Tâm tình cực kỳ tốt đẹp của Carlos vẫn tiếp tục kéo dài đến sáng sớm hôm sau. Sau khi tỉnh dậy từ trong mộng đẹp, Carlos lấy ra một bộ tây trang mới tinh từ trong tủ quần áo, ăn diện cho mình trở nên thành thục đẹp trai một chút, sau đó hưng phấn đi đến trước cửa nhà Edean, muốn hẹn người kia cùng đi ăn cơm trưa. Nghe nói yêu đương là phải thường xuyên hẹn hò mới có thể thúc đẩy tình cảm giữa đôi bên, ngày hôm qua đã có một khởi đầu rất tốt với Edean, nhất định phải rèn sắt khi còn nóng, không ngừng cố gắng mới được.
Không ngờ, vừa đến cửa nhà, đã nhìn thấy xe huyền phù mang dấu hiệu màu bạch kim cực kì nổi bật của đội hộ vệ hoàng gia ở trên không. Carlos vốn tưởng là thượng tướng Reger đến thăm con trai, kết quả vừa quay đầu đã thấy một người cực kỳ quen thuộc sóng vai bước ra cùng Edean — hóa ra là đại vương tử Cevi.
Nhìn thấy Carlos, Cevi rõ ràng cũng rất kinh ngạc, hỏi: “Carlos sao cậu lại ở đây? Tôi đang muốn đến tìm cậu đây.”
Carlos hỏi: “Cậu tìm tôi để làm gì?”
Edean cười cười nói: “Nếu Carlos đã đến đây, không bằng kêu cậu ấy cùng đi ăn cơm đi.”
“Được, để tôi gọi Claire.” Cevi lập tức gửi cho Claire một tin nhắn, “12 giờ trưa nay cùng nhau ăn cơm đi, rảnh không?”
Claire đang chuẩn bị ăn cơm ở nhà nhìn thấy tin nhắn này, không chút do dự buông bát, vừa đứng dậy đi thay quần áo vừa nói: “Mẹ, Kevin, hai người ăn đi, con có chút việc gấp phải ra ngoài.”
Kevin nhìn y một cái, ghé vào tai mẹ nói: “Nhất định là Cevi hẹn anh ấy, nhìn bộ dạng vui vẻ của anh ấy kìa.”
Phu nhân Geruisi mỉm cười nói: “Con cũng nhìn ra là anh con thích Cevi sao?”
Kevin nói: “Cái đó còn phải nói! Cevi gọi một câu anh ấy liền chạy quanh Cevi, mỗi lần ở cùng với Cevi, người bên cạnh đều biến thành không khí trong suốt…”
Đang nói, Claire thay xong quần áo đi đến, thấy em trai và mẹ đang nói thầm với nhau, không nhịn được nghi hoặc hỏi: “Sao vậy ạ?”
Phu nhân Geruisi mỉm cười nói: “Không có gì, con mau đi đi.”
“Vâng, con đi đây.” Claire xoay người ra khỏi nhà, để Lam Tinh biến thành hình dạng xe huyền phù bình thường chở y đến nhà hàng.
Còn tưởng chỉ có một mình Cevi hẹn y ăn cơm, một đường tâm tình sung sướиɠ đi vào phòng VIP của nhà hàng, kết quả vừa đẩy cửa ra, lại phát hiện Carlos, Edean đều đã ngồi ở trong. Claire và Carlos liếc nhau, đồng thời nhìn thấy sự “ghét bỏ” mãnh liệt trong mắt đối phương, hai người không hẹn mà cùng nghĩ thầm: bóng đèn thật là đáng ghét! Không thể một mình hẹn hò được hay sao?
Tuy rằng hai Alpha rất không muốn cùng ăn cơm với đối phương, thế nhưng người yêu đều ở đây, Claire đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Cevi.
Bốn người mặt đối mặt ngồi đủ, Cevi mới quay đầu hỏi Claire bên cạnh: “Cậu ăn gì?”
Claire mỉm cười nói: “Gì cũng được, chọn món cậu thích là được rồi.”
Cevi lại hỏi: “Carlos thì sao?”
