Toàn Trí Độc Giả

Chương 32

Tôi dồn sức mạnh vào bắp đùi ngay khi thấy đám quái vật. Thể chất lv. 15 cùng lúc tích tụ giúp chân tôi phát triển lực đẩy mạnh mẽ. Lũ chuột đất đổ ra từ mọi hướng và sừng của bọn groll bay tới từ những nơi không ngờ đến. Làn da được tăng cường nhờ sức chịu đựng lv. 15 dần trở nên bầm tím và chảy máu sau cú tấn công.

[‘Dấu trang số một’ đã được kích hoạt.]

‘Dấu trang’ được kích hoạt và ánh đen của Kim Namwoon bao quanh cơ thể tôi. Tôi đẩy ngã tất cả quái vật tấn công phía trước. Tuy nhiên, nanh của bọn groll ghim vào người tôi còn lũ chuột thì cắn chặt lấy bắp đùi. Tôi vẫn chạy mà không hề dừng lại.

Đến rồi. Cuối cùng ‘greenzone’ cũng xuất hiện. Tôi nhảy qua lũ chuột đất, chạy về greenzone dành cho hai người đang phát sáng.

Bằng cách này… Chết tiệt!

[Greenzone: 1/2]

Đã có người bên trong.

"!!"

Tôi quên hẳn làn sóng quái vật đang tiến tới và nhìn chằm chằm vào đối phương. Có một người đáng lẽ không nên ở đó.

"Này!"

Anh ta quay sang tôi.

"Anh không thể ra ngoài sao? Anh thậm chí không cần ở lại đây."

"Điều đó thật khó. Hôm nay ta hơi mệt."

Tôi giơ nắm đấm vào mặt tên khốn này. Tôi không hiểu. Đây không phải là lần "hồi quy thứ ba" của Yoo Jonghyuk mà tôi biết. Trong Con đường sinh tồn, tác giả đã viết rằng Yoo Jonghyuk tìm ra greenzone ẩn vào lần quy hồi thứ tư, chẳng lẽ anh ta đã biết về vị trí của greenzone này từ lần quy hồi thứ 2 và tác giả không miêu tả nó? Nếu vậy thì chẳng có lý do gì để anh ta không sử dụng nó trong lần quy hồi này.

"Grrrr!"

Lũ chuột đất đang gầm gừ phía sau, đã quá muộn để đổ lỗi cho tác giả. Tôi có thể cảm nhận được hơi thở của Lee Gilyoung. Tôi nhìn chằm chằm vào mắt Yoo Jonghyuk. Chúng tôi nói gần như cùng lúc.

"Giữ lấy thằng nhóc!"

"Đưa ta đứa trẻ!"

Tôi vẫn may mắn, có lẽ các chòm sao đã lắng nghe mong muốn của tôi.

[Greenzone: 2/2]

Ngay sau khi tôi di chuyển Lee Gilyoung, trạng thái hiển thị của greenzone lập tức thay đổi. Bây giờ Lee Gilyoung đã an toàn.

"Hyung! Đợi đã! Hyung!"

Lee Gilyoung cố gắng chạy về phía tôi nhưng tay của Yoo Jonghyuk đã ngăn cậu lại. Tôi vung kiếm về phía lũ chuột.

[Chòm sao "Công lý hói" nhắm mắt.]

[Chòm sao ‘Thẩm phán Quỷ diện hỏa thiêng’ đang nhìn bạn với đôi mắt không thoải mái.]

Vào phút chót, ánh mắt của Yoo Jonghyuk hình như đã di chuyển.

"Ta đã nói với ngươi rằng ngươi sẽ chết."

Đám quái vật ồ ạt hướng về phía tôi, không còn greenzone nào còn trống nữa.

"Tôi sẽ không chết."

Tôi làm lơ trước lũ quái vật và lục tìm trong túi áo. Trên thực tế, tôi thực sự không muốn sử dụng thứ này. Không có gì đảm bảo là nó sẽ không đi kèm tác dụng phụ, giờ tôi chỉ còn cách tin tưởng vào ‘Bức tường thứ tư’ mà thôi.

"Thứ đó là...?"

Đôi mắt của Yoo Jonghyuk run lên vì ngạc nhiên. Tên khốn này, anh ta nhận ra sao? Chà, tôi sẽ không thể biết được phương pháp này nếu không có anh ta.

Tôi nhìn xuống hòn đá trắng đang toả sáng trong lòng bàn tay.

[Viên đá linh hồn]

Đó là vật phẩm tôi có được nhờ việc săn Bóng ma trên đường đến Chungmuro.

