Bởi vì Cevi và Carlos đều cực lực phản đối, bệ hạ Trand bất đắc dĩ mà bỏ đi suy nghĩ tác hợp cho hai người, Carlos rốt cuộc cũng có thể yên tâm thoải mái mà theo đuổi Edean. Sau khi trở về tinh cầu Thủ Đô, hắn liền dựa theo an bài của các trưởng bối trong nhà gia nhập Quân đoàn Trường Xà, ban ngày đi theo chú hắn - tướng quân Drew học tập quản lý quân đoàn và công tác, buổi tối thì trộm chuồn ra dẫn Edean đi hẹn hò, cả ngày vội đến vui vẻ vô cùng.
Đến Edean cũng cảm thấy, Carlos gia hỏa này từ sau khi tốt nghiệp trở về càng ngày càng thành thục hiểu chuyện, đối với cậu vô cùng săn sóc, thời tiết chuyển lạnh sẽ luôn ôn nhu đem cậu ôm vào l*иg ngực hắn, đi đường hơi xa một chút sẽ đau lòng sợ cậu mệt, một hai nhất định phải cõng đi. Edean cũng vui vẻ để hắn cõng, vì thế, trên đường cây râm mát gần nhà Randy, mỗi buổi tối đều có thể thấy một Alpha thân hình cao lớn cõng Omega của mình chậm rãi đi đường.
Carlos hoàn toàn không nghĩ tới, khi còn nhỏ vẫn luôn ngại Omega thực phiền toái cần người khác chiếu cố, nhưng hiện tại, hắn lại cảm thấy chiếu cố Edean thế nào đi nữa cũng không đủ, Edean hơi ho khan một chút hắn liền lo lắng đến muốn mạng a, sợ thân thể Edean không tốt lại sinh bệnh, hắn hận không thể biến nhỏ Edean rồi để trong lòng bàn tay mà nâng niu, mỗi ngày đem giấu vào túi của hắn, như vậy liền có thể thời thời khắc khắc cùng Edean ở bên nhau.
Hai người khắng khít tựa đầu ôm nhau mà nói chuyện tình yêu, cảm tình tự nhiên thăng tiến vượt bậc.
Hôm Giáng Sinh, hai người ở dưới cây thông Noel cùng nhau đón lễ, bầu không khí vô cùng tốt, vì thế Carlos đánh bạo hôn Edean một cái, lại thấy người ở dưới thân mình cũng không phản kháng gì mà ngược lại còn chủ động hôn đáp trả, vì thế, thiên lôi câu động địa hỏa, hai người ôm hôn nhau đến khó bỏ khó rời, nếu không phải địa điểm không đúng, Carlos thiếu chút nữa nhịn không được liền đem Edean đánh dấu rồi.
Sau đó năm mới đến, Carlos lại một lần to gan lớn mật đem nhẫn ra, quỳ một gối trước mặt Edean nói: “Edean, tôi có thể cảm nhận được trong lòng cậu có tôi, cậu hẳn là cũng thích tôi đúng hay không? Đây là lần thứ hai tôi hướng đến cậu cầu hôn, cậu sẽ nhẫn tâm cự tuyệt tôi lần thứ hai sao?”
Đối diện với ánh mắt sáng lấp lánh của hắn, Edean nhịn không được nở nụ cười, nói: “Làm thế nào mà cậu biết lòng tôi có cậu a?”
Carlos khẳng định nói: “Bởi vì tôi cõng cậu, ôm cậu, hôn cậu, cậu đều không phản đối, bộ dạng lại còn rất vui vẻ mà.”
Edean nhận thấy được bản thân ở trước mặt hắn lại không tự chủ được mà nâng khóe môi, bèn cố ý hạ sắc mặt nói: “Có sao? Từ nhỏ tôi đã thích cười, cũng không phải bởi vì thích ở bên cậu mới cười đâu, cậu suy nghĩ nhiều rồi.”
