Chương 35: Bùa hộ mệnh
- Điểm lực sinh mệnh của người này là 1, cũng giống như mình, tại sao thân thể của hắn lại mạnh như vậy? Chẳng lẽ ăn thuốc bổ cao cấp gì sao? Không thể nào, mình từ nhỏ đến lớn, đều ăn các loại thuốc bổ cao cấp mà lớn, hắn là một học sinh nghèo, có thể mua được thứ tốt gì chưa? Đặng Thiên Chiếu trong lòng khó chịu, nhưng cũng không có cách nào, thân thể của đối phương quá mạnh. Thực ra y không biết, Giang Ly dựa vào Tâm Linh Đại Đế Ấn mà rèn luyện, thân thể vô cùng siêu việt.
Trong lòng nghi ngờ, Đặng Thiên Chiếu biết Giang Ly ra tay lưu tình, để thể diện cho y, gật đầu, vội vàng bước sang một bên, chào hỏi với người khác, tránh xấu hổ.
Lạc Hàm đều nhìn thấy hết, cũng thầm kinh hãi, theo lý mà nói, Giang Ly và Đặng Thiên Chiếu hai người không phân cao thấp, nhưng bây giờ thì quá rõ rồi, Đặng Thiên Chiếu hình như có chút không địch lại nổi.
- Lạc Hàm, cậu cũng ở đây à?
Lại có một chiếc ô tô bay đến, cách mặt đất còn khoảng hơn ba mét nữa, một người con gái nhảy xuống, rơi xuống đất không tiếng động, là Tuyết Linh.
Tuyết Linh liếc nhìn một chút, vẻ mặt mỉm cười: - Lạc Hàm, gần đây tu luyện thế nào? Chúng ta bây giờ là bạn cùng lớp rồi, học kỳ cuối cùng, xem xem ai có thể thi đỗ đại học Tinh Không?
- Được! Lạc Hàm không cam lòng ngóc đầu lên nói: - Học kỳ cuối ở chung lớp trọng điểm, mình cũng có nhiều cơ hội đọ sức với cậu.
Hai cô gái đang nói chuyện, đối lập nhau, không ai phục ai.
Trên quảng trường bạn học dần dần nhiều hơn, lần này lớp huấn luyện trọng điểm có năm mươi người, ai ai cũng là tinh anh, lực sinh mệnh yếu nhất cũng là trên 0.9, phần lớn trong nhà đều có xe đưa đón, trên không trung không ngừng có ô tô dừng lại đưa đến rồi lại đi, các loại thương hiệu ô tô làm cho người ta hoa cả mắt.
Có lẽ, gia đình có tài sản ít nhất chính là Giang Ly.
Ô ô, lại là một chiếc xe hơi khổng lồ đáp xuống quảng trường, khác nhau là đi ra có cả trai lẫn gái, lần này trường học có mười nhân vật nổi tiếng, thì có chín người đã đến rồi.
Vương Vân Long, Lý Trường Thiên, Tiêu Hồng, Tuyết Linh, Vân Thường Thường, Lộ Diêu Diêu, Giang Ly, Đặng Thiên Chiếu, Lạc Hàm.
Em trai của Giang Ly là học sinh 11, mặc dù lực sinh mệnh cũng là 1, nhưng lần này là lớp bồi dưỡng 12, anh ta vẫn còn phải đợi một học kỳ nữa mới có thể đến, nhưng trường học cũng coi anh ta là hạt giống tuyển thủ, chắc chắn sẽ có bồi dưỡng khác, còn bản thân anh ta cũng đến quân đội tìm việc làm, một kỳ nghỉ, nhất định cũng kiếm được không ít tiền lương.
Chín cao thủ, Giang Ly là dễ thấy nhất, ngoài ra còn có một người nữa, cũng không lái xe đến, là con cháu bình dân, tên Tiêu Hồng.
Học sinh này dáng người không cao, nhưng hai mắt như điện, khiến cho người ta có cảm giác cô độc và kiêu ngạo, cũng không thích sống chung, bình thường cũng không nói chuyện, thường xuyên nhắm mắt dưỡng thần, ngoài tu luyện ra thì cũng không có thứ gì có thể thu hút được hứng thú của gã, cho dù là nữ sinh xinh đẹp cũng không được.
