Edit: Bạn Chang Chăm Chỉ
Bạch Việt đi ra cửa bệnh viện, ngẩng đầu trông thấy ánh mặt trời chói mắt, cảm thấy chói mắt.
Ban ngày nhiệt độ không khí còn tương đối thấp, cho nên mặc áo khoác. Nhưng hiện tại đã tới trưa, mặt trời đã lêи đỉиɦ đầu, như vậy nhưng thật ra có hơi nóng.
Anh cởi bỏ nút áo, đang muốn cởi chế phục, đột nhiên một bóng người từ cây cột phía sau bước ra, chạy lại đây lắc lắc cánh tay hắn.
"Cuối cùng cậu cũng ra, tớ đợi cậu nửa giờ rồi đấy!"
Người nói chính là một Omega, ăn mặc không khác Bạch Việt lắm. Diện mạo còn có chút đáng yêu, nhưng người hơi đô con, nhìn là biết dinh dưỡng sung túc.
Bạch Việt: "Xin lỗi, hàng quá dài. Sớm biết đã kêu cậu đi về trước."
Lý Nhậm thè lưỡi: "Đi về trước cũng chỉ có tự học. Thôi tớ thà chờ cậu cùng đi ăn cơm còn hơn, đi nhanh đi, tí nữa lại có nhiều người."
Bạch Việt bị kéo xuống lầu, cùng đi vào trạm xe bus.
Xe bus công cộng(*) là phương tiện giao thông thường thấy nhất của đế quốc, tốc độ tuy rằng kém xe tự lái, nhưng thắng ở phương tiện tiện nghi.
(*) gốc là huyền phù xe bus, cao nhân nào giúp em với: