Edean đã được mười bốn tuổi, thân thể tiểu thiếu niên vẫn chưa nảy nở hết, nhưng dung mạo lại cực kỳ giống Randy, không hổ là con trai thân sinh của Randy. Reger nhìn hai Omega một lớn một nhỏ trước mặt, trong lòng nhất thời mềm mại vô cùng, chỉ hận không thể mua toàn bộ những thứ tốt nhất trên thế giới đưa đến cho bọn họ.
Đáng tiếc, Reger căn bản không biết phải lấy lòng Omega như thế nào, học được từ bạn tốt Andriot mấy từ mấu chốt tặng hoa, hẹn hò linh tinh, hôm nay cũng là lần đầu tiên nếm thử. Randy ôm một bó hoa tươi lớn, trên mặt nhìn không ra hỉ nộ, Reger trộm liếc mắt ngắm hắn một cái, ho khan một tiếng, nói: “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Nói xong liền chủ động đi đến phía trước, chân bước từng bước thật lớn, lưng cũng ưỡn thẳng tắp, phong phạm nghiêm cẩn của quân nhân biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn trên người y.
Randy nhìn bộ dáng y ngẩng đầu bước đi, đành phải bất đắc dĩ dẫn theo con trai đi phía sau y.
Lần này là lén ra ngoài dùng cơm, bởi vậy Reger cũng không mang theo thị vệ của đội hộ vệ hoàng gia, tự mình mở cửa xe huyền phù ra. Trong xe vô cùng rộng rãi, còn có một loạt ghế sô pha, mấy ngày hôm trước vừa được Reger đổi thành màu lam, bởi vì y cảm thấy hình như Randy đặc biệt thích màu sắc của loại hoa nguyệt lam này.
“Hai người ngồi trước đi.” Sau khi lên xe, Reger kêu Randy và Edean ngồi xuống ghế salon, còn bưng tới một đĩa hoa quả cho bọn họ ăn. Randy cũng không hề câu nệ, cầm lấy một con dao nhỏ cắt hoa quả đưa qua cho con trai, sờ sờ tóc của cậu, quan tâm hỏi: “Gần đây thân thể thế nào? Sau khi dùng thuốc chú Louis đưa cho, có cảm thấy dễ chịu hơn chút nào không?”
Edean nói: “Tốt hơn nhiều, liều thuốc lần này cũng ít hơn nhiều so với trước kia, mỗi ngày uống một viên là được.”
“Vậy là tốt rồi.” Randy dừng một chút, lại dặn dò: “Đợi đến lúc khai giảng ba sẽ đưa thêm một ít cho con, nhớ phải uống đúng giờ.”
“Con biết rồi, baba.”
Nghe cha con hai người nói chuyện, Reger ở phía trước nhìn đường cũng không nhịn được có chút đau lòng, đứa nhỏ này từ bé đã sinh bệnh, mấy năm gần đây đều phải dựa vào thuốc khống chế, chẳng trách sắc mặt thoạt nhìn tái nhợt, thân thể cũng thật yếu ớt.
Reger quay đầu lại liếc mắt nhìn hai người một cái, vừa lúc thấy Randy mỉm cười xích qua vuốt ve đầu con trai.
Bầu không khí thân mật, ấm áp khi cha con hai người ở chung, nhất thời khiến trái tim cứng rắn lãnh đạm của tướng quân mềm xuống, chỉ hận không thể đi qua dùng sức ôm hai người này vào trong lòng.
Thế nhưng đúng lúc này, Randy đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Chúng ta đi đâu ăn cơm?”
Reger hồi phục lại tinh thần, nói: “Đến nhà hàng Noah, tôi đã đặt chỗ trước rồi.”
Randy hỏi: “Bánh sinh nhật mua chưa?”
Reger nói: “Mua rồi.”
“Ừm.” Randy không nói chuyện với y nữa, tiếp tục quay đầu lại thảo luận với con trai về mấy vấn đề cần chú ý sau khai giảng, Reger đột nhiên cảm thấy, kiểu đối thoại này của y và Randy có chút giống như lão phu lão thê, nghĩ đến đây, tâm tình của Reger liền không tự chủ được bắt đầu tốt lên.
Rất nhanh đã tới nhà hàng Noah, đây là một nhà hàng xa hoa có tiếng ở thủ đô, phòng bếp của nhà hàng được đặt trên mặt đất, nhưng từng phòng ăn nhỏ lại lơ lửng trên không trung, người máy phục vụ sẽ dùng xe đẩy huyền phù cỡ nhỏ để đưa thức ăn vào trong phòng. Ngồi ở căn phòng trên không trung, có thể nhìn thấy cảnh đêm xinh đẹp phồn hoa nhất của thủ đô.
