Toàn Trí Độc Giả

Chương 41

Cảm giác lạnh buốt làm tê ngón tay tôi. Khỉ thật, tôi thực sự muốn đánh bại tên khốn này, nhưng..

Có gì đó rất lạ.

"...Yoo Jonghyuk?"

Tên này, anh ta không nhìn lại. Một vầng hào quang trắng xám đang tỏa ra từ cơ thể của Yoo Jonghyuk trông rất đáng ngại, tóc gáy tôi dựng lên.

Theo bản năng, tôi lùi lại một bước. Nhìn kĩ hơn, hào quang đó được kết nối với một ông già ngồi trên ghế ở tầng tám, mọi thứ sáng tỏ ngay khi tôi nhìn thấy ông ta.

["Chủ rạp hát" đã được tiết lộ.]

....Khỉ thật, nó đã trở thành như thế này. Yoo Jonghyuk phát ra hào quang trắng và từ từ quay về phía tôi. Đây là tình huống tệ nhất.

["Chủ rạp hát" đã điều khiển nhân vật" Yoo Jonghyuk."]

Lông tơ trên cơ thể tôi dựng hết lên. Từ đối phương toả ra luồng sát ý ghê ghớm, giờ không có một "nhân vật" nào trên thế giới có thể ngăn được anh chàng mất trí này.

[Nhân vật "Yoo Jonghyuk" đã sử dụng "Lực tay" Lv. 4!]

Tôi chỉ kịp mở miệng.

"Đ-Đợi một chút!"

"Kwaaaang!"

Cơn đau đớn ập tới, ý thức của tôi trở nên tê liệt. Khi hắn ta định tiến về phía trước, các trang truyện vụt qua đầu tôi. Tôi cảnh giác.

[...Ở lượt thứ 8, Yoo Jonghyuk không chết trong Nhà hát Dungeon vì anh ta yếu, nói đúng ra, Yoo Jonghyuk đã không may mắn.

Ông chủ của "Nhà hát ngục tối" là đối thủ tồi tệ nhất với một kẻ hồi quy như Yoo Jonghyuk ...]

Hơi thở của tôi đã trở lại.

"Khụ khụ-."

["Bộ đồ phòng thủ" bên ngoài bị hỏng.]

[Có sự giảm sút trong phòng thủ.]

Tôi đứng dậy trong khi ôm bụng, đó là một cú tấn công vô lý. Tôi đã ăn rất nhiều ống mà vẫn nhận được nhiều thiệt hại như thế này chỉ bởi một cú đánh?

Tiếp tục một cú đánh sát thương lớn và tôi bị thổi bay sang phía bên kia của sân thượng.

[Nhân vật "Jung Heewon" đã sử dụng "Sát quỷ" Lv. 2]

Ở đằng xa, đôi mắt của Jung Heewon rực cháy. Tôi cố gắng để đứng dậy nhưng không thể.

[Nhân vật "Yoo Jonghyuk" đã sử dụng "Trăm nấc đấm thánh" Lv. 4!]

Jung Heewon hiện tại không phải là đối thủ của Yoo Jonghyuk. Cô có thể chịu được vài cú nhờ "Sát quỷ", máu bắt đầu chảy ra từ miệng của Jung Heewon.

Yoo Jonghyuk mạnh hơn tôi nghĩ.

[Kỹ năng độc quyền, Danh sách nhân vật được kích hoạt.]

[Có quá nhiều thông tin về người này. Danh sách nhân vật được đổi thành Danh sách tóm tắt.]

[Chỉ các mục chỉ định ngẫu nhiên được hiển thị sao cho thuận tiện với người dùng.]

[Danh sách tóm tắt nhân vật

Tên: Yoo Jonghyuk.

Thuộc tính riêng: Hồi quy giả (lượt thứ 3) (Huyền thoại), Game thủ chuyên nghiệp (Hiếm)

Kỹ năng độc quyền: Thiên nhãn Lv. 8, Đấu tay đôi Lv. 8, Huấn luyện vũ khí cao cấp Lv. 5, Rào cản tinh thần Lv. 5, Trăm nấc đấm thánh Lv. 2, Red Phoenix Shunpo Lv. 1...bỏ qua..

