Đào Hôn Chỉ Nam

Chương 27: Bí mật của Edean

Sáng sớm hôm sau, Cevi ăn xong điểm tâm liền chuẩn bị đến tìm Claire. Bệ hạ Trand lo lắng một mình Cevi đi sẽ xảy ra chuyện, liền gọi Reger tự mình dẫn đội hộ vệ theo hộ tống, Cevi rất bất đắc dĩ, đành phải đi cùng nam nhân mặt than Reger này lần nữa.

Dọc theo đường đi, thượng tướng Reger vẫn trầm mặc không nói chuyện, không khí trong xe huyền phù vô cùng xấu hổ, Cevi cũng lười tự tìm mất mặt nói chuyện với hắn, quay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, may mà rất nhanh đã tới nhà Claire. Khiến Cevi kinh ngạc chính là, ngoài cửa nhà Claire có hai hàng binh lính đang đứng, bên cạnh còn đỗ mấy chiếc xe huyền phù màu lam đậm, bên trên vẽ đồ án hình sao, là dấu hiệu của quân đoàn Tinh Thần, các binh lính dáng người cao ngất, đứng thẳng tắp giống như những pho tượng.

Reger nhìn thấy cảnh này từ xa, biết tướng quân Byron có thể sắp ra ngoài, liền mở miệng nói: “Điện hạ, chúng ta chờ một lát rồi hẵng qua.”

Cevi gật đầu: “Được.”

Quả nhiên, tướng quân Byron và vài quân nhân đang đi ra, bước lên xe huyền phù, đoàn xe của quân đoàn Tinh Thần liền bay lên trời, như sao băng nhanh chóng bay qua không trung, chẳng mấy chốc đã biến mắt khỏi tầm mắt.

Lúc này Reger mới ra lệnh cho đội hộ vệ hoàng gia tiếp tục đi lên, dừng lại phía trên nhà của Claire, tự mình mang theo đại vương tử xuống dưới.

Phu nhân Geruisi mới vừa tiến chồng đi xong, nhìn thấy đoàn người của đại vương tử, lập tức đi lên trước hành lễ, Cevi vội nói: “Phu nhân không cần đa lễ, Claire có ở nhà không ạ?”

“Có, nó đang thay quần áo.” Geruisi mỉm cười nói, “Đã lâu không gặp, đại vương tử đã cao hơn trước không ít rồi.”

Đứa nhỏ trước mặt có một mái tóc đen nhánh, đôi mắt trong suốt sáng ngời, hôm nay còn mặc bộ lễ phục nhỏ màu trắng vương hậu Anna đặt may riêng cho hắn, thoạt nhìn cực kỳ đáng yêu. Nếu không phải ngại thân phận, phu nhân Geruisi thật muốn ôm tiểu Cevi một cái. Đứa nhỏ này cũng là bà nhìn thấy lớn lên, chẳng khác nào con trai nhà mình.

Kevin trốn ở phía sau nhìn thấy Cevi, cũng đi tới hành lễ gọi: “Anh Cevi.”

Cevi cười sờ sờ đầu của nó: “Kevin, khi nào rảnh thì đến hoàng cung thăm mấy đứa em của anh đi, chúng nó đều rất nhớ em.”

Giống như Cevi và Claire lớn lên cùng nhau từ nhỏ, Kevin hồi bé cũng thường bị mẹ nó mang đến hoàng cung thăm vương hậu Anna, hai vị công chúa Seattle và Danielle có quan hệ rất tốt với nó, ba Omega thường xuyên ngồi viết viết vẽ vẽ cùng nhau. Kevin rất có thiên phú về hội họa, tuy tuổi còn nhỏ nhưng động thực vật vẽ ra đều rất sống động, so với “tay vẽ trừu tượng” như anh trai Claire của nó thì mạnh hơn vô số lần.

Đúng lúc này, Claire rốt cuộc đi ra, nhìn thấy Cevi, liền tiến lên khom mình hành lễ nói: “Vương tử điện hạ.”

Cevi: “…”

Người này rõ ràng là cố ý, làm trò hành lễ với mình trước mặt nhiều người như vậy, Cevi có chút xấu hổ nhìn y một cái, liền chạm phải ánh mắt mang đầy ý cười của Claire.

“Khụ, Claire, chúng ta nhanh đến nhà Edean đi, cậu ấy đợi sốt ruột lắm rồi.” Cevi làm bộ bình tĩnh nói.

