Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 4: Chị hai phần hai

- thật sự khi gặp em trái tim anh như ngưng đập , anh đã biết trái tim anh thuộc về em rồi . Anh không muốn mất em như đã mất đi mối tình đầu , em đừng rời xa anh nhé !

Nó run rẩy nói

- em , em không thể , em xin lỗi em không thể yêu anh .

Hắn túm vai nó lắc mạnh .

- tại sao ? tại sao em không thể yêu anh ? Em nói đi !

Nó bật khóc .

- anh làm em đau .

Hắn giật mình .

- anh xin lỗi . - hắn đứng dậy và nói - em ngủ đi anh sẽ ra ngoài cửa nằm , em hãy chốt cửa lại . Anh sẽ khóa ngoài để em yên tâm hơn .

Hắn bước ra ngoài và khóa cửa lại , nó ngồi đó run rẩy khóc . Còn phía bên ngoài cửa :

- Tú mày không ăn thịt được nó hả ? Kém thế hay để tao thịt hộ cho .

Hắn túm áo bình nói :

- mày mà làm gì Lệ tao gϊếŧ mày .

Bình cười khẩy :

- mày thách tao à ?

- mày dám !

Bình nhổ nước bọt xuống sàn , ra lệnh

- chúng mày giữ chặt thằng Tú cho tao ! hôm nay tao phải làm thịt con nhỏ đó

- vâng đại ca - quay lại giữ chặt Tú và nói- anh Tú chúng em xin lỗi . đây là lệnh của đại ca , chúng em không thể không nghe .

Bình giật chìa khóa từ tay Tú , Tú gầm lên như một con thú, giãy dụa .

- tao sẽ gϊếŧ mày !

Bình dí xát mắt mình vào mặt Tú , nhếc mép cười khẩy nói

- tao biết mày không làm vậy với tao đâu bạn thân mến ạ , mày chê thì để tao ăn chứ để thế phí của trời .

Bình cười lớn rồi bước thẳng tới cánh Cửa, bỏ mặc tiếng la hét điên cuồng của Tú đằng sau.

Cánh cửa bật mở , nó sợ hãi lùi sát vào tường .

- làm gì mà phải sợ anh chứ không sao đâu , anh sẽ làm cho em sung sướиɠ , anh sẽ cho em biết thế nào là thiên đường .

Hắn mỉm cười :

- đừng đυ.ng vào người tôi !

Nó lùi sát hơn vào tường , cơ thể nó dán chặt vào tường . Bình như con hổ lao tới đè ngửa nó ra .

- anh sẽ nhẹ nhàng , không làm em đau đâu - hắn ve vuốt bờ vai của nó - da em mịn màng thật.

Hắn hôn lên cổ của cô ,

- đừng ! Làm ơn đừng làm thế - nó bật khóc - làm ơn đi !

- anh sẽ cho em sung sướиɠ mà .

Nói rồi hắn lần tay xuống dưới , nó dãy dụa nhưng vô ích , bất chợt tay nó chạm phải chiếc gạt tàn , túm chặt chiếc gạt tàn nó dồn hết sức lực còn lại đập vào đầu bình . Tiếng chát vang lên 1 dòng máu ấm nóng bắn vào mặt nó . Thân bình đổ gục xuống người nó , nó đẩy thân hình bình ra , run rẩy bưng mặt . Vậy là nó đã gϊếŧ người rồi , nó phải làm sao đây ? Đúng lúc đó cánh cửa bị phá tung mọi người lao vào , thấy bình bất động trong vũng máu , mọi người hò nhau khiêng đi cấp cứu , còn lại nó và Tú , Tú ôm lấy nó

- không sao đâu . mọi chuyện qua rồi . đừng khóc nữa ! anh sẽ bảo vệ em .

Nó nói trong vô thức :

- em đã gϊếŧ người , em là kẻ gϊếŧ người .

- không sao đâu , đừng nói gì cả , là anh gϊếŧ không phải em .