Gã là một nhân vật huyền thoại trong trường học, xuất thân bình dân, nhưng đã thể hiện là thiên phú từ rất sớm, Tâm linh tu hành tiến vào Ngủ say, lại làm việc ở bên ngoài, nghe nói cũng đã ký kết trở thành một quản lý cao cấp cho một công ty rất lớn, lương rất hậu hĩnh.
- Những học sinh này, ai ai cũng không phải là người bình thường.
Giang Ly thầm nghĩ.
Chỉ chốc lát sau, trên quảng trường người đến càng lúc càng đông hơn.
Những học sinh khác đến đều là lực sinh mệnh 0.9, bọn họ tự giác tụ tập lại cùng một chỗ, không lai vãng đến chín cao thủ kia, mơ hồ phân chia cấp bậc.
Những kẻ mạnh lực sinh mệnh đến 1, cao cao tại thượng, nhìn xuống rất nhiều học sinh, những học sinh này có lợi hại đi nữa cũng chỉ làm nền, trên thực tế cũng là như vậy, người có lực sinh mệnh 1, hoàn toàn có thể đánh bay bốn năm người 0.9 liên thủ lại, chênh lệch rất lớn.
Vốn dĩ Giang Ly cũng không có tư cách đánh đồng cùng với những người này, bây giờ một bước nhảy lêи đỉиɦ đầu bọn họ, rất nhiều người liền không thoải mái.
- Chúng ta đều đến đủ rồi, chỉ có Âu Dương Tinh là chưa đến. Vương Vân Long khoanh tay trước ngực, lạnh lùng cười, nói với Đặng Thiên Chiếu đứng bên cạnh: - Ỷ vào danh hiệu đệ nhất trong trường liền kênh kiệu như vậy?
- Không có cách nào, ai bảo lực sinh mệnh của anh ta là 1.1 chứ, mạnh hơn chúng ta một cấp bậc đấy. Ánh mắt của Đặng Thiên Chiếu hiện lên vẻ ghanh tỵ rõ nét.
Ô ô
Trên bầu trời có tiếng động vang lên.
Một chiếc ô tô to gấp đôi những chiếc ô tô thông thường bay tới, sau đó từ từ hạ xuống, một thanh niên từ trong bước ra, thanh niên này khoảng mười tám tuổi, thân người cao 1,9m, mặc quần áo bó sát màu đen, dáng vẻ hiên ngang đi xuống, liếc nhìn một chút, ánh mắt sắc bén, giống như nguyên thủ đang quan sát bộ đội vậy.
- Đó chính là Âu Dương Tinh, đến rồi!
- Anh ta là đệ nhất cao thủ của trường, nghe nói trường đánh giá anh ta 90% thi đỗ vào đại học Tinh Không.
- Cho dù không thi vào đại học Tinh Không, anh ta có thể gia nhập vào bất cứ bộ ngành chính phủ nào, vậy thì cũng có thể làm quan to rồi.
- Gia tộc Âu Dương có rất nhiều người tham chính, kinh doanh, độc quyền rất nhiều vụ làm ăn lớn của thành phố, làm quan cũng cẩu thả bình thường, Âu Dương Tinh chắc chắn muốn thi vào đại học Tinh Không, sau đó di dân đến khu Tinh Anh, trở thành tinh anh kẻ mạnh của nhân loại, chiến đấu trong tinh không!
- Khí thế thật mạnh, nghe nói anh ta cũng đã Ngủ say đến giai đoạn thứ ba rồi, không biết có phải thật không nữa
Xôn xao Sự xuất hiện của Âu Dương Tinh khiến cho nơi này chấn động.
- Đây là Âu Dương Tinh? Quả nhiên mạnh hơn so với chúng ta.
Giang Ly thầm kinh hãi, đệ nhất cao thủ của trường, muôn người chăm chú nhìn, khí thế trên người cực mạnh, bộ dạng trải qua trăm trận, tinh thần giống như lưỡi đao quét sạch tất cả tạp chất: - Mình chống lại người này, quả thực cũng không phải đối thủ, phải cẩn thận mới được.