“Được.” Claire quay đầu lại nhìn Geruisi, “Mẹ, hôm nay con và Cevi cùng đến nhà bạn học, không về ăn cơm chiều.”

Geruisi mỉm cười nói: “Đi thôi!”

Lúc này Cevi và Claire mới xoay người rời đi.

Nhìn bóng dáng hai đứa nhỏ vừa nói vừa cười sóng vai rời đi, Geruisi đột nhiên có loại suy nghĩ rất kỳ quái: Hai đứa nhỏ này thoạt nhìn thật xứng đôi, nếu Claire có thể kết hôn với Cevi thì tốt rồi. Cứ như vậy, Cevi cũng có thể gọi bà là mẹ.

***

Dưới sự hộ tống của đội hộ vệ hoàng gia, Cevi và Claire rất nhanh đã đến trước cửa nhà Edean.

Dọc theo đường đi, thượng tướng Reger tiếp tục băng mặt không nói lời nào, đứng im như một pho tượng, Cevi đã sớm quen với cái mặt than của nam nhân này, tiến đến nói bên tai Claire: “Quy tắc lưu ban của học viện Sao Paulo đã kéo dài nhiều năm, lần này sửa đổi, thật sự là quá hả lòng hả dạ.”

Claire cũng sáp lại gần, hạ giọng nói: “Tôi cảm thấy có thể là hiệu trưởng muốn thực hiện chế độ quản lý quân sự hóa giống như trường quân đội đứng đầu đế quốc, thế nhưng ông ấy lại không nghĩ tới, đa phần học sinh trong trường vẫn còn là trẻ con, chứ không phải quân nhân, quá mức khắc nghiệt với bọn nhỏ cũng không phải chuyện tốt.”

Cevi đồng ý nói: “Đúng vậy, áp lực học tập của trẻ con quá lớn, sau này trưởng thành sẽ xảy ra vấn đề về tâm lý.”

Xe huyền phù chuyên dụng bệ hạ phái cho đại vương tử vô cùng rộng rãi, chiều dài đến hơn hai mươi thước, bên trong không chỉ có sô pha, bàn ghế, còn có một chiếc giường mềm mại. Hai đứa nhỏ ngồi ở bên giường, châu đầu vào cắn lỗ tai âm thầm nói chuyện, thương tướng Reger vẫn như trước mặt không chút thay đổi đứng cạnh màn hình lớn, chuyên chú nhìn chằm chằm vào lộ tuyến bên trên.

Nhà Edean cách hoàng cung đế quốc và nhà của Claire đều khá xa, ở một hướng khác của thủ đô. Cũng may tốc độ của xe huyền phù rất nhanh, không đến mười phút, đoàn người Cevi đã đi đến chỗ ở của Edean.

Khiến Cevi bất ngờ là, điều kiện của nhà Edean cực kỳ tốt, trước nhà có một khoảng sân rất lớn, bên trong còn được xây hai cái biệt thự cao ba tầng. Tạo hình của biệt thự rất khác lạ, Cevi chưa từng thấy qua thiết kế nào xinh đẹp như vậy ở thủ đô, lấy màu trắng và màu xanh da trời làm chủ đạo, tươi mát tú lệ như trời xanh mây trắng, đi vào trong, giống như bước vào một nơi thế ngoại đào tiên không ai quấy rầy.

Reger lệnh cho đội hộ vệ hoàng gia đỗ xe trên không trung, thả cầu thang xuống đất, mang theo Cevi và Claire đi xuống.

Ngoài cửa có cơ giáp trí năng trông coi, tự động quét hình ba người Cevi gửi vào trong, sau đó, thanh âm cơ giới hóa của cơ giáp trí năng rơi vào bên tai mọi người: “Các vị khách quý, xin chờ một chút, chủ nhân nhà ta lập tức đi ra.”

Một lát sau, Edean vẻ mặt vui vẻ chạy ra, mở cửa nói.: “Các cậu tới rồi, mau vào đi!”

Cevi nghi hoặc hỏi: “Chỉ có mình cậu thôi sao? Baba cậu đâu?”

Edean nói: “Baba nghe nói các cậu sắp tới, nên một mình đi ra ngoài rồi, để mấy người chúng ta ở nhà chơi, đến tối ông ấy mới về.”

