Người Chơi Hung Mãnh

Chương 19: Đào Máy Móc

Loại giàn khoan này có khối lượng ít nhất 100 tấn, đường kính lỗ khoan từ 1 đến 2,5 mét, độ sâu lỗ khoan đến 100 mét. Loại này thường được sử dụng cho việc đóng các siêu cọc bê tông trên đường cao tốc và cầu đường sắt.

Nhưng lúc này, chiếc máy khoan khổng lồ đang vận hành bánh xích, cắm thẳng vào mặt đường phố khu thương mại. Sau khi nhân viên bảo trì chôn ống bảo vệ xong, thì mũi khoan chạm nhẹ vào nền bê tông, gầm rú inh ỏi và bắt đầu đào.

1 mét, 2 mét….

Mũi khoan từ từ rơi xuống, tiếng ồn ào khắp đường phố, mặt đất rung chuyển lan ra xung quanh, ly cà phê Lý Ngang đặt trên bàn cũng lăn tăn gợn sóng.

Bốn mươi mét, sáu mươi mét, tám mươi mét ...

Đường ống dẫn khí đốt không được chôn sâu như vậy, bọn họ đào cái gì?

Lý Ngang lặng lẽ đeo kính râm vào, nhét nhãn cầu kì lạ vào hốc mắt.

Nhờ cộng thêm một điểm cho [Cảm giác], kết hợp với con mắt tinh tường của mèo, đủ cho phép Lý Ngang quan sát từng bước di chuyển của nhóm nhân viên bảo trì.

Ầm!

Mũi khoan đang chìm xuống, bỗng nhiên dừng lại một cách đột ngột khiến người điều khiển giàn khoan Đinh Chân Tự giật thót cả mình.

Đinh Chân Tự, 20 tuổi, tốt nghiệp xuất sắc tại trường Kỹ thuật Lan Tường ở tỉnh Tề Lỗ, nổi tiếng với biệt danh "Đại ca công nghệ máy xúc." Gã có thể cắm hoa bằng máy công cụ CNC*, xào rau bằng xẻng máy xúc và dùng máy kéo để kéo xe thể thao F1 di chuyển bài bản theo sau.

Đinh Chân Tự đã trải qua nhiều trận chiến. Nếu quốc gia có quân đội Gundam*, gã chắc chắn có thể trở thành phi công hạng vàng.

*Chú thích: Máy công cụ CNC là máy tính điều khiển số - gọi là CNC hay NC - là quá trình điều khiển tự động các công cụ gia công (khoan, phay, dao tiện) bằng máy tính, trong đó máy CNC cắt gọt trên vật liệu (kim loại, nhựa, gỗ, gốm hoặc composite) để biến nó thành sản phẩm có thông số kỹ thuật chính xác.

Gundam là một danh từ chung để chỉ những loạt phim hoạt hình do Nhật Bản sản xuất. Nội dung chủ yếu của loạt phim này là đề cập tới chiến tranh của thế giới trong tương lai, gồm những con robot và phi công điều khiển của con robot đó!

Nhưng bây giờ, Đinh Chân Tự đang phải luống cuống khi cầm tay cầm điều khiển của giàn khoan.

-Mũi khoan chạm đến cái gì à?!

Có giọng nói của đồng nghiệp vang lên trong bộ đàm phòng điều khiển. Ai đó đang hỏi về tình hình hiện tại.

-Không!

Đinh Chân Tự cầm bộ đàm và nói:

-Có vẻ như nó bị kẹt! Chúng ta nên sử dụng một nón khoan với sức va đập nhỏ để tháo xung quanh nón khoan, sau đó nhấc nón khoan lên ...

Trước khi lời nói đó phát ra, một tiếng động lớn khác từ mặt đất truyền đến.

Bùm!

Dưới lòng đất sâu tám mươi mét, một lực lượng cực lớn kéo mũi khoan, lực lượng hùng vĩ truyền dọc theo ống kính thiên văn, khiến cho chiếc mũi khoan quay khổng lồ hơn một trăm tấn trên mặt đất đột ngột nghiêng lên, giống như chuyển động chậm của. một bộ phim Nói chung, đổ từ từ về phía trước.

