọng. Tuy nhiên, tình hình thị trường có vẻ bắt đầu xuống dốc, hoặc có thể họ không gặp may, thua lỗ liên tiếp hai bộ phim, dần dần Lương Thế Bắc không còn hứng thú với công ty điện ảnh này nữa. Trịnh Thu Lâm không còn đường nào để đi, vị trí công việc bên web Song Mã đã sớm có người thay thế. Kết quả, hai năm nay, tình hình công việc của Trịnh Thu Lâm luôn ảm đạm. Bây giờ, một số người quen trong giới trước kia chưa chắc đã nể nang gọi chị ta một tiếng “chị Thu” nữa.
Cho đến khi người trong công ty bắt đầu chỉ trỏ, bàn tán về mình, lại thêm một vài phóng viên bám theo tới tận công ty, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt bình thường, Trịnh Thu Lâm đành bất đắc dĩ xin nghi phép ở nhà mấy hôm.
Khi Trịnh Thu Lâm lên mạng xem tin tức thì hốt hoảng phát hiện scandal kia đã gây nên náo động quá lớn. Chị ta nhanh chóng suy đoán ra có người muốn hãm hại Sầm Dã, còn bản thân mình chính là phát súng khai hỏa.
Trịnh Thu Lâm trầm tư phân tích hậu quả xấu nhất có thể xảy ra đối với sự việc lần này: Đối phương không có chứng cứ xác thực, bởi vì đây vốn là bịa đặt, đến cuối cùng cũng sẽ không thể làm sáng tỏ được, nhưng danh tiếng của Sầm Dã vẫn bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Còn bản thân Trịnh Thu Lâm yếu thế hơn rất nhiểu so với Sầm Dã, thanh danh một đời bị hủy là chuyện sớm muộn, về sau cũng không thể tồn tại trong giới này nữa. Đang nghĩ ngợi miên man thì điện thoại báo tin nhắn đến, là của Sầm Dã.
“Xin lỗi chị Thu, em làm liên lụy đến chị rồi.”
Trịnh Thu Lâm bình tĩnh hồi âm: “Tôi sẽ đăng tin thanh minh, nhưng có thể không có tác dụng gì lớn.”
“Được, không cần quan tâm đến em, bảo vệ tốt bản thân chị là được. Em sẽ cố gắng âm thầm giúp chị.”
Lời này không khỏi khiến Trịnh Thu Lâm cảm động: “Vậy cậu định thoát thân thế nào?”
“Là thật thì không thể giả, là giả thì mãi mãi cũng không thể thành thật. Em không tin bản thân không thể trở mình.”
Trịnh Thu Lâm trầm mặc chốc lát, nhắn lại một câu: “Tôi nghe nói cậu và cô ấy quay về với nhau rồi, thay tôi nói tiếng xin lỗi với cô ấy.”
“Được.”
***
Sau khi quay về thành phố Tương, Hứa Tầm Sênh càng cảm nhận được tính chất nghiêm trọng của vụ việc. Vừa xuống máy bay đã có người đi theo cô, bên ngoài căn nhà cũng có một đám săn tin ẩn nấp. Bên phía Triệu Đàm có vô số người tìm đến hỏi thông tin về cô, Triệu Đàm thay mặt cô phản bác và từ chối toàn bộ, nhưng dường như không có tác dụng là bao.
“Cô không thấy được ánh mắt của mấy người đó đâu!” Triệu Đàm tức giận kể: “Bọn họ muốn có được đáp án gì chứ? Họ luôn nhận định giới này có rất nhiều kẻ vô liêm sỉ. Mấy vụ việc thế này, họ cũng thấy nhiều rồi nên cho rằng Tiểu Dã cũng cá mè một lứa!”
Đại Hùng và Nguyễn Tiểu Mộng cũng cực kỳ tức giận. Đại Hùng cố hết sức phối hợp giúp đỡ studio của Sầm Dã, Nguyễn Tiểu Mộng thì mỗi ngày đều đi ứng chiến với antifan… Trái lại, Hứa Tầm Sênh khá bình tĩnh. Trên mạng, Sầm Dã bị bôi nhọ, nên việc phóng viên cho rằng anh thật sự có tội cũng là hợp lẽ thường thôi.
Cô nhíu mày, gạt bỏ việc này sang một bên, cả ngày nhốt mình trong phòng viết nhạc, đọc sách, còn nhắn nhủ mọi người nên làm gì thì cứ làm. Cô cũng không thường xuyên liên lạc với Sầm Dã, vì biết đây là thời điểm khó khăn nhất của anh, sẽ có nhiều việc cần phải xử lý. Thỉnh thoảng, cô nhắn tin dặn dò anh chú ý ăn uống nghỉ ngơi điều độ, Sầm Dã đều vô cùng ngoan ngoãn đáp ứng.
Đến buổi tối, cô do dự một chút, nhưng vẫn không gọi video call cho Sầm Dã, mà anh cũng không gọi cho cô.
Bài viết thanh minh của Trịnh Thu Lâm được đăng lên vào ngày thứ ba sau khi tin đồn thất thiệt được tung ra, cũng là ngày Hứa Tầm Sênh quay về thành phố Tương. Sự việc này kể từ lúc mới nhen nhóm đã luôn biến đổi không ngừng, tình thế ngày một căng thẳng.
Sau khi nghe Nguyễn Tiểu Mộng kể, Hứa Tầm Sênh bèn lên mạng xem thử.
Bài viết thanh minh của Trịnh Thu Lâm vô cùng súc tích, đơn giản và thẳng thắn. Nói rõ bản thân và Sầm Dã chỉ là quan hệ công việc và bạn bè, cũng tỏ rõ sẽe truy cứu trách nhiệm pháp lý.
Hứa Tầm Sênh xem phần bình luận bên duới, chỉ trong tích tắc đã lên đến con số hàng chục nghìn, nhưng đa số đều là mắng chửi và miệt thị Trịnh Thu Lâm.