Nhìn thấy thượng tướng Reger, Edean có chút sợ hãi, không nhịn được trốn ra sau lưng người máy.

Cevi nhìn ra điểm này, liền quay đầu lại nói: “Tướng quân, không bằng ngài đi về trước đi, buổi tối ta nhắn tin cho ngài, ngài lại đến đón ta.”

Reger bị trẻ con ghét bỏ mặt không chút thay đổi liếc mắt nhìn Cevi một cái, nói: “Vương tử điện hạ, bệ hạ lệnh cho tôi phải bảo vệ cậu an toàn, tôi sẽ đợi ngoài cửa, có vấn đề gì cậu lập tức liên hệ với tôi.”

Cevi bất đắc dĩ nói: “Vậy được rồi, vất vả cho ngài.”

Kỳ thật phụ vương lo lắng nhiều rồi, đi đến nhà bạn học thì có thể xảy ra chuyện gì? Có cái tủ lạnh di động Reger này ở bên cạnh, Cevi trái lại còn cảm thấy thật bất tiện. May mà Reger rất thức thời ở lại ngoài cửa, lúc này Cevi và Claire mới đi vào nhà cùng với Edean.

Biệt thự nhà Edean không chỉ có tạo hình vô cùng khác lạ, bày trí trong phòng cũng rất đặc biệt, trong phòng khách đặt một loạt ghế sô pha màu vàng nhạt thoải mái, bên cạnh sô pha còn đặt mấy bồn hoa tươi màu lam, cánh hoa khéo léo tinh xảo giống như móng tay, nhìn kỹ lại là hình trăng khuyết cong cong, một đám tụ vào với nhau, mùi hoa nhè nhẹ, thoạt nhìn có loại thanh lịch rất khác biệt.

Cevi không nhịn được hỏi: “Edean, loại hoa này tên gọi là gì? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy đấy.”

Edean trả lời: “Tên là hoa nguyệt lam, baba của tớ thích nhất đó.”

Hiển nhiên Randy là một người rất có phẩm vị, trong nhà được sắp xếp vô cùng sạch sẽ, đồ dùng được bày chỉnh tề trật tự, ở giữa đặt hoa nguyệt lam để trang trí, trong không khí thoang thoảng mùi hoa nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.

“Các cậu ngồi đi, uống chút nước trái cây trước.” Hiếm khi có bạn đến thăm nhà, Edean rõ ràng vô cùng vui vẻ, vội trước vội sau bưng nước trái cây đến cho hai người, còn kêu người máy gia dụng mang một đĩa hoa quả lớn đến đây.

Claire chủ động bóc cho Cevi một quả quýt, đặt vào trong tay hắn, Ceiv không khách khí nhận lấy ăn.

Hai người vừa ăn hoa quả vừa nhìn bốn phía xung quanh, đồng thời phát hiện một chỗ không thích hợp, nơi này không giống với căn nhà ba người, bởi vì trong tất cả khung thủy tinh treo trên vách tường đều là ánh chụp chung của Randy và Edean. Kể từ năm Edean sinh ra đến 7 tuổi hiện giờ, sinh nhật hàng năm Randy đều chụp chung một tấm ảnh với con trai, ảnh chụp trên tường ghi chép đầy đủ quá trình trưởng thành của Edean từ 1 đến 7 tuổi, nhưng toàn bộ ngôi nhà lại không hề tồn tại hơi thở của người cha Alpha.

Cevi đã sớm hoài nghỉ giữa cha mẹ của Edean có xảy ra vấn đề gì đó, nếu không, Randy sẽ không chỉ có một đứa con là Edean. Hôm nay đến nhà vừa nhìn, quả nhiên, người cha Alpha của Edean không có ở cùng với bọn họ.

Alpha và Omega của đế quốc sau khi kết hôn thì không có quy định “ly hôn”, hơn nữa căn cứ vào tri thức sinh lý học, một khi Alpha đánh dấu Omega, sẽ sinh ra ý muốn bảo hộ mãnh liệt với đối phương, Omega cũng sẽ sinh ra sự ỷ lại đối với Alpha của mình, hai người sẽ nhận định đối phương là duy nhất, cho dù ban đầu trước khi đánh dấu hai người không hề quen biết, nhưng đa phần tình cảm vợ chồng sau khi kết hôn xong đều rất ổn định, có cực ít tình huống chia tay.

Trừ phi Alpha kia là một quân nhân, ra tiền tuyến không thể mang theo người nhà.