Hàng trăm con chuột đất bắt đầu lao vào cắn xé cơ thể tôi. Những vết thương trên cơ thể tôi bắt đầu chảy máu, thậm chí còn có chiếc sừng của một con groll cắm trên vai. Khi độ bền của cơ thể đến giới hạn, tôi đưa Viên đá lên miệng.

Thứ gì đó như hơi nước bắt đầu nổi lên từ miệng tôi. Nó dần chuyển hoá thành sương mù và bao phủ tôi.

[‘Nhà tù ma’ được kích hoạt.]

Những con chuột đất và những con groll ngừng tấn công cùng một lúc. Mọi thứ xung quanh tôi dần trở nên biến dạng. Tôi mơ hồ nghe thấy tiếng gọi của Yoo Jonghyuk và Lee Gilyoung.

Tôi đã trở thành một "hồn ma".

__________

"Dokja."

Tôi nghe thấy  giọng của mẹ ngay khi vừa cất lên. Đây hẳn là một giấc mơ.

Dù đã cố gắng để không bị cuốn vào nhưng lần này không dễ dàng gì. Sàn nhà chìm xuống như một vũng lầy và nuốt chửng thân thể tôi.

[Do tác động quá lớn, ảnh hưởng của "Bức tường thứ tư" đã tạm thời suy yếu.]

Cảnh vật bắt đầu thêu dệt trước mắt, mặc kệ tôi muốn hay không.

Phòng khách dính đầy máu. Cơ thể lạnh lẽo của một người đàn ông. Bóng lưng của một người phụ nữ đang nhìn xuống cơ thể đó. Kí ức này thật mơ hồ, tôi không tài nào nhớ lại được.

Tôi lắc đầu và cảnh tượng trước mặt tôi phân tán. Cái chấn thương chết tiệt này...

Đó là một kí ức tôi không hề muốn thấy.

Đây là lý do tại sao tôi do dự khi quyết định ăn ‘Viên đá linh hồn’. ‘Viên đá linh hồn’ tạm thời biến người sử dụng thành một "hồn ma" và làm họ trở nên vô hình trước quái vật. Nhưng nó có tác dụng phụ: khiến chấn thương tâm lý trong quá khứ của người dùng lên đến đỉnh điểm.

Đó là lý do tại sao tôi không đưa nó cho các thành viên trong nhóm. Nếu nó được sử dụng bởi một người không phải tôi, họ có thể sẽ trở nên điên dại.

Tôi phải chịu đựng, ngay cả khi đầu tôi đau như búa bổ.

Chắc chắn Bức tường thứ tư là một scam. Kỹ năng đó hoàn toàn có thể chống lại tác động của hòn đá này. Nó thậm chí còn hữu hiệu hơn cả "Rào cản tinh thần". Nhưng giờ nó ở đâu? Nếu tôi đoán đúng, kỹ năng này...

(*Scam: lừa đảo)

"Yoo Jonghyuk? Anh có phải là Yoo Jonghyuk không?"

Tôi nghĩ rằng chấn thương đã được tái hiện lại nhưng không, đó không phải là giọng nói của tôi và cũng không phải là tiếng nói được tạo ra bởi ký ức của tôi. Tôi nhìn lại và thấy một người phụ nữ xa lạ.

"Anh không phải Yoo Jonghyuk. Tôi nghĩ anh là người Hàn Quốc nhưng anh là ai?"

Một người ngoại quốc với mái tóc vàng rực rỡ. Đó là một cô gái nhỏ nhắn và khá thấp. Cô ta nhìn tôi hồi lâu với vẻ mặt khó hiểu.

"Tôi không hiểu. Tôi đã nhìn thấy tương lai nhiều lần nhưng tôi chưa bao giờ thấy anh trước đây."

Ở mắt trái của cô là một vòng xoáy màu đỏ. Những trang truyện vụt lên trong đầu tôi. Tôi biết người này, không thể có chuyện tôi không biết cô ta. Trong trường hợp này...

[Kỹ năng độc quyền ‘Danh sách nhân vật’ được kích hoạt.]

[Nhân vật "Anna Croft" đang sử dụng "Rào cản tinh thần Lv. 6".]

[Danh sách nhân vật đã loại bỏ "Rào cản tinh thần Lv. 6".]

[Có quá nhiều thông tin về người này. ‘Danh sách nhân vật’ được đổi thành ‘Danh sách tóm tắt’.]

