Xuyên Thành Thiên Kim Hào Môn Mắc Bệnh Nan Y

Chương 10.2

Lý Cầm Cầm cũng nhìn thấy hot search ,cô ấy còn gấp hơn cô, Diệp Y cùng dân mạng kia nói qua nói lại, cuối cùng không để ý tới nữa,mà gọi điện cho Trần Viện đầu bếp hôm nay tìm nấu không tốt.

Chờ thông điện thoại, người bên kia nói với cô " Đã để công ty khống chế dư luận. "

Diệp Y không muốn hỏi cái này, giọng sâu sắc "Tuy tôi không ở trong giới giải trí nhưng tôi cũng biết có hay không người giở trò một tấm hình không thể gây được động tĩnh như vậy, tôi muốn biết ai giở trò. "

Biết thân phận của cô còn dám làm vậy, lá gan của người này rất lớn.

Dứt lời, bên kia im lặng một lúc, hiển nhiên không biết nói gì, Diệp Y trực tiếp cúp điện thoại, không nói thì không nói cùng làm cô hỏi trợ Lý Trương bí mật cái gì.

Bất quá chờ cô gọi điện cho trợ lý Trương, đối phương ấp a ấp úng khiến Diệp Y vô cùng khó hiểu chẳng lẽ ba hắn muốn hủy hoại thanh danh của cô?

Lại xem hot search ,không còn Trần Lục, tìm kiếm trên mạng ảnh cũng hầu như bị xoá, có thể thấy động tác của công ty thật nhanh chóng, cũng không biết ai ở sau lưng quạt gió thêm củi.

Diệp Y chưa từ bỏ ý định, cô gọi điện cho bố mình, điện thoại đổ chuông khá lâu mới có người nhận.

" Alô, Y Y làm sao?"

Điện thoại truyền đến âm thanh ,Diệp Y trực tiếp hỏi " Con hôm nay bị người ta nói xấu hỏi nhưng trợ lý Trương không nói là ai. "

Bố cô im lặng một lát rồi đè thấp âm thanh nói " Cái này nói sau, Bố hôm qua gặp Phó Mân, nói với ông ta hôn ước của con và Phó Cẩn Sinh, vốn đã nói xong thế nhưng Phó gia lại chuyền tin tức nói không muốn từ hôn, cũng không biết nghĩ gì. "

Sau khi cúp điện thoại, lực chú ý của Diệp Y quả nhiên bị dời đi, không biết nghĩ gì lục túi lấy danh thϊếp màu đen ra, nghĩ một chút thử thêm wechat qua số điện thoại.

Lý Cầm Cầm hỏi "Y Y ,bố cậu nói sao?"

Diệp Y thở dài nói " Ông không chịu nói. "

Vậy mà cô tìm được số wechat, không biết đối phương có đồng ý không, lúc gởi lời kết bạn cô có ý ghi tên mình.

Ủa, Ai mà thần bí như vậy? Lý Cầm Cầm nhướn mày, bỗng giơ tay xem đồng hồ " hôm này mình không ở lại, buổi tối có hẹn làm móng nhưng cậu yên tâm chuyện tiểu bạch kiểm kia giao cho mình, mình nhất định chơi chết tên cặn bã kia. "

Diệp Y cười, thỉnh thoảng ngó di động nhưng đối phương chưa đồng ý lời mời kết bạn.

Lý Cầm Cầm đi ,cô chỉ có thể buông di động đi đóng phim, cũng may kịp thời khống chế dư luận không nháo đến mức mọi người đều biết, đoàn làm phim rất nhiều người không biết nhưng Trần Lục chắc chắn biết.

Buổi tối sau khi kết thúc công việc, cô đổi quần áo chuẩn bị về khách sạn, thuận tiện hỏi Trần Viện chuyện này là thế nào. Còn chưa bước ra phòng nghỉ đã thấy Lục Trần đội mũ bước vào.