Nhưng cho dù cha của Edean có thật sự là quân nhân đi nữa, vậy cũng không đến mức suốt bảy năm đều không về nhà chứ. Kể từ hai năm trước tiền tuyến đã tương đối hòa bình, quân đoàn Vinh Quang đóng ở tiền tuyến cũng luân phiên cho binh lính về nhà thăm người thân, đáng lẽ hắn phải lưu lại một chút ảnh chụp chung cùng Randy mới đúng, chứ không phải giống như không khí không hề có cảm giác tồn tại trong căn nhà này.

Có lẽ, cha của Edean đã sớm chết trận rồi? Mà nếu cha của cậu thật sự chết trận, hiệp hội bảo hộ Omega của đế quốc bình thường đều đã để Randy tái hôn rồi, Randy vẫn độc thân đến hiện giờ, điều này thật sự không hợp lý. Chuyện kỳ quái nhất là: Không có Alpha bên cạnh, kỳ phát tình hàng năm phải làm thế nào? Dựa theo miêu tả trên sách, hàng năm vào mấy ngày đó, Omega gần như mất đi năng lực tự điều khiển, hắn cũng không thể tự mình sống qua đi?

Nghĩ đến đây, trong lòng Cevi cũng không khỏi vô cùng hoang mang.

Bối cảnh gia định Edean dường như vô cùng phức tạp, có rất nhiều chỗ hắn hoàn toàn nghĩ không ra.

Đúng lúc này, Edean đột nhiên nói: “Cevi, có muốn đến hậu viện nhà tôi dạo chơi chút không? Baba của tôi có nuôi một ít động vật nhỏ, rất đáng yêu.”

Lúc này Cevi mới hồi phục tinh thần, cười cười nói: “Được, cậu dẫn chúng tôi đi dạo chút đi.”

Một chuyến đi dạo này, Cevi cũng không khỏi kinh ngạc, hậu viện của nhà Edean có đủ các loại hoa cỏ, còn nuôi rất nhiều động vật nhỏ, có mèo, có chó, cùng với một ít vật nhỏ lông xù Cevi không biết tên, chỗ ở của động vật nhỏ được sắp xếp ngay ngắn trật tự, trước ổ đặt một cái chén ăn chuyên dụng, một đám động vật nhỏ đang rũ cái đầu lông xù ăn cái gì đó, nhìn qua cực kỳ đáng yêu.

Cevi không nhịn được vươn tay, sờ sờ đầu một con mèo trắng trong đó, còn mèo kia ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cevi một cái, nhẹ nhàng cọ cọ trong lòng bàn tay hắn, sau đó tiếp tục rũ đầu xuống ăn, không sợ người một chút nào.

Cevi cười nói: “Baba của cậu thật thích động vật, nuôi nhiều thú cưng như vậy.”

Vẻ mặt Edean kiêu ngạo, nói: “Baba của tớ là người ôn nhu nhất trên thế giới này.”

Ba người đi dạo một vòng ở hậu viện, lúc trở về đã là giờ cơm trưa, Edean lấy cơm trưa baba đã chuẩn bị sẵn ra, cùng nhau cơm nước xong, lúc này mới kêu hai người bạn vào thư phòng, nghiêm túc nói: “Cảm ơn các cậu đã tới dạy bù cho tớ, tớ có thật nhiều bài không làm được, Cevi cậu giảng cho tớ đi.”

“Không thành vấn đề.” Cevi sảng khoái đáp ứng, kiên nhẫn giảng vài đề mục cho Edean.

Claire ở bên cạnh nhàn rỗi không có việc gì làm, Cevi thấy y nhàm chán lắc lư khắp nơi, liền giao cho y một nhiệm vụ: “Cậu sửa sang lại toàn bộ nội dung trọng điểm trong năm học một chút, đưa cho Edean ôn tập, những vấn đề nâng cao thì dùng chữ màu đỏ đánh dấu, tôi sẽ giảng lại từ đầu cho cậu ấy một lần.”

“Được!” Đối với nhiệm vụ Cevi giao cho, Claire tất nhiên rất vui vẻ thực hiện, lập tức ngồi xuống bên cạnh sửa sang lại bút ký.

***

Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến tối, Cevi giảng bài vô cùng chuyên chú, cho đến tận khi bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, ba đứa trẻ mới đột nhiên phát hiện trời đã tối rồi, lập tức chạy ra nhìn xem có chuyện gì.