- em đã gϊếŧ người .......

Nó run rẩy xung quanh nó là một vùng đen tối . Tương lai của nó sẽ ra sao đây ?

không biết bao nhiêu ngày trôi qua , tâm trạng của nó luôn lo sợ , sợ ngày người ta bắt nó . Tiếng động nhỏ nhất cũng làm nó giật mình sợ hãi . Tú thi thoảng vẫn ghé qua xem nó ổn hay không , nhưng anh không hề nói gì về bình , nó cũng không còn tâm trạng hỏi nữa giờ thứ nó chờ đợi là cảnh sát tới bắt nó .

- em yêu đi đâu đó ,

Tiếng nói ấy làm nó giật mình lùi lại , ngước mắt lên nhìn , là bình đang đứng trước mặt nó , nó sợ hãi lùi lại trong đầu thoáng suy nghĩ bình sẽ gϊếŧ nó mất , giờ nó chạy cũng không kịp nữa rồi , xung tất cả mọi chỗ có thể đi đều đã bị chặn hết , có chút sợ hãi nó hỏi :

- các anh muốn gì ?

Bình cười khẩy nói

- chỉ đòi lại cái em nợ tôi thôi .

- tôi không nợ anh gì cả . tôi không hề nợ nần gì mấy người cả để tôi yên !

Hắn dí xát vào mặt cô nói :

- vậy ư , thế ai là người làm cho tôi ra nông nỗi này nhỉ - bình chỉ lên đầu - ai là người làm cho tôi phải nằm viện cả tuần nhỉ , em trả lời giúp tôi đi !

- tôi chỉ tự vệ thôi mà , tôi chẳng có lỗi gì hết .

cô cứng giọng .

- vậy sao ? - hắn quay lại nói với đàn em - chúng mày vụ này sử lý thế nào ?

Có giọng nói :

- chặt tay nó đi đại ca !

- đem nó bán cho bọn thằng chột ( sau này nó mới biết tên chột là kẻ chứa gái mại da^ʍ nổi tiếng khắp nơi )

Rất nhiều tiếng xì xào nhưng tai nó ú đi . nó run rẩy sợ hãi . bỗng có tiếng cười lớn :

- ha ha ha ha ha trông kìa , trông em Run rẩy kìa , đùa thôi , em làm người đầu tiên dám đánh anh đấy - bình dí sát mặt hắn vào mặt nó - thật sự anh thích em rồi đấy , từ giờ em sẽ là người của anh , chỉ của mình anh thôi , anh mà thấy em đi với bất cứ thằng con trai nào khác anh sẽ chém chết thằng đó. - bình nâng cằm nó lên đặt một nụ hôn lên môi nó , tự dưng nó tát mạnh vào mặt Bình . Năm đầu ngón tay hằn rõ trên khuôn mặt bình , hắn nghiến răng nói - em dám đánh tôi ?

dù sợ hãi nó vẫn cứng giọng nói :

- có phải bị tôi đánh vào đầu nên điên rồi phải không ?

Bình bật cười , vuốt đầu nó , quay ra nói với đàn em :

- tụi bay từ giờ đây sẽ là bạn gái tao , không được để bất cứ thằng nào bén mảng đến gần , đứa nào bén mảng đến tao cho phép chúng mày sử lý nó , chào chị hai đi !

Tất cả đồng loạt cúi chào nó , nó không biết phải làm sao bây giờ , số phận sẽ đưa nó đi về đâu ?

Ngày ...... Tháng ...... Năm ........

Kể từ ngày đó nó chở thành chị hai , đi bất cứ đâu cũng có người theo sát . Nó giống như tù binh của bình . Nó không dám đứng gần hay trò chuyện với bạn bè khác giới , Nó sợ bình sẽ điều mà hắn đã nói .

.........

Vô tình nó gặp lại tú , đã rất lâu rồi nó mới gặp lại tú , kể từ ngày bình chính thức tuyên bố nó là bạn gái của bình .

