Đào Hôn Chỉ Nam

Chương 74.2: Pheronome ảnh hưởng (2)

Tối đó, Adrian được Clair bố trí cho nghỉ ở phòng ngay cạnh phòng Cevai.

Về cách thức xử lý John, Cevai không thể tự tiện quyết định, chỉ có thể thương lượng với Clair.

Mấy ngày nay Clair luôn ở trong khoang điều khiển của Lam Tinh. Lúc này, đêm đã khuya, hắn cởi chiếc áo khoác quân phục nghiêm chỉnh, chỉ mặc sơ mi trắng và quần dài. Tay áo sơ mi được xắn lên, để lộ một đoạn bắp tay săn chắc. Cúc áo thoải mái cởi bớt, thấy rõ phần ngực với làn da màu lúa mì. Trông hắn vừa nhàn nhã, vừa gợi cảm.

Tuy Cevai đã quen người đàn ông này đến mức chẳng thể quen hơn nhưng bỗng nhiên trông thấy dáng vẻ vừa anh tuấn, vừa khêu gợi như vậy của hắn, tim anh vẫn hẫng mất nửa nhịp.

“Cevai, cậu đến rồi à?” Mở cửa, trông thấy người mình yêu, Clair không kìm được mà tự động cong môi cười, ánh mắt cũng hiền hòa hẳn, “Muộn thế này còn tìm tôi, chắc là vì chuyện của John nhỉ?”

Hắn luôn hiểu anh như thế, luôn đoán được trước suy nghĩ trong đầu anh…

Cevai nhìn hắn bằng ánh mắt rối ren, cố gắng bỏ qua nhịp tim bất chợt tăng nhanh khi nhìn thấy hắn. Anh tỏ vẻ bình tĩnh bước vào khoang điều khiển, ngồi xuống ghế sô pha.

Lam Tinh hào hứng nhảy ra, ưỡn ẹo thân mình giữa không trung: “Bạch Lộ Bạch Lộ, cậu không chào tôi một câu à? Mấy ngày không gặp, cậu có nhớ tôi không? Tôi nhớ cậu lắm đó!”

Bạch Lộ: “…”

Bạch Lộ vừa tiến vào trạng thái ngủ đông hoàn toàn không muốn để tâm đến nó.

“Đừng ngủ mà, tôi có chuyện quan trọng cần nói với cậu.” Lam Tinh nghiêm túc nói, “Cho đến hiện tại, Hiệp hội Cỗ máy vẫn chưa có quy định về hôn ước của các cỗ máy. Nhưng theo tôi, nếu trí tuệ của cỗ máy được xếp ngang hàng với con người, vậy thì cỗ máy cũng sẽ có tình cảm giống con người. Như chủ nhân tôi rất thích chủ nhân cậu, tôi cũng thích cậu lắm đó Bạch Lộ!”

Cevai: “…”

Bạch Lộ: “…”

Clair xấu hổ gãi mũi: “Lam Tinh, tránh qua một bên, tôi có chuyện quan trọng cần bàn với Cevai.”

“Ò…” Lam Tinh buồn bã tránh đi.

Bạch Lộ lập tức tiến vào trạng thái ngủ đông tạm thời.

Clair chu đáo rót một cốc nước ấm cho Cevai, hỏi: “Cậu định xử lý John thế nào?”

Cevai ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói: “Gã ta đã mất tích ba ngày rồi. Nếu ông nội gã tiến hành điều tra, chắc chắn hai chúng ta không thoát được đâu. Nhưng gã biết quá nhiều bí mật, tôi không thể thả gã về dễ dàng như thế.”

“Tôi hiểu.” Clair ngồi xuống bên cạnh Cevai, thấp giọng nói, “John đó giờ vẫn là một tay ăn chơi lêu lổng. Không về nhà ba ngày, đoán chừng ông nội gã còn chưa biết đâu. Nhưng khi thời gian kéo dài hơn, người gia tộc Orlando sinh nghi, bắt đầu điều tra thì mới phiền toái.”

Clair cúi đầu cẩn thận cân nhắc rồi nói: “Không thì thế này, chúng ta bí mật tiến hành một cuộc phẫu thuật cho gã.”