Sau khi Reger đi đỗ xe xong, liền mang theo Randy và Edean cùng nhau vào cửa, ở quầy phía trước báo ra tên của mình, lập tức có một người máy trí năng đi tới: “Tướng quân Reger, chào ngài, phòng ngài đặt là số 0825 khu B, xin mời.”
Ba người theo sau người máy thông qua cầu thang lên xuống đi vào phòng, Edean vừa vào cửa liền hoảng sợ, diện tích căn phòng trên không trung này vô cùng rộng lớn, bày trí bên trong quả thật rất ấm áp, ba cái sô pha lớn mềm mại màu sắc khác nhau vây quanh chiếc bản thủy tinh tinh xảo ở giữa, trên bàn đặt một cái bánh ngọt cỡ lớn hình tròn, bên trên cắm 14 ngọn nến chưa châm màu sắc khác nhau.
Vị trí phòng ăn của nhà hàng cao hơn so với tuyến đường xe huyền phù chạy, đi vào nơi này, dưới chân là xe huyền phù chạy tới chạy lui, trên đầu là cửa sổ thủy tinh có thể nhìn thấy sao sáng đầy trời. Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời và đèn màu đủ loại kiểu dáng dưới chân chiếu rọi lẫn nhau, hòa hợp tạo nên phong cảnh đẹp nhất ở tinh vực trung ương.
Ba người vừa vào cửa, trên không trung liền hiện lên một hàng chữ to: “Chúc Edean sinh nhật 14 tuổi vui vẻ!”
Đây hiển nhiên là lời chúc do quang điện não khống chế, đã được thiết lập từ trước.
Không nghĩ tới, tướng quân nhìn như nghiêm túc cũng có một mặt cẩn thận như vậy, Edean không nhịn được có chút cảm động, quay đầu lại nhìn về phía y: “Cảm ơn.”
Reger khụ một tiếng nới: “Cảm ơn cái gì? Ta là cha của con, lần đầu tiên mừng sinh nhật cùng con, đây là chuyện đương nhiên.”
Nói xong liền đưa hai người đến sô pha ngồi xuống, Reger tự mình châm nến, ánh mắt ôn hòa nhìn con trai ở trước mặt: “Ước một điều đã rồi hẵng thổi nến.”
“Vâng.” Edean chắp hai tay, thì thầm một điều ước, tuy rằng trước mắt cậu vẫn chưa rõ ràng lắm những chuyện xảy ra với Reger và Randy, nhưng cậu hy vọng, người cha Alpha thật vất vả mới tìm được, có thể hạnh phúc chung sống với baba, không cần chia lìa nữa.
Sau khi ước xong, Edean một hơi thổi tắt ngọn nến, Reger đưa một con dao cho cậu, nói: “Đến cắt bánh ngọt đi, bánh ta đặt là bánh trái cây vị ngọt, không biết con có thích không?”
Randy cười nói: “Không sai, nó rất thích ăn ngọt.”
Kỳ thật là bản thân baba thích ăn ngọt, cha con hai người sống cùng nhau nhiều năm như vậy, khẩu vị cũng trở nên rất giống nhau.
Edean nhận lấy con dao, nhanh chóng cắt bánh ngọt ra ba miếng nhỏ, chia mỗi người một miếng, còn chu đáo mà đưa thìa cho hai người.
Reger bình thường rất ghét ăn đồ ngọt, nhất là bánh ngọt và bơ y ngay cả chạm cũng không muốn chạm. Chẳng qua hôm nay, cùng ăn đồ ngọt với hai cha con, y đột nhiên cảm thấy trong lòng cũng trở nên vô cùng ngọt ngào. Con trai ở bên trái nghiêm túc vùi đầu ăn bánh, không cẩn thận dính lên trên khóe miệng, bộ dáng nhu thuận im lặng kia giống y như một con thỏ nhỏ. Về phần Randy, ăn cái gì cũng có chút không câu nệ tiểu tiết, bơ dính đến bên miệng, thói quen của hai cha con quả thật giống nhau như đúc.
Reger cảm thấy hình ảnh này thật giống như một con thỏ lớn phóng khoáng mang theo một bé thỏ nhỏ nhu thuận, cả hai cùng nhau rũ đầu xuống động miệng, ăn bánh ngọt ăn đến say sưa, rơi vào trong mắt Reger quả thật là đặc biệt cảnh đẹp ý vui.