Carlos chán nản gục đầu xuống: “Phải không…… Tôi còn tưởng là cậu thích tôi chứ, nói như vậy là do tôi đối với cậu còn chưa đủ tốt, về sau tôi sẽ cố gắng hơn.”
Nghe giọng hắn ủy khuất, Edean rốt cuộc cũng mềm lòng, không đành lòng khi dễ hắn nữa, mỉm cười sờ sờ đầu hắn, nói: “Tôi không nói là không muốn a.”
Hai mắt Carlos đột nhiên sáng ngời: “Cậu nói cái gì? Cậu…… Cậu thật sự nguyện ý nhận lấy chiếc nhẫn này sao?”
Edean mỉm cười vươn tay tới: “Giúp tôi đeo lên đi.”
“…… Được! Tôi đeo giúp cậu.” Bởi vì quá phấn khích, tay Carlos khi cầm nhẫn có chút phát run, Edean duỗi ngón tay thon dài trắng nõn cực kỳ xinh đẹp ra, Carlos kề sát môi nhẹ nhàng hôn một chút lên mu bàn tay của cậu, lúc này mới trấn định lại, đem nhẫn kim cương bạch kim mang vào ngón áp út bên tay phải của cậu.
Trước đó có một truyền thuyết đã rất lâu rồi có nói ngón áp út là nơi gần nhất nối liền với trái tim, đem nhẫn mang ở vị trí này, là có thể buộc chặt tâm của đối phương lại.
Carlos nhìn trên ngón tay Edean mang nhẫn của mình, trong lòng tức khắc dâng lên cảm giác thỏa mãn và tự hào “Em ấy là của tôi”, kích động đứng lên đem Edean ôm vào trong lòng ngực, hưng phấn mà nói: “Thật tốt quá, Edean, về sau em chính là Omega của tôi, tôi nhất định đối với em thật tốt.”
Edean mỉm cười ở trong lòng ngực hắn gật đầu, nhẹ nhàng siết chặt cái ôm ấm ấp này hơn nữa.
Có lẽ quyết định này có chút xúc động, có lẽ chính cậu còn chưa đủ yêu hắn, thế nhưng Edean cảm thấy đời này bản thân sẽ không thể gặp được ai khác tốt hơn Carlos nữa. Carlos đối với cậu đều cẩn thận quan tâm và yêu quý, đem cậu nâng trong tay mà ôn nhu săn sóc chiếu cố, luôn làm cậu cảm thấy an tâm, cảm thấy ấm áp.
Nhiều năm nay cậu vẫn luôn tìm kiếm một người bạn lữ phù hợp, suy cho cùng là còn không phải muốn tìm một người thật tâm đối tốt với bản thân cậu hay sao?
Hiện giờ cậu đã tìm được rồi.
Người kia xa tận chân trời, gần ngay trước mắt, Carlos quen biết đã nhiều năm, có chút vụng về, lại phá lệ chân thành.
Nếu thật sự muốn giao phó cả đời cho ai đó, Edean cảm thấy Alpha trước mặt này vừa hay thích hợp.
***
Năm mới thứ 795 theo lịch Vũ trụ, Carlos cùng Edean gắt gao ôm chặt lấy nhau, hạnh phúc mà lắng nghe tiếng chuông trên quảng trường đế quốc. Ở tinh cầu Thủ Đô lúc này có rất nhiều gia đình đang hân hoan reo hò nghênh đón năm mói lại đến, nhưng không có ai biết, lúc này tại biên cảnh đế quốc ở rìa ngoài tinh hệ Ethnikor, bộ đội tiên phong thuộc Quân đoàn Vinh Quang đang đối mặt với sự vây khốn của Quân đoàn Tham Lang thuộc Liên Bang Stella*, toàn bộ chiến cơ không quân không người lái đều bị tiêu diệt, cơ giáp trí năng cũng thương tổn hơn phân nửa.
