Yến Quy Lai lập tức cầm chặt, hai tay xoa nắn qua lại.
"Hừ!" Tê Vân cắn chặt môi dưới của mình để không mắng thành tiếng, tay liên tục đè ở trên vai nàng ta: "Nhẹ một chút được không nào?"
"Ha, ha, nam nhân nói nhẹ là muốn mạnh thêm chút." Yến Quy Lai hít sâu dừng lại, sau đó nhanh chóng di chuyển lên xuống, cánh tay càng giơ càng càng cao."
"Thế nào? Rất thoải mái đúng không?"
"Thoải... Mái..."
Kim Biểu không khỏi rùng mình.
Má ơi, nguy hiểm thật! Hơn nữa nàng vẫn chưa bắt đầu khẩu giao, cha Kim cũng không thúc giục.
Tê Vân gần như sử dụng khí lực toàn thân mới khống chế được ý muốn đá văng người này. Hắn hơi đè lại tay của Yến Quy Lai, gân xanh trên cổ run lên một cái: "Đừng sờ, nó muốn ngươi hôn nhẹ nó, ngươi hôn nhẹ nó, đừng có sờ."
Yến Quy Lai sao có thể từ chối yêu cầu của mỹ nam.
Tuy nhiên vừa mới trong nháy mắt nghĩ giúp hắn trực tiếp bắn ra là được rồi.
"Ngươi đã muốn, vậy ta sẽ hôn nhẹ nó."
Nhưng Yến Quy Lai cúi đầu quan sát trước, cẩn thận kề sát vào ngửi ngửi.
Yên lặng tỏa ra khí, rất sạch sẽ, cũng không có mùi thúi nào.
"Vậy... Ta bắt đầu!"
Nàng ta nhìn người bên cạnh, cũng học hé miệng.
Dươиɠ ѵậŧ mới đi vào: "Eo..." Nàng ta vội vàng lui về sau: "Mùi gì lạ vậy! Ta làm không được, thật sự không được."
Nàng ta lập buông tay ra, hùng hồn chỉ về phía Mộ Cẩn: "Ngươi lại đây."
Sau đó quay đầu trấn an Tê Vân: "Ngươi đừng lo lắng, ta vấn rất thích dươиɠ ѵậŧ của ngươi, chỉ là ta thật sự ăn không hết cái này."
Kim Biểu cũng lặng lẽ giữ chặt Mộ Cẩn cổ vũ nàng: "Tuy dươиɠ ѵậŧ của hắn lớn hơn một chút, những ngươi có thể, mυ'ŧ hắn bắn ra giống như làm với ta vậy! Đặc biệt là cái này!" Hắn còn gộp hai ngón tay lại chọt lên một phát.
Mộ Cẩn yên lặng không nói gì nhìn đi chỗ khác.
Nàng có một trực giác rất mãnh liệt, nếu nàng dám làm vậy với Tề Vân, vậy hôm nay đừng cần ngón tay nữa.
Mộ Cẩn không có lập tức đi lên.
Tê Vân đang tự an ủi, mí mắt đóng lại, lông mi mềm mại vừa dài vừa cong, trên sóng mũi cao thẳng đọng lại một mảng bóng mờ.
Bờ môi đỏ hồng khẽ mím, mặt không đổi sắc xoa nắn dươиɠ ѵậŧ vừa mới mềm một nữa cho nó trở nên mãnh liệt lẫn nữa.
Mộ Cẩn tới gần, hai tay chống lên hai chân lớn của hắn.
Vuốt đường cong cơ bắp nở ra kia. Bờ môi tới gần, từng chút từng chút duỗi ra đầu lưỡi liếʍ.
Tê Vân đang làm bỗng nhiên buông tay ra.
Tùy ý nữ nhân xấu này thè lưỡi ra liếʍ lên bao tinh hoàn của hắn.
Bao tinh hoàn nặng trịch dường như trở thành món đồ chơi trong miệng nàng, ngậm một cái rồi một cái, đầu lưỡi liếʍ láp qua lại, cuối cùng ngậm hơn phân nữa bao tinh hoàn vào trong miệng.
"Hừ!" Bàn tay rảnh rỗi của hắn đột nhiên rơi lên đầu nữ nhân, sợi tóc mềm nhẵn, xúc cảm ngoài ý muốn không tệ.
Không khỏi vỗ nhẹ hai cái, nàng rất thuận theo tâm ý hắn liếʍ đi lên.
Thè lưỡi ra liếʍ từ gốc dươиɠ ѵậŧ trở lên, cuối cùng ngậm lấy qυყ đầυ.
"A..." Tê Vân nhắm mắt lại, bất giác thẳng lưng.
Cái miệng nhỏ ẩm ướt, mềm ấp rất phối hợp bọc lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn.
Dường như chọc vào như thế nào cũng được.
Đồng tác của hắn càng lúc càng nhanh, cái miệng nhỏ bị mài đến càng ngày càng ướt nóng, ngay cả đầu lưỡi nghịch ngượm cũng bị hắn vô tình nghiền phẳng.
Vẫn chưa đủ, vẫn chưa đủ, hắn muốn đi vào toàn bộ, đi vào toàn bộ!
"A..." Tê Vân vội vàng không kịp chuẩn bị xoay người.
Cái miệng nhỏ nhắn vẫn luôn mặc hắn cứ lấy đột nhiên chống lại.
Mỗi lần đầu lưỡi duỗi ra đều liếʍ tới điểm mẫn cảm của hắn, đáng sợ nhất là sâu ở bên trong dường như ẩn dấu một vòng xoáy, hút qυყ đầυ của hắn run lên, xoắn đến phát đau, vừa xốp giòn vừa thoải mái.
Tinh hoàn vừa được đầu lưỡi liếʍ láp ẩm ướt vừa được ngón tay vuốt ve nhẹ nhàng, điểm mấu chốt bắt đầu sụp chính là từ chỗ này.
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bộc phát trong chớp mắt, lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ bên trong bao tinh hoàn bắn ra ngoài, phún mạnh vào trong miệng của nữ nhân.
Gần như trong cùng một lúc, Mộ Cẩn mở to hai mắt nhìn.
Hệ thống hiện lên thông báo.
Có thể phân phối hai phần tϊиɧ ɖϊ©h͙!
Đúng lúc này, cửa lớn đóng chặt bỗng chốc bị người phá mở.
Hơn mười vị nương tử binh che chở một nam tử mang mũ che đi vào.
Hắn ta cầm roi dài, vừa tiến vào đã đạp đổ cửa hoa đăng.
"Yến Tiểu Lục! Lăn ra đây!"