Đào Hôn Chỉ Nam

Chương 34: Chuyện cũ năm xưa

Sáng sớm hôm sau, tướng quân Reger theo thường lệ tự mình hộ tống Cevi rời khỏi hoàng cung, Cevi ôm tiểu bạch miêu đi đến cửa nhà Claire, Claire đã đứng chờ ở đó từ sớm, trong ngực cũng ôm con tiểu hắc miêu quen thuộc kia. Hai con mèo nhỏ gặp mặt nhau, lập tức nhảy xuống khỏi l*иg ngực của chủ nhân, kêu meo meo meo meo chạy đến, vươn móng vuốt về phía đối phương, thoạt nhìn cực kỳ vui vẻ.

Claire không nhịn được nói: “Cứ cảm thấy hai đứa chúng nó còn kích động hơn cả hai chúng ta.”

Cevi cười cười: “Đi thôi, chắc Edean đang ở nhà chờ chúng ta rồi, thuận tiện qua đón Carlos luôn.”

Hai người giao mèo cho em trai Claire Kevin chăm sóc, lúc này mới cùng nhau ngồi xe huyền phù đi đến nhà Carlos, tiện đường chở Carlos theo cùng.

Đợi đến khi đoàn xe huyền phù tới được nhà Edean, Edean đã sớm đứng chờ ở ngoài cửa.

Bất quá, nhìn thấy vị tướng quân thân hình cao lớn kia lại theo Cevi đến đây, Edean vẫn hơi hơi nhíu mày như phản xạ có điều kiện. Trước đây, mỗi lần cậu nhìn thấy tướng quân Reger đều không nhịn được cảm thấy sợ hãi, luôn nghĩ muốn trốn đi, hiện tại trưởng thành rồi, tuy rằng không còn sợ hãi như khi đó, nhưng cũng vẫn tồn tại tâm lý bài xích.

Mà Reger nhìn thấy thiếu niên trước mặt, một loại cảm giác kỳ quái lại lần nữa trào lên trong lòng.

Lần trước khi y nhìn thấy đứa trẻ tóc nâu này, đã cảm thấy cậu thật thân thiết, khiến người ta không nhịn được muốn tới gần, lúc ấy cũng không có nghĩ nhiều, còn tưởng là vì bộ dạng đứa bé này rất dịu ngoan nhu thuận, chọc người yêu thương. Thế nhưng hiện tại, đứa bé này đã trưởng thành, ngũ quan nhu hòa thuộc về thiếu niên, dáng người thon gầy, đột nhiên lại chồng khít lên bóng người mơ hồ trong trí nhớ.

Reger nhìn Edean trước mặt, thấp giọng hỏi: “Năm nay cháu bao nhiêu tuổi? Sinh nhật… là khi nào?”

Nghe được thượng tướng Reger luôn luôn nghiêm túc lạnh lùng đột nhiên hỏi ra vấn đề này, cả bốn thiếu niên đều có chút kinh ngạc, không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Tuy rằng Edean không thích y lắm, nhưng xuất phát từ lễ phép, vẫn nhẹ giọng trả lời: “Cháu sắp 14 tuổi rồi, mấy ngày nữa sẽ tới sinh nhật, là ngày 25 tháng 8.”

14 tuổi, sinh ra vào tháng 8, dựa theo thời gian mà tính, như vậy nghĩa là baba cậu mang thai vào khoảng tháng 11 của 15 năm trước…

—- Vừa đúng vào khoảng thời gian mình đến thiên hà Tiên Nữ.

Reger giật mình, nhìn mái tóc nâu mềm mại của thiếu niên, không nhịn được vươn tay muốn chạm vào cậu, sắc mặt Edean lại tái nhợt lùi về sau từng bước. Carlos thấy một màn như vậy, nhất thời lửa giận công tâm, không nhịn được nghĩ thầm: Ngài đã nhiều tuổi như vậy rồi, còn muốn động tay động chân với Omega nhỏ tuổi, có cảm thấy phiền không vậy?