Những kẻ anh hùng bàn phím kia căn bản không quan tâm đến bài viết nói gì, chỉ chăm chăm sỉ vả và bôi nhọ cả Trịnh Thu Lâm lẫn Sầm Dã. Mấy người khác đến sau đọc được những bình luận ác ý này, ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng tâm lý. Vì thế bài thanh minh của Trịnh Thu Lâm đối với tình hình hiện nay nhất thời chỉ như muối bỏ biển.
Hứa Tầm Sênh xem chốc lát rồi đặt điện thoại sang một bên, sống lưng thẳng tắp, ánh mắt có chút mờ mịt.
Nhớ đến hôm qua, Sầm Dã để lộ vẻ bất lực yếu đuối trước mặt mình, cô cũng nói vài lời an ủi và khuyên bảo anh. Cô tin tưởng, một ngày nào đó, chân tướng sẽ sáng tỏ. Nhưng nhìn thấy phản ứng hôm nay của dân mạng đối với bài đăng của Trịnh Thu Lâm, cô bắt đầu nghi ngờ niềm tin của mình, cũng nghi ngờ bản tính con người.
Cô lắc đầu cho trí óc tinh táo lại, gạt bỏ những băn khoăn trong lòng. Cô tự nhủ phải nhất mực tin vào anh, nếu không con đường trong giới giải trí sau này của họ phải đi tiếp như thế nào? Tiểu Dã cần thêm thời gian, mọi người cũng cần thời gian, sự việc nhất định sẽ có chuyển biến tốt.
Nhưng vì sao trước mắt cô lại hiện lên đôi mắt của Tiểu Dã?
Vài hôm trước, đôi mắt anh tựa như ánh sao băng sáng tỏ trong trẻo, nói với cô: “Đợi anh trải đường ổn thỏa rồi, sẽ công bố chuyện của chúng ta. Anh hy vọng tất cả fan Lửa Hoang đều thích em. Nhưng dù bọn họ có thích hay không cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của anh và em.”
Trái tim Hứa Tầm Sênh lúc này như đắm chìm trong hũ nước mơ, vừa ngot vừa chát, cô biết rằng đó là hương vị của Tiểu Dã.
Hứa Tầm Sênh có nghe Triệu Đàm để cập đến một vài công ty hợp tác với bên Sầm Dã đều đứng ngồi không yên, đốc thúc anh nhanh chóng giải quyết nguy cơ lần này. Còn có một hợp đồng làm đại diện quan trọng đã bị nam ca sĩ thần tượng mới nổi giành mất; ngay cả việc công chiếu bộ phim Khách đến từ nơi nao cũng bị ảnh hưởng, tạm thời vẫn không thể xúc tiến…
Lý trí nói cho cô biết rằng, Sầm Dã chưa ngã xuống. Hiện giờ, anh vẫn còn đứng nơi đầu sóng ngọn gió, hoặc là đánh bại kẻ địch trong bóng tối, kiên cường tiếp tục tiến về phía trước, chẳng sợ thương tích đầy mình; hoặc là thân bại danh liệt, ngày sau lại càng gian nan hơn.
Tiểu Dã của cô hiện tại đang đứng chơi vơi trên vách núi. Nhưng phản ứng đầu tiên của anh chính là đưa cô tránh đi, không để liên lụy đến cô, không mở lời nhờ cô giúp đỡ điều gì. Trong kế hoạch phản kích tự cứu lấy mình của Sầm Dã, anh không hề muốn kéo cô vào, nhân viên studio của anh vài lần muốn nói lại không dám mở miệng.
Có phải Tiểu Dã vĩnh viễn cố chấp và ngốc nghếch như vậy? Tất cả mọi việc trên đời này đều muốn tự mình cáng đáng? Trước kia cảm thấy anh có chút trẻ con, đến bây giờ vẫn là “người đàn ông lớn tuổi” không chín chắn, nhưng trong lòng cô anh đã trở thành người đàn ông chân chính từ lâu rồi.
Trong lòng Hứa Tầm Sênh đột nhiên giống như có một dòng nước yên tĩnh và kiên định chảy qua. Cô lần lượt gọi điện thoại cho Triệu Đàm, Đại Hùng cùng Nguyễn Tiểu Mộng, báo với bọn họ sắp tới bên phía cô sẽ gặp chút khó khăn, mong mọi người thông cảm và kiên trì. Mọi người đều nói không thành vấn đề, sóng gió lớn cỡ nào họ cũng không sợ, lại không hề phát hiện ra ý định của cô.
Kỳ thực Hứa Tầm Sênh cũng có chút căng thẳng, trước mặt công chúng, cô chưa bao giờ thể hiện thái độ cứng rắn, trực tiếp đối kháng với người nào. Cô chưa từng cưỡng cầu điều gì, cũng chưa từng cố gắng khẳng định sự tồn tại của bản thân. Nhưng lúc này đây, vì Tiểu Dã, cô muốn thay đổi chính mình.
***
Tối đó tám giờ, ca sĩ Kim Ngư từ lúc dấy lên “Sự kiện Sầm Dã” vẫn luôn im lặng không tỏ thái độ lại đột nhiên đăng Weibo. Nội dung tuy ngắn gọn, nhưng lại chấn động toàn bộ mạng xã hội, trực tiếp nhảy lên top 1 từ khóa tìm kiếm, góp thêm lửa cho những sự kiện ầm ĩ gần đây trên mạng.
“Tất cả đều là đặt điều vu cáo.
Sầm Dã chưa từng đi ngược lại đạo đức và quy tắc cuộc thi.
Tay đàn tranh của ban nhạc Triều Mộ – Tiểu Sinh (Hứa Tầm Sênh).”
Đăng xong, Hứa Tầm Sênh tắt điện thoại, dành một tiếng để khắc con dấu, sau đó mở điện thoại lên.
Hứa Tầm Sênh đã chuẩn bị sẵn tâm lý đối mặt với lời lẽ mắng nhiếc của dân mạng. Nhưmg cô vẫn tin sẽ có một bộ phận thay đổi cách nhìn về Sầm Dã, vậy thì ít nhất cô cũng có thể giúp anh phần nào.
