[Harry Potter] Tình Yêu Sét “Quánh”

Chương 1

EDITOR: PARK HOONWOO

BETA-ER: ELLEN

- o0o-o0o-

"Mấy cậu tin tình yêu sét đánh không?"

"Tin."

"Không."

Dưới ánh nắng chói chang, Draco và Blaise nhìn nhau, sau đó quay đầu nhìn về phía Pansy vừa mới hỏi xong.

Blaise: "Không tin, vừa nhìn người ta mà đã thích rồi thì khác gì mấy tên biếи ŧɦái cuồng theo dõi đâu."

"Tớ tin." Draco chỉ vào mặt mình "Mấy cậu nhìn gương mặt này đi, trên đường có mười người, hết tám người có thể vừa nhìn thấy tớ sét đã đánh cái đùng." Anh dừng lại một chút "Hai người còn lại chắc không thích đàn ông."

"Eooooooo...." Pansy và Blaise đồng thanh hô to. Pansy lớn tiếng nói tiếp "Vậy xin mời vị người gặp người yêu ra ngoài ngoắc xe, cứu vớt bọn tôi khỏi cái ánh nắng 35 độ C này đi!"

Cô đứng ven con đường hoang vu lấy tay quạt quạt, sốt ruột đá vali hành lý to đùng dưới chân.

Ba con người độc thân này đột nhiên có cảm hứng, bộc phát ý tưởng đi du lịch, nói đi là đi, cả ba thu gom hành lí, vừa bước ra khỏi sân bay Waterloo bắt taxi, Blaise đã tố cáo tài xế chỉnh sửa đồng hồ giá tiền, bốn người cãi nhau ầm ĩ, và rồi cả ba lẫn ba vali hành lý to bự đáp chuẩn xác lên đường.

"Là Blaise gây chuyện mà, có ngoắc xe cũng là cậu ấy ngoắc chứ." Malfoy đại thiếu gia khoanh tay trên ngực, sống chết không chịu đi làm chuyện mất mặt.

"Tớ đang cứu mấy cậu đó? Lỡ gặp phải người nào đó lòng lang dạ thú bán đến chỗ nào đó kì cục, tớ có rửa chén cả đời cũng không chuộc nổi hai cậu ra đâu!" Blaise hô to.

"Nếu không phải cậu nói tầm xàm bá láp thì giờ bọn mình đã sớm vừa tắm nắng vừa nhấm nháp cocktail bên hồ bơi khách sạn rồi!"

Draco tức giận mắng, giơ tay chỉ về phía bờ biển xa xa.

"Két —-"

Một chiếc ôtô Đức đột nhiên ngừng lại trước mặt họ.

"..."

Blaise và Pansy trố mắt nhìn nhau, chẳng nhẽ vị này không xạo ke? Nhấc tay thôi đã có thể ngoắc được xe.

Phải biết, bọn họ đứng nãy giờ bốn mươi phút rồi mà không ngoắc được chiếc nào hết đó!

"Hi!" Một cái đầu chui ra khỏi cửa sổ chiếc ô tô màu xanh da trời "Các cậu cần giúp gì không?"

Ba người nhìn về phía tiếng nói, là một chàng trai đeo kính tóc đen.

"Bọn tôi đến khách sạn này, cảm ơn."

Pansy ngọt ngào đưa địa chỉ. Chàng trai vừa lướt qua đã cười rộ lên rồi nói "Trùng hợp quá, tôi cũng đến đây."

"Cậu cũng đến đây du lịch?"

Draco ngồi lên ghế phó lái, trông có vẻ tùy ý hỏi. Anh nghiêng đầu quan sát chàng trai, dưới mái tóc đen rối bời là một đôi mắt màu lục được ẩn sau cặp kính, phải quan sát kỹ lắm mới phát hiện ra.

"Không phải, tôi là người địa phương...à mà cũng không phải, tôi đến đây hồi cấp hai cũng như lớn lên ở đây.

"Ồ, làm việc trong khách sạn sao?"