Bất quá, vì ngại thân phận đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia của đối phương, hơn nữa nể mặt mũi Cevi, Carlos cố nén không hé răng, chỉ chính trực bảo hộ Edean ở phía sau mình, ra vẻ bình tĩnh nói: “Edean, mau dẫn chúng tôi vào nhà đi, đứng ở cửa có gì hay mà nói chuyện?”

Cevi vội ho khan một tiếng, trợ giúp giảng hòa: “Tướng quân, từ nhỏ thân thể Edean đã không tốt, không quen tiếp xúc với người lạ, ngài đừng để ý.”

“…” Reger trầm mặc một lát, mới thấp giọng nói, “Ta có thể vào trong nhà cháu nhìn thử không?”

Edean rõ ràng không bằng lòng cho lắm, cau mày nhìn y.

Cevi bị kẹp ở giữa vô cùng khó xử, cứ cảm thấy tướng quân Reger hôm nay thật không thích hợp. Carlos nghe nói như thế, mặt cũng sắp đen như đáy nồi. Claire cũng vô cùng nghi hoặc, đứng ở bên cạnh nhìn Cevi.

Reger nói tiếp: “Chỉ là xem thử chút thôi, ta sẽ không chạm vào đồ vật gì hết, có thể không?”

Dù sao người đàn ông này cũng đã đưa Cevi đến, hơn nữa còn là đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia, thân phận địa vị gần như có thể sánh ngang với thượng tướng của các quân đoàn lớn trong Quân bộ, chắc hẳn sẽ không đến mức làm ra chuyện gì quá thất lễ. Nếu đối phương đã chủ động thỉnh cầu, xuất phát từ lễ phép cũng không tiện trực tiếp cự tuyệt, Edean cẩn thận nghĩ nghĩ, liền gật đầu, nói: “Được rồi, bất qua baba cháu rất ghét người khác đυ.ng chạm linh tinh vào đồ của ông ấy, tướng quân ngài đi dạo một chút là được rồi.”

Reger cam đoan nói: “Ta hiểu, ta chỉ là muốn… nhìn một cái thôi.”

Lúc này Edean mới thả lỏng mở cửa ra, đưa ba người bạn và tướng quân Reger cùng nhau đi vào, những người còn lại của đội hộ vệ hoàng gia thì canh giữ xung quanh biệt thự.

Trước kia Cevi và Claire vẫn thường xuyên đến nhà Edean, bởi vậy vô cùng quen thuộc với bày trí trong nhà cậu. Carlos lại là lần đầu tiên tới, tuy rằng cực kỳ tò mò với động vật hoa cỏ đầy sân, nhưng để bảo vệ hình tượng chính trực của mình, hắn vẫn rất nghiêm túc theo sát phía sau Edean.

Mà lần đầu tiên Reger đi vào phòng khách, nhìn hoa tươi màu lam bày khắp phòng và khung ảnh lộ ra gương mặt của hai cha con treo trên vách tường, lại đột nhiên cứng đờ tại chỗ.

Bức ảnh chụp Randy ôm con trai vào năm Edean sinh ra, cũng chính là 14 năm trước, đang được treo trên vách tường chính giữa phòng khách.

Randy trong ảnh chụp thoạt nhìn vô cùng trẻ tuổi, mang trên mặt nụ cười nhợt nhạt, mái tóc màu nâu có chút dài, làn da trắng nõn, ngũ quan tổ hợp cùng một chỗ tạo cảm giác cực kỳ ôn nhu. Mà tiểu bảo bảo mới sinh ra đang được hắn ôm trong ngực, trên đầu tiểu Edean đội một cái mũ màu lam lông xù, một đôi mắt to xinh đẹp giống baba như đúc, đang hiếu kỳ nhìn vào ống kính camera.

Bàn tay đặt bên người của Reger siết lại thật chặt.

Cái loại cảm giác quen thuộc kỳ quái này, thoáng chốc liền tràn ra giống như núi lửa phun trào, mà trí nhớ đã chôn sâu từ lâu, cũng nhanh chóng chạy qua trước mặt giống như một thước phim.