Chờ hai người nhanh chóng giải quyết xong bánh ngọt trước mặt, lúc này Reger mới đưa cho mỗi người một tờ giấy ăn, nói: “Lau một chút đi.”
Edean lễ phép nhận lấy nghiêm túc lau miệng, Randy còn chưa kịp động tay, Reger đã chủ động cầm lấy khăn tay giúp hắn lau miệng, tuy rằng cách một tầng giấy, nhưng đầu ngón tay Reger vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng sự ấm áp và mềm mại trên má Randy.
Randy cười nói: “Cảm ơn.”
Đối diện với đôi mắt cười cong cong của hắn, tâm thần Reger không khỏi rung động, nếu không có con trai ở đây, y thật muốn ôm Randy dùng sức hôn lên.
Sau khi ăn bánh ngọt xong, Reger liền lấy menu của nhà hàng ra, cho hai cha con chọn món mình thích.
Randy gọi món ăn hoàn toàn không nhìn giá, chỉ để ý bản thân thích hay không thích, rất nhanh liền chọn được bảy tám món, Reger tất nhiên không có ý kiến, sau khi đưa thực đơn lên không đến năm phút đồng hồ, người máy trí năng đã dùng xe đẩy huyền phù loại nhỏ mang đồ ăn đến phòng ba người.
Reger vừa định nói “Đừng khách khí, ăn nhiều một chút”, nhưng lời còn chưa kịp thoát ra khỏi miệng, hai cha con đã rất tự giác vùi đầu hoạt động.
Hiển nhiên, hai người hôm nay rất đói bụng, đại khái là vì chuẩn bị cho hội đấu giá trên mạng, cho nên vẫn chưa kịp ăn cơm.
Randy gắp qua cho Edean một miếng đậu sừng: “Cho con, con trai.”
Edean cũng gắp lại cho baba một con tôm to. Reger thấy thế, thầm nghĩ chắc hẳn là Randy thích ăn tôm, liền chủ động đẩy cả đĩa tôm lớn đến trước mặt hắn, Randy rất vui vẻ bóc ăn từng con từng con, Edean trái lại không đυ.ng chút nào vào tôm, thịt linh tinh gì đó, chỉ ăn thức ăn chay xanh biếc.
Reger không nhịn được nói: “Con trai, hiện giờ con còn nhỏ tuổi, đang trong giai đoạn phát triển, ăn nhiều thịt một chút mới có lợi với con.”
Nói xong liền gắp qua cho Edean một miếng thịt viên: “Nếm thử chút xem, món thịt viên của nhà hàng này rất nổi tiếng đấy.”
Edean cảm động nói: “Cảm ơn.”
— Nếu Carlos nhìn thấy một màn này nhất định sẽ rất muốn khóc, rõ ràng là cùng một câu, ăn nhiều protein mới có lợi, bản thân nói ra thì bị Edean dùng mọi cách hiểu lầm, ghét bỏ, nhưng từ miệng tướng quân Reger nói ra, Edean lại cảm động đến hai mắt ươn ướt.
Sự quan tâm của Reger khiến Edean cảm thấy vô cùng ấm áp, đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được tình thương từ người cha Alpha.
Đúng lúc này, máy thông tin của Edean đột nhiên sáng lên, là cuộc gọi từ Cevi: “Edean, nếu tôi nhớ không lầm thì hôm nay là sinh nhật cậu phải không? Sinh nhật vui vẻ nha! Có cùng baba cậu tổ chức sinh nhật không vậy?”
Cevi trong màn hình đang ôm con đại bạch miêu kia, mặc quần áo ở nhà thật thoải mái ngồi trong cung điện của mình.
Edean nhanh chóng trả lời: “Tôi đang ăn sinh nhật ở bên ngoài.”
Cevi nhìn thấy cảnh tượng bên đó, kinh ngạc nói: “Tướng quân Reger cũng ở đó? Một nhà ba người các cậu cùng nhau tổ chức sao?”
Reger nghiêm túc nói: “Đúng vậy, đại vương tử.”
Cevi cười nói: “Vậy tốt rồi, mọi người cứ ăn đi. Đợi hai ngày nữa khai giảng chúng ta lại gặp lại.”
Edean gật gật đầu: “Ừ, hẹn gặp lại Cevi.”
Cuộc gọi vừa mới chấm dứt, tiếp theo lại là Claire gọi tới, thiếu niên tóc vàng trước mặt ôm một con đại hắc miêu trong lòng, cũng ở trong phòng của mình, phong độ nhẹ nhàng nói: “Edean, sinh nhật mười bốn tuổi vui vẻ.”