Đội quân tiên phong càng gặp khó khăn chồng chất hơn không chỉ vì bị vây chặt toàn diện mà còn bị sóng quấy nhiễu điện từ phạm vi lớn đánh phá làm đường truyền thông tin cũng bị gián đoạn hoàn toàn.
Trong phòng chỉ huy, thiếu tướng Jenny gắt gao cau mày —— nếu còn tiếp tục như vầy, có lẽ tất cả bộ đội tiên phong đều muốn bỏ mạng tại đây mất!
Lúc này quân địch Liên Bang đột nhiên xuyên qua trùng động vũ trụ thần bí mà xuất hiện sau đó nhanh chóng hình thành vòng vây rồi chặn đứt đường truyền thông tin, khẳng định đã sớm có toan tính. Mấy năm gần đây ở biên cảnh, Đế quốc và Liên Bang liên tục đánh chiến không ngừng, nhưng tình hình trong nước cả hai bên mấy năm này lại tương đối hòa bình, ngoài biên cảnh vẫn chưa thật sự không nổ ra trận chiến nào quy mô quá lớn, Jenny bởi vậy mới lớn mật đi trước thăm dò, không nghĩ tới cư nhiên lại trúng mai phục của quân địch.
Giữa màn hình lớn xuất hiện một người đàn ông có mái tóc dài, một thân quân phục trắng như tuyết, mặt mang nụ cười ôn hòa: “Thiếu tướng Jenny, đã lâu không gặp nha. Dạo này nguyên soái của các ngươi có khỏe không? Tất niên năm nay hắn vẫn lẻ loi một người trải qua à? Không ấy giờ ta đóng gói các ngươi thành quà năm mới gửi cho hắn làm kỉ niệm nhé?”
Jenny siết chặt nắm tay, dùng sức đánh về phía đài chỉ huy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đáng ghét! Lại là tên vương bát đản này!”
Nguyên soái để Claire làm học trò của thiếu tướng Jenny, dạo này cậu vẫn luôn đi theo bên cô ra tiền tuyến tuần tra, gặp qua rất nhiều quân địch Liên Bang, hôm nay lại là lần đầu tiên nhìn thấy chỉ huy trưởng trong truyền thuyết của Quân đoàn Tham Lang của Liên Bang —— thượng tướng Flamischer.
Người đàn ông này vừa nhìn liền biết là loại người cực kỳ âm hiểm, độc ác tàn nhẫn , hắn vẫn luôn được xưng là thiên tài quân sự của Liên Bang, hắn tác phong xuất quỷ nhập thần, phong cách tác chiến làm việc bất chấp kế sách hèn hạ, mới có thể ở tiền tuyến đối đầu chống lại nguyên soái đế quốc Rawson nhiều năm như vậy.
Claire đối với kẻ thù của đế quốc tự nhiên chả có mấy hảo cảm, trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh vị tướng quân Liên Bang này, chắc chắn là bởi vì đường truyền tín hiệu của bộ đội tiên phong đã bị đối phương khống chế, nếu không thể lien lạc với chủ hạm của Quân đoàn Vinh Quang, chỉ bằng với số lượng một binh đoàn bộ đội tiên phong nhỏ bé mà nghĩ muốn cùng chống lại cả Quân đoàn Tham Lang của Liên Bang thì khác nào lấy trứng chọi đá. Có lẽ, hôm nay là muốn tập thể bọn họ bỏ mạng trong vũ trụ mênh mông này a.
Thiếu tướng Jenny bình tĩnh mà nghĩ, một lúc mới tiến đến bên tai Claire, thấp giọng nói: “Claire, lúc này là thời điểm khẩn cấp, ta muốn giao cho cậu một nhiệm vụ.”
Claire gật đầu: “Thiếu tướng, mời ngài nói.”
Jenny nói: “Ta ở chỗ này câu giờ giữ chân bọn họ, cậu từ khoang thoát hiểm phía sau đi ra ngoài rồi mau chóng đến báo tin cho hạm dội chính, cầu nguyên soái nghĩ cách cứu viện.”