Omega trước mặt kia hẳn là cao như vậy, khi y vươn tay ôm lấy người nọ, chiều cao của hắn chỉ vừa vặn đến bả vai y.

Cái đêm điên cuồng kia, cả đời Reger đều không thể quên được.

***

Mười lăm năm trước, cha Reger mắc bệnh qua đời, Reger trẻ tuổi vừa mới lên nhậm chức đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia, lại đúng dịp học viện Ellen ở thiên hà Tiên Nữ tổ chức lễ mừng 500 năm thành lập, vương hậu Anna chính là học viên tốt nghiệp từ học viện này, vì vậy đã được hiệu trưởng mời trở lại trường cũ tham gia điển lễ. Lúc ấy Anna lại vừa mới có thai, bệ hạ Trand chính vụ bận rộn, liền ủy thác Reger dẫn dắt đội hộ vệ hoàng gia đi theo hộ tống.

Học viện Ellen đặc biệt ở chỗ, toàn bộ học viên trong trường đều là Omega, giáo viên có Beta, cũng có Omega, thế nhưng toàn trường tuyệt đối không cho phép xuất hiện bóng dáng Alpha, cho nên, mặc dù Reger thân là đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia, nhưng cũng bị hiệu trưởng cấm vào, y chỉ có thể dẫn theo đoàn xe huyền phù của đội hộ vệ duy trì một khoảng cách an toàn ở ngoài trường, để tránh chất dẫn dụ Alpha ảnh hưởng đến các học viên trong trường.

Không ngờ tới, vào ngày tổ chức buổi lễ lại xảy ra một cuộc bạo động!

Khoảnh khắc nhìn thấy trong trường học dâng lên ánh lửa, Reger kinh hãi, muốn đi cứu vương hậu Anna, thế nhưng, quy định cấm Alpha đi vào của học viện Ellen không phải chỉ để trưng bày, không có sự cho phép đặc biệt của Quân bộ hoặc bệ hạ, tùy tiện xâm nhập trường học chính là tội chết!

Trong lòng Reger nóng như lửa đốt, nhưng đúng vào lúc này, y lại đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe huyền phù quen thuộc nhanh chóng bay ra từ không trung, dấu hiệu tinh hệ đồ Cepheus màu bạch kim bên trên đúng là chiếc xe của đội hộ vệ hoàng gia!

May mà bệ hạ có dự kiến trước, biết học viện Ellen đặc biệt cự tuyệt Alpha đi vào, vì vậy cố ý lựa chọn bốn cận vệ Beta bảo vệ bên cạnh vương hậu một tấc không rời, những người kia hiển nhiên là phát hiện tình huống không thích hợp, liền lập tức mang theo vương hậu rời khỏi trường học.

Reger vội vàng đi qua nghênh đón, hỏi: “Vương hậu, ngài không sao chứ?”

Sắc mặt Anna tái nhợt lắc lắc đầu, nói: “Ta không sao.”

Reger nhíu mày hỏi thuộc hạ: “Tình huống trong trường học thế nào?”

Cận vệ Beta bảo hộ bên người vương hậu chào y theo nghi thức quân đội, sau đó mới báo cáo: “Tướng quân, vừa rồi cơ giáp trí năng dùng để biểu diễn trong buổi lễ đột nhiên mất đi khống chế, điên cuồng công kích các học viên dưới đài, rất nhiều học viên ở gần sân khấu đã bị trọng thương! Chúng tôi phát hiện tình huống không đúng, liền lập tức hộ tống vương hậu ra ngoài!”

Nghĩ tới một màn kia, Anna cũng cảm thấy kinh hãi trong lòng. Tiếng thét chói tai sợ hãi của những học viên xung quanh gần như đập vỡ màng nhĩ của bà, cơ giáp trên võ đài tựa như mê muội đột nhiên quơ đao điện từ trong tay, từng đao từng đao bổ về phía thính phòng, nếu không phải Anna thân phận tôn quý được hiệu trưởng mời đến đài quan sát trên không, nói không chừng đã bị một đao kia chẻ thành từng mảnh! Trên mặt đất tràn ngập vết máu, các học viên điên cuồng chạy trốn, cả hiện trường hỗn loạn một mảnh, quả thực chính là địa ngục nhân gian.