Nhưng xem bình luận đứng đầu tiên, Hứa Tầm Sênh lập tức sửng sốt.
Là một ID vô cùng quen mắt, ID này đã theo dõi cô từ lúc vẫn chưa thành danh, chính là fan trung thành thật sự yêu thích âm nhạc của cô.
Có Trách Nhiệm Bảo Vệ Lãnh Thổ: “Kim Ngư, nhìn thấy tin Weibo này của cô, tôi phải bật khóc ấy. Sao cô lại ngốc như vậy? Hiện giờ mọi người đều hận không thể tránh khỏi Sầm Dã, chỉ có cô hồ đồ ra mặt! Cô muốn khiến chúng tôi khóc đến chết sao?”
Tử Tầm Đạm Nhã: “Rõ ràng Kim Ngư chỉ nói hai câu, thêm một chữ ký, vì sao lại khiến tôi cảm động thế này? Không nói xấu về Sầm Dã nữa, tôi quay ngược mũi giáo đây!”
Hứa Tầm Sênh là người rất ít bị chuyện trên mạng tác động đến cảm xúc, nhưng nhìn những bình luận này, hốc mắt cô bỗng nhiên nong nóng. Lời nói của những người bạn xa lạ trên mạng tựa như từng tia sáng ấm áp, chói lóa đến mức khiến cho cõi lòng người ta phút chốc ngời sáng. Cô thầm nghĩ, thiện ý vĩnh viễn sẽ không bị ác ý đẩy lùi, cho dù là ở chốn giải trí phù hoa như mộng này.
Đương nhiên phía dưới vẫn có những lời mắng chửi cực kỳ khó nghe.
“Nói đi, Sầm Dã cho cô bao nhiêu tiền?”
“Yo, đây là thông đồng với nhau rồi nên cam tâm tình nguyện sao, nối giáo cho giặc! Có phải kỹ thuật của hắn tốt lắm không?”
“Cho dù cô là thành viên của Triều Mộ thì thế nào? Còn không phải là bao che cái xấu của hắn à?”
…
Hứa Tầm Sênh hừ khẩy, uống mấy ngụm nước lạnh, tự nhủ bản thân phải bình tĩnh, mặc kệ bọn họ.
Đám người mắng chửi cũng không thể một tay che trời. Có rất nhiều fan của Sầm Dã đã đến, có thể thấy họ đều vô cùng cảm động, đồng loạt gửi bình luận “Cảm ơn”.
“Cảm ơn cô đã bênh vực lẽ phải, Lửa Hoang không biết lấy gì báo đáp!”
“Cảm ơn! Trước kia, tôi từng nói xấu cô, không ngờ cô lại là người đầu tiên đứng ra bảo vệ Tiểu Dã!”
“Cám ơn đã nói ra chân tướng! Đồng đội trước kia của Tiểu Dã cũng đã phủ nhận tin đồn rồi, các người còn muốn bôi nhọ anh ấy nữa sao? Thật sự chỉ bằng một câu “Có lẽ có” liền vu oan cho Tiểu Dã của chúng tôi thế à?”
…
Sau khi dòng trạng thái Weibo này của Hứa Tầm Sênh được chia sẻ đến mức gây náo động, những người vốn đã nghi ngờ về vụ việc này cuối cùng cũng lên tiếng, dẫn đến một cuộc tranh luận mới.
Bên phản đối phát ngôn: Tôi không quan tâm, không xem, không tin, bọn họ thông đồng làm bậy, Sầm Dã là tên hèn hạ, chơi luật ngầm, là khối u ác tính của giới giải trí.
Bên đồng tình phát biểu: Chuyện của anh cậu ấy không liên quan đến cậu ấy, scandal với Khương Hân Phán và Hứa Tầm Sênh cũng không có chứng cứ xác thực. Lúc trước ấn tượng ban đầu của mọi người dành cho cậu ấy vẫn luôn có thành kiến, nhưng cậu ấy đã nói là không có, Trịnh Thu Lâm cũng nói không có, hiện tại đồng đội của cậu ấy cũng phủ nhận. Chỉ có kẻ tung tin tự xưng là nhân viên trong tổ chương trình và thí sinh bị loại nói có, vậy thì sao trở thành sự thật được? Có thể bảo bọn họ chường mặt ra đối chất hay không? Bên này đều là người thật việc thật lên tiếng đấy!
…
Chiều hướng dư luận trên mạng dần dần có biến chuyển.
Hứa Tầm Sênh cảm thấy thời khắc này cuối cùng rồi cũng đến, chỉ là mình giúp đỡ đẩy nhanh tốc độ một chút thôi. Hiệu quả còn tốt hơn so với mong đợi rất nhiều. Không biết Sầm Dã sẽ có phản ứng thể nào khi nhìn thấy sóng gió cô vừa khơi lên nhỉ? Đột nhiên cô có chút không muốn đối mặt với anh, có thể anh sẽ cảm động, hoặc cũng có thể nổi giận vì cô tự ý ra mặt, đỡ đạn thay anh.
Hôm ấy Sầm Dã cũng không có thời gian chú ý đến tin tức trên mạng. Một là không muốn khiến mình ngột ngạt thêm; hai là sau khi được Hứa Tầm Sênh khuyên bảo và suy ngẫm kỹ, anh cũng nhận rõ nhược điểm lớn nhất của đối phương là không có chứmg cứ xác thực, vậy nhất định sẽ có ngày mọi chuyện được làm sáng tỏ. Chờ vụ việc hạ nhiệt, anh lại trở mình vực dậy, không sợ không thể xoay chuyển toàn cục.