"Ừ....coi như là thế." Chàng trai vẫn cười như cụ, một tay đặt lên bệ cửa sổ.

Draco yên lòng gật đầu, không nói tiếp. Pansy bàn luận với chàng trai về phong tục văn hóa nơi đây, Blaise tò mò nhìn, còn Draco thì quay đầu ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh.

Bọn họ đến một thị trấn nhỏ ven biển, bãi cát không nhiều, nhưng cảnh biển rất đẹp, còn có thể leo núi. Pansy đã đặt một khách sạn giữa sườn núi có thể nhìn ra biển, nghe nói còn có một bể bơi siêu to khổng lồ.

Chàng trai tóc đen dừng xe trước một tòa nhà trắng tầm thường.

".... Là chỗ này?" Draco xuống xe, nhướn mày nhìn tòa nhà bốn tầng cũ kỹ trước mắt.

"Là chỗ này, chào mừng đến với khách sạn số 12 Grimmauld." Chàng trai giúp bọn họ mang hành lí vào trong.

Draco quay đầu trợn mắt nhìn Pansy "Đây là khách sạn "xa hoa có hồ bơi" trong miệng cậu?"

"Đây là khách sạn đắt nhất mà tớ có thể tìm được ở nơi này á!" Pansy nhỏ giọng phản bác "Ai mướn mấy cậu muốn đến nơi chim chả buồn ỉa này chứ!"

"Chứ không phải do Blaise bảo muốn đến nơi không có khách du lịch à!" Draco không phục.

"Sao lại là tớ....." Blaise kêu rên.

Chàng trai đã bước đến cửa bỗng ngừng lại, xoay người cười với cả bọn "Mọi người có thể vào trong xem một chút, bên trong có lẽ khác bên ngoài đấy."

Bán tín bán nghi bước vào cánh cửa gỗ nửa da, vừa ngẩng đầu, bọn Draco đã bị cảnh đẹp bên trong thuyết phục.

Vừa bước vào cửa là quầy tiếp tân của khách sạn, lấy gam chủ đạo là màu sáng, diện tích không lớn. Đứng bên trong quầy tiếp tân, là một cô gái tóc đỏ.

Thứ khiến người ta rúng động là phía trước, bọn họ vừa liếc đã nhìn thấy ngay một cái cửa sổ sát đất, đứng tại đó, hoàn toàn có thể nhìn thấy đại dương mênh mông bát ngát.

"Oa...." Pansy lập tức hưng phấn chạy đến trước cửa sổ sát đất "Đẹp quá! Blaise, chụp giúp tớ một pô!"

Khách sạn nằm giữa sườn núi, cho nên trước mặt không có bất kỳ thứ gì ngăn cản, từng cơn sóng nối đuôi nhau tạo nên khung cảnh kỳ vĩ đẹp như tranh vẽ. Blaise cũng bị khung cảnh trước mắt hớp hồn, cậu ta không phản kháng, kích động cầm điện thoại của Pansy chụp ảnh với cô.

"Không lừa mấy cậu chứ?" Chàng trai tóc đen đứng trước quầy nhìn Draco.

Draco đứng ở cửa, hai tay đút túi, tâm phục khẩu phục gật đầu "Rất rúng động, quả thật không đến sai nơi."

"Khách sạn của bọn tôi có thể cho mọi người nhìn ngắm cảnh biển vừa gặp đã say, các cậu chắc chắn sẽ không hối hận khi đến đây đâu."

"Vừa gặp đã say?" Draco cười hỏi "Anh cũng tin vào tình yêu sét đánh sao?"

Đây là một câu hỏi khá bất ngờ, nhưng chàng trai vẫn tươi cười "Tin tôi đi, dù sao đây cũng là tuyên truyền của khách sạn bọn tôi."

Hắn vừa dứt lời, cô gái tóc đỏ sau quầy đột nhiên hô lớn "Boss, bọn họ là bạn của anh hả?"

Chàng trai quay đầu "Là khách vô tình gặp trên đường, hôm nay bọn họ đến ở."