Nghe được mô tả của cận vệ, Reger cũng không khỏi kinh ngạc nói: “Sao cơ giáp lại có thể công kích con người được? Có người đứng sau lưng điều khiển?”

Anna thở sâu tỉnh táo lại, nói: “Nhất định là có người cố ý, phải nhanh chóng báo cáo chuyện này cho bệ hạ!”

Đang nói, Reger lại đột nhiên nhận được mật lệnh của bệ hạ: “Quân bộ vừa mới nhận được tin tức, có nội ứng của liên bang ẩn núp trên thiên hà Tiên Nữ, muốn thừa dịp buổi lễ 500 năm lần này hủy diệt toàn bộ học viện Ellen! Quân đoàn Tinh Thần đóng ở phụ cận đã đến đó trợ giúp, Reger, ta lệnh cho cậu nhanh chóng khống chế cơ giáp tác loạn trong học viện Ellen, không được tiếp tục để các Omega xuất hiện thương vong!”

“Rõ! Bệ hạ!”

Chiếc nhẫn trên tay Reger chợt lóe lên một tia hào quang màu vàng chói mắt, đó chính là cơ giáp trí năng cấp S y luôn mang theo bên người — Kim Hạc!

Trong số các cơ giáp trí năng cấp S hiếm hoi ở đế quốc, Kim Hạc trong tay Reger chính là đài ít xuất hiện nhất, bởi vì Reger thân là đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia, chỉ phụ trách bảo vệ an toàn của các thành viên vương thất, trừ phi các thành viên vương thất bị vây trong hoàn cảnh nguy hiểm cực độ, y mới có thể khởi động cơ giáp của mình. Lúc này khỏi động dưới tình huống đặc thù là vì tuân theo mệnh lệnh của bệ hạ, y phải nhanh chóng trấn áp cục diện hỗn loạn trước khi quân đoàn Tinh Thần đến!

Các học viên trong học viện Ellen, chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên xuất hiên một vầng hào quang màu vàng lóa mắt, sau đó, một đài cơ giáp hình hạc thật lớn liền lấy thế công mạnh mẽ sét đánh không kịp bưng tai đột phá lưới phòng ngự điện từ trên không của học viện Ellen! Móng vuốt sắc bén bên dưới cơ giáp, chuẩn xác vươn về phía mấy đài cơ giáp loại nhỏ đang mất đi khống chế trong học viện, chỉ trong giây lát, đã trực tiếp xé đài cơ giáp kia thành từng mảnh!

Các học viên vừa điên cuồng chạy về phía nơi an toàn, vừa mở to hai mắt nhìn một màn thảm thiết trong sân trường.

Sức chiến đấu của Kim Hạc không hổ là cơ giáp cấp S, dưới sự không chế của Reger, đài cơ giáp màu vàng xinh đẹp mở ra một đôi cánh thật lớn, nhanh chóng xoay một vòng trên không trung, một khi phát hiện được mục tiêu cơ giáp mất khống chế, liền quyết đoán vươn lợi trảo xé nát toàn bộ chúng nó!

Cục diện hỗn loạn nhanh chóng được Reger ngăn chặn, trong thoáng chốc, trên sân trường chỉ còn lại hài cốt cơ giáp rải rác khắp nơi!

Lúc này, quân cứu viện của quân đoàn Tinh Thần rốt cuộc cũng tới nơi, tướng quân Byron ra lệnh một tiếng, cơ giáp chiến đấu của quân đoàn Tinh Thần liền bao vây trên không xung quanh học viện Ellen.