Những thứ tạm thời mất đi khiến Sầm Dã rất đỗi tức giận, song vẫn giữ được bình tĩnh. Bị người khác tranh mất hợp đồng quan trọng, những Lửa Hoang bỏ rơi anh, nhóm antifan mới… Anh quyết tâm sẽ lấy lại hết thảy những thứ vốn thuộc về mình, bởi vì anh thật sự đi lên bằng chính thực lực của bản thân. Cho nên hiện tại, suy nghĩ thông suốt rồi, ý chí của anh vẫn kiên định không hề nao núng.
Nhưng tốt nhất là mắt không thấy tâm không phiền, đời này chỉ có Hứa Tầm Sênh và âm nhạc mới có thể tiếp sức cho anh bền bỉ đến cùng. Vì vậy, anh lại nhốt mình trong phòng làm việc và sáng tác nhạc. Có điều ca khúc được viết ra tràn ngập quyết đoán, hung tợn và căm phẫn, đây là điều không thể tránh khỏi.
Mặt khác, ekip của Sầm Dã thấy được bài đăng trên Weibo của Hứa Tầm Sênh thì vui mừng khôn xiết, im lặng chờ phản ứng của dư luận, dù sao Sầm Dã đã không chỉ một lần nghiêm cấm họ không được làm liên lụy đến Hứa Tầm Sênh. Mãi đến tận mười hai giờ đêm họ mới mừng rỡ gọi Sầm Dã trong phòng làm việc ra, báo với anh tình hình trên mạng đã có chuyển biến.
“Anh Sầm, dư luận ủng hộ anh đã bắt đầu chiếm thế thượng phong rồi!”
“Đúng vậy, thật may có cô Hứa và thành viên ban nhạc Triều Mộ đứng ra, vả lại Triệu Đàm và Huy Tử hiện giờ đều không phải người có tên tuổi, sự làm chứng của họ rất có sức thuyết phục. Tình anh em của anh và họ đã lay động được rất nhiều người! Chúng tôi xem mà xúc động vô cùng.”
“Tôi cảm thấy trò cười này vốn đã đến bước ngoặt rồi. Chỉ là mồi lửa này của cô Hứa châm lên quá đúng lúc, nắm bắt thời cơ tuyệt diệu, cô ấy thật sự rất quyết đoán, cục diện bế tắc lập tức bị phá vỡ.”
“Kế tiếp, chúng ta cứ thừa thắng xông lên, liên lạc với những người ủng hộ anh và nhóm fan Lửa Hoang, cố hết sức áp đảo đối phương. Chỉ cần dư luận triệt để đảo chiều, tất cả mọi người đều biết Tiểu Dã bị oan, vậy chuyện lần này không chỉ không tổn hại thanh danh, thậm chí có thể bước lên thêm một nấc!”
“Bà chủ của chúng ta thật sự quá tuyệt vời, sẵn sàng ra mặt vào thời điểm mấu chốt nhất.”
…
Sầm Dã nhìn chằm chằm điện thoại. Anh chẳng phải mất công đi tìm, cái tên Hứa Tầm Sênh đứng đầu tiên trên tiêu điểm Weibo hôm nay, mấy người trong Triều Mộ cũng theo sát gót. Sênh Sênh của anh vẫn lời ít ý nhiều hệt như trước, cho dù đối kháng với toàn bộ cư dân mạng cũng không thiếu khí chất thanh cao, kiêu ngạo có một không hai.
Nơi sâu nhất trong trái tim Sầm Dã đột nhiên nhói đau. Đã rất lâu rồi anh không được thấy cái tên “Tiểu Sinh”, vậy mà bây giờ nó lại xuất hiện trong bài đăng trên Weibo của cô. Anh lấy lại bình tĩnh tiếp tục kéo xuống dưới.
Triệu Đàm đăng Weibo sau Hứa Tầm Sênh nửa giờ, vẫn là phong cách thoái mái thẳng thắn:
“Tiểu Dã là người anh em tốt nhất của tôi, có thể nói tôi đã nhìn cậu ấy từng bước trưởng thành, cho dù hiện tại chúng tôi đã mỗi người một hướng.
Sầm Dã chưa từng đi ngược lại đạo đức và quy tắc cuộc thi.
Nếu như có, mọi người có thể lấy đầu tôi xuống đá bóng. Trong mắt tôi cậu ấy là người chính trực và lương thiện nhất.
Được làm anh em với Sầm Dã, đời này không hối hận.
Tay bass ban nhạc Triều Mộ – Đàm Tử (Triệu Đàm).”
Người thứ ba đăng Weibo bày tỏ thái độ chính là Huy Tử. Trước đây, anh ấy luôn nói dai nói nhiều, sau khi ban nhạc Triều Mộ giải tán, anh ấy đi theo Sầm Dã nên dần dần trở nên kiệm lời hơn. Hôm nay, bỗng dưng lại ngựa quen đường cũ, Huy Tử viết Weibo dài thượt.
“Tiểu Dã là anh em chí cốt của tôi. Năm đó, chúng tôi không có gì cả, mấy tên nhóc bắt đầu từ việc thành lập ban nhạc, cậu ấy chăm sóc cho chúng tôi rất chu đáo. Sầm Dã chính là linh hồn của ban nhạc, có thực lực nhất, cũng là người vất vả nhất. Các người vẫn chưa từng thấy cậu ấy vì ước mơ mà cố gắng và liều mạng cỡ nào. Có ai từng ba ngày liên không có lấy một bữa cơm no bụng không? Từng qua đêm trên sàn nhà lạnh lẽo của Live House chưa? Từng ngày ngày làm việc cật lực để dành tiền mua đàn guitar chưa? Tất cả những chuyện ấy Sầm Dã đều trải qua, vì chính bản thân cậu ấy và cũng vì chúng tôi.
Sầm Dã chưa từng đi ngược lại đạo đức và quy tắc cuộc thi.
Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm trước pháp luật với lời nói của mình. Những người đã bôi xấu Sầm Dã, các người tự hỏi lương tâm xem có thấy hổ thẹn hay không? Các người có dám chịu trách nhiệm không?
Tay trống ban nhạc Triều Mộ – Huy Tử (Hứa Mộng Huy).”