Dấu ấn: Hồi quy Lv.3, Dẫn truyền Lv. 1

Chỉ số tổng thể: Thể chất Lv. 28, Sức mạnh Lv. 27, nhanh nhẹn Lv. 26, Sức mạnh ma thuật Lv. 25.

-Nhân vật hiện đang trong trạng thái mất lý trí.]

Tên khốn này. Anh ta lại tạo ra một vết nhơ mới.

Quá trình truyền dẫn là một dấu ấn cho phép Yoo Jonghyuk đánh thức các kỹ năng mà anh ta có trong quá khứ. Nhờ dấu ấn này, Yoo Jonghyuk sẽ hoàn toàn trở thành một con quái vật.

"Sư phụ!"

Lee Jihye đã lên lầu. Tên khốn Yoo Jonghyuk đang tiến tới Jung Heewon quay về phía Lee Jihye.

"Kyaaaa!"

Nhờ sự ưu ái của Công tước trung thành và Chiến tranh hoặc có thể là nhờ "Bước đi của bóng ma", Lee Jihye may mắn tránh được cú đánh. Tôi hét về phía Lee Jihye.

"Anh ta đang bị khống chế! Mau tìm chủ rạp hát!"

Tuy nhiên, Lee Jihye không đủ tự do để làm điều đó. Chúng tôi không thể đến được chỗ chủ nhà hát mà không vượt qua Yoo Jonghyuk.

Đôi mắt của Jung Heewon và Lee Jihye giao nhau. Thanh kiếm của họ tiến về phía Yoo Jonghyuk cùng một lúc. Đó là sự kết hợp của "Kendo" và "Luyện kiếm". Nhưng combo đã đánh bại T-Rex cũng vô dụng với Yoo Jonghyuk.

"Aargg!"

Lee Jihye bị đánh vào mặt bằng "Trăm nấc đấm thánh", cô đổ máu và ngã gục xuống.

[Nhân vật "Jung Heewon" đã kích hoạt kỹ năng độc quyền "Thời khắc phán xét."]

[Các chòm sao của hệ thống Công lý tuyệt đối đều im lặng trước yêu cầu của Jung Heewon.]

[Kỹ năng đã bị hủy bỏ.]

Jung Heewon nguyền rủa.

"Chết tiệt... tên này là người tốt?"

Đó là tự nhiên, Yoo Jonghyuk rất tàn nhẫn nhưng bản chất của anh ta là "chính nghĩa".

Jung Heewon bị đấm một cú mạnh và đánh rơi thanh kiếm, lăn trên mặt đất. Trong giờ phút tuyệt vọng này, Lee Gilyoung đã sử dụng kỹ năng đặc biệt "Sét Mjolnir" từ phía sau tôi.

"Kukukung!"

[Nhân vật "Yoo Jonghyuk" đã bù lại tác động của cuộc tấn công bằng "Kháng sét".]

Yoo Jonghyuk nhìn về hướng này. Chết tiệt. Tôi biết anh ta rất mạnh... nhưng ở cấp độ này sao? Tôi chạm vào vai Lee Gilyoung và lảo đảo tiến về phía trước.

"Gilyoung, làm ơn, em có biết cần phải làm gì không?"

Lee Gilyoung nhanh chóng chú ý và ngay lập tức gật đầu.

"Vâng, hyung."

"Anh xin lỗi."

"Không sao."

Lee Gilyoung bắt đầu lẩm bẩm điều gì đó, ngay lập tức đôi đồng tử của cậu từ từ đảo ngược. Tôi không muốn làm điều này nhưng bây giờ tôi phải huy động tất cả đồ của mình.

[Bạn đã sử dụng Tinh chất DNA của T-Rex.]

[Tất cả các chỉ số sẽ tăng mạnh trong 30 phút!]

Đúng vậy... hãy chiến đấu với tên khốn này nào.

[Thể chất Lv. 24 -> Thể chất Lv. 34]

[Sức mạnh Lv. 24 -> Sức mạnh Lv. 34]

[Nhanh nhẹn Lv. 20 -> Nhanh nhẹn Lv. 30]

[Sức mạnh ma thuật Lv. 15 -> Sức mạnh ma thuật Lv. 25]

[Sức sống trong cơ thể bạn đang tăng lên!]

