Sớm Hay Muộn Em Đều Sẽ Thích Anh

Chương 9: Cách Xa Dịch Thâm một chút

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Lục Phỉ Thiên Hi

“Người ta có nam sinh chống lưng, chúng ta không thể trêu chọc”

Món Dịch Thâm mua cho cô là ớt xanh thịt băm*, nhìn qua thực ngon, Kiều Tinh hít vào một hơi, giống như hương tiên vậy, làm say mê lòng người. Kiều Tinh gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, hạnh phúc nheo mắt lại, cảm thấy không có chuyện gì hạnh phúc hơn việc ăn.

(*ớt xanh thịt băm 青椒肉丝: là món ăn với nguyên liệu chính là ớt xanh, thuộc ẩm thực Tứ Xuyên. Hương vị cay, đầy màu sắc và hương thơm, đơn giản dễ làm, và có giá trị dinh dưỡng cao. Tuy nhiên, do đây là món cay nên các bệnh nhân mắc các bệnh về mắt, viêm thực quản, viêm dạ dày, loét dạ dày, bệnh trĩ thì không nên ăn.) TruyenHD

Kiều Tinh nghĩ tới lời Dịch Thâm nói lúc nãy, Kiều Tinh biết rõ đây là do Dịch Thâm đặc biệt mua giúp cô, nhưng mà hắn không nói, cô cũng chỉ có thoải mái mà tiếp nhận. Hừ, cho cậu ta cứ cứng miệng, vậy thì nghẹn chết đi.

Nhưng đang ăn cơm, Kiều Tinh lại nghĩ xa, thật ra là nói lúc trước muốn đem xe Dịch Thâm sửa tốt chuyện giữa bọn họ thanh toán xong, tâm lý cô sẽ không còn gánh nặng mà đi trêu chọc Dịch Thâm. Nhưng mà hiện tại, chuyện bọn họ ngày càng phức tạp, Dịch Thâm thực sự là một người tốt. Kiều Tinh nhớ tới vị thiếu niên mang áo khoác khoác lên vai mình lúc nãy, Kiều Tinh ngẩng đầu vừa vặn nhìn thấy Dịch Thâm.

Nhanh chóng ngừng suy nghĩ sâu xa. Dịch Thâm người này quá trêu chọc tâm Kiều Tinh rồi, tâm tựa hồ có chút ngứa. Kiều Tinh tự nói với chính mình, không thể làm bẩn đóa hoa của tổ quốc, muốn che chở Dịch Thâm thật tốt, đặc biệt phải để cho Dịch Thâm trở thành một cây nhỏ khỏe mạnh mà phát triển, cô không thể hạ độc Dịch Thâm được. Kiều Tinh nhìn lên bầu trời, hiện tại là buổi chiều, Mặt Trời chỉ nhô ra một ít, thế giới xung quanh tràn ngập trong màu cam ấm áp. Phải tránh xa Dịch Thâm một chút, Kiều Tinh không dám cam đoan lương tâm của mình mọi thời điểm đều online, mà nhịn xuống việc trêu chọc Dịch Thâm.

Giữa trưa ngày hôm sau, Kiều Tinh đem xe trả lại cho Dịch Thâm, đen chìa khóa giao đến tay Dịch Thâm, Kiều Tinh liền cảm thấy cả người nhẹ nhàng, tức khắc liền thoải mái. Đồng thời, Kiều Tinh còn mang tiền mua đồ ăn chiều hôm qua trả lại cho Dịch Thâm, còn nhiều hơn một chút coi như là phí dịch vụ. Dịch Thâm sẽ vui vẻ đi.

Nhưng Dịch Thâm hình như không cao hứng, không phải phải nói là rất không cao hứng mới đúng. Dịch Thâm nhìn Kiều Tinh trước mặt cười đến lộ ra hai má lúm đồng tiền, ánh mắt liền tối lại.