Người cuối cùng lên tiếng chính là Trương Thiên Dao. Đã lâu lắm rồi Sầm Dã không gặp anh ta, chỉ là thỉnh thoảng mới nhớ đến người anh em ngày xưa. Anh không ngờ bài viết của anh ta lại dài nhất nhóm.
“Chào mọi người, tôi là Trương Thiên Dao, từng là tay guitar chính của ban nhạc Triều Mộ. Hai năm trước, tôi là người đầu tiên tách khỏi ban nhạc để solo. Khi đó, rất nhiều người đều đoán rằng tôi và Sầm Dã bất hòa, vì tranh vị trí giọng hát chính thất bại nên rời đi.
Tôi quả thật từng bất hòa với Sầm Dã, nguyên nhân cụ thể không cần nhắc đến làm gì, nhưng giọng hát chính của ban nhạc từ đầu đến cuối chỉ có một người, đó chính là Sầm Dã. Cho dù tôi với cậu ấy đã không còn liên lạc với nhau, nhưng tôi phải nói một câu: Sầm Dã chưa từng đi ngược lại đạo đức và quy tắc cuộc thi.
Triều Mộ chúng tôi mỗi một lần thắng lợi, mỗi một lần đạt được quán quân đều là dựa vào thực lực của mình. Chúng tôi không thẹn với lương tâm! Chúng tôi từng bị người ta chơi xấu vì muốn cướp đoạt ngôi vị quán quân vốn nên thuộc về chúng tôi, chuyện này các người có biết hay không? Mà Sầm Dã có thừa tài hoa, cố gắng và nhân cách quang minh chính đại. Cậu ấy xem thường và càng không bao giờ chấp nhận chuyện luật ngầm. Trịnh Thu Lâm là người chị tốt của chúng tôi, không chỉ chăm sóc chúng tôi, còn chăm sóc cho những ban nhạc khác, chỉ thế thôi.
Người khôn ngoan sẽ không bị tin đồn che mắt. Tôi là người đã rời khỏi Triều Mộ, là người bất hòa với Sầm Dã, tôi không có lý do gì phải nói dối che lấp sự thật giúp cậu ấy. Sự việc lần này cực kỳ buồn cười, hy vọng cư dân mạng có thể phân rõ đúng sai, đừng để bản thân bị kẻ mưu mô lợi dụng, hãy trả lại cho cậu ấy sự trong sạch. Tôi không hối hận vì đã từng là anh em với Sầm Dã.
Tay guitar ban nhạc Triều Mộ – Dao Tử (Trương Thiên Dao).”
Sầm Dã im lặng ngồi bất động, trên mặt không có cảm xúc gì. Ngọn đèn yên tĩnh tỏa sáng, tất cả mọi người trong phòng làm việc chỉ thấy đưoc sự bướng bỉnh cứng nhắc và u tối trong đôi mắt anh.
Nhân viên trong ekip đưa ra kế hoạch: “Tiểu Dã, tình thế hiện giờ cực tốt, mấy anh em ngày trước của anh thật sự đã giúp đỡ rất nhiều. Chúng tôi thấy rèn sắt phải rèn khi còn nóng. Sáng mai, cậu đăng bài thanh minh, nghiêm khắc lên án những kẻ đặt điều vu khống. Đây tuyệt đối là thời cơ tốt nhất để thu phục lại giang sơn, chiếm lấy tiêu điểm nóng sốt của mạng xã hội. Chúng tôi cảm thấy có thể áp đảo dư luận được rồi.”
Mọi người đều đồng ý.
Sầm Dã dường như không nghe thấy họ nói gì, trầm mặc chốc lát rồi đứng dậy: “Mọi người vất vả rồi, hôm nay nghỉ sớm một chút, ngày mai cứ xúc tiến công việc như bình thường. Chuyện khôi hài này đến lúc nên đặt dấu chấm hết, đập thẳng vào mặt những kẻ đó!” Nói xong, anh còn cười nhàn nhạt.
Tuy mọi người không rõ dụng ý của anh ra sao, song đều cảm thấy tinh thần phấn khởi.
Tất cả giải tán, trong biệt thự chỉ còn lại Sầm Dã. Anh cầm điện thoại lên, theo phản xạ định gọi cho Hứa Tầm Sênh, nhưng đứng im một lát lại buông xuống, sau đó quay về phòng làm việc.
Xung quanh đều là nhạc cụ, trên bàn, trên sàn nhà còn rơi rớt vài trang giấy, nhạc phổ và bút chì. Anh ngồi xổm xuống nhặt hết lên, sắp xếp ngay ngắn. Sầm Dã nhìn ra đêm đông ngoài cửa sổ, cách một lớp kính vẫn cảm giác được cái lạnh se sắt.
Sầm Dã đột nhiên nhớ đến buổi sáng sớm hôm ấy, cũng trong ngày đông thế này, họ vừa ký hợp đồng thuê phòng tập với Hứa Tầm Sênh. Khi bước ra khỏi studio, tuyết bay đầy trời, Đàm Tử đứng bên cạnh anh, Huy Tử tạo dáng các động tác trượt tuyết, còn Dao Tử thì nhét bàn tay lạnh lẽo vào cổ anh trêu đùa. Bọn họ hét lớn đến nỗi đèn trong khu dân cư đồng loạt sáng lên. Khi ấy, hẳn là Hứa Tầm Sênh đã từng oán thầm đám con trai nghịch ngợm này nhỉ?
Sầm Dã muốn cười nhưng hốc mắt lại ướt nhòe.
Đã từng… có một quá khứ thật xa như thế. Anh chưa từng quên những gương mặt vô tư lự trong đêm tuyết ấy, tất cả vẫn luôn tồn tại trong lòng anh, tại sao anh lại cho rằng mình đã đánh mất họ chứ? Mỗi lần bước lên sân khấu vạn người ngước mắt nhìn, khi ngợp trong vàng son, được người người tung hô hoặc phỉ báng, những lúc ấy chỉ có mình anh lẻ loi. Song, anh cảm giác anh được có người vẫn luôn dõi theo mình từ phía sau, nhìn anh bay lượn, nhìn anh làm được mọi thứ, bước từng bậc thang lên trời, nhìn anh thực hiện ước mơ âm nhạc của nhóm thiếu niên ngày ấy.