Claire giật mình, đem nhiệm vụ trọng đại như vậy giao cho một người mới như cậu, về tình về lý đều không quá thích hợp…… Nhưng mà, không đợi cậu suy nghĩ thêm, thiếu tướng Jenny liền dùng sức vỗ vai cậu một cái, nói: “Không cần do dự, làm quân nhân, cậu phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của cấp trên!”
Claire đành phải thẳng sống lưng, chào cô bằng một cái quân lễ tiêu chuẩn: “Rõ! Thưa trưởng quan!”
Thời khắc điều khiển Lam Tinh đi ra ngoài từ khoang thoát hiểm, lòng bàn tay Claire chảy một tầng mồ hôi lạnh, việc này cũng không giống với đóng phim điện ảnh, mà đây là chiến trường chân chính, chỉ hơi chút lơ là thôi là cái mạng nhỏ này của cậu có lẽ sẽ tiêu tán tại chỗ. Cách đó không xa, một rừng chiến hạm màu trắng hình thành thế đối lập với chiến hạm màu đen của bộ đội tiên phong Quân đoàn Vinh Quang, số lượng rõ ràng chênh lệch rất nhiều làm tâm người thoáng chốc run rẩy sợ hãi.
Claire thở sâu, bình tĩnh lại, nhìn về phía hệ thống hướng dẫn trên màn hình, quyết định ra lệnh cho Lam Tinh: “Đi!”
Mặc dù trong khoảng thời gian này Lam Tinh vẫn luôn giả vờ là cơ giáp quân dụng cấp C, nhưng tốc độ chân chính của nó lại nhanh hơn cơ giáp cấp C gấp mười lần, lúc này cảm nhận được chủ nhân đang nghiêm túc, Lam Tinh cũng không dám nhảy nhót lung tung, nghiêm túc mà khởi động hệ thống hướng dẫn cùng hệ thống phi hành, đem động cơ mở đến cực đại, nhanh chóng bay về phía khoảng không vũ trụ tối tăm!
Một đài cơ giáp màu lam tựa như chú cá linh hoạt xuyên qua vòng vây của phần lớn quân hạm của Liên Bang, tướng quân Flamischer nhận thấy không đúng, lập tức hạ lệnh nói: “Toàn lực công kích! Đừng làm cho đài cơ giáp kia rời đi!”
Từng tia sáng trắng nối tiếp nhau tỏa ra kèm theo đó là tiếng nổ oanh oanh vang từng hồi!
“Chủ nhân chủ nhân! Là đạn hạt cỡ lớn! Nếu bị một cái dính trúng thôi thì nhất định có thể nổ tôi thành từng mảnh vụn luôn a a a!”
Lam Tinh kích động mà nhảy dựng lên, “Thiếu tướng Jenny kia có phải điên rồi hay không, vì cái gì lại để chúng ta hoàn thành nhiệm vụ khó như vậy chứ! Quân đoàn Liên Bang vây quanh nhiều như vậy, tôi không muốn bị nổ banh xác đâu!”
“…… Ngươi câm miệng.” Claire vẫn duy trì bình tĩnh, dùng tinh thần lực cường đại điều khiển Lam Tinh tránh trái tránh phải, mạo hiểm mà tránh thoát thế công kích từ cơ gáp của quân đoàn Liên Bang, lấy tốc độ làm người nhìn không kịp, từ khe hở phía ngoài của hai đại đội hình quân hạm mà bay qua, sau đó lại giống như sao băng, nhanh chóng biến mất ở trước tầm mắt mọi người!