“Cậu vui như vậy? “

“Đúng vậy, đem trả hết những thứ thiếu người khác, có thể không vui sao—” cậu cũng không biết thiếu tiền người khác có cảm giác như thế nào.

Những lời phía sau Kiều Tinh chưa kịp nói ra, tiền mua đồ ăn vừa đặt trên bàn liền bị Dịch Thâm ném trở lại trên bàn Kiều Tinh.

“Vậy cứ thiếu tiếp đi”

Nhìn bộ dáng vui vẻ của Kiều Tinh, Dịch Thâm thật sự không cao hứng được.

Kiều Tinh sửng sốt, chẳng lẽ có người còn không thích tiền sao, Kiều Tinh cho rằng Dịch Thâm có ý cự tuyệt một chút(?), vì thế đem tiền đưa lại cho Dịch Thâm.

“Đừng ngại mà, tôi vẫn có tiền mà”

Dịch Thâm cười lạnh, vẫn đem tiền ném lại bàn Kiều Tinh, nhưng lần này dùng sức hơi mạnh, nên tiền trực tiếp rơi xuống đất.

Kiều Tinh mặt cũng lạnh xuống, đem tiền vứt xuống đất hành động này không khác gì đánh vào mặt người khác, Kiều Tinh không lên tiếng đem tiền nhặt lên, ngồi đưa lưng về phía Dịch Thâm, không cùng Dịch Thâm nói chuyện nữa.

Mà Dịch Thâm phía sau, mày nhăn lại, anh không phải có ý tứ này, chỉ là lúc nãy tức giận không khống chế được sức lực.

Kiều Tinh đương nhiên sẽ không để như vậy, tranh thủ lúc tan học Kiều Tinh lén đem tiền để ở ngăn bàn Dịch Thâm, còn lấy một quyển sách đè lên. Kiều Tinh mặc kệ Dịch Thâm có phát hiện hay không, dù sao cô cũng đã trả xong tiền.

—–

Hôm nay là thứ sáu, tất cả mọi người tinh thần đều phấn khởi, đương nhiên là do ngày mai được nghỉ ngơi. Khi chuông tan học vừa vang, trong phòng học lập tức truyền đến âm thanh sôi động, hò hét, nhưng Kiều Tinh lại bình tĩnh không gấp gáp mà thu dọn, Diệp Tri đứng bên cạnh đợi cô.

Lương Gia Dương cảm thấy kì quái.

“Hai người không gấp về sao? “

Diệp Tri đặc biệt không kiên nhẫn xua tay với Lương Gia Dương.

“Cậu đi nhanh đi”

Lương Gia Dương ngực đầy chua xót, nhìn thoáng qua Dịch Thâm đang rũ mắt thu dọn tập sách, vỗ vai.

“Cùng đi ra cổng trường đi”

Dịch Thâm liếc nhìn Lương Gia Dương kì quái, sau đó chậm rãi gật đầu. Chỉ là trước khi đi, Dịch Thâm nhìn thoáng qua Kiều Tinh, cảm thấy hôm nay người này có chút kỳ quái, sau khi cùng anh nói chuyện tiền bạc thì sau đó không nói tiếp nữa.

Kiều Tinh có chuyện cần làm, hôm nay là ngày Đồng Giai Xu trực vệ sinh, Kiều Tinh chờ ở phòng học một chút tất nhiên là để trả thù, người ta làm mình thế nào mình trả lại thế đó. Diệp Tri biết được ý tưởng của Kiều Tinh, kiên định muốn ở lại cùng Kiều Tinh, còn nói, thêm một người nhiều hơn một phần lực, nếu có đánh nhau hai người bọn họ cũng không bị thiệt, Kiều Tinh cảm thấy Diệp Tri nói có lý nên chấp nhận.

Thứ sau mọi người rời phòng học rất nhanh, mấy chốc trong phòng học chỉ còn mấy người bọn họ. Đồng Giai Xu và Phương Thiến quét rác, Kiều Tinh vờ phụ họ, đi WC xách một thùng nước tới, chuẩn bị lau bảng đen, khăn dơ vừa được nhúng vào xô nước, Đồng Giai Xu liền cầm cây chổi đi đến bên này.

Kiều Tinh nắm chắc thời cơ, canh ngay lúc Đồng Giai Xu cách mình hai bước, Kiều Tinh xách xô nước lên bục giảng, làm bộ dáng sắp ngã.

“Phịch” một tiếng, xô nước rơi xuống đất mà nước bẩn trong xô toàn bộ lại ở trên người Đồng Giai Xu. Hôm nay so với ngày thường lạnh hơn một chút, mọi người đều mặc thêm áo khoác, quần áo Đồng Giai Xu toàn bộ đều bị ướt, cũng không hoàn toàn dính vào người, chỉ kà đồng phục có chút dơ.

Kiều Tinh đứng trước mặt Đồng Giai Xu, nhìn bộ dáng chật vật chỉ cười.

“Cái này không thể trách tôi, ai mượn cậu đi tới”

Đồng Giai Xu duỗi tay hướng lên mặt mình duỗi nước xuống, cuối cùng mở mắt ra thấy bộ dáng đắc ý của Kiều Tinh, Đồng Giai Xu cắn chặt răng, tay nắm lại gắt gao.

“Cô cố ý! “

“Đồng Đồng”

Phương Thiến lúc này mới chạy đến, khẩn trương nhìn Đồng Giai Xu. Sau đó hung hăng trừng mắt với Kiều Tinh.

“Tại sao cô lại tạt nước cậu ấy? “

Kiều Tinh cười lạnh.

“Đã nói là cậu ta tự mình tới, không phải tôi cố ý”

Diệp Tri cũng đi đến, đứng bên cạnh Kiều Tinh.

“Đúng vậy, chính là cậu ta tự mình đυ.ng phải, không liên quan Kiều Tinh”

Đồng Giai Xu nhìn chằm chằm Kiều Tinh, Kiều Tinh cũng không lúng túng mà nhìn lại. Kiều Tinh nghiêng đầu nhìn Diệp Tri.

“Tri Tri, chúng ta về nhà thôi, chuyện này cũng không liên quan tới chúng ta”

Nước trong xô lúc nãy đã đổ xuống đầy đất, việc này tất nhiên phải do mấy bạn trực vệ sinh dọn dẹp.

“Kiều Tinh, cô không được đi”

Đồng Giai Xu phía sau gào lên.

Kiều Tinh làm như không nghe, cũng không nghĩ muốn cùng Đồng Giai Xu nói chuyện. Thu thập xong đồ vật chuẩn bị đi, liền cảm thấy có gì đó không đúng, dựa theo tính cách của Đồng Giai Xu thì sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, ít nhất phải liều sống liều chết với cô mới đúng.

Đi ra tới cửa phòng học, Kiều Tinh quay lại nhìn Đồng Giai Xu. Thấy cô ta đang ngồi ở chỗ mình, mà Phương Thiến kế bên an ủi, âm thanh tăng lớn nói chuyện quỷ quái.

“Người ta có nam sinh chống lưng, chúng ta không thể trêu chọc”

Kiều Tinh cuối cùng cũng đè xuống cảm thấy kì quái trong lòng. Chẳng lẽ có người giúp cô giáo huấn Đồng Giai Xu? Là ai? Dịch Thâm sao?

Đang lúc Kiều Tinh nghĩ ngợi, bỗng nghe thấy một âm thanh xa lạ, kêu tên Dịch Thâm. Đó là một giọng nữ ngọt ngào, cách cổng trường không xa.

———-

Tác giả có lời muốn nói:

Dịch Thâm: Vì cái gì mà nhịn xuống? Chờ cậu lâu như vậy mà không tới lấy là sao?