- anh khỏe không ?

Bình nhìn nó , ánh mắt vừa yêu thương vừa pha chút buồn .

- anh khỏe còn em ?

- em cũng vậy . Lâu rồi em mới gặp lại anh . Anh đi đâu thời gian qua ?

- anh có việc ...

Thấy tú nói nửa chừng như vậy , nó cũng không hỏi gì nữa . vì nó biết anh không muốn nói về điều đó đột nhiên :

- tú mày tính cướp người của tao đấy à ?

Cả hai đều quay về hướng tiếng nói phát ra . Là bình , gương mặt của bình thật khó coi .

- mày nghĩ sao nếu tao cướp em ấy đi ?

- mày dám !

- có gì mà tao không dám . Dù sao mày cũng đâu có thật lòng với em ấy .

- dựa vào đâu mà mày nói tao không thật lòng ?

- dựa vào đâu mày cũng biết mà .

Ánh mắt của bình và tú nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương .

Ngày ....... Tháng ...... năm ......

Cuối cùng kì nghỉ hè đầu tiên của nó cũng đã đến , Nó về nhà cậu ở bình dương để chơi . Bước xuống xe , nó vươn vai hít thở không khí của sự tự do . Cuối cùng nó cũng thoát khỏi nanh vuốt của bình . Tận hưởng sự tự do thật sự .

- Lệ ! Cậu ở đây !

Nó nhìn về hướng có tiếng nói , người đàn ông 40 vẫy tay với nó . Người đàn ông đó là thiệu Khải cậu họ của nó , cậu đã sinh sống ở bình dương rất lâu rồi . Nó chạy về phía cậu .

- con chào cậu . Cậu khỏe không ạ ?

- cậu khỏe . Đi đường có mệt lắm không ?

- dạ không mệt ạ .

- nhanh thật đấy ! Mới ngày nào còn đỏ hỏn vậy mà giờ đã thành thiếu nữ rồi .

Nó cười hì hì , trên đường về hai cậu cháu rìu rít trò chuyện ........

Nhà cậu là một ngôi nhà nhỏ ( giống như những mái nhà trong phim chiến tranh thời xưa mà nó từng xem) nhưng cậu có khu vườn thật rộng một bên trồng cây ăn trái ,một bên trồng cây kiểng và các loại hoa . Bước vào nhà , nó thấy bốn người đang đợi nó .

Nó chưa kịp phản ứng cậu đã giới thiệu :

- Đây là vợ cậu tên là Hà .

Mợ nó là một người nhỏ bé đôi mắt hiền từ thời gian gian cũng không thể xóa đi sự trẻ trung của mợ nó .

- Con chào mợ

Mợ Nó mỉm cười. Cậu nó nói tiếp .

- đây là Lệ chi con của anh vợ cậu , nhà nó ở Thái Bình . Nó hơn con hai tuổi .

Lệ chi là một cô gái rất xinh đẹp , nhưng con mắt bên trái đã bị hỏng nên cô để mái dài che đi con mắt đó . thoáng nhìn không ai có thể nhận ra con mắt hỏng đó . nó mỉm cười

- em chào chị ạ

- chào em .

- đây là gấu và lỳ , là con chú gấu , bằng tuổi con còn lỳ kém 3 tuoi .

- chao hai em

.......

Ngày ....... Tháng ....... Năm .......

cuối cùng nó cũng đã tìm được công việc thời vụ trong kì nghỉ hè , đó là một công ty bao bì lớn có tên là sovi , nó cũng xin phép cậu mợ cho ở trọ gần chỗ làm để tiện đi lại , Vì nhà cậu tới chỗ làm cách 8km mà nó chưa đủ tuổi đi xe . Ở nơi này , nó đã gặp những người bạn không bao giờ quên và gặp một người mà suốt cuộc đời nó vẫn hối tiếc vì không thể nói ra một câu nói với người đó ............