“Người này là ai?” Flamischer nhìn điểm sáng màu lam biến mất trong màn hình, không khỏi nhíu mày nói, “Kỹ thuật điều khiển cơ giáp không phải tầm thường, quân tiên phong của Quân đoàn Vinh Quang chỉ có mình thiếu tướng Jenny là đạt tới tiêu chuẩn như vậy…… Không, Jenny cũng không đạt được.” Flamischer như suy tư gì mà sờ cằm, nói, “Đài cơ giáp này lai lịch cũng vô cùng khả nghi, làm ta nhớ đến……”
Một mạt chói mắt màu đỏ đột nhiên lướt qua trong óc, phó tướng bên cạnh Flamischer nhịn không được nói: “Tướng quân, ngài nghĩ đến có phải thứ đã từng được gọi là cơ giáp chiến thần của đế quốc —— Chu Tước?”
“Đúng vậy, đế quốc trừ bỏ nguyên soái Rawson và thiếu tướng Lăng Vũ năm đó ra, rất ít người có kỹ thuật điều khiển cơ giáp cao siêu như vậy. Năm đó, cũng chỉ có Chu Tước, mới có thể lấy tốc độ nhanh như vậy đột phá tường vây của chúng ta.” Nói tới đây, Flamischer không khỏi nheo đôi mắt lại, “Nếu ta phán đoán sai không, vừa rồi đài cơ giáp màu lam kia, hẳn là cơ giáp cấp S, nếu không, nó không có khả năng nhanh như vậy đột phá vòng vây của chúng ta …… cơ giáp cấp S, sẽ là ai đây?”
“Theo ta được biết, Rawson vẫn chưa kết hôn, cũng chưa có con nối dõi. Cơ giáp cấp S của Đế quốc, đều chỉ truyền cho người kế nhiệm tướng quân, mới có tư cách có được.”
“Chẳng lẽ hắn là con cái của vị tướng quân nào đó à?” Flamischer hơi nhíu mày, xua xua tay nói, “Ngừng công kích, trước tiên đem toàn bộ quân tiên phong bắt đi, ta chỉ cần người sống!”
“Flamischer, ngươi nghĩ nhiều rồi.” Trong màn hình đột nhiên xuất hiện một nam nhân anh tuấn, ông mặc một thân quân trang màu đen, biểu cảm lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như kiếm, chậm rãi nói, “Ngươi diễn trò hề đánh du kích đến xuất quỷ nhập thần, chơi lâu như vậy đã chán chưa?”
Flamischer giật mình —— không nghĩ tới nguyên soái Rawson sẽ đến nhanh như vậy!
“Cùng ngươi quen biết nhiều năm như vậy, ngươi cho rằng ta sẽ không hề phòng bị gì mà phái quân tiên phong đi chịu chết?” Rawson bình tĩnh nhìn hắn, nhàn nhạt địa đạo, “Ngươi nhìn phía xa kia xem.”
Flamischer lập tức mở màn hình theo dõi ra, ở phía xa bên ngoài vòng vây của quân đoàn Liên Bang, chỉ thấy hàng ngàn hàng vạn quân hạm màu đen dày đặc đang chậm rãi tiến đến gần bọn họ, những cái đèn cảnh báo màu vàng trên quân hạm, giống như đôi mắt của dã thú trong đêm tối đang mai phục trong rừng cây tùy thời mà xông đến!
Lòng bàn tay của Flamischer tức khắc đổ một tầng mồ hôi lạnh, không nghĩ tới cư nhiên đột kích bao vây người ta, kết quả chính mình trở thành con mồi bước vào bẫy rập!
Rawson lạnh lẽo nói: “Hôm nay, ta không nghĩ cùng ngươi khai chiến, thả thiếu tướng Jenny cùng quân tiên phong ra, ta có thể để ngươi rời đi.”
Từ màn hình khôi phục được tín hiệu đến khi nghe được những lời này, Jenny nhịn không được nói: “Nguyên soái!”
Rawson giơ tay ngăn cô lại, tiếp tục hướng Flamischer nói: “Thế nào? Hay là ngươi muốn cùng quân tiên phong đồng quy vu tận?”
