Trong khoang điều khiển của Lam Tinh, Clair nhẹ nhàng đặt Cevai xuống giường.
Vì tác dụng của thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nồng độ pheromone trong cơ thể Cevai đang không ngừng tăng cao. Hơn nữa, vì khi nãy đã dùng hết sức để đẩy ngã John, hiện tại Cevai gần như hoàn toàn kiệt sức, mặc cho người khác định đoạt.
May mà Clair tới kịp lúc, nếu không, thật khó lòng nào tưởng tượng nổi hậu quả.
Từ khi chào đời tới nay, Cevai luôn biết Omega là nhóm yếu thế luôn được Đế quốc bảo vệ, sự phiền phức của kỳ động dục khiến rất nhiều Omega chỉ có thể quanh quẩn trong nhà sinh con dưỡng cái. Nhưng đến tận hôm nay, anh mới thực sự cảm nhận được sự vất vả, đáng thương của Omega.
Cảm giác như con cá nằm trên thớt mặc kẻ khác làm thịt này thật sự khiến người ta khó chịu.
Cevai há miệng thở dốc, gắng gượng duy trì chút lý trí cuối cùng. Đáng tiếc, nhiệt độ cơ thể anh không ngừng tăng cao như muốn thiêu cháy cả hệ thần kinh. Càng đáng sợ hơn, cảm giác trống rỗng trong cơ thể đang ngày một mãnh liệt. Cảm giác kỳ quái đó bò dọc xương sống lên tận óc, khiến anh vô thức nảy sinh khát vọng mong muốn được người khác đυ.ng chạm.
Không được, phải nghĩ cách nhanh lên…
Đúng lúc này, một dòng nước mát bỗng chảy vào miệng. Cevai mở mắt ra, phát hiện bản thân đang được Clair đỡ dậy, hắn đang cho anh uống nước.
“Thấy sao rồi?” Clair dịu dàng hỏi, “Khó chịu lắm đúng không?”
“Ừ…” Cevai uống cạn cốc nước trên tay Clair trong một hơi. Cảm giác trống rỗng trong cơ thể dịu xuống đôi phần nhưng nhiệt độ nóng rẫy như muốn thiêu cháy cả não bộ này lại càng rõ rệt hơn, anh cảm tưởng như từng tế bào trên người đều đang bốc cháy.
“Clair… Cậu mau bảo Lam Tinh hỗ trợ… sửa chữa hệ thống của Bạch Lộ… Ở chỗ Bạch Lộ… có một liều… thuốc ức chế… khẩn cấp… Nhanh…” Cevai túm lấy góc áo Clair, khó nhọc hổn hển từng tiếng.
Omega nằm trong lòng đang rơi vào tình huống gì, Clair hiểu rất rõ. Bao năm học môn sinh lý đâu phải để bỏ không. Trong khoang điều khiển, mùi hương pheromone Omega càng lúc càng đậm, vị ngọt ấy cơ hồ khiến hắn phát điên.
Huống chi Omega đang nằm trong lòng còn là người hắn đã thích rất rất lâu.
Dù là bản năng muốn chiếm hữu Omega của Alpha hay tình cảm từ tận đáy lòng hắn dành cho Cevai, là một người đàn ông khỏe mạnh bình thường, chuyện dễ làm nhất lúc này chính là đè người đối diện xuống làm tới bến.
Ôm cậu ấy, chiếm lấy cậu, khiến cậu ấy thực sự thuộc về mày…
Âm thanh ấy điên cuồng gào thét trong đầu.
Thế nhưng…
Tính cách Cevai đó giờ chỉ ưa mềm mỏng, không chịu bị o ép. Có câu “cứng quá sẽ gãy”, nếu hắn lợi dụng chuyện này chiếm lấy Cevai, vậy hắn khác gì gã John ti tiện kia?
Chỉ chiếm được thân thể thì có ích lợi gì chứ?
Sau khi tỉnh táo lại, chắc chắn Cevai sẽ chặt hắn ra thành từng khúc, hai người cũng sẽ không bao giờ còn cơ hội vãn hồi mối quan hệ nữa.
Clair đã yêu Cevai nhiều năm đến thế, hắn hiểu rất rõ cá tính đối phương, sẽ không bao giờ dùng biện pháp mạnh với anh.
Tuy cơ thể đang kích động sắp bùng nổ nhưng cuối cùng Clair vẫn dùng lý trí kiềm chế bản thân. Hắn hiểu tính tình Cevai, lại càng tôn trọng Cevai.
“Chủ nhân, nồng độ pheromone trong cơ thể Đại Vương tử đã đạt tới 8.5. Nếu còn không nghĩ ra cách, tiến vào kỳ động dục rồi là không dừng được đâu!” Lam Tinh nhảy ra trước mặt Clair cuống quýt nói, “Với lại tôi vừa kiểm tra hệ thống của Bạch Lộ. Nó bị nhiễm virus ẩn gây lỗi nên hệ thống đã tự động tiến vào trạng thái tắt máy theo cơ chế tự bảo vệ, muốn đánh thức nó sẽ phải mất ít nhất 10 phút. Theo tính toán của tôi, 10 phút nữa, nồng độ pheromone trong cơ thể Đại Vương tử đã vượt ngưỡng có thể khống chế. Vậy nên không kịp để lấy thuốc ức chế đâu chủ nhân!”
“…” Clair hít thở sâu để giữ cho bản thân tỉnh táo, nói, “Cậu nghĩ cách xâm nhập trung tâm trí tuệ của Bạch Lộ từ bên ngoài, loại bỏ virus gây lỗi giúp nó.”
“Hả? Thế chẳng phải tôi sẽ tự ý tiến vào cơ thể Bạch Lộ khi chưa có sự đồng ý của cậu ấy à? Sau khi tỉnh lại, liệu cậu ấy có đuổi gϊếŧ tôi không?” Lam Tinh ngượng ngùng xoay mòng mòng.
“…” Clair liếc xéo nó một cái, “Câm miệng! Hành động nhanh lên.”
“Vâng.”
Cỗ máy đần được Clair yêu cầu tới hỗ trợ Bạch Lộ, Lam Tinh vui vẻ thực hiện nhiệm vụ. Nó đã từng bị Bạch Lộ cưỡng chế tắt máy, đây chính là lần đầu tiên nó chủ động xâm nhập hệ thống của Bạch Lộ. Nhìn những đường dẫn truyền thần kinh dày đặc trong trung tâm trí tuệ của Bạch Lộ, Lam Tinh vô cùng hưng phấn. Nó vừa tò mò quan sát, vừa cẩn thận loại bỏ hết những tín hiệu gây nhiễu.