Phỏng chừng người này đã thương lượng tốt với Cevi rồi, cùng gọi điện chúc mừng sinh nhật, hơn nữa còn cực kỳ ăn ý ôm hai con đại miêu của bọn họ, Edean khẽ cười cười, đáp lại: “Cảm ơn, cậu và Cevi thật là giống nhau.”
Đợi sau khi ngắt cuộc gọi, Randy mới hỏi: “Hai đứa nó là bạn bè thân nhất của con phải không?”
Edean nói: “Vâng, lúc ở trường học bọn họ giúp con rất nhiều, nhất là Cevi, mấy năm nay vẫn đối xử với con rất tốt.”
Randy nghi hoặc hỏi: “Ba nhớ rõ còn có một bạn học, ba người cùng đến nhà chúng ta tìm con, tên là… Carlos có đúng không? Tại sao nó còn chưa gọi đến chúc mừng con?”
Edean không để ý cười cười nói: “Con và cậu ấy cũng không quá quen thuộc.”
***
Carlos lúc này đang ở trong phòng mình sốt ruột đi tới đi lui.
Hôm nay là sinh nhật của Edean, hắn nghĩ muốn vỡ đầu cũng không nghĩ ra được nên tặng quà gì mới tốt, chạy một chuyến đến cửa hàng bách hóa, muốn mua vòng cổ, lại nghĩ tới trên cổ Edean đã có vòng cổ baba Randy đưa cho, nhất định sẽ không đeo cái hắn tắng. Nhẫn thì càng không được, chỉ có Alpha muốn đính hôn mới có thể tặng Omega của mình nhẫn. Quần áo… Đừng nói giỡn, đều nói Alpha tặng quần áo cho Omega là có ý muốn tự tay cởi ra, nếu hắn tặng quần áo nhất định sẽ bị Edean cho là sắc lang.
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Carlos quyết định mua cho Edean một cái đồng hồ trí năng, loại đồng hồ trí năng này chẳng những có thể xem thời gian chính xác tại các thiên hà lớn, còn có thể dùng làm máy thông tin. Về sau, cho dù Edean có đến học viện Ellen, cũng có thể giữ liên lạc với mình bất cứ lúc nào.
Carlos lựa chọn một cái đồng hồ trí năng màu trắng, cảm thấy món quà mình chọn cực kỳ tốt. Chính là, phải nói thế nào với Edean, mới có thể khiến cậu cảm thấy bản thân rất coi trọng cậu ấy đấy? Nói “Tôi đi dạo trung tâm thương mại cả ngày, đặc biệt chọn cho cậu một cái đồng hồ” sao? Như vậy nghe có vẻ rất ngu, chọn một cái đồng hồ cũng phải chọn hết một ngày. Hay là nói “Đây là quà sinh nhật tôi dày công chuẩn bị cho cậu, hy vọng nó có thể ở cạnh cậu, giống như tôi ở bên cạnh cậu vậy”, như thế có phải rất buồn nôn hay không?
Tiểu thiếu niên Carlos rơi vào mối tình đầu rối rắm suốt cả buổi chiều, vẫn không biết bản thân nên nói thế nào mới thích hợp.
Nhưng điều hắn không ngờ tới chính là, bên trong nhà hàng, tướng quân Reger cũng lấy ra một cái đồng hồ trí năng kiểu dáng tương tự, đặt ở trong lòng bàn tay con trai, ngữ khí ôn hòa nói: “Đây là quà cha tặng cho con, có thể xem được giờ chính xác, còn có thể làm máy thông tin. Mặt ngoài đồng hồ có một viên bảo thạch màu lam hình tròn, là cơ quan lưu trữ cơ giáp được đặc biệt khảm lên, bên trong có một đài cơ giáp trí năng.”
Edean nhìn đồng hồ kiểu dáng đơn giản phóng khoáng trước mặt, trong mắt tràn ngập kinh ngạc.
Reger nói tiếp: “Đài cơ giáp ta chọn cho con là cơ giáp trí năng được tự động hóa toàn bộ, có thể tiến hành ghép đôi với chủ nhân, theo dõi tình trạng thân thể của chủ nhân bất cứ lúc nào, một khi thân thể của con xảy ra vấn đề, nó có thể tự động khởi chạy thiết bị trị liệu cơ bản tới giúp con. Con có thể cất thuốc bình thường hay uống vào bên trong, tới đúng thời gian, nó sẽ tự động nhắc nhở con.”
