Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 1: Đứa trẻ bị bỏ rơi

ngày ........ tháng ........ năm

- tại sao cô lừa tôi ? Cô biết rằng nó sẽ là nỗi ô nhục của cả dòng họ không ? Vậy mà bấy lâu nay cô lừa tôi . gϊếŧ chết nó đi cho tôi !

- mình em lạy mình dù sao nó cũng là giọt máu của anh -

mẹ nó khóc :

- em xin anh còn nó không có tội , anh đừng tin những lời bói toán vô căn cứ đó ! mà vứt bỏ màu mủ của mình ! em van anh đấy !

- tôi không quan tâm , cô tự giải quyết đi !

Nói rồi người đàn ông đó bỏ đi . bỏ mặc hai mẹ con nó ở bệnh viện không cơm nước , không hỏi han .

.......

Từ đó nó sống với bà , mọi người đã quên mất sự tồn tại của nó , chẳng còn ai nhớ tới nó , mẹ nó thi thoảng tới thăm giờ đây cũng không còn tới như trước nữa . cũng không còn tới thăm nó nữa

Ngày ..... tháng ....... năm

Chúng mày ơi ! Chơi trốn tìm đi !!!

5 ..... 10 ......15 ........ 20 ...... ai không xong mở mắt đi tìm 1..... 2 ..... 3

Nó đi vào cài kho cũ để tìm bạn nó , ở đây cây cỏ mọc cao quá đầu nó , khó khăn lắm nó mới có thể bước vào trong , bỗng có tiếng xột xoạt , một bóng đen lao về phía nó bịt miệng nó đè nó xuống đám cỏ , đó là người hàng xóm. người đó hơn nó sáu tuổi tên là đức , người mà nó rất ngưỡng mộ vì đẹp trai lại học rất giỏi , đã thế còn hát rất hay . hắn bắt đầu hôn khắp cơ thể nó , luồn bàn tay vào quần nó . nó giãy dụa một cách vô ích . một cô bé 10 t làm sao chống lại được chàng thanh niên 16 tuổi bỗng người đàn ông đó dừng lại , nó dồn hết sức lực còn lại đẩy hắn ra rồi chạy thục mạng về .

- cháu làm sao thế ?

Nó không nói gì cả chạy thẳng về giường chùm kín chăn .

- bà ơi ! Lệ đâu rồi ?

- nó vừa chạy về như ma đuổi ấy , chẳng biết tại sao nữa , mà cháu tìm nó làm gì vậy?

- dạ cháu mượn truyện .

- ừ,, vào mà hỏi nó .

Tiếng bước chân bước lại gần , nó sợ khắp người run lên , nó không dám mở chăn ra vì nó biết là ai .

- cầm không được mở miệng kể với ai nghe chưa !

giọng đe dọa nho nhỏ vang lên

- nếu không tao gϊếŧ .

Tiếng bước chân xa dần .

- cháu về đây .

-ừ

ngày ..... tháng ...... năm ..........

- Lệ lại đây anh bảo !

Nó vẫn còn ám ảnh cài ngày hôm đó , nó sợ người thanh niên đang đứng trước mặt . nó rụt rè tới gần .

- dạ anh gọi em ạ ?

- lệ anh thích em rồi , từ ngày hôm ấy , anh nhớ em lắm , làm bạn gái anh đi !

Nó còn quá bé nên không biết bạn gái là gì ngây ngô hỏi :

- bạn gái là gì hả anh? Mình vẫn là bạn đây thôi.

- lại đây a chỉ cho bạn gái là gì !

Nó sợ , biết nó sợ .

- không sao đâu , A hứa không làm như hôm trước đâu .

Nó dụt dè tiến lại , Thình lình anh ta ôm chặt lấy nó hôn vào môi nó ,sờ soạng khắp người nó , nó sợ hãi vùng vẫy cắn vào môi anh ta chảy máu , anh ta buông nó ra , nó bỏ chạy . từ đó , gặp anh ở đâu Nó đều trốn tránh , mặc cho anh cố tìm cách tiếp cận nó, tìm mọi cách để chạm vào nó , hôn nó .... nỗi sợ hãi đó làm cho nó khép mình va trốn tránh hết con trai ngày....... tháng ....... năm .........

- hu hu hu bà ơi! Bà sống lại đi ! Bà về với cháu đi ! bà bỏ cháu đi cháu ở với ai ? Bà ơi bà tỉnh lại đi !

Nó khóc khóc suốt , rồi không biết nó ngủ lúc nào không hay . lúc nó tỉnh dậy .

- tôi không quan tâm , cô muốn nuôi cô đem đi chỗ khác mà nuôi , nhà tôi không chứa .

- em xin anh đấy ! Giờ mẹ mất Rồi con bé không còn người thân nào khác ngoài chúng ta . Anh cho con về đi !

- cô muốn nó về cô cứ đưa nó về , sau này có chuyện gì đừng trách tôi .

nói rồi hắn bỏ đi .

Từ đó , nó trở về nhà bố mẹ nhưng nó trở thành người dưng trong gia đình , cài gì đều bị thiệt thòi bị em bắt nạt , bố đánh đập có những lúc đuổi đi cuộc sống của nó dần thu lại sau bốn bức tường , ở trường nó là cô bé năng động vui vẻ hoạt bát được mọi người yêu mến . còn về nhà là một bức tường di động . lầm lì không nói không cười . cuộc sống của nó cứ tưởng sẽ như thế , nhưng cuộc đời đâu được như mong muốn ........