Âu Dương Tinh sau khi bước xuống, vung tay lên, cỗ máy kia liền tự động bay lên không trung.
Đây mới là học sinh của đại gia tộc.
Người đứng đầu trong tám trăm nghìn học sinh, bao gồm cả giáo viên, huấn luyện viên của trường cũng không phải đối thủ của anh ta.
Đại nhân vật lực sinh mệnh 1.1.
- Thật lắm chuyện. Có vài cao thủ lực sinh mệnh 1 không phục.
- Hiệu trưởng đến rồi. Không biết ai nói một tiếng, lập tức cả đám người liền yên tĩnh trở lại.
Từ rất xa, hiệu trưởng xuất hiện trên đài cao của quảng trường, nhưng ông là làm nền, nhân vật chính thực sự là một quân nhân, quân nhân này dáng người khôi ngô, quân phục ngay ngắn, ánh mắt sáng ngời, khiến người ta không dám nhìn trực diện.
Ngoài ra, còn có một quan viên chính phủ, đứng sánh vai cùng quân nhân này.
Giang Ly từng xem ti vi, vị quan viên chính phủ này không ngờ lại chủ tịch thành phố Tinh Hoa!
Quyền lực của chủ tịch thành phố Tinh Hoa vô cùng lớn, một tay che trời, bình thường cũng không dễ dàng ra mặt, nhưng lần này là trao giải cho học sinh xuất sắc của trường, ông ấy cần phải đến, kỳ thi mỗi năm nếu như Tinh Hoa thành có một học sinh thi đỗ đại học Tinh Không, đó chính là chiến tích của ông. Bất cứ thành phố nào, đều vô cùng coi trọng chuyện này.
- Các học sinh, tôi là chủ tịch thành phố!
Chủ tịch thành phố vừa xuất hiện, trực tiếp lên tiếng, giọng điệu rất thân thiết: - Các em đều là những nhân vật nổi bật của trường, top 50 trong tám trăm nghìn học sinh, bây giờ bước ra ngoài xã hội, đều là kẻ mạnh của nhân loại, nhưng các em không thể vì vậy mà kiêu ngạo, cái mà các em cần phải làm là trở thành tinh anh của nhân loại, thi đỗ đại học Tinh Không. Lần này, đối với thành tích xuất sắc của các em, chính phủ sẽ dành cho các em sự khen thưởng và phần thưởng. Tiếp theo, mời mấy em học sinh sau lên đài nhận thưởng. Âu Dương Tinh, Vương Vân Long, Lý Trường Thiên, Tiêu Hồng, Tuyết Linh, Vân Thường Thường, Lộ Diêu Diêu, Giang Ly, Đặng Thiên Chiếu, Chu Lạc Hàm!
Mười học sinh nghe thấy chủ tịch thành phố phát biểu, đều bước lên đài.
Lập tức, một đám phóng viên truyền tin ở phía trước liền tiến hành tiếp sóng chụp chiếu.
Hàng năm, đây đều là đại sự có tính chấn động.
Rất nhiều xí nghiệp lớn đều muốn gặp chủ tịch thành phố, nhưng căn bản không thể gặp nổi, bây giờ Giang Ly lại bắt tay cùng đại nhân vật của Tinh Hoa thành này, đối phương thân thiết cổ vũ mình, lập tức cảm thấy như đang ở trong mơ vậy.
- Giang Ly, hi vọng em có thể tiếp tục cố gắng, thi đỗ đại học Tinh Không, cống hiến cho Tinh Hoa thành và cho cả nhân loại chúng ta. Chủ tịch thành phố thân thiết bắt tay từng người một, khi đến lượt Giang Ly ông cười tự nhiên, tuyệt đối không phải qua loa cho xong chuyện: - Gia đình có khó khăn gì, có thể phản ánh với chính phủ chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng giải quyết!
Lời này, Giang Ly nghe rất thoải mái: - Cám ơn chủ tịch thành phố, tôi nhất định sẽ cố gắng.
Hắn biết, lời này không phải chủ tịch thành phố nói cho có lệ, người nổi tiếng của mỗi một nhiệm kỳ, đều có thể nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ chính phủ.