" Hôm nay thật xin lỗi ". Âm thanh của anh ta chưa đầy ý Xin lỗi.

Diệp Y đang thu dọn đồ không để bụng cười một tiếng "Nhân khí cao không phải anh sai, tôi ước gì thần tượng của mình phát quang .

" A "

Thấy cô sắp đi, Lục Trần ánh mắt hoảng hốt, giơ tay keo mũ xuống " Cái đó.....Nếu không ..... Tôi mới cô ăn cơm?"

Tiểu Vương cầm túi xách của cô nhướn mày ,cô vấn đề.

Diệp Y nghe xong không cảm thấy có gì, vừa đeo khẩu trang vừa nghiêm túc nhìn Lục Trần " Quay xong bộ phim này lại nói, nếu quay tốt tôi có thể nổi tiếng, nhưng anh nói mới tôi ăn cơm không thể quýt nợ. "

Ánh đèn màu trắng cô mang khẩu trang màu hồng nhạt, mi cong cong, Lục Trần không tự giác khẽ cười " Tôi trước nay không thích quýt nợ. "

Nghe vậy, Diệp Y cũng cười một tiếng, lột kẹo cho vào miệng cứ vậy ra ngoài, bên ngoài không biết có bao nhiêu paparazzi ,cô không nổi tiếng nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Trở lại khách sạn, cô bảo Trần Viện lại đây một chuyến, chỉ là lúc này lời mời kết bạn của cô đã được chấp nhận, Diệp Y lập tức khẩn trương. Sau khi tắm rửa,cô nằm trên giường lớn mềm mại, do dự một lúc lâu vẫn gửi hình dễ thương qua.

Cảm giác sẽ phải chờ lâu vì cô không biết đối phương có để ý đến mình, người ta bận rộn làm gì có thời gian nói chuyện phiếm với cô. Nhưng qua một phút bên kia trả lời tin nhắn .

Phó Cẩn Sinh: chuyện gì?

Diệp Y hít sâu mất một lúc lâu để sắp xếp từ ngữ trả lời.

Diệp Y: Tôi biết ý của anh nhưng tôi không cần sự đồng tình của người khác, có thể khỏi hay không trong lòng chúng ta đều hiểu, tôi không nghĩ tôi gả

Cho anh hại anh mang tiếng khắc vợ, cho nên.....Anh không cần phải vậy, ý tốt của anh tôi nhận. Xoá xoá sửa sửa cô vẫn cắn răng gửi đi mà lúc này chuông cửa bỗng vang lên, Diệp Y đành từ trên giường ra mở cửa.

Lúc cửa mở thấy Trần Viện cầm hộp cháo và ít đồ ăn như sợ cô bị đói, ngược lại không muốn đề cập chuyện hôm nay.

Tôi muốn biết mọi người giấu tôi cái gì? Cô hỏi trực tiếp.

Đặt đồ ăn xuống, Trần Viện ngồi xuống sofa ,nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, cô gái mặc váy ngủ màu lam ,thân hình mỹ lệ,rõ ràng gia thế tốt, cố tình lại mắc bệnh nói cách khác......

" Thật ra, chủ tịch.......Không cho chúng tôi nói, nhưng việc này ........ sớm muốn cô cũng biết ,tôi có thể nói cho cô nhưng hi vọng cô không nói cho người khác là tôi nói.

Trần Viện cũng bất đắc dĩ, nói hay không nói đều đắc tội người.

Diệp Y hồ nghi ngồi đó ,lấy gối ôm ôm vào trong ngực, nói vậy thân phận người nọ thực mẫn cảm ngay cả bố cô cũng không nghĩ nói cho cô, trừ phi.....

" Người trong giới chắc không dám làm vậy, là Diệp Nguyên Lâm. " Trần Viện cũng thở dài, chuyện hào môn cũng không đơn giản hơn so với giới giải trí.

Diệp Y trừng mắt, con riêng chết tiệt, đúng là quá kiêu ngạo.