Ngoài cửa, thượng tướng Reger sắc mặt nghiêm túc túm lấy tay một người đàn ông, ngữ khí của người đàn ông cứng ngắc nói: “Buông ra.”

Mặt Reger không chút thay đổi nói: “Cậu là ai? Nơi này không cho phép tới gần.”

“Đây là nhà tôi, tại sao tôi lại không thể tới gần? Anh canh giữ ở cửa làm cái gì, cút ra ngoài cho tôi!”

Người đàn ông bị khống chế đúng là baba Randy của Edean, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, giãy giụa vô cùng kịch liệt, cái này cũng khó trách, Omega sẽ sinh ra bài xích đối với Alpha xa lạ, theo bản năng muốn chạy trốn, huống chi tướng quân Reger còn là một Alpha trưởng thành, mùi chất dẫn dụ Alpha mãnh liệt hiển nhiên đã chạm phải vảy ngược của Randy. Randy là Omega không có cách nào đối kháng với Reger dáng người cao lớn, hai ba cái đã bị Reger ngăn chặn.

Reger cũng là một kẻ không hiểu phong tình, phát hiện đối phương là Omega cũng không chịu nương tay, trực tiếp vặn hai tay Randy ra phía sau khống chế.

Vừa đúng lúc ba người Cevi đi ra cửa, thấy baba bị người ta bắt lấy, sắc mặt Edean đột nhiên biến đổi, lập tức nhào qua, cắn một miếng vào tay thượng tướng Reger: “Buông baba ra!”

Reger: “…”

Tuy rằng thằng nhóc kia rất sợ y, bất quá, baba của mình bị người ta khi dễ, Edean cũng lấy hết toàn bộ dũng khí, cắn một miếng cực kỳ hung hãn, mu bàn tay của thượng tướng Reger vậy mà bị cắn đến chảy máu, ngón tay không khỏi buông lỏng, Randy lập tức giãy ra khỏi khống chế của y, nhanh chóng che chở con trai lùi sang một bên.

Hai cha con giống như hai con mèo xù lông, toàn thân đề phòng nhìn Reger.

Reger xoa xoa vết máu trên mu bàn tay, dấu răng của đứa nhỏ hằn rõ bên trên. Đứa nhỏ này thoạt nhìn thật ngoan, vậy mà cắn người cũng rất ác.

Thấy Reger muốn tiến lên bắt người, Cevi vội ngăn cản y; “Tướng quân, vị này chính là baba của Edean, ta nghĩ mọi người chắc là có hiểu lầm gì rồi?”

Nghe thấy lời giải thích của Cevi, Reger không khỏi nhíu mày. Nam nhân trước mặt vậy mà là baba của đứa bé này, bộ dáng của hai cha con quả thật rất giống nhau, đều là tóc nâu mềm mại, đôi mắt nhạt màu, ngũ quan xinh xắn trắng nõn, chỉ là, vừa rồi nam nhân này lại lén lút núp ở phía sau nhìn lén sang bên này, bị Reger phát hiện, còn tưởng là người có ý đồ xấu với đại vương tử, cho nên mới bắt hắn lại.

Biết là một hồi hiểu lầm, Reger liền chủ động mở miệng nói: “Thật có lỗi, là tôi nghĩ sai rồi.”

Randy không để ý đến y, quay đầu lại nhìn Cevi: “Thời gian không còn sớm, vương tử điện hạ, vào nhà cùng ăn cơm tối đi.” Nói xong lại liếc mắt nhìn Reger một cái, lạnh lùng nói, “Vị tướng quân này không cần vào cũng được.”

Reger: “… Ừm.”

Randy bài xích Reger tương đối rõ ràng, thượng tướng Reger vẫn như trước mặt không chút thay đổi, tiếp tục nghiêm túc đứng ở cửa làm pho tượng.

Cevi và Claire liếc nhau, đành phải đi theo Randy vào nhà.

Tay nghề của Randy vô cùng tốt, rất nhanh đã bưng đồ ăn lên bàn. Nhìn ba đứa nhỏ trước mặt, sắc mặt của hắn cuối cùng cũng dịu đi một chút, khôi phục ôn nhu ngày thường, mỉm cười nói: “Các cháu có thể tự mình đến đây giảng bài cho Edean, chú thật sự rất biết ơn. Tính cách của Edean có chút hướng nội, ở trường học cũng chỉ có hai người các cháu là bạn, ít nhiều vẫn cần các cháu giúp đỡ và chăm sóc.”