Carlos nhìn về phía Edean: “Cậu muốn ăn gì?”
Edean nói: “Bò bít tết, thêm một phần salad hoa quả.”
Carlos nói: “Tôi cũng giống Edean.”
Cevi nghe đến đó, không khỏi tò mò hỏi: “Sao cậu lại phải ăn giống Edean?”
Carlos bày ra biểu tình bí hiểm, giống như đang nói “Cậu không hiểu được đâu”, Cevi trợn trắng mắt, ở trên máy tự động gọi món, lúc này mới cười nói: “Hôm nay gọi các cậu đến, kỳ thật là để tiễn các cậu. Ngày hôm qua tôi có nghe phụ vương nói, sang năm tất cả các trường quân đội ở đế quốc có một lần diễn quân liên hợp, có thể ngay cả ngày nghỉ cuối kỳ đều phải hủy bỏ, hơn nữa, diễn quân thực chiến rất dễ sinh ra thương vong, cho nên hai người các cậu nhất định phải cẩn thận một chút.”
Claire rõ ràng đã biết chuyện này, nhẹ nhàng cầm tay Cevi, mỉm cười nói: “Yên tâm đi, bọn tôi sẽ chú ý.”
Carlos kinh ngạc mở to mắt: “Diễn quân gì cơ?”
Claire bất đắc dĩ nói: “Thông báo trường học phát hai ngày trước cậu không thấy sao?”
“Ây…” Hai ngày trước hắn còn mải sứt đầu mẻ trán lo lắng tặng quà gì cho Edean, hoàn toàn không phát hiện ra thông báo, nói như vậy, sau khi học kỳ này khai giảng, ngoại trừ nhiệm vụ trong chương trình học nặng nề hơn so với trước đây, còn phải chuẩn bị cho diễn tập quân sự liên hợp sang năm nữa, hắn và Claire sẽ càng vội hơn trước, thậm chí ngay cả ngày nghỉ cũng chưa chắc đã có.
“Ngày nghỉ cũng phải hủy bỏ… Tôi đây phải gần hai năm nữa không được nhìn thấy cậu.” Carlos rầu rĩ nói với Edean.
Edean nhìn bộ dạng mất mác của hắn, không nhịn được an ủi: “Không sao, hiện tại thông tin thuận tiện như vậy, khi nào muốn nhìn thấy tôi thì có thể gọi điện nói chuyện mà.”
Cevi cứ cảm thấy không được đúng lắm, trước kia không phải Edean rất chán ghét Carlos sao? Lúc đó chẳng phải Carlos thấy Omega rất phiền sao? Từ khi nào quan hệ giữa hai người họ tốt như vậy, lưu luyến không rời như vậy, còn có thể nói ra câu “Khi nào muốn nhìn thấy tôi thì có thể gọi điện”? Nhất định là có chuyện gì rồi!
Cevi là một người thẳng tính, trong lòng có nghi vấn liền dứt khoát hỏi ra: “Hai người các cậu làm sao vậy? Thành thật khai ra.”
Carlos có chút xấu hổ vò đầu, ngược lại Edean thoải mái cười cười nói: “Carlos nói cậu ấy rất thích tôi, tôi quyết định thử qua lại xem sao.”
Carlos lập tức gật đầu như đảo tỏi: “Đúng vậy đúng vậy! Chúng tôi đang kết giao.” Trong giọng nói là đắc ý nồng nặc.
Cevi nhìn kỹ biểu tình của hai người, bạn học Carlos hưng phấn vô cùng, vui vẻ giống như một đứa nhỏ ngây thơ được cho kẹo, Edean lại vẫn giữ bộ dạng mỉm cười như trước, rất bình tĩnh ôn hòa. Cevi hiểu rõ cá tính của bạn tốt, bề ngoài cậu luôn bình bình đạm đạm, ôn hòa với người ngoài, nhưng trong lòng lại sáng như gương, chuyện gì cũng nhìn thông thấu, đoán chừng là muốn nương theo danh nghĩa kết giao xem thử Carlos có thật lòng đối với mình hay không.
Tuy rằng Carlos có chút ngốc, nhưng nếu hắn thật sự thích Edean, Cevi cũng không có ý kiến gì với việc hai người cùng một chỗ, Dù sao so với những Alpha của các gia tộc hắn hoàn toàn không quen, bạn học Carlos chơi từ nhỏ đến lớn, ít nhất về phương diện nhân phẩm vẫn rất đáng tin.
Nghĩ đến đây, Cevi cười nói: “Vậy hai người các cậu cứ thoải mái kết giao đi, nếu ngày nào đó thật sự kết hôn, nhất định phải mời tôi đến uống rượu mừng. Còn có, Edean, về sau đứa nhỏ nhà cậu nhận tôi làm cha nuôi được không?”
Edean không chút do dự: “Không thành vấn đề.”
Carlos: “…” Không phải nên hỏi ý kiến của cha đứa nhỏ một chút sao! Nhỡ sinh ra Omega lại nhận Cevi làm cha nuôi là xong đời rồi, bị mang tiếng thành tiểu quái thú thì làm sao giờ?
Cevi và Edean nói chuyện đến nhập tâm, Claire vẫn luôn mỉm cười ngồi nghe. Mặc dù tiến triển của Carlos và Edean thật khiến người ta hâm mộ, nhưng y cũng không nóng nảy, làm Claire cảm thấy vui mừng chính là, hôm nay Cevi tiếp nhận chuyện Carlos và Edean ở bên nhau rất dễ dàng, Hiển nhiên, qua một thời gian dài chứng kiến hiện thực, Cevi đã cảm thấy rất bình tĩnh với chuyện hai nam nhân cùng một chỗ.
Thế giới này chính là như thế, Alpha và Omega ở bên nhau là thiên kinh địa nghĩa. thứ Cevi không vượt qua được chỉ là cửa ải ở trong lòng hắn.
Kỳ thật, phòng tuyến tâm lí của hắn có lẽ đã hé ra một khe hở trong vô thức, không còn kiên định như khi vừa tới thế giới này nữa, cho nên hắn mới có thể dễ dàng nói ra đề nghĩ cho đứa nhỏ của Edean nhận hắn làm cha nuôi như vậy. Nếu như là lúc trước, vừa nhắc đến chuyện đàn ông sinh con, biểu tình của Cevi nhất định sẽ giống như nuốt phái ruồi.
Có thể chấp nhận nam nhân khác sinh hạ đứa nhỏ, mới có thể dần dần chấp nhận sự thực mình có thể mang thai,
Claire tâm tình vui vẻ nghĩ thầm, hình ảnh đại quái thú Cevi tương lai mang theo một đống tiểu quái thú, nhất định sẽ rất ấm áp.
***
Sau khi bữa cơm tạm biệt chấm dứt, Carlos lập tức lấy cớ “Tôi có lời muốn nói với cậu”, quang minh chính đại mang Edean đi.
Hai người sóng vai đi trên con đường rừng rợp bóng cây, ánh sáng trên đỉnh đầu xuyên qua tán lá, hạ xuống từng bóng trắng loang lổ dưới mặt đất. Carlos do dự một chút, nghĩ đến hình ảnh Randy và Reger tay trong tay ấm áp đêm hôm đó, trong lòng nóng lên, cuối cùng đánh bạo len lén nắm lấy tay Edean.
Edean bị nắm tay cũng không hề phản kháng, biểu tình trên mặt cực kỳ bình tĩnh.
“Cậu có lời gì muốn nói?” Edean nói.
Carlos trầm mặc một hồi, cẩn thận sắp xếp lại ngôn ngữ, lúc này mới nói: “Lần này sau khi tôi quay lại trường học nhất định sẽ rất bận, tôi sẽ thường xuyên gửi tin cho cậu, mỗi ngày tôi đều sẽ nhớ cậu. Khoảng thời gian tôi không ở đây, cậu phải chăm sóc mình thật tốt, còn có, đừng, đừng…”
“Đừng cái gì?”
“Đừng lui tới với những Alpha khác!” Carlos kiên trì nói.