“Phẫu thuật?” Cevai kinh ngạc, “Ý cậu là phẫu thuật xóa ký ức của gã?” Như trùng tần số não, Cevai hiểu ý Clair cực nhanh, anh cười nói: “Cách này không tồi, thế mà cậu cũng nghĩ ra được!”

Kỹ thuật giải phẫu thần kinh ở Đế quốc đã cực kỳ phát triển, có thể tiến hành đâm kim xuyên qua vỏ não để xóa bỏ một phần ký ức chỉ định. Hồi trước, em trai của Randy, Tướng quân Udyr, đã bị ông nội cưỡng chế phẫu thuật xóa ký ức, ép phải quên đi rất nhiều chuyện. Tuy vậy, ca phẫu thuật của Udyr là xóa bỏ ký ức trong một khoảng thời gian dài, mức độ nguy hiểm rất cao còn việc phẫu thuật xóa bỏ ký ức trong vòng một tuần, khiến John quên những chuyện đã làm gần đây với Cevai, có xác suất thành công cực kỳ lớn.

“Nhưng không được để ai phát hiện dấu vết đã tiến hành phẫu thuật xóa ký ức. Thêm nữa, cậu cố gắng dùng Bạch Lộ hack hệ thống camera giám sát của khách sạn, xóa sạch những đoạn video ghi lại việc chúng ta và John ra vào khách sạn.” Clair thấp giọng nói, “Chuyện phẫu thuật, tôi sẽ nhờ bố hỗ trợ sắp xếp. Ngày mai cậu và Adrian cùng trở về hành tinh Thủ đô luôn, vậy có được không?”

“Được, cứ làm vậy đi.” Cevai gật đầu đồng tình.

Dù sao cũng là cộng sự nhiều năm, khi bàn chuyện nghiêm túc, hai người vẫn ăn ý hệt như năm nào.

Thế nhưng, sau khi bàn bạc xong xuôi, bầu không khí trong phòng bất chợt trở nên mập mờ.

Clair ngồi ngay bên cạnh, mùi hương dễ chịu trên người hắn ngập tràn trong xoang mũi Cevai, cánh tay thi thoảng đυ.ng chạm càng khiến anh chộn rộn không yên.

Cũng không biết có phải vì đã bị hắn đánh dấu hay không, mùi pheromone Alpha quen thuộc trên người Clair khiến Cevai cảm thấy toàn thân ấm sực như được nằm trong ổ chăn bông giữa mùa đông. Cảm giác ấm áp ấy khiến anh bất giác muốn xích lại gần hơn.

Giật mình nhận ra phản ứng khác lạ của mình, Cevai giật thót như con mèo nhảy dựng lên khi bị giẫm vào chân, vành tai đỏ hồng: “Cũng muộn rồi, tôi về đây.”

Sau đó, anh chạy biến nhanh như chớp trong ánh mắt kinh ngạc của Clair.

Clair nhìn bóng dáng chạy trối chết của quái thú, không kìm được mà mỉm cười.

Lam Tinh ở một bên nhỏ giọng lải nhải: “Chủ nhân, trông anh với Đại Vương tử có hy vọng lắm luôn đấy. Anh có thể đứng ra nói giúp tôi, để tôi tiện thể cưới Bạch Lộ, như thế thì bốn chúng ta sẽ được hạnh phúc bên nhau mãi mãi…”

Clair ngắt lời nói: “Tôi với Cevai có hy vọng thế nào?”

Lam Tinh hồ hởi báo cáo: “Tôi vừa phân tích số liệu pheromone trong không khí, phát hiện sau khi trông thấy anh, pheromone Omega đã bị áp chế trong cơ thể Đại Vương tử có dao động rất rõ ràng. Điều này là vì anh đã đánh dấu tạm thời anh ấy, căn cứ theo bản năng của Omega, anh ấy sẽ nảy sinh hảo cảm ở một mức nhất định đối với anh! Tranh thủ cơ hội này, anh nhất định phải cố gắng nhiều hơn nữa! Chỉ khi anh cưới được Đại Vương tử rồi, tôi mới có hy vọng cưới Bạch Lộ!”

Clair cười cười, không trả lời.