Hiển nhiên, Reger đưa cho Edean, là cơ giáp trí năng loại hình trị liệu tiên tiến nhất đế quốc.
Loại cơ giáp này cho dù là ở thành phố lớn cũng không thể trực tiếp mua được, mà ngay cả bệnh viện trung ương đế quốc cũng không có nhiều, chỉ có trong phòng bệnh VIP tôn quý mới có thể sử dụng, Reger đây là hạ vốn gốc dùng nhiều tiền mua tới. Quà gặp mặt tặng cho con trai, tướng quân Reger cũng không chút đau lòng ra tay tiêu tiền.
Edean cảm động đeo đồng hồ lên trên cổ tay, nhẹ nhàng sờ sờ cái nút màu lam kia, dùng vân tay khởi động cơ giáp.
Trên cổ tay cũng theo đó xuất hiện một vầng hào quang màu lam, bên tai lập tức vang lên một thanh âm nhu hòa: “Xin chào chủ nhân, hệ thống trí năng đã khởi động xong, đang hoàn thành ghép đôi thân thể, xin ngài đặt tên cho ta.”
Edean liếc mắt nhìn Randy một cái, Randy cổ vũ nói: “Nó là của con, con tùy tiện đặt một cái tên đi.”
“Vâng… Nó có màu lam, rất giống với màu hoa mà baba thích, vậy gọi nó là Nguyệt Lam đi.”
“Đặt tên thành công, tình trạng thân thể của chủ nhân trước mắt rất tốt, trị số nhịp tim, huyết áp, hô hấp đều ở trong phạm vi bình thường. Trong cơ thể phát hiện chất dẫn dụ Omega, có cần lấy huyết thanh ra làm kiểm tra đo lường số liệu chuẩn xác không?”
Nghe nó báo cáo như thế, Randy cũng không khỏi kinh ngạc một chút, nói: “Con mới mười bốn tuổi, đã có chất dẫn dụ Omega, có phải là di truyền thể chất của ba nên trưởng thành sớm hơn hay không? Năm đó ba cũng trưởng thành sớm một chút, kỳ phát tình sớm hơn một năm so với Omega bình thường, mười bảy tuổi đã mang thai con.”
Reger: “…”
Ở trước mặt con trai có thể hàm súc một chút có được hay không!!
Tướng quân Reger thật sự rất đau đầu, Omega này nói đến kỳ phát tình chẳng khác nào đang nói chuyện ăn cơm, hiển nhiên không e ngại chút nào đối với việc này. Ở trong mắt Randy thì xem ra, tính chất sinh lý đặc thù của Omega, mọi người đều biết, chẳng có gì hay mà phải che che lấp lấp. Con người chính là sinh sản phát triển như vậy, là chuyện rất tự nhiên.
Edean nghi hoặc hỏi: “Baba mười tám tuổi đã sinh ra con sao?”
“Ừ.” Biểu tình của Randy rất là thản nhiên.
Đang nói, máy thông tin của Edean lại sáng lên, lần này là bạn học Carlos khoan thai đến chậm.
Carlos ngồi trước màn hình, biểu tình nghiêm túc nói: “Edean, sinh nhật mười bốn tuổi vui vẻ. Tôi mua cho cậu một cái đồng hồ trí năng, gửi qua bưu điện cho cậu, mời cậu kiểm nhận.”
Edean: “…”
Lời này chẳng khác nào đang nói “Tôi bố trí cho cậu một phần bài tập về nhà, trở về làm tốt, nhớ nộp lại”, rõ ràng là tặng quà sinh nhật, hắn lại có thể nói ra ngữ khí khiến người ta chán ghét như vậy, hắn cũng thật lợi hại.
Edean trầm mặc một lát, mới nói: “Tôi biết rồi lớp trưởng, tôi sẽ nhớ kiểm nhận.”
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Reger mới hơi hơi nhíu mày, nói: “Đây là lớp trưởng của con?”
Edean nói: “Vâng.”
Reger không khách khí nói: “Đồng hồ nó mua không có cơ giáp trí năng, con mang cái ta tặng cho con, cái nó đưa không cần dùng nữa.”
Edean ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”
Carlos hoàn toàn không ngờ tới, lần đầu tiên tặng quà cho người trong lòng, vậy mà lại mua phải quà giống y đúc cha vợ tương lai, hơn nữa còn thấp kém hơn vô số lần so với quà của cha vợ… Quả thực là quá bi kịch.