Edean ngẩng đầu lên, nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, không nhịn được muốn bắt nạt hắn một chút, mỉm cười nói: “Tại sao chứ? Nói không chừng trong hai năm này tôi sẽ gặp được một Alpha ưu tú hơn cả cậu rồi kết hôn cùng người ta. Chờ đến lúc cậu trở về, con tôi có thể đã biết kêu baba rồi đó.”
Carlos: “…”
Nghĩ đến Edean sẽ cùng Alpha khác ôm hôn còn sinh đứa nhỏ, Carlos liền giận dữ đến hận không để băm Alpha kia thành từng mảnh, đứng tại chỗ nghiến răng nghiến lợi một phen, cuối cùng đỏ mắt nói: “Edean, tôi thích cậu, tôi đối với cậu là thật lòng, cho nên… Tôi không thể nào chịu được chuyện cậu ở bên cạnh một Alpha khác.”
“Tôi không có tư cách ép buộc cậu, tôi chỉ có thể bảo đảm… Hai năm này, tôi sẽ cố gắng biểu hiện ở trường học, tranh thủ lập được thật nhiều quân công, như vậy sau khi tôi tốt nghiệp có thể trực tiếp đến quân đội nhận chức lấy được quân hàm, lúc đó tôi mới có thể xứng đôi với cậu…”
“Hai năm sau, nếu cậu không kết hôn, tôi nhất định sẽ cưới cậu làm vợ.”
Thiếu niên trước mặt cầm chặt lấy tay của mình, dường như muốn khảm cả ngón tay vào trong cổ tay, ánh mắt của hắn rực rỡ sáng ngời, bên trong có loại tín niệm vô cùng kiên định, giống như chỉ cần hắn có được loại tín niệm này, liền có thể trở nên mạnh mẽ không gì cản nổi.
Đó là tín niệm của một thiếu niên vì mối tình đầu mà muốn trở nên cường đại, cố gắng xứng đôi với người mình yêu, có năng lực bảo vệ vợ mình.
Cho đến khoảnh khắc ấy, Edean mới nhận ra, Carlos là thật sự thích mình. Ánh mắt không thể lừa gạt người khác kia, tràn ngập bên trong đều là hình ảnh của mình.
Chống lại một đôi mắt chân thành như vậy, lần đầu tiên Edean có loại cảm giác tim đập loạn nhịp, trong trí óc của cậu nhanh chóng vứt bỏ những khúc mắc vụn vặt kể từ khi quen biết Carlos tới nay, mặc dù lúc nhỏ Carlos khiến người ta rất chán ghét, nhưng sau khi Alpha này lớn lên ánh mắt lúc nào cũng đuổi theo mình, mỗi lần ở trước mặt mình đều ngốc nghếch đến nói cũng không rõ lời, mỗi lần nhìn thấy mình đôi con ngươi đều tỏa sáng, trên mặt khó nén thần sắc hưng phấn.
Edean vốn dĩ không biết Carlos đang suy nghĩ gì, cho tới giờ khắc này, Edean mới hiểu —- hóa ra đây là thích.
Cảm giác được một người toàn tâm toàn ý yêu thích cũng không tồi, Edean không nhịn được nở nụ cười, nói: “Buông ra trước đã, cổ tay đau quá.”
“A…” Carlos lập tức giống như bị điện giật buông Edean ra, phát hiện cổ tay cậu đã bị mình nắm đỏ, vội vàng đau lòng kéo tay cậu lại, nhẹ nhàng dùng miệng thổi, một bên liều mạng giải thích: “Thật xin lỗi thật xin lôi, vừa rồi quá kích động, thật xin lỗi…”
Alpha ở trước mặt mình cúi đầu này, hoàn toàn không có bộ dạng chí cao khí ngang như trước đây nữa.
Nụ cười bên khóe miệng Edean không khỏi mở rộng, vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ tóc Carlos. Tóc của hắn giống hệt như trong tưởng tượng, thô thô cứng rắn đâm vào tay, nhưng loại cảm xúc này lại vô cùng chân thật, tưa như đi thẳng vào trong lòng.
“Carlos, chúng ta quen nhau bao lâu rồi?” Edean nhẹ giọng hỏi.