Những điều quý giá đó mới thật nhỏ bé, tầm thường biết bao, cũng pha lẫn nỗi chua xót và ngọt ngào, nhiệt huyết dâng trào cùng đau khổ cùng cực… chúng dung hòa vào mạch máu sâu nhất trong tim, và anh chưa bao giờ thật sự lãng quên tất thảy.
Đó là thanh xuân của chúng ta.
Chúng ta cùng chung chí hướng, chính là duyên số đã định. Chúng ta cất cao giọng hát suốt những tháng ngày tuổi trẻ, để rồi một ngày lại chia xa trời Nam đất Bắc. Chúng ta không thể nắm chắc tương lai, trầm luân trong lợi ích và du͙© vọиɠ, cuối cùng đành cam chịu và nhẫn nhịn… Nhưng anh thật lòng muốn cảm ơn mọi người, cảm ơn tất cả vì vẫn bằng lòng tin tưởng Tiểu Dã vẫn là Tiểu Dã, cho dù từng có nghìn vạn người ngang qua đời tôi, tôi cũng chưa bao giờ muốn phụ lòng bất cứ ai.
Chỉ là, tôi nợ những người anh em của mình… một câu xin lỗi.
Đăng bài thanh minh có giải quyết được vấn đề không đã không còn quan trọng, người ném đá giấu tay là ai anh cũng chẳng quan tâm nữa. Bọn họ đã cho anh thứ anh mong muốn nhất, cả đời anh mãi đến giờ phút này mới tỏ tường bản thân thật sự theo đuổi điều gì. Con đường được xây đắp nên bằng cả bầu nhiệt huyết và sự bất khuất, anh sẽ luôn đứng vững quyết không khuỵu gối, không bao giờ đánh mất niềm tin và tiếp tục dũng cảm bước đi.
Hai chữ “Ước mơ” rốt cuộc có bao nhiêu trọng lượng, âm nhạc có phồn thịnh xán lạn nhường nào mà lại khiến những con người như chúng ta luôn không ngừng theo đuổi suốt cuộc đời mình, anh nhất định sẽ cho tất cả nhìn thấy, cũng cho những kẻ giấu mặt lần nữa chứng kiến thật rõ.
***
Làn sóng dư luận một khi đảo chiều thì sẽ thiên biến vạn hóa vô cùng thần kỳ. Thậm chí, cư dân mạng còn có năng lực đào sâu kinh người, có thể đem rất nhiều điều bị người người phớt lờ phơi bày ra trước mắt.
Ví dụ như Đinh Trầm Mặc, sáng hôm ấy ông ấy vừa rời giường bèn lên mạng xem tin tức liên quan đến vụ việc của Sầm Dã. Vừa mở trang Weibo Lão Đinh Biên Kịch của mình ra, ông ấy bị một phen kinh hãi vì số lượt bình luận và chia sẻ tăng đến con số hàng chục nghìn.
Những tài khoản Weibo xa lạ đều bình luận và chia sẻ bài đăng ủng hộ Sầm Dã và được ghim ở đầu trang cá nhân của ông ấy. Đinh Trầm Mặc mở phần bình luận ra xem thử, thấy lời thổ lộ cảm kích được đẩy lên trên cùng: “Chào chú, chú thật tuyệt vời! Cảm ơn chú đã ra mặt cổ vũ Sầm Dã vào thời điểm anh ấy khó khăn nhất. Không hổ là biên kịch được Tiểu Dã khen ngợi, chú tài hoa như vậy, phim điện ảnh của chú công chiếu, tôi nhất định sẽ đến xem ủng hộ!”
Tiếp theo đều đây ắp những lời cảm ơn, hâm mộ. Cho dù Lão Đinh đã lớn tuổi vẫn không khỏi đỏ mặt trước tình cảm nồng nhiệt của cư dân mạng dành cho mình.
Bấy giờ, mọi người cũng nhanh chóng phát hiện, những người đứng về phía Sầm Dã không chỉ có Lão Đinh và mấy thành viên trọng tình nghĩa trong ban nhạc Triều Mộ, còn có một vài nhà âm nhạc, nhà chế tác từng làm việc chung với Sầm Dã đều lần lượt lên tiếng.
Nhà bình luận âm nhạc nổi tiếng An Dật bày tỏ: “Quen biết nhau thông qua âm nhạc. Trước kia, tôi từng nhận xét âm nhạc của Sầm Dã ấp ủ hoài bão to lớn, tràn ngập niềm tin kiên định cũng như tình cảm dạt dào. Chất giọng của cậu ấy cũng thuộc hàng thượng thừa hiếm thấy trong mấy năm gần đây. Người có thực lực như vậy căn bản không cần dùng thủ đoạn để nổi tiếng.”
Nhà soạn nhạc nổi tiếng Tửu Thất chia sẻ: “Tôi đã hợp tác với Sầm Dã hai lần. Cậu ấy mời tôi cùng soạn nhạc, tuy là ngôi sao nổi tiếng nhưng thái độ rất cung kính khiêm tốn, nền tảng chuyên môn vững chắc, tôi hoàn toàn tin tưởng vào nhân phẩm của cậu ấy!”
Nghệ sĩ đàn tranh Lưu Uyên kể lại: “Tôi nhớ rõ mùa xuân năm ngoái, Sầm Dã vì muốn nhờ tôi biểu diễn một đoạn độc tấu đàn tranh trong bài hát của mình mà đích thân đến văn phòng của tôi những ba lần. Cậu ấy vô cùng tôn trọng âm nhạc dân tộc, thái độ chuyên nghiệp lại rất tinh tế, chu đáo. Tôi hy vọng người như Sầm Dã sẽ ngày càng phát triển hơn nữa!”