Cevi vội nói: “Chú đừng khách khí, cháu và Edean là bạn tốt, chăm sóc cậu ấy là chuyện đương nhiên.”

“Đúng vậy, đều là bạn học, không cần phải khách khí.” Claire cũng lậ tức phụ họa, phu xướng phụ tùy thôi.

“Baba, Cevi rất tốt, ở trường học rất chiếu cố đến con. Trước cuộc thi lần này, còn bổ tục toán học cho con mỗi ngày.” Edean nghiêm túc nói.

Randy nhẹ nhàng sờ sờ đầu con trai, nói: “Vậy con càng phải cảm ơn Cevi cho tốt.”

Edean hoang mang gãi gãi đầu: “Con không biết nên cảm ơn cậu ấy như thế nào.”

Randy nghĩ nghĩ, nói: “Như vậy đi, các cháu có thích động vật nhỏ không? Chọn hai con trong hậu viện nhà chú về đi, coi như quà tặng cho các cháu.”

Cevi vội nói: “Không cần đâu chú.”

Randy mỉm cười nói: “Chú biết các cháu một người là vương tử, một người là con trai tướng quân, trong nhà nhất định không thiếu thứ gì, chú cũng không có gì có thể lấy ra làm quà tặng cho các cháu, những động vật nhỏ này đều là chú tự mình nuôi dưỡng, các cháu có thể yên tâm, chúng nó đều rất nghe lời, rất khỏe mạnh, vừa đúng lúc ngày hôm qua có hai con mèo con mới sinh ra, tên cũng chưa đặt, tặng cho các cháu đi.”

Cevi còn chưa kịp nói gì, Claire lại cười nói: “Cảm ơn chú.”

Kỳ thật Claire không có hứng thú với động vật nhỏ, nhưng y biết Cevi thích mèo, bởi vậy mới đồng ý. Trước kia Cevi đã từng nghĩ đến chuyện nuôi mèo, bất quá lịch trình của ngôi sao bận rộn, thường xuyên phải chạy khắp nơi, nuôi rồi cũng không có thời gian chăm sóc, đành phải gạt bỏ ý niệm này trong đầu. Hiện tại thì tốt rồi, Randy tự mình đưa sủng vật cho bọn họ, thịnh tình không thể từ chối, hai người cũng không có lý nào lại cự tuyệt. Hơn nữa, hai người bọn họ mang hai con mèo con mới sinh về cùng nhau nuôi lớn, còn rất có ý nghĩa kỉ niệm.

Sau khi ăn xong, Randy mang theo ba đứa nhỏ cùng đi đến hậu viện, xách hai cái l*иg sắt ra ngoài, bên trong quả nhiên có hai con mèo con nằm úp sấp,

Trong l*иg sắt tinh xảo thật chu đáo trải một tấm thảm trắng mềm mại, mèo con mới sinh ra chỉ lớn bằng bàn tay, lông xù nhìn vô cùng đáng yêu, một con thuần trắng, một con thuần đen, ghé vào trên thảm ngáp dài.

Cevi vừa nhìn thấy hai đứa liền thích, vươn tay chọc chọc hai chú mèo, con mèo trắng kia rất phối hợp vươn móng vuốt đặt trong tay Cevi, Cevi cười nằm lấy chân nó. Con mèo đen bên cạnh thì lại rất ngạo kiều, không để ý tới Cevi, thấy Cevi sáp lại đùa giỡn, nó liền xoay người sang chỗ khác chổng mông vào Cevi.

Cevi không nhịn được cười cười, nói với Claire: “Tôi muốn con trắng, con đen này cho cậu nuôi.”

Claire tất nhiên không có ý kiến, hai người nhận lấy mèo nhỏ, mắt thấy thời gian không còn sớm, lúc này mới xoay người rời đi.

***

Sau khi rời khỏi nhà Edean, đoàn xe huyền phù nhanh chóng trở về khu vực trung ương của thu đô, mắt thấy thời gian còn sớm, Cevi cũng không muốn quay về hoàng cung nhanh như vậy, vừa vặn Claire cũng muốn đi dạo ở bên ngoài, hai người liền dừng lại giữa đường, Claire cười nói: “Xuống xe đi dạo chút đi?”