“Mười ba năm.” Carlos bị sờ đầu thân thể cứng đờ không dám động, thậm chí có chút thụ sủng nhược kinh.
Edean trầm mặc thật lâu, mới nói: “Trước kia tôi quả thật cực kỳ chán ghét cậu, bởi vì cậu luôn treo câu Omega thật phiền ở bên miệng, cả ngày vểnh đuổi mang bộ dạng ta đây rất giỏi, ngoài miệng tôi không nói gì với cậu, là vì lười so đo với cậu, cậu biết không?”
Carlos hổ thẹn gục đầu xuống, hận không thể xuyên về quá khứ hung hăng cho mình một bạt tai — ai kêu mày tự tìm đường chết!
Edean thấy hắn bày ra bộ dạng biết vậy chẳng làm, khẽ cười cười, nói tiếp: “Đương nhiên, khi đó chúng ta đều rất nhỏ, nói chuyện không biết suy nghĩ, những chuyện đã qua tôi cũng có thể tha thứ. Thứ tôi muốn không nhiều lắm, chỉ là một phần toàn tâm toàn ý và đối đãi chân thành, tôi hy vọng về sau Alpha kết hôn với tôi có thể thật lòng yêu tôi tôn trọng tôi, chứ không phải xem thường tôi trong lòng… Cậu có thể làm được không?”
Carlos giật mình, lập tức gật gật đầu nói: “Tôi nhất định làm được! Tôi không có xem thường cậu, thật đó, thật sự không có.”
Thấy người này ngốc nghếch muốn giải thích, Edean mỉm cười ngắt lời hắn: “Tôi rất thích trẻ con, vẫn luôn cảm thấy con cái phải là sau khi hai người yêu nhau mới sinh hạ, cho nên, tôi sẽ không tùy tiện kết hôn cùng một Alpha mình không thích, điểm này cậu có thể yên tâm.”
Carlos vội nhẹ nhàng cầm lấy tay Edean, vẻ mặt mong chờ hỏi: “Vậy cầu có thể chờ tôi không? Chờ sau khi tôi tốt nghiệp sẽ lập tức đến nhà cậu cầu hôn.”
Edean trầm mặc một lát, mới nghiêm túc nói: “Tôi không thể đảm bảo sẽ chờ cậu hai năm, nhưng tôi nghĩ, nếu hai người chúng ta thật sự có duyên, hai năm này chắc hẳn tôi cũng sẽ không gặp được người tôi thích đến muốn kết hôn… Cậu ở trường học cố gắng giữ gìn sức khỏe.”
Carlos ngẩn người, nhìn bóng dáng Edean rời đi, nắm tay đặt bên cạnh nhẹ nhàng siết chặt.
Đúng vậy, hiện tại bắt Edean hứa hẹn chờ đợi mình hai năm thật sự có chút miễn cưỡng quá mức. Từ nhỏ Edean đã thông minh bình tĩnh như vậy, nhất định sẽ không vì nhất thời xúc động mà hứa với hắn cái gì, tình cảm của hai người còn chưa sâu sắc như vậy, Như lời Edean nói, nếu thật sự có duyên, có lẽ hai năm sau hai người còn có thể cùng nhau… Cho nên, chuyện mình phải làm hai năm nay là giữ liên lạc với Edean, cho cậu ấy biết, tình cảm của mình với cậu ấy không hề thay đổi.
***
Cevi và Claire bởi vì tiện đường, sau khi ăn xong liền cùng nhau quay về hoàng cung, trong xe huyền phù chuyên dụng của Cevi, Claire mỉm cười ôm lấy Cevi: “Từ sau khi cậu mười bốn tuổi đến học viện Ellen, hai chúng ta vẫn luôn gặp mặt thì ít mà xa cách thì nhiều, bây giờ hay rồi, đến cả ngày nghỉ cuối kỳ cũng đều không có, ai…”
Cevi đẩy y ra, đảo cặp mắt trắng dã nói: “Có thể đừng buồn nôn như vậy được không?”