Khi đang bắt tay cùng chủ tịch thành phố, ông đích thân tặng một huy hiệu phong vân, còn cả học bổng ba nghìn tinh nguyên nữa.
Huy hiệu phong vân là một vinh dự đặc biệt.
Trịnh Văn Băng, Dương Võ, Trương Nhạc đứng ở dưới nhìn Giang Ly được phát huy hiệu phong vân, sắc mặt ai nấy đều trở nên vô cùng khó coi, đều biết rằng sau này muốn dùng âm mưu gì càng thêm khó khắn.
Học sinh như này, cũng đã được chính phủ quan tâm chú ý, trọng điểm bồi dưỡng, tương đương có thêm một lá bùa hộ mệnh.
Chủ tịch thành phố sau khi tiếp kiến xong những người này, lại lên tiếng: - Lần này, chính phủ và quân đội hợp tác, tiến hành bồi dưỡng các em, hi vọng các em có thể trưởng thành hơn trong đợt huấn luyện này, vị này là huấn luyện viên giỏi nhất của Tinh Hoa thành chúng ta, Tống Tương Quân, bây giờ ông ấy sẽ sắp xếp chuyện huấn luyện quân sự lần này cho các em.
Lúc này, vị quân nhân kia đi nhanh về phía trước, khiến người ta có cảm giác như mãnh thủ đạp chân vậy.
- Các em, các em đều là những người mạnh, tố chất cao hơn những quân nhân bình thường trong bộ đội, nhưng mục tiêu của các em cũng rất cao, là thi đỗ đại học Tinh Không, cho nên quân đội chúng tôi có sắp xếp lịch huấn luyện cho các em, cực kỳ tàn khốc, bây giờ các em nếu như không muốn tham gia, cũng có thể tự rút lui. Huấn luyện viên này nói chuyên, giọng nói không lớn, nhưng lại rõ ràng truyền đến tai mỗi người.
Giang Ly vừa nghe thấy, liền biết thực lực của người này không thấp hơn Huyễn Hồ, nhưng chắc cũng không phải là Thôi miên sư.
Nếu là Thôi miên sư, sức cuốn hút khi nói chuyện tuyệt đối sẽ còn mạnh hơn như này.
Nhưng thực lực này cũng không hổ là đệ nhất huấn luyện viên quân khu của thành phố Tinh Hoa.
Cũng chỉ có loại người này, mới áp chế được đám học sinh bướng bỉnh không chịu thuần phục.
- Quyết định không rút lui!
- Tất cả vì nhân loại!
Một trăm người phía dưới đồng thanh nói, mỗi một học sinh đều chịu sự huấn luyện quân đội nghiêm khắc, có tác phong quân nhân.
- Tốt lắm, bắt đầu từ bây giờ, huấn luyện cũng đã bắt đầu, mỗi một người, chạy bộ, đến phòng trang bị của trường học, bên trong theo số có áo giáp kim loại phù hợp với dáng người của các em, sau khi mặc vào, thì đến đây tập hợp! Đệ nhất huấn luyện viên lớn tiếng nói.
- Vâng, phục tùng mệnh lệnh! Tất cả học sinh, đến đệ nhất cao thủ Âu Dương Tinh cũng lớn tiếng nói, đây là huấn luyện quân đội, không thể đùa bỡn và nóng nảy được.
Bất kỳ gia tộc nào, cũng không sánh bằng quân đội.
Giang Ly cũng cùng với đám học sinh, chạy đến phòng trang bị của trường, lấy chíp học sinh của mình quẹt, mở ngăn tủ của mình, lập tức liền nhìn thấy bên trong có rất nhiều áo giáp, mũ giáp, ngực giáp, bao đầu gối, miếng lót vai, giày kim loại
Hắn lập tức mặc vào, lập tức cảm thấy mình giống như một người máy, bộ giáp sắt này, chẳng khác gì có thêm hai trăm cân, đè lên người hắn đến cử động cũng khó khăn.
Cũng may tố chất thân thể của những người này vô cùng cường hãn, mặc bộ giáp kim loại này vào, chẳng khác gì rèn luyện thân thể, huấn luyện vác nặng toàn thân.