Xuyên Thành Thiên Kim Hào Môn Mắc Bệnh Nan Y

Chương 16.3

Lý Cầm Cầm nói muốn ra sân bay đón cô, Diệp Y biết cô muốn nói cái gì cũng không cự tuyệt bởi chính cô cũng tâm sự nặng nề, mấy ngày nay tóc rụng nhiều hơn trước, cô không nên thể tìm đường chết mà đi đánh cược .

Ra ngoài sân bay nhìn thấy chiếc siêu xe màu hồng đang đợi bên ngoài ,cô bảo tiểu Vương mang đồ để vào cốp xe, Diệp Y cho tiểu Vương nghỉ mấy ngày dù sao mấy ngày nữa Diệp Y mới tiếp tục quay phần hiệu ứng.

Thấy cô lên xe ,Lý Cầm Cầm ngồi ghế lái tháo kính da^ʍ xuống, nhìn cô nhíu mày " Tiểu thịt tươi của cậu đâu?"

Thắt dây an toàn Diệp Y liếc cô ấy một lát " Người ta có chuyện của mình vì sao đi theo mình."

Đạp chân ga, lái xe ngữ điệu sâu kín " Cậu đừng nói với mình, lâu như vậy chưa đem người bắt tới tay?"

Diệp Y "...."

" Tư tưởng cậu có thể trong sáng hơn không, bọn mình rất thuần khiết được không?" Diệp Y nhằm mắt nghỉ ngơi.

Nghe vậy, Lý Cầm Cầm rất không vui " Đó là cậu sợ ,nếu thích đương nhiên tới nói một câu khó nghe cậu không tính kết hôn chả nhẽ đợi đến lúc chết vẫn còn là lão xử nữ sao?"

"Cậu mới là lão xử nữ!" Diệp Y lập tức trừng mắt Chị là thiếu nữ biết không."

"Vâng vâng vâng chị là thiếu nữ, vậy xin hỏi thiếu nữ, cậu cùng Vương Hồng đánh cược định làm thế nào ?" Lý Cầm Cầm nhướn mày.

Nói đến đây Diệp Y quả thức đau đầu ,vuốt tóc mai cô suy nghĩ rất lâu không tìm được biện pháp nào hay, chụp lén nguy hiểm rất cao nhưng trực tiếp thượng người ta khẳng định nghĩ cô là nữ lưu manh.

"Mình nói này ,cậu đem người chuộc say trực tiếp thượng ,xong việc một người đàn ông như anh ta không thể tố cáo cậu cưỡиɠ ɠiαи, cậu nói đúng không?"

Vvx

Phó Cẩn Sinh ra ngoài có rất nhiều người theo có thể tiếp xúc hay không là vấn đê.

Diệp Y nhìn cô ấy với ánh mắt khác thường " Cậu có thể đứng đắn hơn được không, mình cùng lắm chụp lén một tấm là được. "

Nghe vậy Lý Cầm Cầm liếc sang " Mình không đứng đắn? Cậu không cho rằng Vương Hồng nói chụp ảnh thân mật là chụp ảnh chúng bình thường đi? Khẳng định là ảnh giường chiếu không thì ảnh hôn mới được, nếu không cô ta sẽ không nhận. "

"....."

Diệp Y về mặt kinh ngạc, cái này cô không nghĩ nhiều nhưng nghe Lý Cầm Cầm nói vậy ,nếu đối phương nói ảnh cô chụp không phải ảnh thân mật thì chẳng phải cô phải ngậm bồ hòn làm ngọt nnhưng chẳng lẽ cô phải chụp ảnh giường chiếu thật? Thế cô trở thành bệnh nhân tâm thần bị vị hôn phu của cô kéo vào sổ đen hay sao?

" Cho nên cậu lúc trước quá xúc động nhưng lời đã nói ra, mặt không thể ném, cậu chỉ còn thời gian mấy ngày , Phó Cẩn Sinh lớn lên đẹp như vậy cậu không thiệt, nghe mình trực tiếp thượng ,cậu ngực tấn công mông phòng người đàn ông nào nhìn thấy chẳng muốn nhào vô hơn nữa thuận tiện xem kỹ thuật của hắn thế nào. "

Nghe Lý Cầm Cầm càng nói càng thái quá, Diệp Y lười để ý đến cô ấy nhưng tâm trạng nặng nề, cô làm cái gì mới tốt đây?

Đúng rồi, mình xem cho cậu được một cái biệt thự, cậu lúc nào rảnh đi xem thế nào? Lý Cầm Cầm bỗng nhiên nói.

Nghe vậy, Diệp Y nói " Không được rồi, bố mình đem biệt thự ở đường Tây thành cho mình. "

Kỳ thật là keo kiệt không muốn mua cho cô.

Về đến nhà bố cô vẫn như xưa ở bên ngoài chưa về, nói là đi xã giao nhưng không biết đang cùng nữ minh tinh nào đi chơi.

Nghĩ tới lần trước vị hôn phu của cô nói dẫn cô đi xem bệnh, Diệp Y lập tức nhắn tin cho đối phương nói hai ngày nữa cô rảnh, tuy không còn hi vọng nhưng biết đâu đây vạn nhất đối phương có thể trị.

Một lát sau đối phương nhắn lại nói ngày mai đón cô. Nghĩ đến chuyện lần trước, Diệp Y phi thường xấu hổ căn bản không biết đối mặt với đối phương thế nào nhưng nghĩ tới những lời Lý Cầm Cầm nói đầu cô to ra.

Ngày thứ hai ,Diệp Y nhờ Trần Viện đến xử lý biệt thự mới, qua mấy ngày cô dọn sang thuận tiện đem dì Lý mang sang,để bố cô ở đây mình, kẹ hắn cùng nữ minh tinh chơi bời.

Thẳng đến lúc điện thoại vang lên, cô vội vàng xách túi ,đi giày ra cửa, bên ngoài biệt thự đậu một chiếc xe màu đen quen thuộc ,Diệp Y đi chậm lại hình ảnh xấu hổ lần trước lại hiện lên trong đầu, xấu hổ đến mức cô không dám bước lên xe.

Nhưng nghĩ tới lời Lý Cầm Cầm cô hít sâu, cô tình nguyện để vị hôn phu nghĩ cô là nữ lưu manh cũng không muốn để đám cặn bã kia chế giễu.

Thượng liên thượng, ai sợ ai.

Có bộ dạng khí thế hùng hồn, cô mở cửa xe ngồi xuống nhưng khi nhìn thấy người bên cạnh khí thế của cô liền sụp.

"Ăn cơm chưa!"

Người đàn ông trong xe đang xem văn kiện, bất đồng với dĩ vãng ánh không mặc chính trang, mặc một bộ âu phục nhẹ nhàng màu xanh nước biển làm cho người ta cảm giác ôn hòa hữu lễ.

Diệp Y ho nhẹ một tiếng," ăn rồi "

Nói xong cô xấu hổ nhìn ra cửa sổ, rõ ràng độ ấm trong xe không thấp nhưng cô cảm thấy lạnh sống lưng.

Phó Cẩn Sinh nhìn mắt cô bỗng nhiên không biết ấn vào đâu ở giữa xe nâng lên một tấm ngăn ngăn thành một không gian riêng.