Thực ra hắn không muốn Cevai nảy sinh hảo cảm với hắn chỉ vì pheromone ảnh hưởng. Hắn hy vọng sẽ có một ngày Cevai thật lòng thích hắn, thích theo kiểu không liên quan gì đến giới tính Alpha – Omega, cũng không bị pheromone ảnh hưởng, chỉ đơn giản là thích người tên Clair.

***

Đêm đó, sau khi trở về phòng, Cevai vội vàng chạy đi tắm cho nguôi phản ứng trong cơ thể, xong xuôi mới hỏi Bạch Lộ: “Liệu có phải thuốc John chuốc tôi còn chưa tan hết không? Sao cơ thể tôi lại phản ứng lạ thế nhỉ?”

Kết quả Bạch Lộ phân tích ra giống hệt Lam Tinh, hơn nữa còn đưa ra đề nghị: “Chủ nhân đừng lo lắng quá. Đánh dấu tạm thời chỉ có hiệu lực trong ba tháng thôi. Ba tháng sau, anh gặp lại Clair sẽ không còn phản ứng dữ dội như vậy nữa đâu.”

“… Hóa ra là thế.” Cevai mệt mỏi day huyệt thái dương, thầm nghĩ đánh dấu tạm thời cũng có uy lực đáng gờm thật, khiến một trai thẳng sắt thép như anh bất thình tình nảy sinh hảo cảm với đàn ông…

Cevai quy kết mọi thay đổi trong hai ngày nay cho “bị đánh dấu tạm thời” ảnh hưởng. Sau khi tắm xong, anh thoải mái nằm xuống giường.

Sáng sớm hôm sau, Cevai choàng tỉnh khỏi giấc mơ kỳ quái. Giấc mơ thế mà lại tái hiện khung cảnh Clair ôm anh hôn môi, hơn nữa hình ảnh trong mơ còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn cả chuyện đã từng trải qua: Clair thậm chí đã cởi sạch quần áo trên người anh.

Hai người quấn lấy nhau làm rất nhiều việc khiến người ta đỏ mặt. Đến phần sau của giấc mơ, Cevai còn mơ thấy mình có thai con của Clair.

Mẹ nó! Pheromone chết tiệt khiến anh mơ thấy giấc mơ như thế!

Cevai bực dọc sờ lên vết cắn sau gáy, thầm nghĩ có lẽ 3 tháng nữa chắc sẽ hết thôi, giờ cứ về hành tinh Thủ đô, rời xa Clair đã rồi tính.

Ăn sáng xong, Cevai vội vàng thu dọn hành lý, chuẩn bị đưa theo John đã hôn mê rời đi cùng Adrian.

Khiến anh bất ngờ là Clair không hề tới tiễn, trái lại, hai cận vệ Alpha quen thuộc kia lại tiến tới, cung kính nói: “Điện hạ, Tướng quân lệnh cho chúng tôi hộ tống hai người trở về hành tinh Thủ đô.”

Chẳng hiểu sao, không được gặp Clair trước khi rời đi, trong lòng Cevai lại bỗng nhiên xuất hiện cảm giác hụt hẫng kỳ lạ.

“Tướng quân của các anh đâu?” Cevai cau mày hỏi.

“Tướng quân…” Alpha kia đang nói thì khựng lại giây lát rồi mới nói tiếp, “Tướng quân bận rộn công việc không thể tới, lệnh cho chúng tôi phụ trách bảo đảm an toàn cho điện hạ.”

Thấy vẻ mặt hai người nghiêm túc như thế, Cevai đành gật đầu: “Vậy xuất phát thôi.”

Hai sĩ quan Alpha lái quân hạm loại nhỏ của Quân đoàn Ngôi Sao đưa Cevai, Adrian và John đã hôn mê trở về hành tinh Thủ đô. Cevai ngồi trên ghế sô pha êm ái trong quân hạm, nhìn hành tinh Ryan màu trắng càng lúc càng bé lại phía ngoài cửa sổ mạn tàu, cảm giác bất an kỳ lạ bỗng dâng lên trong lòng.

Clair, cậu thật sự chỉ bận rộn công việc thôi phải không? Cậu nhất định không được xảy ra chuyện! Nếu dám lừa gạt tôi, cậu chờ đó, xem tôi xử lý cậu thế nào!

Cevai lẳng lặng siết chặt nắm tay, thầm nói trong lòng.