Vốn dĩ Quý Hiểu Dư cho rằng Đồng Vũ Sam sẽ dừng lại nhưng cô không ngờ đến chính là, liên tiếp mấy ngày nay chỉ cần cô ta rảnh, sẽ đột nhiên xuất hiện ở công ty.
Ngại với quan hệ hợp tác của hai nhà, hơn nữa cô ta lại là minh tinh, bảo an dưới lầu cản lại cũng không tốt, chỉ có thể để cô ta đi lên.
Mỗi lần nhìn thấy Đồng Vũ Sam tươi cười với mình, nội tâm Quý Hiểu Dư chỉ có thể cười khổ.
Đồng Vũ Sam không thể phủ nhận diện mạo của Quý Hiểu Dư thật sự đẹp, sau hôm đó gặp nhau ở nhà hàng đồ Nhật, nhớ lại phát hiện dáng người của Quý Hiểu Dư rất đẹp, thế nhưng như vậy càng không được, lúc trước cô ta chỉ coi Quý Hiểu Dư là một tiểu bạch thỏ ngốc nghếch, đơn thuần, nhưng sau lại phát hiện hóa ra cô cũng là một tình địch.
Ngay cả cô ta là phụ nữ, nhìn thấy Quý Hiểu Dư cũng không nhịn được mà nhìn thêm vài lần.
Ngày thường thoạt nhìn bảo thủ, không ngờ sau khi trang điểm lại thấy nhiều nữ minh tinh trong giới giải trí có vẻ còn kém sắc hơn cô.
Đồng Vũ Sam cũng đoán được cô thích Ngôn Dịch Thừa, cũng đoán được khả năng hai người có quan hệ ái muội, nhưng cô ta không đoán được hai người đã sớm ở bên nhau.
Nhưng dù thế nào cũng biết cô ta sẽ không dễ dàng từ bỏ, rốt cuộc cô ta rất có tự tin với bản thân, về các phương diện khác cô ta đều không thua kém Quý Hiểu Dư, hơn nữa thân thế của Quý Hiểu Dư cách quá xa cô ta.
Bây giờ toàn bộ công ty đều ngầm truyền tin, mọi người đều đoán có phải Đồng Vũ Sam và tổng giám đốc bọn họ đã ở bên nhau không, rốt cuộc cô ta chăm chỉ chạy đến đây như vậy, thật sự rất khó khiến người khác không nghi ngờ.
Thậm chí có người còn cá bao lâu nữa bọn họ sẽ nhận được thiệp cưới của Ngôn tổng.
Mọi người đều cảm thấy Ngôn tổng trở nên vô cùng ôn nhu, mặc dù trước mặt bọn họ vẫn là khuôn mặt lạnh, nhưng rõ ràng thủ hạ lưu tình hơn rất nhiều, đây không phải công lao của đại minh tinh thì còn ai có khả năng!
Nói không chừng sau khi kết hôn Ngôn tổng sẽ càng ôn nhu, mỗi ngày bọn họ sẽ không bị độc chết!
Người liên quan nhất – thư ký Quý nội tâm lại đang bực bội, mắt cô thật sự mù. Bây giờ thứ cô hối hận nhất chỉ có một chuyện, sớm biết thế ngay từ đầu cô đã nói ra quan hệ của hai người, như vậy chính là ván đã đóng thuyền.
Nào còn có chuyện của Đồng Vũ Sam.
Nhưng cô lại không tức giận như lần trước, từ sau khi Ngôn Dịch Thừa củng cố tinh thần cho cô, cô cũng không sợ, coi như tâm trí Đồng Vũ Sam chưa lớn, chỉ cần cô ta không quá vượt quá giới hạn, Quý Hiểu Dư cũng không làm gì, cô quyết định cho Ngôn Dịch Thừa một ít thời gian để xử lý, rốt cuộc cô vẫn rất tin tưởng anh.
Đương nhiên cô cũng không hào phóng như vậy, Quý Hiểu Dư luôn cảnh cáo bạn trai mình.