Claire cười nói: “Không phải là tôi đang lo lắng cho cậu sao? Cậu đã là Omega trưởng thành, cậu không biết yến hội hôm đó có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào cậu đâu, lúc tôi không ở đây, nhỡ có Alpha nào đến theo đuổi cậu, hoặc trực tiếp dựa vào quan hệ gần gũi với vương thất tìm bệ hạ cầu hôn, cậu phải làm sao bây giờ?”
Cevi sảng khoái khoát tay nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ không kết hôn.”
Claire thu hồi tươi cười, hiếm khi nghiêm túc nhìn Cevi: “Thế nhưng Cevi, cậu là một vương tử, thân phận của cậu đã quyết định rồi cậu sẽ thân bất do kỷ.”
Cevi cười cười nói: “Tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp đem cái thân bất do kỷ giảm xuống mức thấp nhất. Nếu có Alpha nào muốn kết hôn với tôi, ít nhất hắn phải đánh thắng được tôi trước đã, chỉ riêng điều kiện này, tôi đã cảm thấy rất nhiều Alpha cả đời cũng không có cơ hôi.”
Claire: “…”
Cho nên từ nhỏ đã cùng Cevi học võ là rất quan trọng! Bằng không, ngay cả cửa thứ nhất này cũng không qua được thì thảm rồi.
Cevi nói tiếp: “Mặt khác vương thúc Berg cũng sẽ giúp tôi, cậu yên tâm đi, tôi sẽ không dễ dàng khuất phục.”
Nhìn bộ dạng tự tin của hắn, lúc này Claire mới cười rộ lên, nhẹ nhàng khoác vai Cevi, ôn nhu nói; “Tôi tin cậu có thể xử lý tốt việc này, chỉ là, ngộ nhỡ bệ hạ muốn chỉ hôn cho cậu, ông ấy dù sao cũng là cha cậu, cậu không tiện cãi lời ông ấy, thì thật ra tôi có một cách, cung cấp cho cậu tham khảo.”
Cevi hiếu kỳ hỏi: “Biện pháp gì?”
Claire nghiêm túc đáp: “Nếu bệ hạ muốn chọn một Alpha cho cậu kết hôn, cậu cứ nói với bệ hạ, cậu đã có người mình thích, chính là người tên Claire kia. Cậu và hắn từ nhỏ lớn lên bên nhau, thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm, không phải hắn thì không lấy chồng…”
Nhìn bộ dạng mỉm cười chân thành của y, Cevi không nhịn được dùng sức vỗ lên bả vai Claire ngắt lời y: “Tỉnh lại đi, cậu đang viết kịch bản cẩu huyết hả? Đến lúc đó có muốn tôi diễn một hồi bỏ trốn với cậu không?”
Claire nói: “Được, tôi rất vui lòng làm lá chắn cho cậu.”
Cevi trợn mắt: “Không đến nông nỗi đó chứ, tôi không muốn lợi dụng cậu đâu.”
Tôi thật sự rất vui lòng cho cậu lợi dụng… Claire gào thét dưới đáy lòng, bên ngoài lại bất động, nghiêm túc nói: “Tôi là nói ngộ nhỡ có một ngày, cậu dùng đủ mọi loại cớ vẫn không thể từ chối hôn sự bệ hạ chọn cho cậu, đến lúc đó có thể kéo tôi ra, ít nhất, tôi còn đáng giá cho cậu tín nhiệm, đúng không?”
Chống lại ánh mắt ôn nhu của Claire, Cevi trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn gật đầu, nói: “Được rồi, cảm ơn cậu.”
Claire cười mà không nói.
Lam Tinh vô cùng kích động kêu ở trong đầu: “Chủ nhân, bỏ trốn là có ý gì? Chính là ngài muốn dẫn đại vương tử chạy trốn có phải không? Thật tốt quá! Đến lúc đó tôi cũng có thể cùng Bạch Lộ bỏ trốn…”
Claire đau đầu nói: “Mày câm miệng.”
Cevi hoàn toàn không biết, câu nói lúc trước khi đưa tiễn kia không ngờ lại có ngày trở thành sự thật, hắn cư nhiên thật sự từng bước từng bước đi tới con đường đào hôn cùng với Claire.