Draco tò mò nhìn hắn "Boss?"

"Oh, quên giới thiệu với mọi người." Chàng trai quay đầu nhìn anh "Tôi là chủ chỗ này, bọn họ cũng hay gọi tôi là ngài Black."

Khách sạn số 12 Grimmauld là một khách sạn tư nhân hoạt động được mười năm, bốn tầng cộng lại cũng chỉ mười mấy phòng, còn có một thang máy. Bây giờ không phải mùa du lịch, nơi này cũng không phải địa điểm du lịch hót hít gì, cho nên tính thêm ba người bọn Draco, nơi này bây giờ cũng không quá mười khách.

Có lẽ là do cái duyên vô tình gặp trên đường, nên quý ngài Black trẻ tuổi này cực kì nhiệt tình với ba người bọn họ.

"Khách sạn này là ba đỡ đầu của tôi để lại, sửa lại một chút rồi tiếp tục kinh doanh, trước khi sửa cũng không thoải mái như vầy."

Hắn đích thân vác từng vali vào phòng của từng người, cuối cùng là vali của Draco. Ngài Black cẩm thẻ phòng của Draco, quẹt mở cửa, trong phòng ấm áp sạch sẽ, tuy không thể so với khách sạn lớn, nhưng nơi này cũng rất tốt. Draco hiếm hoi không bắt bẻ, vừa cảm ơn vừa cầm hành lí của mình.

"Phòng của cậu có thể ngắm biển, nhưng ánh nắng mặt trời buổi sáng có lẽ sẽ rất chói mắt, lúc ngủ tốt nhất nên kéo rèm cửa lại." Ngài Black giới thiệu sơ sơ căn phòng, sau đó mới khách khí ra cửa "Phòng ăn ở tầng hai, phòng các cậu được bao bữa sáng, kéo dài từ sáng đến trước mười giờ. Cậu cũng có thể thử nhà hàng của bọn tôi, đầu bếp là đầu bếp được tôi đặc biệt mời đó, sở trường là ẩm thực địa phương."

Trên mặt hắn vẫn là nụ cười đó, biểu tình có chút vui vẻ khi hắn nói chuyện.

"Hy vọng cậu sẽ thích nơi đây."

Thích là chắc chắn, Draco chẳng có chút mong đợi nào lúc Pansy đề nghị làm một "Friend's trip", dẫu sao bọn họ cũng biết nhau hai mươi mấy năm hơn rồi, từ mẫu giáo đến tận tốt nghiệp đại học. Ba người đi chơi với nhau, cũng chỉ là đổi chỗ để nhìn hai cái mặt còn lại mà thôi.

Chẳng qua phong cảnh nơi đây, đủ khiến Draco vừa ngạc nhiên vừa mừng.

Càng không ngờ đến là ông chủ nơi này ngài Black để ý đến cả ba, sau khi đến vẫn rất chiếu cố cả bọn. Hắn tự lái xe chở bọn họ đi tham quan xung quanh, đãi bọn họ một bữa tối thịnh soạn. Buổi tối sau khi trở về khách sạn, ngài Black còn đặc biệt mang bọn họ đến hồ bơi siêu lớn trên sân thượng khách sạn để uống rượu.

Lúc ngài Black đi lấy rượu, Pansy và Blaise bỗng châu đầu ghé tai nói nhỏ.

Pansy: "Hôm nay mặc dù chơi rất vui, nhưng tớ có cảm giác mình bị bán là sao ấy nhỉ?"

Blaise: "Tớ cũng thấy thế....Ông chủ gì làm ăn kì cục vậy? Tớ thấy hóa đơn bữa tối rồi, không rẻ đâu!"

Pansy: "Những người chung quanh đều biết anh ta, cảm thấy anh ta là người tốt...." Cô đột ngột thay đổi suy nghĩ một chút "Hay anh ta có ý đồ khác? Cậu không thấy anh ta...rất nhiệt tình với ai đó sao?"

"Ai đó" ở đây không ai ngoại trừ, người đang ngắm hồ bơi siêu rộng cách đó không xa, Draco.