Trường học được Quân bộ tiếp quản, sau khi Reger trò chuyện đơn giản với tướng quân Byron, lúc này mới thu hồi cơ giáp, trước tiên mang vương hậu đến chỗ nghỉ ngơi ở phụ cận. Kết quả, y mới vừa sắp xếp xong cho vương hậu, thì toàn bộ tinh vực trung ương của thiên hà Tiên Nữ lại đột nhiên biến thành một mảnh tối đen — Rõ ràng là đã có sóng điện từ quấy nhiếu phá hủy hệ thống cung cấp điện của thiên hà Tiên Nữ!

Tướng quân Byron phát tin tức đến cho Reger: “Tổ điều tra ở phụ cận thiên hà Tiên Nữ phát hiện tung tích của quân liên bang, tôi dẫn người đi thu thập bọn họ, tướng quân Reger, ngài nhớ phải bảo vệ an toàn cho vương hậu!”

“Tôi hiểu rồi!”

Một bộ phận binh lính của quân đoàn Tinh Thần được lưu lại, một phần khác thì dưới sự chỉ huy của tướng quân Byron, đi đến bên ngoài thiên hà Tiên Nữ chiến đấu cùng quân liên bang, một lượng lớn cơ giáp chi chít bay qua trên không trung, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng bom nổ khiến mọi người trên thiên hà đều hoảng sợ.

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận động tĩnh kỳ quái, Reger để phó đội trưởng chỉ huy thân tín ở lại bảo vệ vương hậu, bản thân thì đi ra cửa xem xét tình huống.

Thế nhưng, vừa ra khỏi cửa, y liền lập tức kinh hãi.

Bởi vì y ngửi được một cỗ mùi chất dẫn dụ Omega dày đặc, thứ mùi hương ngọt ngào tinh khiết này, gần như khiến y mất đi lý trí trong nháy mắt.

—- Rõ ràng là ở gần đây có một Omega sắp tiến vào kỳ phát tình.

Cũng may Reger là một quân nhân, lực tự chủ cực kỳ mạnh mẽ, y sợ Omega phát tình ngoài ý muốn này nếu bị người phát hiện sẽ khiến binh lính rối loạn, lập tức lần theo mùi hương, dùng tốc độ nhanh nhất tìm đến.

Mùi hương phát ra từ một căn phòng trong khách sạn bên cạnh, Reger không chút do dự đẩy cửa đi vào.

Hệ thống cung cấp điện trên thiên hà Tiên Nữ bị gián đoạn và sự quấy nhiễu mãnh liệt của sóng điện từ, khiến trong phòng khách sạn cũng biến thành một mảnh tối đen, y nương theo ánh lửa bên ngoài, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy trên sô pha bên cạnh có một bóng người, người kia dường như đang run nhè nhẹ, mùi chất dẫn dụ ngọt ngào chính là phát ra từ người hắn.

Reger phát hiện mục tiêu liền hai ba bước đi qua, Omega kia hiển nhiên cũng cảm nhận được mùi chất dẫn dụ Alpha mãnh liệt đang tới gần, thân thể đột nhiên cứng đờ, hét lên: “Đứng lại, đừng tới đây!”

Thanh âm kia có chút khàn khàn hoảng loạn, Reger lại không để ý đến phản kháng của hắn, nhanh chóng đi qua dùng một tay chế trụ hắn, đồng thời ra lệnh cho cơ giáp của mình: “Mau phong tỏa căn phòng này cho ta, đừng để mùi chất dẫn dụ lọt ra ngoài!”

“Vâng, chủ nhân!”

Kim Hạc lập tức khởi động, phân bổ năng lượng đến tất cả linh kiện trong cơ giáp, sau đó thân thể cơ giáp liền dùng tốc độ không thể tin nổi bắt đầu biến hình, bao vây lấy toàn bộ căn phòng đến hoàn toàn không còn góc chết, chỉ nghe thấy vài tiếng ca ca thanh thúy, cơ giáp kim loại đầu đuôi đυ.ng nhau, căn phòng liền trở thành một mật thất mà không khí không thể lọt ra ngoài.

Lúc này Reger mới nhẹ nhàng thở ra, thấp giọng nói: “Cậu là ai?”

