Kỳ thật Cevi chủ động giúp Claire xách va li cũng là có ý tốt, hắn nhớ rõ Claire vừa sinh ra đã bị thiếu máu nghiêm trọng, hơn nữa còn thường xuyên gặp ác mộng, phu nhân Geruisi hay tâm sự chuyện này với vương hậu, thậm chí còn sợ con mình sẽ chết non. Tuy rằng thân là Alpha, nhưng khí lực của Claire quả thật không lớn bằng Cevi.
Lại nói, thượng tướng Reger mặt không chút thay đổi xách theo cái vali to đùng của Cevi đi phía trước, hai tay Cevi đều nhàn rỗi, thấy Claire trầy trật như vậy, liền thuận tiện giúp nó một chút —- Nói thế nào cũng là bạn cùng lớn lên từ nhỏ, hắn cũng không thể nhìn Claire lết từng chút từng chút giống như ốc sên lên trên lầu được.
Sau khi sảng khoái giúp Claire xách vali lên tới tầng năm xong, lúc này Cevi mới xoay người đi tìm ký túc xá của mình.
Khu ký túc xá của học viện Sao Paulo có mấy tòa nhà lớn, trên thẻ học sinh của Cevi có viết số phòng là 7511, cũng chính là phòng thứ 11 ở tầng 5 tòa nhà số 7, thượng tướng Reger đã sớm mang theo hành lý sắc mặt lạnh băng đi tới cửa phòng, Cevi lập tức chạy theo sau y quẹt thẻ mở cửa, hai người vừa vào phòng, liền thấy một đứa nhỏ làn da rất trắng, bộ dạng vô cùng xinh đẹp đang đứng sắp xếp lại giường, hai tay còn ôm gối đầu định đặt lên giường.
Đứa bé kia có một mái tóc màu nâu nhạt, màu mắt cực kỳ đạm, một đôi mắt trong suốt vừa to vừa sáng ngời giống như bảo thạch tinh khiết. Nhìn thấy thượng tướng Reger mặc một thân quân trang, cậu bé có chút ngạc nhiên liếc mắt nhìn đối phương, sau đó lại xoay đầu đi tiếp tục sửa sang lại chăn.
Cevi tiến lên phía trước, chủ động chào hỏi: “Xin chào, cậu chính là bạn cùng ký túc xá của tôi… Tên Edean, đúng không?”
Lúc lấy thẻ học sinh ở nơi đón tiếp cô giáo đã nói cho Cevi biết, hắn có một xá hữu Omega tên là Edean, đây là do vương hậu Anna mở lời với nhà trường, mong nhà trường cố gắng sắp xếp cho Cevi ở cùng với một Omega, nếu xá hữu là Omega thì Anna sẽ thấy yên tâm hơn, Cevi tất nhiên cũng không có ý kiến gì với sự sắp xếp của mẹ mình.
Chẳng qua, xá hữu Omega này hình như có chút hướng nội, Cevi chủ động chào hỏi cậu ta, cậu ta lại chỉ cười cười với Cevi, sau đó liền cúi đầu tự mình bận rộn.
Cậu ta cười đến vô cùng ngại ngùng, hai lúm đồng tiền nho nhỏ trên má nhìn cực kỳ đáng yêu, thế nhưng hai tay lại dùng sức nắm chặt bên người, dáng vẻ dường như rất khẩn trương.
Cevi liếc mắt một cái đã nhìn ra đứa bé này đang rất sợ hãi, vừa rồi khi ánh mắt cậu ta chạm phải tầm nhìn của Reger thì rõ ràng có chút trốn tránh, hiển nhiên, vị alpha thân hình cao lớn như cột cờ này đứng trước mặt cậu ta, khiến cậu ta cảm thấy rất bất an —- Nghe nói tướng quân Reger cũng thường xuyên dọa khóc mấy bạn nhỏ Omega, cho nên đến bây giờ vẫn là một kẻ độc thân đáng thương.
Cevi sợ đứa nhỏ bị Reger dọa chết khϊếp, liền quay đầu lại nói: “Tướng quân, ngài về trước đi, nói với phụ vương và mẫu hậu tất cả đều ổn.”
“Vâng, vương tử điện hạ.” Reger hành lễ với hắn, rồi quyết đoán xoay người rời đi.
Chờ đến khi y rời khỏi, Edean mới nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười thân thiện với Cevi, nói: “Xin chào, cậu chính là đại vương tử phải không?”