[Thông tin nhân vật

Tên: Anna Croft

Thuộc tính riêng: Tiên tri (Huyền thoại), Cứu tinh (Huyền thoại)

Kỹ năng độc quyền: Tầm nhìn tương lai Lv. 5, Tầm nhìn quá khứ Lv. 4, Minh mẫn Lv. 8, Thấu thị Lv. 4, Đào tạo ma thuật cấp cao Lv. 4, Rào cản tinh thần Lv. 6, Phát hiện nói dối Lv. 7, Mắt quỷ vĩ đại Lv. 1]

Một người phụ nữ có thể vượt qua những hạn chế về không gian và tự do đi vào ý thức của người khác. Một người phụ nữ nhìn được tương lai và cố gắng thiết kế tương lai của thế giới. Chỉ có một

"người phụ nữ" có cách suy nghĩ như vậy trong Con đường sinh tồn.

"Anna Croft."

"Làm thế nào anh biết tên tôi?"

Đôi mắt cô ta mở to và nhìn tôi chòng chọc.

Tôi bình tĩnh trả lời, "Tôi là một nhà tiên tri."

[Nhân vật "Anna Croft" đã kích hoạt ‘Phát hiện nói dối’ Lv. 7.]

[‘Phát hiện nói dối’ đã xác nhận rằng lời nói của bạn là sai.]

Quả nhiên tôi không thể nói dối trước một nhà tiên tri thực sự.

"Mau tiết lộ danh tính thực sự của anh. Anh là ai?"

Bỗng đôi môi nhỏ của cô ta khép chặt lại, trông như thể đang phản kháng. Tôi đã dự đoán được việc này sẽ xảy ra. Cô ta nhận thấy sự hiện diện của tôi có lẽ là vì ảnh hưởng của ‘Bức tường thứ tư’ tạm thời suy yếu. Nếu ‘Bức tường thứ tư’ thật sự là thứ mà tôi nghĩ thì..

Tuy nhiên... vẫn thật đáng thất vọng.

"Cô thực sự không biết tôi là ai sao?"

"Huh?"

"Chẳng phải tôi đã gửi cho cô lõi của ichthyizard à?"

Đôi môi của Anna từ từ mở rộng.

"Cô hẳn đã cấy ghép "Mắt quỷ vĩ đại" với sức mạnh của lõi, phải không?"

"Anh là người đã yêu cầu Hoại Tín?"

Mắt quỷ vĩ đại. Đó là một món đồ khổng lồ trị giá một triệu xu, giờ đây nó thuộc quyền sở hữu của cô gái này, tất cả là nhờ sự tài trợ của một chòm sao giàu có. Tôi cảm thấy có chút ghen tị.

"Anh! Tên của anh là gì? Làm sao…."

[Ảnh hưởng của kỹ năng độc quyền "Bức tường thứ tư" đang dần trở lại.]

"Tại sao tôi không thể thấy gì...?"

Đôi mắt cô mờ đi. ‘Mắt quỷ vĩ đại’ có tác dụng là gây trở ngại tới ý thức người khác, giờ đang suy yếu dần và hình thái của cô ta cũng theo đó trở nên nhạt nhoà.

Tôi xua tay.

"Một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp nhau. Hẹn gặp ở lục địa kế tiếp."

[Kỹ năng độc quyền, ‘Bức tường thứ tư’ đã khôi phục hoàn toàn.]

Anna hoàn toàn biến mất, tôi thở phào nhẹ nhõm. Thật ra tinh thần của tôi đã dao động qua lại khi nói chuyện với Anna Croft, hiện giờ nó không hề ổn chút nào.

[Do hiệu ứng của kỹ năng, khả năng miễn nhiễm với ‘Nhà tù ma’ đã được kích hoạt.]

Chết tiệt, hiệu ứng diễn ra quá muộn. Tôi cảm thấy ý thức của mình ngày càng rõ ràng. Sự khó chịu vẫn còn nhưng nó tốt hơn nhiều so với trước. Tôi hít một hơi thật sâu và từ từ thở ra. Tôi phải xem xét tình hình để lấy lại lý trí của mình.

Tôi là Kim Dokja, thế giới đã bị hủy diệt, Con đường sinh tồn đã trở thành hiện thực. Đây là ‘Nhà tù ma’, tôi đã ăn Viên đá linh hồn và trở thành hồn ma trong một khoảng thời gian. Nếu tôi là một hồn ma, tôi sẽ không bị các loài quái vật dưới lòng đất tấn công.

Đúng vậy, hiện tại thế giới chính là như thế này.

Tôi cảm thấy như mình vừa sử dụng chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ và đã đánh mất hoàn toàn khái niệm thời gian. Cảm giác khó chịu vô cùng.

Chuyện gì đã xảy ra với Yoo Sangah, Lee Hyunsung và Jung Heewon? Tên khốn Jonghyuk đó, anh ta có gϊếŧ Gilyoung không? Kịch bản thứ ba có đang tiến hành không? Điều gì sẽ xảy ra nếu vẫn còn lũ chuột đất xung quanh? Có phải bọn groll đang xâu xé tôi?