Omega kia cũng không trả lời, chỉ cuộn mình ở đó run rẩy kịch liệt.

Reger nhíu nhíu mày: “Là học viên của học viện Ellen?”

Đối phương vẫn không nói lời nào.

Reger hỏi tiếp: “Là… ngoài ý muốn tiến vào kỳ phát tình sao?”

Omega kia rốt cuộc đứng lên, chiều cao của hắn vừa vặn đến vai Reger, mơ hồ thấy được dáng người của hắn vô cùng nhỏ gầy, thanh âm run rẩy nói: “Xin, xin hãy đưa tôi đến sân bay phía đông thiên hà Tiên Nữ, sẽ có người tới đón tôi…”

Reger nhíu mày cắt ngang lời hắn: “Không được, hiện tại toàn bộ thiên hà Tiên Nữ đều lộn xộn, tôi không thể đưa cậu đi.”

“Cầu xin anh, xin anh đưa tôi đi đi, cả đời này tôi đều cảm kích anh.” Omega kia ngữ khí ôn nhu nói.

Reger giật mình, lời khẩn cầu dịu dàng đến từ Omega, khiến đáy lòng luôn luôn lạnh lẽo cứng rắn của y cũng có chút mềm đi.

Nhưng lý trí vẫn nói cho y biết, y không thể làm như vậy.

Thân phận của Omega này còn chưa điều tra rõ, bệ hạ cũng nói có nội gián liên bang đang ẩn núp trên thiên hà Tiên Nữ, định thừa dịp buổi lễ 500 năm của học viện Ellen để tạo ra hỗn loạn, y là một quân nhân, sao có thể lén lút thả Omega này đi trong thời điểm mấu chốt này? Ngộ nhỡ người này chính là thủ phạm gây ra hỗn loạn ở học viện Ellen kia thì sao?

Reger lo lắng một lát, lập tức đưa ra quyết định: “Trước hết cậu cứ đợi ở trong này, khi nào chiến sự bên ngoài có kết quả, tôi tự nhiên sẽ điều tra rõ lai lịch của cậu, đến lúc đó mới quyết định nên xử trí cậu như thế nào.”

Vừa mới dứt lời, Omega kia đột nhiên mềm nhũn hai chân, trực tiếp nhào vào trong lòng Reger.

Reger: “…”

Thân thể mềm mại lấp đầy l*иg ngực, mùi chất dẫn dụ nồng đậm ngọt ngào nháy mắt tràn vào miệng mũi, sống lưng Reger cứng đờ, tay phải của Omega kia lại vươn về phía trước, gắt gao túm lấy áo sơ mi của Reger, thanh âm run rẩy nói: “Anh, anh bị ngốc sao? Anh nghĩ là tôi và anh có thể chờ đến lúc đó hả?”

Reger đứng im tại chỗ, đầu óc trống rỗng.

Omega kia đang gấp gáp thở dốc, mái tóc mềm mại không ngừng phất qua cằm y, mùi chất dẫn dụ trong không khí cùng nhiệt độ thân thể đều nhanh chóng bùng lên, khiến Reger nhất thời có chút luống cuống tay chân.

Y đã trải qua nhiều tình huống gian nan như vậy, khi đối mặt với vô số cơ giáp bị mất khống chế cũng có thể bình tĩnh nhanh chóng trấn áp cục diện, thế nhưng giờ phút này, đối mặt với một Omega sắp tiến vào kỳ phát tình, y thế nhưng lại không biết nên làm cái gì.

“Cậu, cậu làm gì…” Phát hiện Omega này bỗng dưng xé mở toàn bộ nút áo quân trang của mình, đầu óc Reger giật bắn, khϊếp sợ nói: “Khoan đã, dừng tay, cậu dừng ngay lại cho tôi!”

“Tôi lạnh quá, ôm tôi… Mau… Ôm tôi…”

Đối phương giống như ỷ lại chủ động dựa vào trong ngực y, kéo quân trang nặng nề của y xuống vứt qua một bên.