“Ừ.” Cevi thấy sắc mặt cậu tái nhợt, không nhịn được đi tới quan tâm hỏi han, “Có phải cậu rất sợ người vừa rồi không?”
Edean gật gật đầu, thành thực nói: “Alpha kia thật hung dữ.”
Cevi cười nói: “Ông ấy là thượng tướng Reger, đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia, nhìn bề ngoài quả thật rất hung dữ, cả ngày đều xị mặt, cứ như người khác thiếu tiền ông ấy vậy… Bất quá, kỳ thật ông ấy rất tốt, tận chức tận trách bảo vệ an toàn của hoàng cung, đối xử với thuộc hạ cũng vô cùng khoan dung.” Nói tới đây, Cevi đột nhiên ý thức được một vấn đề, “Đúng rồi, trước giờ cậu chưa từng nhìn thấy ông ấy, làm sao biết ông ấy là Alpha?”
Edean nói: “Mùi chất dẫn dụ Alpha rất mãnh liệt, cậu không ngửi thấy sao?”
Cevi nhăn mũi lại nghiêm túc ngửi ngửi, nói: “Không có cảm giác.” Dừng một chút, lại hiếu kỳ hỏi, “Tất cả Omega đều có thể ngửi được mùi chất dẫn dụ Alpha sao?”
“Đa phần Omega từ nhỏ đã có thể, nhưng cũng có một số ít sau khi trưởng thành mới phát hiện ra được.” Edean rất nghiêm túc giải thích, “Mùi chất dẫn dụ của Alpha vừa rồi rất mãnh liệt, khiến tôi vô cùng khó chịu. Cảm ơn cậu, đại vương tử, sau khi ông ấy rời khỏi tôi thấy dễ chịu hơn nhiều.”
Edean nói tới đây, lại nở nụ cười với Cevi, cười đến cực kỳ chân thành.
Cevi cảm thấy đứa nhỏ này nhìn thế nào cũng rất thuận mắt, không nhịn được đưa tay sờ sờ đầu cậu, nói: “Đừng khách sáo, sau này chúng ta là xá hữu, quan tâm đến cậu cũng là đương nhiên. Còn có, đừng gọi tôi là đại vương tử nữa, gọi Cevi là được rồi.”
Edean ngoan ngoãn gật đầu: “Được, Cevi.”
Lúc này Cevi mới quay đầu đi sắp xếp hành lý, treo hết quần áo mẫu hậu chuẩn bị cho hắn vào trong tủ.
Bất quá, có một chuyện khiến Cevi vô cùng nghi hoặc, dựa theo những tài liệu hắn đã từng đọc, rất nhiều Omega đều cực kỳ mẫn cảm với mùi chất dẫn dụ của Alpha, khi gặp phải mùi chất dẫn dụ Alpha mãnh liệt sẽ cảm thấy bất an, thậm chí sinh ra khát vọng muốn chạy trốn, mà ngược lại, khi Alpha ngửi được mùi chất dẫn dụ Omega, sẽ sinh ra xúc động muốn bảo vệ và chiếm hữu, nghe nói đây là thiên tính hấp dẫn lẫn nhau giữa Alpha và Omega.
Cevi và Edean đều chưa trưởng thành, trên người cũng không có mùi chất dẫn dụ Omega, nhưng Reger là một người trưởng thành, khí tức của Alpha thành thục vô cùng mãnh liệt, cho nên Edean sợ y là phản ứng rất bình thường. Khiến Cevi nghi hoặc chính là, bản thân từ khi sinh ra cho tới nay, hoàn toàn chưa từng trải qua cảm giác “bất an” bao giờ, đối mặt với thượng tướng Reger đã từng dọa khóc không ít bạn nhỏ Omega cũng có thể bình thản ung dung, là thần kinh thô nên không cảm nhận được? Hay là công năng của cái mũi có vấn đề nên không ngửi thấy mùi chất dẫn dụ Alpha?
Mặc kệ là nguyên nhân gì, đây vẫn là một tin rất tốt đối với Cevi.
Nếu không ngửi thấy được mùi chất dẫn dụ Alpha, như vậy, hắn cũng không cần lo lắng bản thân sẽ bị mùi của Alpha ảnh hưởng.
***
Xế chiều hôm đó, sau khi các học sinh thu dọn xong phòng ở, chợt nghe thấy trên radio chung của quản lý ký túc xá phát thông tin, triệu tập tân sinh đến phòng học để tổ chức họp.