Nếu vậy...

"Hyung."

...Làm ơn.

"Dokja-ssi!"

Những giọng nói vang lên trong đầu tôi.

[Kỹ năng độc quyền, "Vĩnh viễn Lv. 1" được kích hoạt.]

Vậy là đã đến lúc quay trở lại.

__________

Tôi thở hắt một hơi. Có một thứ mềm mại chạm vào má tôi.

"Dokja-ssi!"

Sương mù mờ dần và tầm nhìn của tôi trở nên rõ ràng. Điều đầu tiên tôi thấy là khuôn mặt của Yoo Sangah, sự lo lắng trên nét mặt Lee Hyunsung và Jung Heewon.

"...Kịch bản?"

"Nó đã kết thúc Dokja-ssi. Chúng ta đã làm được. Chúng ta đã làm được!"

...Tôi hiểu. Chúng tôi làm được rồi.

Tôi nhìn các thành viên nhóm kích động trong khi cố gắng di chuyển cơ thể. Tôi đã nằm bất động một thời gian dài và cơ bắp của tôi hầu như không hoạt động theo ý muốn.

"Đừng vội vui mừng."

"Huh?"

"Chỉ mới một ngày trôi qua thôi. Hôm qua là ngày thứ ba."

Lee Hyunsung đỡ lấy tôi khi tôi cố gắng ngồi dậy.

"Dokja-ssi! Đừng gắng sức quá. Anh chưa ngủ chút nào đâu."

"Bây giờ là mấy giờ?"

"Bây giờ là 8:30 sáng, đã 30 phút kể từ khi kịch bản kết thúc."

8:30, may mắn thay, khoảng thời gian không quá lâu. Nhân tiện, có một người vắng mặt.

"Gilyoung đâu rồi?"

"À, Gilyoung..."

Trước khi Jung Heewon kịp nói, tôi nhận ra hướng Jung Heewon đang nhìn về. Lee Jihye và Yoo Jonghyuk cũng đang nhìn sang Lee Gilyoung cách đó vài bước.

Không, tên khốn Yoo Jonghyuk đó đang làm gì vậy?

Lúc này, tôi nhớ lại Yoo Jonghyuk đã ngạc nhiên như thế nào khi nhìn thấy thành viên trong nhóm của tôi. Đừng nói với tôi, khi Yoo Jonghyuk sử dụng ‘Thiên nhãn’....

"Đó là lựa chọn của nhóc sao? Có vẻ như nhóc chưa suy nghĩ kĩ."

Do dư âm từ việc sử dụng viên đá, tôi không nghe rõ lời nói của Yoo Jonghyuk. Sau đó Lee Gilyoung bắt đầu nói chuyện.

"Mọi thứ đều ổn."

"Nhóc thực sự không đi với ta?"

"Đúng vậy."

"Nhóc có thể trở nên mạnh mẽ hơn nhiều khi đi với ta thay vì với hắn. Nhóc vẫn lựa chọn không đi?"

"Vâng, tôi sẽ không."

"Đứa trẻ ngu ngốc."

Yoo Jonghyuk cau mày và nhìn về hướng của tôi.

[Kỹ năng độc quyền, ‘Quan điểm của Độc giả toàn trí’ giai đoạn 2 đã được kích hoạt!]

"...Một kẻ may mắn. Hắn sẽ hữu ích trong tương lai vì vậy nên giữ hắn ta lâu hơn một chút."

Tôi muốn nói điều gì đó nhưng cơ thể không còn chút sức lực nào.

"Dokja-hyung!"

Khi cậu nhóc phát hiện ra tôi đã tỉnh, Lee Gilyoung lao về phía tôi với cặp mắt sưng vù. Suy nghĩ của Yoo Jonghyuk vẫn vang lên trong đầu tôi.

"Không có thời gian để trì hoãn. Mình phải hoàn thành cuộc tấn công ngày hôm nay. Nếu không thì.."

Tấn công? Anh ta đang nói về cái gì vậy?

Tôi phải suy nghĩ... chết tiệt, tôi quá mệt mỏi. Khi tôi thả lỏng cơ thể, thứ mềm mại lại chạm vào má tôi một lần nữa.

"Yoo Sangah-ssi."

"V-Vâng!"

"Xin lỗi, tôi sẽ ngủ một chút..."

Rồi tôi thϊếp đi. Đó là một giấc ngủ ngọt ngào mà không hề có giấc mơ nào cả.

___________

Tôi thức dậy hai giờ sau đó.

- Này, ngươi