Suốt một ngày, ngài Black dính chặt cứng bên cạnh Draco nói chuyện với cậu ta, Pansy và Black theo sau, giống như hai người tàng hình chả tồn tại.

Blaise "......Vạn nhân mê chết toi, làm sao ai thấy cậu ta cũng bị sét quánh cái đùng hết là sao?"

Pansy: "Hơn nữa ngài Black còn là một anh trai nhỏ hơi bị đẹp trai á!"

Blaise: "Thế càng tức hơn....mà sao tớ thấy mình đã gặp ông chủ này ở đâu rồi ấy nhờ?"

Pansy: "Đâu? Cũng không thể nào là lệnh truy nã chứ...má ơi, nếu Draco bị bán mất, hai người bọn mình làm sao bây giờ?"

Blacise: "Chỉ bằng cái mặt này của cậu ta, cậu ta hoàn toàn có thể quyến rũ hay lừa gạt để người ta ngoan ngoãn mua vé khoang hạng nhất cho cậu ta bay về."

Pansy: "....Hợp lý, thôi uống rượu đi."

Pansy và Blaise an tâm uống rượu, uống được một nửa còn xuống bể bơi bơi. Draco dở khóc dở cười nhìn hai người bạn say khướt của mình trong khi dựa lưng vào lan can, tay cầm ly whisky nhỏ nhấm nhấp.

Ngài Black đứng bên cạnh anh, ngắm nhìn màn đêm cùng với anh.

Draco đúng như những gì anh nói, chỉ bằng ngoại hình ngon lành đó của mình, đi đâu cũng trêu hoa ghẹo bướm được, không phải anh không biết nhiệt tình của ngài Black với mình.

Huống chi, Draco rất thích đôi mắt xanh lục kia.

Đá cục trong ly lách cách, trái tim cũng chập chùng theo nhịp, thình thịch thình thịch. Draco không phải người có thói quen phong lưu, gió biển mằn mặn, và chai rượu ngài Black cất kỹ quá êm ái.

Khắp nơi đâu cũng là mùi hương mê hoặc lòng người.

"Hai người bọn họ làm sao đây."

Ngài Black chỉ chỉ bên bờ hồ. Pansy và Blaise vừa uống rượu vừa bơi lội, thành ra say bí tỉ quấn khăn tắm ngủ ngay đơ trên ghế dài.

"....Dội nước cho tỉnh, không thì lôi xuống." Draco ghét bỏ.

Đùa thì cũng chỉ là đùa mà thôi, dù sao hai vị đây cũng là bạn chí cốt của anh, huống chi nằm đây hứng gió bệnh một phát là Draco phải chăm sóc. Nên Draco và ngài Black mỗi người đỡ một bên, lôi hai con quỷ say ngủ ngon lành về phòng của cả hai.

Chờ sau khi làm xong, mặc kệ là Draco hay ngài Black, đều ướt quần áo.

Ngài Black mặc áo sơ mi ngắn tay màu be, vừa dính nước đã biến thành nửa trong suốt, hắn lấy khăn tắm lau mãi cũng chả khô. Draco nhìn chằm chằm lưng của hắn rồi do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn mở miệng "Anh muốn đến phòng tôi tắm không?"

Chàng trai tóc đen đột nhiên quay đầu, siết chặt khăn tắm trong tay, cười rộ lên "Được."

Cuối cùng hai người đứng trong phòng tắm hơi nước mờ ảo. Trong màn hơi nước ấy, Draco như thấy được biển cả về đêm, đó là một màu đen có thể mê hoặc lòng người, xa xa bỗng lóe lên thứ ánh sáng màu xanh lá cây, thu hút ánh nhìn của anh.

Trước khi ngủ ngài Black đột nhiên hỏi anh "Anh tin vào tình yêu sét đánh chứ?"

"Tin." Draco ôm hắn vào lòng, mổ lên môi hắn "Sau khi thấy em càng tin hơn."

HẾT CHƯƠNG 1