“Được.”

Hai người sóng vai đi ở tầng dưới cùng của quốc lộ trên không, nhìn các loại xe huyền phù không ngừng bay qua trên đỉnh đầu, loại hình ảnh kỳ dị ở thế giới tương lai này, khiến hai người đều không nhịn được cảm khái trong lòng. Đến thế giới này đã hơn bảy năm rồi, cũng sớm thích ứng với hoàn cảnh xung quanh, nói thật, nếu không có loại thể nhân biến dị Alpha, Omega quái lạ kia, kỳ thật Cevi rất thích nơi này, khoa học kỹ thuật phát triển, làm cái gì cũng tiện.

Chỉ làm, vừa nghĩ đến vận mệnh của Omega, Cevi liền không nhịn được có chút phiền lòng.

Claire nhìn ra tâm tình của hắn không tốt lắm, liền nói sang chuyện khác: “Cậu mang mèo về hoàng cung, liệu bệ hạ có nói gì cậu không?”

“Chắc là không đâu, mẫu hậu của tôi cũng rất thích động vật nhỏ, ngày nghỉ thì tôi nuôi, chờ sau khi khai giảng giao cho bà nuôi là được.” Cevi nói.

Claire đề nghị: “Không bằng đặt cho chúng nó một cái tên đi.”

Cevi nhìn hai con mèo con, nghĩ nghĩ, nói: “Trắng gọi là Tiểu Tây, đen gọi là Tiểu Khắc, thế nào?” (Tên phiên âm tiếng Trung của Cevi là Tây Duy => Tiểu Tây, của Claire là Khắc Lai Nhĩ => Tiểu Khắc =)))

Claire: “… Cậu thích là được rồi.”

Tương lai nếu kết hôn, sinh đứa nhỏ tuyệt đối không thể để Cevi đặt tên, nói không chừng hắn lại có thể đặt ra cái tên: Duy Khắc Tây.

Đang miên man suy nghĩ, Cevi đột nhiên nói: “Đúng rồi, cậu có phát hiện không, trong nhà Edean không ổn lắm?”

Vấn đề này Claire đã sớm nhận ra, nhưng ngại Edean còn ở đó, vẫn nhịn lại không nói, lúc này Cevi nhắc tới, Claire liền không chút cố kỵ nói ra nghi ngờ trong lòng: “Rõ ràng Edean là một đứa trẻ mồ côi cha, dựa theo quy định của đế quốc, nếu cha chết trận, baba cậu ấy có thể tái hôn. Randy vẫn không có tái hôn, cũng không sinh sống cùng với Alpha, điều này rất kỳ quái.”

“Tôi cũng nghĩ như vậy.” Cevi gật đầu nói, “Kỳ thật, cuộc sống của chú Randy như thế nào cũng là chuyện của chú ấy, chúng ta không có tư cách hỏi đến, nhưng mấu chốt ở chỗ, bệnh của Edean… Cậu còn nhớ chứ? Lúc trước khi cậu ấy ngất đi, là chúng ta cùng cô Kelly đưa cậu ấy đi bệnh viện.”

Tuy rằng khi đó còn chưa khôi phục trí nhớ, nhưng Claire đương nhiên vẫn nhớ rất rõ những chuyện mình trải qua, nói: “Lúc ấy bác sĩ chẩn đoán bệnh của Edean là một loại bệnh về máu hiếm thấy, nói phương pháp trị tận gốc tốt nhất là có thể lấy tế bào tạo máu từ anh chị em cậu ấy. Nếu dùng thuốc để khống chế, nhiều nhất chỉ đến 14 tuổi, đúng không?”

“Ừ, hơn nữa tế bào nuôi cấy phải lấy từ trên người Omega, em trai em gái của cậu ấy mà là Alpha cũng không được.” Cevi có chút lo lắng nói, “Nếu cha của cậu ấy thật sự mất rồi, vậy cậu ấy không thể có em trai em gái nữa, chẳng phải là hết thuốc chữa rồi sao?”

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Cevi, Claire trầm mặc một lát, nhẹ nhàng cầm tay hắn, an ủi: “Cậu trước đừng lo lắng, chờ tìm một cơ hội, chúng ta thử nói chuyện với baba Edean một chút xem sao, cha Edean chết trận chỉ là phỏng đoán của chúng ta, nói không chừng người đó vẫn còn.”