Các nhân viên bảo trì xung quanh chết lặng nhìn giàn khoan sụp đổ.

Trọng lượng trăm tấn đập xuống đất, tiếng gầm thét chói tai, bụi bay mù mịt cả một góc trời.

Thép và xương sắt của giàn khoan quay bị xoắn và biến dạng, Đinh Chân Tự vì bị sốc nên đã vội vã trèo ra khỏi chiếc cabin với kính vỡ và rơi xuống đất dựa vào bản năng sinh tồn của mình.

Nhân viên bảo trì vội vàng tiến lên kéo gã đi rồi lui về phía sau.

Máy khoan quay đổ trên mặt đất và phần lớn ống khoan vẫn nằm dưới lòng đất, với tiếng động lớn thứ ba phát ra từ mặt đất, chiếc ống khoan dài phun sơn đỏ đã bị cưỡng chế kéo xuống đất và biến mất!

Giống như ... có thứ gì đó dưới đất nổi giận vì bị quấy rầy ...

Trong quán cà phê, nam nữ thanh niên nghe thấy tiếng động lớn liền chạy tới cửa kính, chỉ vào con đường Tiền Hoa đầy khói, quay video.

Lý Ngang lúc ẩn lúc hiện, thu hồi tầm mắt, uống cạn ly cà phê trên bàn, xuống lầu rời đi.

Bất kể nó là gì ở sâu trong Đường Tiền Hoa, hiện tại hắn không có khả năng ra mặt.

Đánh quái phải thực hiện từng cấp, từng nhiệm vụ một, nếu nhìn quá xa thì chỉ có chết nhanh hơn mà thôi.

-Reng reng reng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lý Ngang vừa đi trên đường vừa lấy điện thoại ra, cuộc gọi được hiển thị là Vương Tùng San.

-A lô?

-Cậu đang ở đâu?

-Đang vừa đi dạo phố vừa lướt Wechat.

Lý Ngang đáp:

-Có việc gì thế?

Giọng Vương Tùng San có chút câm nín:

-Cậu không xem trên nhóm QQ sao? Tớ đã thông báo ngày hôm qua trên nhóm, gọi một số bạn học ở gần đến bệnh viện thăm Thạch lão sư, còn đặc biệt @ cậu.

-Có chuyện này sao?

Lý Ngang gãi gãi đầu, xấu hổ cười:

-Các cậu hiện tại đang ở đâu?

Mặc kệ nói thế nào, Thạch Thanh Tùng dù sao cũng là bị hắn đánh gãy xương sườn nằm viện, thăm vẫn phải thăm.

Tôn sư trọng đạo mà.

Vương Tùng San nói:

-Bệnh viện nhân dân số 1 thành phố Ân Thị.

Lý Ngang gật đầu:

-Lập tức đến.

Cúp máy, Vương Tùng San ở đầu điện thoại bất đắc dĩ lắc đầu, đặt điện thoại di động trở lại trong túi.

Lúc này trong phòng bệnh viện chật kín người, Thạch Thanh Tùng được học sinh vậy quanh đang cầm một quả táo mới tỉa vỏ, sắc mặt lộ vẻ xúc động.

Những người đến thăm ông, một số là học sinh lớp 11-7 của Trường trung học Thực Nghiệm, một số là những học sinh ông từng dạy qua tốt nghiệp hoặc thậm chí bước vào xã hội.

Những học sinh này đã tốt nghiệp Trường trung học Thực Nghiệm Ân Thị, trong trí nhớ Thạch Thanh Tùng cũng không phải tất cả đều là "học sinh giỏi" hay "học sinh ngoan".

Học sinh xuất sắc có thành tích xuất sắc, có thể dựa vào nỗ lực của họ để vào các trường đại học trọng điểm, tình cảm của họ với giáo viên tự nhiên không sâu sắc.

Thành tích trung bình, ương bướng hoặc không nổi bật, phần lớn tính cách bất đồng, cùng giáo viên hầu như không có giao tiếp.