Rốt cuộc cũng tới cuối tuần, chị gái lại nhiệt tình mời Thẩm Gia Kỳ cùng đi công viên tham quan, Thẩm Gia Kỳ từ chối không được, đành phải mời đồng hương cùng mình tới thành phố A học đại học Trần Tuấn Hi cùng đi, Trần Tuấn Hi vẫn luôn ân cần đối với Thẩm Gia Kỳ, rõ ràng là có cảm tình với cô, Thẩm Gia Kỳ cũng thử nhiệt tình đáp lại Trần Tuấn Hi để làm nhạt khát cầu của mình đối với anh rể.
Công viên trung tâm thành phố, ánh nắng tươi sáng, Thẩm Gia Kỳ tâm tình lại bất định.
Chị gái Thẩm Tĩnh cùng anh rể tay trong tay đi trước, mà Thẩm Gia Kỳ bên cạnh Trần Tuấn Hi bởi vì hôm nay Thẩm Gia Kỳ chủ động mời nên ngộ nhận Thẩm Gia Kỳ cũng có cảm tình với mình, không ngừng hỏi han cô ân cần, tìm mọi cách quan tâm, nhưng Thẩm Gia Kỳ lại thất thần.
Cô phát hiện, cô hoàn toàn không thể dùng Trần Tuấn Hi để dời đi lực chú ý của mình đối với anh rể.
Lần trước là tự mình đẩy anh rể ra, ngăn cản tội ác này lại, anh rễ vẫn luôn không nóng không lạnh với mình, cũng chỉ ở trước mặt chị hai mới quan tâm mình, lúc trước anh rễ chỉ cần có cơ hội là sẽ chiếm tiện nghi, vậy mà bây giờ lại lạnh nhạt xa cách với mình như vậy.
Trong lòng Thẩm Gia Kỳ nhịn không được mất mát, nhìn thấy chị hai thân mật cùng anh rễ nói chuyện thì càng thêm khó chịu, cộng tác với việc mấy ngày nay thân thể kỳ quái phản ứng một cách mẫn cảm càng làm cô thật buồn rầu, cô thật sự là đ* nhỏ không biết xấu hổ sao, chẳng lẽ trong lòng mình muốn cho anh rể thô bạo mà gian da^ʍ? Nếu lại cho cô một cơ hội, cô sẽ tiếp tục cự tuyệt anh rể sao? Không, chị hai đối xử với cô tốt như vậy, sao cô có thể phá hủy hôn nhân tốt đẹp của chị hai được!
Thẩm Gia Kỳ đần độn mà vượt qua một ngày, tới buổi tối chị gái đề nghị muốn đi chơi bánh xe quay, tất nhiên là chị gái cùng Lương Thiệu Dương một nhóm, cô cùng Trần Tuấn Hi một nhóm.
Trong lòng Thẩm Gia Kỳ càng thêm khó chịu, trong xe cô cùng Trần Tuấn Hi hai người ngồi lại không có một chút cảm giác lãng mạn nào, trong đầu cô không ngừng nhớ lại cảnh anh rể ác liệt mà thao mình, cô không thể hiểu được, vì sao lúc hôn môi mình âm thanh của anh rể lại gợi cảm dịu dàng như vậy, cuối cùng lại bỏ mình đi, rồi lại đột nhiên quyết tuyệt lạnh lùng, chẳng lẽ lương tâm anh rễ bộc phát, từ nay về sau không muốn phản bội chị hai sao, hay là...... Anh rể thao mình không sướиɠ? Anh rể cảm thấy tiểu huyệt không tốt? Rốt cuộc, cô không có chút kinh nghiệm nào, có lẽ vì vậy nên anh chỉ muốn cô vài lần rồi hết hứng thú cũng nên. Càng nghĩ, Thẩm Gia Kỳ càng cảm thấy mình giống như bị anh rể vứt bỏ như giẻ rách, lại vì mình nhớ dươиɠ ѵậŧ anh rể mà hổ thẹn.
Sao cô có thể da^ʍ tiện như vậy, lại dám tự hỏi vấn đề này......
Bánh xe đã quay tới đỉnh điểm, nhìn phong cảnh sặc sỡ ngoài cửa sổ, Thẩm Gia Kỳ ngơ ngác, đầu óc đều nghĩ tới anh rể...... Người đàn ông hung mãnh cường tráng đè trên người mình, kịch liệt mà động phần eo, tiến công điên cuồng khiến mình vui sướиɠ, dụ dỗ mình sa đọa.
"...... Thẩm Gia Kỳ, anh thích em, để anh làm bạn trai em đi, anh sẽ đối xử với em thật tốt."
Chờ đến khi Thẩm Gia Kỳ phục hồi tinh thần, chỉ nghe được nửa lời của Trần Tuấn Hi, không đợi cô phản ứng lại, Trần Tuấn Hi nửa ngày không nghe được đáp án, nghĩ lầm do Thẩm Gia Kỳ xấu hổ mà im lặng đồng ý, kiềm chế không được kích động, đứng dậy ôm lấy Thẩm Gia Kỳ hôn lên.
Thẩm Gia Kỳ nhắm hai mắt gắt gao nhấp môi, liều mạng lắc đầu biểu đạt mình cự tuyệt, cô chịu không được mà bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mặt đẹp đỏ thành một mảnh, càng làm Trần Tuấn Hi hưng phấn không thôi, ngậm lấy môi đỏ mềm mại của Thẩm Gia Kỳ khẽ cắn một cái, Thẩm Gia Kỳ kinh hô há to miệng, lại bị Trần Tuấn Hi xâm nhập.
"Ô... Không, ô ô."
Đầu lưỡi nóng bỏng tận tình mà đoạt lấy miệng nhỏ, Thẩm Gia Kỳ đầy đặn ngực nhũ cũng đè lên ngực Trần Tuấn Hi, Trần Tuấn Hi chỉ là một đứa nhỏ, đâu chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn như vậy, thuận tay liền bóp nhẹ vυ', hắn đã sớm muốn yêu thương thật tốt cặρ √υ' to này, Thẩm Gia Kỳ càng kịch liệt giãy giụa.
Không cần, cô không muốn như vậy, khoang xe làm bằng kính trong suốt càng làm Thẩm Gia Kỳ càng cảm thấy ngượng, nhưng cùng lúc phản kháng, thân thể cô dần dần bắt đầu nóng lên, vị trí bí ẩn cũng chảy ra một chút chất lỏng ấm nóng.
"Không cần! Tôi không muốn cùng anh kết giao!"
Thẩm Gia Kỳ hốc mắt rưng rưng, rốt cuộc cũng đẩy Trần Tuấn Hi ra, bây giờ cô đang chật vật bất kham, kiều diễm môi có dấu vết hôn, sắc tình cực kỳ, quần áo lộn xộn, đặc biệt là cặρ √υ' bự duyên dáng bị quần áo bao trùm, bị vuốt ve ra thật nhiều nếp nhăn, người sáng suốt vừa thấy liền biết đã xảy ra cái gì.
Mà Trần Tuấn Hi không biết đúng mực còn trong lúc vô ý đem nịt ngực kéo ra, đầṳ ѵú đã động dục, không biết xấu hổ mà cứng lên.
Thẩm Gia Kỳ cuống quít che ngực, lại ấm ức đến nhịn không được mà chảy nước mắt, anh mắt ướt dầm dề mang ý cảnh giác mà nhìn Trần Tuấn Hi, như là sợ hắn lại nhào tới ăn hϊếp mình, cô không biết, dáng vẻ đáng thương hề hề này của mình càng làm đàn ông có một loại kɧoáı ©ảʍ muốn làm nhục, khiến người ta càng thêm muốn hung hăng mà ăn cô.