“…” Reger bị lột hết quần áo, đầu óc nhất thời tóe lửa tứ tung, lý trí hoàn toàn bị chập mạch.

Sự thật chứng minh, Reger đã đánh giá quá cao tự chủ của bản thân. Y nghĩ rằng y có thể tạm thời giúp Omega này đợi được đến hừng đông, thế nhưng, y đã quên, Omega một khi tiến vào kỳ phát tình, nếu như không được Alpha ôm, đánh dấu, sẽ hoàn toàn mất đi khống chế, dưới tình huống như vậy, Omega sẽ không thể dựa vào ý chí để chống cự. Hơn nữa, Alpha cũng không có cách nào chịu đựng được sự hấp dẫn mãnh liệt từ chất dẫn dụ.

Cho dù lực tự chủ của y có mạnh mẽ đến đâu, cho dù y có lạnh lùng đến đâu, vô tình đến đâu, nhưng thân thể Omega nhẹ nhàng run rẩy trong ngực, cùng với mùi chất dẫn dụ Omega nồng đậm trên người kia, cũng vẫn giống như một con dao nhỏ, liên tục cắt vào dây thần kinh lý trí tràn ngập nguy cơ của y.

Rốt cuộc, Reger cũng hoàn toàn mất đi lý trí, dùng sức ôm Omega kia vào trong ngực, hung hăng hôn xuống.

Mà vừa hôn xuống, quả thực chính là *, hai người đều ném lý trí ra sau đầu, cuốn lấy nhau trên giường.



Năm đó Reger vẫn còn rất trẻ, cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, hoàn toàn không có kinh nghiệm về phương diện này.

Dựa theo miêu tả trên sách, Alpha bình thường phải vào ngày thứ ba của kỳ phát tình mới có thể tiến hành đánh dấu hoàn toàn với Omega, thế nhưng không biết tại sao, lúc ấy, vào đêm đầu tiên Reger đã trực tiếp tiến hành đánh dấu hoàn toàn, hơn nữa điều kỳ quái chính là, kỳ phát tình của Omega kia dường như cũng chỉ cần một lần đã xong.

Sau khi kết thúc đánh dấu, khoảnh khắc thần trí rốt cuộc hồi phục, Reger ôm người kia vào trong ngực, lòng tràn đầy hối hận và áy náy.

Bản thân cứ như vậy liền ôm Omega xa lạ này, quả thực không bằng cầm thú!

Reger đang nghĩ muốn hỏi tên của hắn một chút, sau này sẽ chịu trách nhiệm với hắn, Omega kia lại đột nhiên ôn nhu nói: “Anh giúp tôi lấy quần áo lại đây, có được không?”

Thanh âm của hắn khàn khàn vô cùng, yết hầu dường như đã bị thương.

Vừa mới hoàn thành đánh dấu, Reger tất nhiên sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của Omega này, lập tức xoay người sờ soạng quần áo vừa rồi vứt ở bên cạnh cầm đến cho hắn, động tác ôn nhu quấn quanh thân thể hắn, cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán hắn, thanh âm cũng hiếm khi ôn nhu hỏi han: “Em… có phải đã bị thương đúng không? Để cơ giáp của tôi kiểm tra một chút cho em đi.”

“Không cần.” Omega kia đột nhiên lấy ra thứ gì đó từ trong túi quần áo, dùng sức đâm vào sau đầu Reger, sau đó Reger liền hoàn toàn mất đi ý thức trong cơn khϊếp sợ.

***

Đến khi tỉnh lại lần nữa, Reger chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu.

Y nhìn quanh bốn phía một chút, kinh ngạc phát hiện Omega kia không còn thấy tung tích nữa.

Trên mặt đất có một chiếc nhẫn hình trăng khuyết màu lam, chắc là khi hắn rời đi đã không cẩn thận làm rơi, Reger nhặt nhẫn lên cẩn thận cất kỹ, đang định hỏi cơ giáp của mình một chút xem đã xảy ra chuyện gì, kết quả lại phát hiện, cơ giáp Kim Hạc của y cư nhiên đang ở trong trạng thái tắt máy!