[Tiềm năng cơ bắp của bạn đã bùng nổ!]

[Bạn có thể di chuyển nhanh nhẹn hơn trước.]

[Trái tim bạn đang sôi sục với một năng lượng không xác định!]

Khoảng cách về kỹ năng đã được lấp đầy với các chỉ số áp đảo.

Nếu "Dẫn truyền" của Yoo Jonghyuk hoàn thiện, đây sẽ là một canh bạc vô dụng. Nhưng vẫn có khả năng thành công vì level của kỹ năng còn thấp.

Tuy chỉ trong một khoảnh khắc. Nó vẫn thật tuyệt

[Kỹ năng độc quyền, "Bạch tinh Thuần năng" Lv. 1 được kích hoạt.]

[Việc tích lũy các chỉ số sẽ tăng cấp của Bạch tinh Thuần năng!]

[Bạch tinh Thuần năng Lv. 1 -> Bạch tinh Thuần năng Lv. 2]

Cảm giác sức mạnh ma thuật trong tôi thay đổi. Tôi không phải chạy khi anh ta lao về phía tôi trước. Xung lượng bất thường xuất hiện khi anh ta rút kiếm.

[Nhân vật "Yoo Jonghyuk" đã sử dụng "Chia tách thiên năng Lv. 2".]

"Xẹt xẹt-!"

Tia lửa bay ra từ lưỡi kiếm của chúng tôi. Cả Yoo Jonghyuk và tôi đều lùi lại. Một áp lực khủng khϊếp khi tôi nắm chặt lưỡi kiếm đang cháy với ether xanh.

Thời khắc này còn tuyệt hơn cả tưởng tượng. Trong thế giới của Con đường sinh tồn, chỉ số cao hơn tạo ra khoảng cách tuyệt đối về sức mạnh. Bây giờ chỉ số vật lý của tôi đã ở giai đoạn 3 trong khi Yoo Jonghyuk mới ở giai đoạn 2.

Tuy nhiên, anh ta không hề bị tôi chèn ép. Không, thật ra tôi mới là người bị đẩy lùi. Tôi nghiến răng.

[Kỹ năng độc quyền, "Quan điểm của độc giả toàn trí" giai đoạn 2 được kích hoạt!]

Ngay khi kỹ năng được kích hoạt, những suy nghĩ của Yoo Jonghyuk xuất hiện trong đầu tôi.

"Thật đau đớn."

"Mình có nên từ bỏ lần này không?"

Tôi tức giận. Tên khốn này, thật sao?

"Dậy đi thằng ngu!"

Tôi đánh vào thanh kiếm của anh ta bằng tất cả sức lực và giơ nắm đấm về phía hàm anh ta. Tôi có thể tấn công là nhờ vào "Quan điểm của độc giả toàn trí".

"Bụp-."

Nắm đấm của tôi đánh trúng cằm anh ta và lần đầu tiên anh ta vấp ngã.

"Một khi hồi quy, mọi thứ sẽ quay lại từ đầu."

"Tất cả những người đồng đội của mình sẽ mất ký ức và lịch sử về mình sẽ bị xóa."

"Tên đần này!"

"Rồi mọi thứ sẽ lặp lại một lần nữa."

Trên thực tế, cá mặt trời là sinh vật rất khỏe, chúng chết vì dễ bị căng thẳng, không phải vì chúng yếu đuối.

Giống như tên trước mặt tôi.

Ông chủ nhà hát có thể kiểm soát Yoo Jonghyuk là do trạng thái tinh thần không ổn định của anh ta. Chủ nhà hát có thể chất yếu nhưng bù lại là khả năng tinh thần tốt nhất. Nếu "Rào cản tinh thần" của Yoo Jonghyuk vượt quá 80.000 điều này sẽ không xảy ra.

"Mình là ai...?"

Đôi mắt của Yoo Jonghyuk mờ đi. Tôi đã rất tức giận khi nghe những suy nghĩ trong đầu hắn.

"Chẳng anh phải nhân vật chính sao?"