Kỳ thật, nhân cơ hội nổ chết thượng tướng ba sao Flamischer không thể nghi ngờ là làm thâm tâm bọn họ sảng khoái nhất, thế nhưng, Rawson cũng không thể hành động qua loa, Đế Quốc cùng Liên Bang nhiều năm qua tương đối hòa hảo, nếu hôm nay hắn nhất thời hưng chí tiêu diệt Flamischer, toàn bộ năm đại quân đoàn của Liên Bang sẽ xuất động, sẽ dẫn tới bùng nổ chiến tranh toàn diện ở Đế Quốc và Liên Bang.
Ông cũng không thích chiến tranh, lúc trước đã trải qua một lần sinh ly tử biệt tê tâm liệt phổi là quá đủ rồi, mấy năm nay ở tiền tuyến cũng quen nhìn qua quá nhiều việc sinh tử, chỉ cần Flamischer không chọc đến ông, Rawson cũng không sẽ chủ động xuất kích, Quân đoàn Vinh Quang đóng tại biên cảnh, mục đích cũng là làm quân địch kinh sợ.
Flamischer cùng ông đánh nhau nhiều năm như vậy, biết tính tình của Rawson, lập tức mỉm cười nói: “Nguyên soái nói đùa, đồng quy vu tận nghe máu me thế, hôm nay là năm mới, ta chẳng qua tới chào hỏi chúc xem nguyên soái sống có tốt hay không thôi mà.”
Hắn một bên nói một bên hạ lệnh rút lui, tác phong Quân đoàn Tham Lang thực xứng với cái danh đáng khinh này, trong giây lát liền cong đuôi biến mất tăm, Rawson cũng lười cản bọn họ lại, tay phải vung lên, hạ lệnh cho hạm đội Vinh Quang mau chóng tới gần đem đoàn người thiếu tướng Jenny tiếp vào mẫu hạm.
Lúc Jenny đi vào phòng chỉ huy liền thấy Claire đang đứng ở một bên, Rawson quay đầu lại nhìn cô một cái rồi nói: “Cô dạy học trò quả thật không tồi, ta đã thấy quá trình hôm nay Claire phá hủy vòng vây từ Quân đoàn Liên Bang, thời khắc mấu chốt đầu óc bình tĩnh, biểu hiện cũng vô cùng xuất sắc.”
Jenny cười cười, cúi chào nói: “Đúng vậy, nguyên soái, tôi nghĩ có thể cho cậu ta xuất sư, tôi đã không còn gì để chỉ dạy cậu ta nữa rồi.”
Vẻ mặt “Mấy người chơi ta đấy à” của Claire thoáng kinh ngạc, hết nhìn Jenny lại nhìn qua nguyên soái.
Rawson cũng khó có được mà cười, vỗ vỗ Claire bả vai: “Ta đã sớm biết trước Flamischer sẽ mai phục ở chỗ này, hôm nay cố ý để quân tiên phong đợi ở đây ôm cây đợi thỏ. Jenny phái cậu đi báo tin, chỉ là muốn khảo nghiệm một chút trình độ của cậu. Cha của cậu đã nói cho ta biết cậu có một đài cơ giáp, ta cũng muốn xem một chút kỹ thuật điều khiển cơ giáp của cậu, rất tốt, cậu không khiến chúng ta thất vọng.”
Claire cười nói: “Cảm ơn nguyên soái khích lệ!”
Nếu đã nói thẳng ra thì Claire cũng đã lập tức hiểu rõ, lúc ấy tuy rằng nguy hiểm vạn phần nhưng nguyên soái nếu dám đem cậu ra khảo nghiệm, khẳng định có lưu lại đối sách. Nếu khi ấy Lam Tinh thật sự bị bắn trúng thì có lẽ nguyên soái sẽ tự mình đem chiến thần cơ giáp của ông ra trận cứu viện.
Một hồi sợ bóng sợ gió, vì vậy hôm nay đại nạn không chết thì có thể sẽ có được hạnh phúc về sau phải không?