Reger lập tức khởi động nó, cả giận nói: “Sao ngươi lại tắt máy trong thời khắc mấu chốt như vậy? Omega kia đâu?”

Kim Hạc cực kỳ vô tội: “Ta, ta không biết! Ta là bị cưỡng ép tắt máy, chủ nhân, Omega kia thật lợi hại, hắn đã trực tiếp khống chế hệ thống của ta, còn xóa sạch toàn bộ số liệu về tối hôm qua!

Reger: “…”

Sau đó nữa, Reger chật vật mang theo Kim Hạc và chiếc nhẫn màu lam kia quay về chỗ ở của vương hậu, chiến tranh đã sớm chấm dứt, quân đoàn Tinh Thần đuổi quân liên bang đi, sóng điện từ quấy nhiễu ở thiên hà Tiên Nữ đã hoàn toàn được giải trừ, thiết bị cung cấp điện được khôi phục toàn diện, học viện Ellen cũng đang tiến hành giải quyết hậu quả và trấn an các học sinh.

Vương hậu thấy Reger trở về, không nhịn được hỏi: “Reger, tối hôm qua sau khi anh đi thì cả đêm không về, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh không sao chứ?”

Reger cứng ngắc sờ sờ mũi, nói: “Tôi không sao… Gặp phải tình huống bất ngờ, cho nên đi ra ngoài xem thử.”

Y không đề cập đến chuyện này với bất cứ ai, bởi vì y vẫn cảm thấy là mình đã làm sai, là bản thân có lỗi với Omega kia.

Nhưng không thể phủ nhận là, sự kịch liệt và ấm áp của đêm hôm đó, y vẫn luôn không thể quên được. Mùi hương ngọt ngào trên người Omega kia, còn có thanh âm kìm nén khi bị mình ôm, bị mình đánh dấu, thậm chí cả dấu răng hắn hung hăng cắn trên bả vai, tất cả đều khắc sâu trong đáy lòng Reger.

Chẳng qua, một đêm hỗn loạn đó vội vàng hoàn thành đánh dấu, y lại ngay cả thân phận của Omega kia cũng chưa làm rõ được.

Sau này y cũng từng nhiều lần đến thiên hà Tiên Nữ để điều tra, lại thủy chung không tra được bất cứ tin tức gì về người kia.

Ngoại trừ chiếc nhẫn màu lam kia, nhưng thứ khác, hoàn toàn không biết gì cả.

Thậm chí y đã từng hoài nghi, liệu Omega kia có phải chính là thủ phạm nằm vùng liên bang phái đến đây tạo ra hỗn loạn hay không? Có lẽ đã sớm trở về liên bang rồi?

Vốn còn tưởng rằng, cả đời này có lẽ bản thân sẽ không được nhìn thấy người kia nữa, vậy mà hôm nay, nhìn thiếu niên thanh tú trước mặt, trong lòng Reger đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác kỳ quái, đó là một loại cảm giác… thân thiết không thể nói rõ, khiến người luôn luôn lạnh lùng như y cũng không nhịn được muốn sờ sờ đầu đứa bé này.

Thế nhưng, dù sao Edean cũng không quá thích y, Reger đành phải cố kìm nén loại khát vọng này, lại nhìn thoáng qua ảnh chụp trên vách tường, quay đầu hỏi: “Baba của cháu… có từng nói với cháu người cha Alpha của cháu là ai hay không?”

Sắc mặt Edean có chút tái nhợt, gục đầu xuống nói: “Baba nói, cha cháu đã sớm hy sinh trên chiến trường rồi.”

Trầm mặc một lát sau, Reger mới hỏi: “Cháu có nhận ra chiếc nhẫn này không?”

Nói xong y liền lấy chiếc nhẫn màu lam trong túi ra, Edean cẩn thận nhìn thoáng qua, kinh ngạc nói: “Đây là cái gì? Baba cháu đã cho cháu một cái vòng cổ màu lam giống nó y như đúc.”

Reger: “…”