Nếu Ngôn Dịch Thừa dám ở sau lưng cô làm xằng làm bậy, anh vĩnh viễn đừng nghĩ bò được lên giường cô.
Ngôn tổng tỏ vẻ anh ước gì vĩnh viễn ở trên giường cô đừng xuống, giơ hai ngón tay thề anh tuyệt đối sẽ không liếc mắt nhìn Đồng Vũ Sam và những người phụ nữ khác cái nào, ngay cả dư quang cũng không nhìn, trực tiếp coi đối phương như không khí.
Sau đó thật sự anh nói được làm được, Quý Hiểu Dư chính mắt thấy rất nhiều lần thái độ Ngôn Dịch Thừa với Đồng Vũ Sam đều lạnh đến cực điểm, rất nhiều lần còn trực tiếp làm lơ cô ta, cô ta muốn ở văn phòng anh thì cho cô ta ở, anh vẫn còn nơi khác để đi.
Sau đó Quý Hiểu Dư thường xuyên nhìn đến tổng giám đốc nhà mình bám lấy văn phòng cô không đi, cười tủm tỉm nhìn cô…..
Có đôi khi Quý Hiểu Dư hoài nghi có phải Đồng Vũ Sam có khuynh hướng M không, bị Ngôn Dịch Thừa đối xử lạnh nhạt như vậy còn có thể mỗi lần đều mang theo tươi cười đến công ty, cô cũng có chút bội phục.
(*) M (Masochism): Thống da^ʍ – thích nhận đau đớn từ người tình.
Này không, vừa mới vào thời gian tan tầm, Đồng đại tiểu thư lại vểnh mông đến.
Quý Hiểu Dư sớm đã thành thói quen, tuy có chút không kiên nhẫn, nhưng cô đã học được cách vẫn tươi cười như cũ đưa cô ta đến văn phòng Ngôn Dịch Thừa.
Ngôn Dịch Thừa đang xem báo cáo, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy nhân vật làm anh đau đầu, đôi mắt đẹp lập tức nhíu lại.
Chưa từng thấy người nào có thể dính người hơn tiểu Cường (con gián) như cô ta!
Đồng tiểu thư hoàn toàn không biết bản thân bị so sánh với Tiểu Cường, tươi cười đi đến.
Anh có chút bất lực, theo bản năng nhìn về phía bạn gái mình, chỉ thấy Quý Hiểu Dư mỉm cười ngọt ngào, sau đó không chút lưu tình xoay người đóng cửa.
Tự bản thân tạo nghiệt thì tự bản thân nghĩ cách giải quyết.
… Anh thật oan uổng.
Thật sự không ngại cô đem anh rời đi cùng, ít nhất đừng ném anh một mình ở lại đối phó với phiền toái này.
Bây giờ anh nhìn đến mặt Đồng Vũ Sam đều cảm thấy giống gặp ác mộng.
Một lúc sau, màn hình điện thoại sáng lên, Ngôn Dịch Thừa sống không còn gì luyến tiếc cầm lên nhìn thoáng qua.
〈Buổi tối em muốn về gặp mẹ một chuyến, ngoan ngoãn ở nhà đợi.〉
Ngôn tổng gửi vài nhãn dán khóc lóc.
〈Nghe lời, ngoan.〉Quý Hiểu Dư lại gửi một cái nhãn dán gương mặt tươi cười, lại nhắn bên dưới.
Cất điện thoại, mặt Ngôn Dịch Thừa lạnh xuống, nhàn nhạt liếc người phụ nữ trước mặt.
Anh không có nhiều kiên nhẫn như vậy, vẫn luôn râu ria che giấu chuyện của anh và Quý Hiểu Dư, hại anh không thời gian ở chung với cô, hôm nay phải một lần giải quyết chuyện này.
Đối với những người phụ nữ không quan trọng khác, anh mới không băn khoăn thứ khác, nói về phương diện này, anh thừa nhận bản thân vô tình.
Thế nào, người anh muốn ở chung cả đời chính là Quý Hiểu Dư, anh ước gì mang toàn bộ ôn nhu đều cho cô, những người khác đừng nghĩ đến.