Thậm chí, ngay cả đạo diễn Thang Tầm Ca nổi tiếng quốc tế, từng bị Sầm Dã từ chối viết nhạc cho bộ phim điện ảnh của ông ấy cũng đăng Weibo thể hiện nuối tiếc: “Tôi rất thích âm nhạc của Sầm Dã, chỉ tiếc là chưa có cơ hội hợp tác.”
…
Bên cạnh đó, khiến cả mạng xã hội vô cùng bất ngờ chính là lời phát biểu hết sức ngắn gọn cùng với thái độ ro ràng dứt khoát của Khương Hân Phán – một nhân vật với lượng fan khủng và tiếng nói rất có trọng lượng.
“Tôi và Sầm Dã không tiếp xúc nhiều, nhưng cũng cho rằng anh là chính nhân quân tử.
Rất thích các ca khúc của anh, cố lên!”
Fan Kẹo Gừng của Khương Hân Phán nhất loạt sôi trào, gửi bình luận không ngớt.
“Phán Phán đã lên tiếng vì Sầm Dã, xem ra anh ta vô tội thật. thì chúng ta cũng ủng hộ Sầm Dã thôi.”
“Được rồi, tôi đi xin lỗi. Sầm Dã và fan của anh ta.”
“Phán Phán thật sự bênh vực lẽ phải, rõ ràng bản thân cũng là người bị hại.”
“Sao cô lại tốt như vậy, sao phải lên tiếng nói đỡ cho anh ta? Lúc trước đều do anh ta mà cô bị liên lụy đấy!”
…
Không chỉ có fan Kẹo Gừng, ngay cá người quản lý đã đi theo Khương Hân Phán nhiều năm, ít nhiều biết được chuyện tình cảm thẩm lặng trước kia của cô ấy cũng không ngờ cô ấy lại đường đột đăng Weibo như vậy, thậm chí không bàn bạc tiếng nào với công ty.
Người quản lý đến phòng hóa trang của Khương Hân Phán, đợi mọi người ra ngoài hết mới khó hiểu hỏi: “Sao cô phải giúp Sầm Dã, anh ta có để ý đến cảm nhận của cô sao? Hơn nữa, lúc trước còn làm liên lụy đến cô, đăng Weibo như vậy chẳng có lợi gì cho chúng ta cả. Nhỡ đâu bên kia phát sinh tình huống khác, cô lại bị ảnh hưởng xấu nữa!”
Thiên hậu quốc dân xoay người lại, gương mặt được trang điểm cẩn thận đã sớm không còn vẻ sa sút và thương cảm như lúc trước, tia sáng ánh lên từ nơi đáy mắt: “Chỉ là sóng gió nhỏ thôi, sợ liên lụy gì chứ? Anh ấy không thích tôi nên không để ý đến cảm nhận của tôi cũng là chuyện bình thường.
Nhưng tốt xấu gì cũng là người đàn ông mà tôi từmg thích, không phải ai muốn giẫm đạp cũng được. Nói giúp anh ấy một lời thật lòng thì có làm sao? Sầm Dã vốn là người rất tốt, cứ coi như… đặt dấu chấm hết cho tình cảm ngày xưa ấy của tôi, như vậy không tốt sao?”
Người quản lý cũng không biết nói gì hơn. Được rồi, cô là Thiên hậu, cô vui vẻ là tốt rồi.
***
Có thể thấy, sau hàng loạt những lời chia sẻ và ủng hộ Sầm Dã đến từ bạn bè, đồng nghiệp trong giới, tiêu biểu là bài đăng của Khương Hân Phán, phần lớn mọi người đều đứng về phe Sầm Dã. Khắp các trang mạng xã hội nhanh chóng dấy lên làn sóng dư luận mới, hầu hết các bình luận bên dưới đều bày tỏ đồng tình và thương xót, thậm chí là xin lỗi Sầm Dã. Mà những kẻ đặt chuyện nói xấu kia tuy vẫn tiếp tục bêu riếu nhưng đã không làm nên sóng gió gì được nữa.
Thấy được tình thế trên mạng xoay chuyển theo hưởng tích cực, Hứa Tầm Sênh thật vui mừng và bùi ngùi khôn xiết. Nhất là nhìn thấy Khương Hân Phán đứng ra nói giúp cho Sầm Dã, tâm trạng cô nhất thời vô cùng phức tạp, cảm thấy cả hai thực sự nợ co ấy một lời cảm ơn. Có điều, món nợ này phải do Sầm Dã tự mình trả rồi.
Mà người vui vẻ không chi có một mình cô. Trong nhóm chat “Triều Mộ ngày hôm qua” (bốn người):
Huy Tử: “Ha ha ha, mọi người thấy chưa? Tiểu Dã hoàn toàn lật ngược thế cờ rồi! Hiện tại nơi nào cũng ủng hộ cậu ấy, khí thế còn hơn cả trước kia luôn ấy!”
Đàm Tử: “Các anh em vất vả rồi!” (Biểu tượng chắp tay)
Hứa Tầm Sênh: “Cám ơn mọi người.”
Trương Thiên Dao:
Huy Tử: “Này Dao Tử, cậu nói vài câu đi, lâu lắm rồi mọi người không gặp nhau đấy.”
Trương Thiên Dao: “Không có gì để nói, chuyện được giải quyết thuận lợi là tốt rồi.”
Đàm Tử: “May là có Dao Tử lên tiếng, lời nói rất có sức thuyết phục, lượt chia sẻ gần bằng với cô giáo Hứa, lập công lớn rồi.”
Trương Thiên Dao: “Chuyện nhỏ thôi.”
Hứa Tầm Sênh: “Dao Tử, cảm ơn cậu!”
Trương Thiên Dao: “Không có gì.”
Đàm Tử: “Không nói nhiều nữa, đợi việc này chấm dứt, chúng ta bắt Tiểu Dã khao cả bọn một chầu. Triều Mộ chúng ta tụ họp đi!”