Là người đã đọc tất cả 3.149 chương của Con đường sinh tồn, tôi rất tức giận.

"Không phải anh mới quy hồi có ba lần thôi sao?"

Tôi một lần nữa đánh vào đầu anh ta bằng tất cả sức lực của mình. Đó có phải là một phép lạ? Cú đánh vào hàm làm anh ta chậm lại một chút. Tôi đã không bỏ lỡ cơ hội để đá vào ngực anh ta.

"Anh có thực sự nghĩ vậy không? Anh đã hoàn toàn quên mất quyết tâm ban đầu của mình."

"Mình là sinh vật duy nhất sống trên thế giới này."

Một giọng nói cô đơn.

"Đồ khốn... đừng có rơi vào những tình cảm uỷ mị đó."

Tôi hét lên trong khi chặn thanh kiếm của anh ta.

"Nếu anh không thể tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống trước mặt, tại sao anh không tìm cho mình một mục tiêu lớn hơn?"

[Kỹ năng độc quyền, "Bức tường thứ tư" được kích hoạt!]

Tôi không biết mình đang nói chuyện với ai nữa. Ngọn lửa nóng bốc lên từ lưỡi kiếm. Mắt tôi đau nhói và da tôi trở nên thô ráp vì nóng. Giọng tôi hết hơi. Có lẽ tôi cũng đã lạc lối trong một khoảnh khắc.

"Mình cô đơn."

Như thể tôi là Yoo Jonghyuk hoặc tôi sống cuộc sống của Yoo Jonghyuk. Ngực tôi thắt lại.

"Cô đơn?"

"Mình..."

"Vậy tôi đến đây làm gì nếu anh chỉ có một mình?"

"Mình..."

Lưỡi kiếm của tôi đánh tới và cắt vào tay anh ta. Máu chảy và da thịt bị xé rách. Tôi cầm thanh kiếm như một kẻ điên. Tôi nghiến răng.

"Tại sao anh lại cô đơn? Khi anh chết như một kẻ ngốc trong Nhà hát Dungeon, khi anh khóc vì em gái đã chết, khi bị nhà tiên tri đâm sau lưng! Khi người anh yêu sinh cho anh một đứa trẻ...!"

Khi đang nói chuyện, tôi nhớ lại những ký ức lạ lùng khác. Những kí ức của tôi về Con đường sinh tồn liên tục lướt qua đầu.

"Anh đã phát điên sau khi con mình chết!"

Những ký ức trộn lẫn về công việc, gia đình và những điều về hắn ta hiện lên trong tâm trí tôi.

"Chiến đấu chống lại quỷ vương và những người trở về!"

Những cơn ác mộng về các sĩ quan cấp cao trong quân đội.

"Giúp đỡ mọi người và chiến đấu chống lại những kẻ tái sinh chết tiệt! Khi đến cuối cùng anh đứng trước các chòm sao!"

Những tháng ngày tôi vật lộn để kiếm một công việc trong khi các ông chủ thì hèn hạ và lạm dụng. Tất cả mọi thứ đều để sống, để tồn tại ngày qua ngày.

"Nhìn xung quanh anh đi và hãy cố để sống!"

Sau tất cả, tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi trở về nhà và đọc một cuốn tiểu thuyết.

"Tôi..."

Tay cầm lưỡi kiếm run rẩy. Tôi đã trở nên quá phấn khích. Chết tiệt. Tôi chỉ cần câu đủ thời gian.

Tôi thở dốc và nhìn về phía trước. Nhưng... có gì đó thật lạ. Có phải là ảo ảnh? Chỉ một lát thôi nhưng một ánh sáng lờ mờ đang quay trở lại tay Yoo Jonghyuk.

"Mình..."

Một số thứ không thể hiểu được ngay cả khi tôi đọc được suy nghĩ của anh ta. Tim tôi đập mạnh khi tôi nhìn thấy Yoo Jonghyuk.

[Chìm đắm quá mức đã khiến "Bức tường thứ tư" rung chuyển.]

Đôi mắt của Yoo Jonghyuk nhìn thẳng vào tôi.

"Ngươi... ngươi là ai?"