Đang miên man nghĩ thì nghe được nguyên soái nói: “Bắt đầu từ hôm nay, cậu đi theo ta, ta sẽ tự mình dạy cậu một ít kỹ xảo chỉ huy.”
Claire mừng rỡ, lập tức cúi chào nói: “Rõ, nguyên soái!”
***
Khúc nhạc dạo đầu năm mới này thực mau liền truyền tới tinh cầu Thủ Đô, việc Claire điều khiển cơ giáp thành công khai phá vòng vây từ quân Liên Bang bị các phóng viên truyền thông bốn phía tuyên dương, truyền đến càn nghe càng ngày càng thần kỳ, sau đó, thậm chí đem Claire nói thành thiên tài.
Tuy rằng Cevi luôn ở lì trong vương cung, nhưng mỗi ngày cậu đều sẽ lên mạng, đối tin tức của đế quốc cũng là thập phần chú ý đến, lúc biết chuyện này lại nhịn không được lo lắng mà gọi qua cho: “Tôi thấy tin tức nói cậu một mình điều khiển cơ giáp đột phá vòng vây của quân đoàn Liên Bang, không có sao đó chứ? Nghe nói rất nguy hiểm a!”
Nhưng kỳ quái chính là lần này cũng không nhận được hồi đáp liền, mà chờ tận nửa đêm mới nhận được hồi đáp: “Tôi không sao, là nguyên soái nghĩ muốn cho tôi nhiều cơ hội thực chiến hơn ấy mà. Gần đây bận quá, không có xem tin tức. Cậu thì sao? Đang làm gì thế?”
Cevi cười nói: “Tôi a, đang làm một người siêu rảnh rỗi. À đúng rồi, qua mấy ngày nữa tôi phải muốn đưa muội muội của tôi xuất giá.”
“Công chúa Settle? Em ấy đã phải gả cho người ta rồi à?”
Cevi nói: “Ừm, qua năm mới này em ấy sang tuổi 19 rồi, đã sớm đính hôn trước, chỉ chờ sang năm mới liền phải đưa em ấy qua đó. Cậu cũng biết từ nhỏ thân thể em ấy không tốt mà, đưa em ấy đi đến nơi xa như vậy, thực sự không nỡ tí nào.”
Claire nhịn không được mỉm cười, Cevi làm đại ca nên luyến tiếc đưa muội muội xuất giá, một ngày nào đó ở tương lai, thời điểm chính hắn kết hôn thì phải làm sao bây giờ?
“Muội muội của cậu phải gả cho người như thế nào? Người nọ cậu đã gặp qua chưa?” Claire hỏi.
“Một phú thương ở Chòm sao Thiên Cầm, có một chút quan hệ với vương thất, trong nhà siêu siêu có tiền, mộ danh mà đến cầu hôn, phụ vương để hắn và Settle gặp nhau mấy lần, Settle cảm thấy Alpha cũng không tệ lắm, liền đính hôn luôn.” Cevi nói đến đây liền có chút bất bình mà tức giận, “Tôi cảm thấy muội muội của tôi đáng giá có được người tốt hơn nữa cơ.”
Claire nói: “Đúng rồi, muội muội cậu xinh đẹp như vậy, xứng có được một người càng tốt hơn. Bất quá, chuyện tình cảm ai cũng khó nói trước, bản thân em ấy thích là được, cậu làm anh cũng đừng luyến tiếc quá, chỉ cần Alpha kia đối tốt với muội muội cậu, em ấy thật sự hạnh phúc thế thì đủ rồi.”
“Lại nói, con gái lớn rồi thật khó giữ lại mà! Khi còn nhỏ vẫn luôn đi theo sau mông tôi gọi vương huynh, sau này có người mình thích liền không muốn dính tôi nữa.” Cevi bất đắc dĩ gãi tóc, đột nhiên cảm thấy đối thoại của hai người bọn họ có điểm giống vợ chồng già đang thảo luận việc trong nhà với nhau, liền lảng sang chuyện khác, “Đúng rồi, chừng nào thì cậu trở về?”