Tòa nhà lớn màu xanh cao chọc trời vừa rồi Cevi nhìn thấy trên xe huyền phù chính là tòa nhà dạy học số một của học viện Sao Paulo, Cevi và Edean cùng đi đến dưới lầu, nhìn gần mới phát hiện tòa kiến trúc này có thiết kế vô cùng đặc sắc, hiển nhiển là mô phỏng theo tạo hình của cây đại thụ trong rừng rậm nguyên thủy, mùa hè đứng dưới lầu giống như đứng dưới tàng cây hóng mát, lúc ngẩng đầu lên thậm chí có thể nhìn thấy cả lá cây màu xanh, cành cây màu nâu và những mảnh ánh sáng loang lổ.
Edean ngẩng đầu nhìn kiến trúc trước mặt, không nhịn được nói: “Thật đẹp a!”
Cevi trái lại rất bình tĩnh, cười cười nói: “Mau đi vào thôi, đừng tới trễ.”
Khi hai người cùng đi đến phòng học được chỉ định trên tầng mười một, bên trong đã ngồi đầy người, bọn nhỏ chơi đùa vui vẻ, một đám nhóc năm tuổi tụ tập với nhau, líu ríu như chim sẻ, trong phòng học náo nhiệt y hệt cái chợ, điều này đã sớm nằm trong dự đoán của Cevi.
Khiến hắn bất ngờ chính là, hắn vừa đi vào phòng đã nhìn thấy cái đầu màu vàng quen thuộc kia —- Claire ngồi ở bàn cuối cùng, đang liên tục ngó nghiêng xung quanh, dường như đang tìm người, sau khi thấy Cevi, hai mắt lập tức sáng lên chạy tới, nói: “Cevi, cậu đến rồi.”
Cevi gật gật đầu: “Ừ.”
Claire chú ý đến tiểu tùy tùng phía sau Cevi, không nhịn được hỏi: “Cậu ta là ai vậy?”
Ánh mắt rõ ràng mang theo địch ý, giống như đối phương sắp cướp Cevi đi mất vậy.
Cevi giới thiệu: “Cậu ấy là xá hữu của tôi, tên là Edean.”
Edean vươn bàn tay nhỏ ra: “Xin chào.”
Claire liếc mắt đánh giá Edean một cái, sau đó liền coi đối phương như không khí, quay đầu tiếp tục nói với Cevi: “Tôi mới vừa biết một tin, lớp chúng ta có 15 Alpha, 17 Beta, chỉ có 2 Omega, Cevi, về sau cậu cứ ngồi bên cạnh tôi đi, tôi sẽ bảo vệ cậu.”
Cevi cười cười, quay đầu lại nhìn Edean: “Nếu như vậy, tôi cảm thấy hai Omega ngồi cùng với nhau thì vẫn tốt hơn, Edean cậu thấy sao?”
Edean lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Cevi nói phải!”
Sau đó, hai đứa nhỏ liền không thèm nhìn Claire, sóng vai đi đến chỗ ngồi phía sau, chọn một hàng ngồi xuống.
Claire: “……”
Quả nhiên, Edean kia vừa nhìn đã thấy cực kỳ đáng ghét. Claire yên lặng nguyền rủa cậu ta một chút, lúc này mới cúi đầu đi đến ngồi vào bàn phía trên Cevi.
***
Rất nhanh, một phụ nữ dáng người cao gầy mặc một thân váy liền áo màu trắng, giày sandan cao gót đi vào, đứng ở trên bục giảng, mỉm cười nói: “Chào các bạn, hoan nghênh các bạn đã đến với học viện Sao Paulo, trước tiên tự giới thiệu một chút, tôi tên là Kelly, là chủ nhiệm của ban 1, những bạn nhỏ không thuộc ban 1 đi sai phòng, hiện giờ có thể ra ngoài.”
Lập tức có mấy đứa nhóc đứng lên chuồn ra từ cửa sau, hiển nhiên là mơ hồ đi nhầm chỗ.
Kelly nói tiếp: “Còn lại đều là ban 1 chứ?”
Bên dưới cùng kêu lên: “Đúng vậy!”
