Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 22: Con chỉ muốn được chết trong vòng tay mẹ

Vì cô là một người con gái xấu xí , bị mọi người xa lánh , nên đã 35 tuổi cô vẫn chưa từng có một mảnh tình vắt vai . Mặc người đời chửi rủa , cô xin con từ một người đàn ông xa lạ . mang nặng đẻ đau , cuối cùng cô cũng có một mụn con . Cậu bé xinh đẹp như một bức tranh . Môi đỏ , tóc đen . dường như trời thương xót cho cô , ông đã phú cho cậu bé trí thông minh tuyệt vời . học một biết mười . đọc một lần là nhớ . Nhưng tạo hóa chêu ngươi , tâm hồn non nớt lại bị bạn bè chế giễu .

Đồ không cha .

Đồ con hoang .

.....

Thằng bé tức giận , lao vào đánh bạn .

Cuối cùng , mẹ cậu được mời tới trường vì vụ ẩu đả đó . dắt cậu về mẹ cậu hỏi :

Tại sao con lại đánh bạn ?

Các bạn nói con là con hoang .

Mẹ nó khựng lại cúi xuống ôm con . Nói :

Cha con mất rồi , đừng để ý tới các bạn nói . Con hãy chứng tỏ rằng con không có cha vẫn giỏi giang thành đạt .

Câu nói đó của mẹ đã theo cậu suồt cuộc đời .

18 tuổi , cậu bé ngày nào đã đỗ tận 5 trường đại học cùng một lúc .

26 tuổi , cậu có trong tay 4 văn bằng loại giỏi .

Ngày ...... tháng ...... năm .......

Tuyền à ! Thật sự anh rất thích em . Em làm bạn gái anh nhé

Cô gật đầu . Không có gì hạnh phúc hơn thế . Anh bế bổng cô lên xoay nhiều vòng . Mỉm cười trong hạnh phúc .

Ngày ...... Tháng ..... Năm .....

Cháu muốn hỏi tuyền làm vợ . xin hai bác đồng ý cho chúng cháu về cùng một nhà .

Bố cô nói :

Bác xin lỗi . Nó không thể lấy cháu . nó cần phải lấy người môn đăng hộ đối . Còn cháu là đứa trẻ không cha , gia đình lại còn nghèo bác không muốn nó khổ . Cháu từ bỏ ý định đó đi !

Kìa bố !

Con im ngay !

......

Anh không biết đã uống bao nhiêu . Đúng anh nghèo . Không cha . Nhưng anh cũng có lòng tự trọng . Tại sao mọi người lại chà đạp mong muốn hạnh phúc của anh chứ .

Tỉnh dậy , xung quanh thật xa lạ . đây không phải là phòng của anh . Cũng không phải là nhà mẹ . một nơi hoàn toàn xa lạ . Chợt có người mở cửa bước vào . là một cô gái . Cô đang lấy khăn lau đầu nói :

Anh tỉnh rồi à ?

Cô là ai ? Đây là đâu ?

Anh đang ở nhà tôi . Tôi thấy anh say rượu ngủ trước nhà . Tội quá tôi mang vào nhà .

Cô đem tôi về không sợ ba mẹ nói gì sao ?

Cô cúi xuống nói nhỏ :

Tôi là trẻ mồ côi .

tôi ...... Tôi xin lỗi .

Không sao . mà Sao anh lại say đến như vậy ?

Anh chỉ im lặng . Không nói .

Tôi tên liên .Còn anh ?

tôi tên cương .

Anh quen cô như thế đó . Bắt đầu bằng một tình bạn , một người nghe còn một người nói . Cô là người nói , còn anh la người nghe . Cô sôi nổi anh chầm mặc . họ giống như luật bù trừ vậy .

.........

Thời gian cũng đã rất lâu , giờ anh là phó phòng của một công ty bất động sản . còn cô làm kế toán tại một công ty nước ngoài .

Ngày ...... tháng ....... năm ......

Liên này !

Dạ .

Mình kết hôn đi !

Vâng .

Lời cầu hôn như thế đó . không nến , không hoa , không nhẫn , cũng không lãng mạn . nhưng đó là lời chân thành .

Ngày ...... Tháng ...... Năm .....

Họ kết hôn .

Trong tiếng chúc mừng của bạn bè và gia đình . Nhìn họ thật hạnh phúc . năm đó anh 28 tuổi .

Một năm sau , vợ anh đã có thai . dạo gần đây anh cảm thấy khó chịu . Dạ dày cứ nộn nạo ăn vào là nôn ra . cơ thể mệt mỏi . ban đầu anh cứ nghĩ là hiện tượng nghén hộ vợ . Càng ngày anh càng gầy đi vì không ăn được gì . Vợ đã sinh được ba tháng anh vẫn bị như thế . anh bắt đầu lo lắng .

Ngày ...... Tháng ...... Năm .......

Theo kết quả cho thấy anh bị ung thư giai đoạn cuối .

Mọi thứ như sụp đổ . Cuộc sống mới bắt đầu vậy mà đã vội kết thúc . anh chưa kịp làm gì cho vợ con . cũng chưa kịp làm gì cho mẹ . chưa kịp đến đáp ơn dưỡng dục của mẹ . vậy mà ông trời lại nỡ để anh mang căn bệnh quái ác này nghĩ đến mẹ , anh chợt nhớ tới mẹ anh . Tự nhiên anh muốn được trở về với mẹ . muốn những giây phút cuối đời được nắm trong vòng tay của mẹ . nhiều lần cầm điện thoại lên định gọi mà không dám .nl anh sợ mẹ buồn . Sợ mẹ phải đau lòng . Anh phải làm sao đây