Hai mắt Claire sáng ngời: “Làm sao vậy, cậu mong tôi trở về?”
Cevi không khách khí xua tay: “Không không không, ý tôi là, cậu đi theo nguyên soái học tập, khẳng định có rất nhiều thứ muốn học, cậu chậm rãi học a, tốt nhất là học thêm chừng 5 năm 6 năm gì đó, tôi sẽ chờ cậu ha!”
Claire hơi hơi mỉm cười, chút tâm tư nhỏ này của Cevi làm sao qua mắt được y? Này rõ ràng là muốn lấy y làm ván gỗ, nghĩ chắn được bao nhiêu năm hôn sự thì chắn bấy nhiêu.
Vì thế, không cần nói cho cậu ấy biết tin cuối năm nay hắn về, đến lúc đó cho cậu ấy một bất ngờ.
***
Một năm này, quốc nội đế quốc gió êm sóng lặng, Cevi lưu luyến không rời tự mình mang Nhị công chúa Settle đưa đến chòm sao Thiên Cầm kết hôn, thuận tiện mang theo vòng cổ kỉ vật của Vương phi Alice, thành công đem cơ giáp tổ chức Mạch nước ngầm nghiên cứu chế tạo ra khỏi tinh cầu Thủ Đô đến gia công chòm sao Thiên Cầm rồi sau đó lại thuận tiện mang về.
Carlos và Edean xem như chính thức ở bên nhau, tuy rằng còn chưa có kết hôn, nhưng hai người mỗi ngày đều dính nhau sát như keo mà phát cơm chó, mỗi lần Cevi theo chân bọn họ đi ra ngoài ăn cơm liền sẽ thấy Carlos cõng Edean trên đường, liền nhịn không được phun tào: “Cần phải làm như này sao? Bệnh của cậu ấy đã sớm khỏi làm gì đến mức chỉ đi có 10 mét thôi cũng cần cậu cõng hả!”
Mỗi lúc như vậy Edean liền ôn nhu mỉm cười, vỗ vỗ lên lưng Carlos, tỏ vẻ Carlos là phương tiện di chuyển của riêng cậu ấy.
Carlos mặt mày vui tươi hớn hở mà ngây ngô cười: “Tôi thích cõng vợ của tôi, ai cần cậu quản chứ.”
“Người ta còn chưa phải vợ của cậu đâu mà suốt ngày cậu rải cơm chó cho ai xem!” Cevi bày tỏ cẩu độc thân cũng có nhân quyền, không thể bị ngược đãi như thế a!
Kết quả lúc ba người đang ở ăn cơm, đột nhiên có một thanh niên thân hình cao lớn đẩy ra cửa phòng môn đi vào.
Người kia mặc một thân quân trang Quân đoàn Vinh Quang màu đen, quân phục thẳng phiu làm cả người hắn đặc biệt có khí chất quân nhân cương nghị, một đầu tóc vàng óng ánh xinh đẹp, đôi mắt màu lam tựa như bầu trời trong xanh, khóe môi luôn treo mỉm cười nhàn nhạt, chầm chậm đi đến trước mặt Cevi, vươn hai tay, nói: “Vương tử của tôi, đã lâu không gặp.”
Carlos và Edean ở bên cạnh cười trộm, Cevi phát ngốc tại chỗ luôn rồi.
Người kia tiến lên một bước, mỉm cười ôm chặt Cevi.
Thẳng đến khi bị hắn gắt gao ôm vào trong lòng ngực kia, Cevi mới phản ứng lại, dùng sức đấm một cái vào bờ vai của hắn, kinh ngạc nói: “Claire! Sao cậu lại trở về a?”
−−−−−−−−−−−−−−−−
*Stella (hoặc Stellar) trong tiếng Latinh nghĩa là ngôi sao, vì sao, tinh cầu, tinh tú….
Edit: chả hiểu tác giả chia chương kiểu gì nhưng chương này dài xỉu TTvTT~