Kelly gật đầu: “Vừa đúng 35 người, bắt đầu từ năm 5 tuổi đến năm 14 tuổi, tôi đều là chủ nhiệm của các bạn, trong 9 năm này, tôi sẽ cùng các bạn lớn lên, có bất cứ vấn đề gì cũng có thể tìm tôi tư vấn. Tôi sẽ phụ trách sắp xếp hoạt động trên lớp và cuộc sống hàng ngày của các bạn, những môn học khác sẽ có giáo viên chuyên nghiệp đến giảng bài cho các bạn, nhớ kỹ lớp học của các bạn là phòng 1 tầng 11, đừng đi nhầm.”
“Tất cả các bạn sẽ phải ở cùng một ban ít nhất là trong 9 năm, cho nên, tôi hy vọng những năm này mọi người có thể sống chung thật tốt, trở thành bạn bè thân thiết. Trước tiên mọi người hãy tự giới thiệu một chút đi, làm quen với các bạn học bên cạnh.”
Kelly để các học sinh lần lượt theo số thứ tự lên đài tự giới thiệu, mấy bạn nhỏ tự giới thiệu cũng không có gì sáng tạo, hầu hết đều chỉ nói một chút tên mình rồi không biết nói gì nữa, có một số nhát gan khi nói chuyện còn lắp bắp. Nhưng có một thằng nhóc khi lên đài biểu tình lại vô cùng nghiêm túc, thanh âm cũng cực kỳ to: “Chào mọi người, tớ tên là Carlos, tớ là một Alpha, đến từ gia tộc Birch, rất vui khi được trở thành bạn học với mọi người, hy vọng sau này mọi người có thể ở chung vui vẻ.”
Cevi thật ra cũng có chút ấn tượng với cái tên “Carlos” này, lúc ấy khi xem danh sách trúng tuyển, có thấy thằng nhóc này thi đỗ 148 điểm, xếp thứ nhất, thấy nó không chút khẩn trương tự giới thiệu, tuổi còn nhỏ mà đã trấn tĩnh như thế, hiển nhiên là một Alpha hiếu thắng ngoan cường.
Sau khi thằng nhóc tự giới thiệu xong, lại đến phiên Claire, tuy rằng Claire cũng là một Alpha, nhưng hoàn toàn không có khí phách Alpha nên có, vừa rồi nó tận dụng thời gian gục xuống bàn ngủ một giấc, lúc đến phiên của mình, liền mơ mơ màng màng đi lên bục giảng, gãi gãi đầu, nói: “Tớ tên là Claire, tớ cũng là một Alpha.”
Cevi nhìn thấy được vẻ “ghét bỏ” trong ánh mắt của rất nhiều bạn học trong ban, hiển nhiên, Claire thi được điểm thấp nhất đã kéo tụt chỉ số thông minh của đám Alpha —- thật là khiến nhóm Alpha mất mặt a, không ít người nghĩ như vậy.
“Đúng rồi, tớ còn có một người bạn thân, cũng ở trong ban này.” Claire đột nhiên nhìn về phía Cevi, cười nói, “Cậu ấy tên là Cevi, hai chúng tớ cùng lớn lên từ nhỏ, hy vọng mọi người có thể chiếu cố cậu ấy nhiều hơn.”
Cevi: “……”
—- Cậu xuống dưới mau, tôi cam đoan sẽ không đánh chết cậu đâu!!!
—- Cậu có biết cái gì là “tự giới thiệu” không bạn học? Ai cho cậu kéo theo tôi xuống nước?
Cevi ngồi ở gần cuối phòng học trợn trắng mắt, cô giáo dường như cảm thấy phần “tự giới thiệu” của Claire rất thú vị, không nhịn được cười nói: “Vậy mời bạn thân của bạn cũng lên giới thiệu với mọi người một chút có được không?”
Claire còn rất nghiêm túc gật gật đầu, đi xuống muốn kéo Cevi lên đài, bị Cevi trừng, liền lập tức rụt tay trở về.
Cevi tự mình đi lên đài, bình tĩnh đưa mắt nhìn các học sinh ở dưới, nói: “Chào mọi người, tôi tên là Cevi, tôi là một Omega, nhưng tôi không đáng yêu, không nhu thuận, không mềm mại, cũng không cần bảo vệ. Nếu trước đó có ai hiểu sai về tôi, hy vọng các bạn có thể nhanh chóng sửa đổi, cảm ơn.”
Cevi mỉm cười cúi mình chào, các học sinh ngồi bên dưới chẳng hiểu sao lại cảm thấy sau lưng hơi lành lạnh.
—- Từ từ, đây thật sự là Omega sao? Sao thanh âm của cậu ta còn to hơn cả Alpha vừa rồi nữa vậy?