Huy Tử: “Được!”
Hứa Tầm Sênh: “Được!”
Đàm Tử: “Dao Tử?”
Trương Thiên Dao: “Đến lúc đó rảnh thì đi.“
Đàm Tử: “Không được, đi hay không nói một lời.”
Huy Tử: “Phải đấy, đi đi mà.”
Hứa Tầm Sênh: “Dao Tử, mọi người đều rất nhớ cậu, Tiểu Dã cũng muốn trực tiếp cảm ơn cậu. Cùng đi đi, được không?”
Qua một hồi lâu, Trương Thiên Dao mới nhắn: “Được.”
Hôm qua sau khi hành động bồng bột, Hứa Tầm Sênh lập tức tắt điện thoại hòng trốn tránh Sầm Dã. Hiện giờ sóng yên biển lặng, thế cục đã ổn định, cô liền vờ như không có việc gì mở máy lên. Nhưng Sầm Dã không hề gọi điện hay nhắn tin cho cô.
Có phải anh bận giải quyết các vấn đề còn lại hoặc không biết cô đã mở máy không?
Hứa Tầm Sênh bỗng nhiên rất nhớ anh, muốn biết hiện giờ anh đang làm gì, tâm tình thế nào, hoặc chỉ cần nghe được giọng của anh thôi cũng được. Cô trực tiếp gọi điện cho anh, chuông reo bảy, tám tiếng mới có người bắt máy.
“Sênh Sênh.” Giọng nói của Sầm Dã có chút khàn khàn mệt mỏi.
Hứa Tầm Sênh hỏi: “Bận lắm sao? Anh không nghỉ ngơi tốt hả?”
Cô nghe được tiếng vang loảng xoảng như có vật gì đó bị vứt đi, sau đó là giọng anh pha lẫn ý cười: “Hôm qua em oai hùng làm ra chuyện lớn như vậy, còn không nghe điện thoại của anh, anh có thể yên tâm nghỉ ngơi sao?”
Hứa Tầm Sênh mỉm cười: “Hình như em cũng phát huy chút tác dụng nhỉ?”
“Đâu chỉ là một chút. Cảm ơn bà xã đã cứu anh một mạng. Ơn này không biết lấy gì để đáp đến, chỉ có thể nhanh chóng cưới em thôi.”
Lòng thầm nghĩ, anh như vậy là báo ân sao, rõ ràng là có ý xấu mà. Song ngoài miệng cô lại dịu dàng bảo: “Đâu có đến mức như vậy, anh vốn có thể thẳng mà.” Cô sực nhớ ra: “Đúng rồi, vừa nãy em có nói chuyện với Đàm Tử, Huy Tử và cả Dao Tử nữa, mọi người quyết định chờ việc này kết thúc, anh phải đãi cả bọn một bữa đấy.”
Sầm Dã lặng người giây lát, đáp ứng: “Được.” Lại hào phóng nói: “Phải mời bọn họ ăn một bữa thịnh soạn, chúc mừng thật lớn.”
Giọng anh chậm rãi mang theo vài phần thoải mái. Hứa Tầm Sênh nhớ đến lúc trước, anh thường xuyên bị cả nhóm ép phải khao ăn khao uống. Lúc ấy, cho dù kiếm được nhiều hay ít, phải ăn bữa này lo bữa sau, nhưng Sầm Dã đều thấy không có vấn đề gì cả, anh em vui vẻ là tốt rồi.
Hai người im lặng chốc lát.
Sầm Dã lại nói: “Sênh Sênh, anh nhớ em.”
Hứa Tầm Sênh nhẹ giọng: “Em cũng vậy.”
Gần nhau trong gang tấc mà ngỡ như biển trời cách biệt, trải qua hoạn nạn mới thấy được chân tình. Cô thật sự rất nhớ rất nhớ anh.
Dường như anh đang cười: “Chờ giải quyết xong việc này anh sẽ đến thành phố Tương đón em.”
Hứa Tầm Sênh từ chối: “Không nên đâu, lại rộ lên tin đồn thì phải làm sao? Em tự mình đi là được rồi.”
Sầm Dã hừ nhẹ: “Bây giờ đã khác xưa. Em không thấy fan của anh hiện giờ thích em nhường nào à? Hơn một nửa trở thành fan cặp đôi rồi đấy, không biết chừng có một đoàn người sắp chuyển sang làm fan của em nữa. Hiện giờ, chúng ta muốn công khai lúc nào cũng được. Anh coi như được vận may chiếu rọi, trong họa được phúc.”
Hứa Tầm Sênh thật sự không chú ý đến “hiện tượng phố biến” này, nhưng nghe Sầm Dã nói đến mức tim cũng đập thình thịch.
Sầm Dã bất chợt chuyển lời: “Nhưng tình cảm của chúng ta sao có thể tùy tiện công khai được? Fan của em không chừng sẽ vác dao chém chết anh cho xem, đợi anh suy nghĩ kỹ càng đã.”
Hứa Tầm Sênh đồng ý: “Được.”
Cách nhau chiếc điện thoại, nhưng Sầm Dã dường như có thể mường tượng được dáng vẻ dịu dàng của cô, trong lòng rung động hỏi: “Hiện giờ, em có đeo đồng hồ không?”
Hứa Tầm Sênh cúi đầu nhìn: “Có đeo.”
“Vậy em… đã suy nghĩ xong chưa?”
Hứa Tầm Sênh đó mặt: “Tiểu Dã, còn chưa đến một tháng mà.”
“Ừm. Vậy em có đáp án chưa?”
Không biết vì sao Hứa Tầm Sênh lại cười tủm tỉm, ngẩng đầu nhìn bóng đêm dày đặc. Cả hai đang cùng đứng dưới một bầu trời lấp lánh ánh sao, chỉ là cô ở trời Nam, còn anh nơi đất Bắc. Sầm Dã quyết truy hỏi bằng được đáp án của cô.
“Em… nghĩ xong rồi.” Cô thỏ thẻ.