Sớm Hay Muộn Em Đều Sẽ Thích Anh

Chương 6: Dịch Thâm Sủng Nịnh

Editor: Lục Phỉ Thiên Hi

“Dịch Thâm đối xử với cậu thật không bình thường”

Ở trường số 7, mỗi lần đến trường học đi đều phải có thẻ học sinh, về phần lớp sắp xếp thế nào, trường học mặc kệ. Tuy nhiên ở lớp năm, chủ nhiệm đã quy định, mỗi người đi vào trường phải có thẻ học sinh, mà hôm nay đến phiên Đồng Giai Xu và bạn cùng bàn là Phương Thiến trực. Giờ phút này, nhìn thấy Đồng Giai Xu chặn Kiều Tinh lại, Phương Thiến đứng một bên hùng hồn nói lý lẽ.

“Nội quy trường học, không mang thẻ học sinh không thể vào”

Kiều Tinh nhìn kẻ xướng người họa* chỉ cười.

“Chúng ta là bạn học cùng lớp, không quen tôi sao? “

(*kẻ xướng người họa:có người nêu lên ắt có người ủng hộ)

Lúc trước, nội quy trường học ban điều mục này chỉ yếu để phòng ngừa người ngoài ra vào trường. Chỉ là về sau trở thành yêu cầu đối với học sinh.

Thật ra Kiều Tinh không phải không muốn mang thẻ học sinh chỉ là vì, ai, thẻ học sinh đang ở trong tay Dịch Thâm a,… Hết lần này tới lần khác đối mặt với Đồng Giai Xu không thể nào yếu thế, Đồng Giai Xu chính là một kẻ thích bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Nếu nói chút lời tốt Đồng Giai Xu sợ rằng sẽ lấy căn lông gà đương lệnh tiễn*, còn không bằng lấy đá chọi đá.

(*lấy căn lông gà đương lệnh tiễn 拿根鸡毛当令箭: giả mạo hay lạm dụng quyền lực để lừa dối người khác)

“Quen biết là một chuyện, không tuân thủ quy định lại là một chuyện khác, hôm nay ta trực, không có thẻ học sinh không thể vào”

Đồng Giai Xu nói lớn, mang thêm phần ương ngạnh.

Hơn nữa Kiều Tinh ở trường học là người có tiếng tăm, nói mấy câu liền hấp dẫn người đến xem, nhưng tất cả đều yên lặng đi qua người cô, nhiều lắm là nhìn Kiều Tinh thêm vài lần, tuyệt đối không nói lời giúp đỡ.

Kiều Tinh cũng không sợ Đồng Giai Xu.

“Tôi đây gọi điện cho chủ nhiệm, nói với cô ấy cậu không cho tôi qua làm tôi trễ học”

Kỳ thật Kiều Tinh cũng sẽ không gọi điện cho chủ nhiệm, cô không muốn làm phiền vị giáo viên duy nhất không đối xử tệ với mình, Kiều Tinh thật ra chỉ muốn hù dọa Đồng Giai Xu. Đồng Giai Xu bình thường là học sinh ba tốt, tuyệt đối sẽ không muốn lưu lại ấn tượng xấu trong lòng giáo viên. Cùng một học sinh không mang thẻ học sinh, còn là bạn học cùng lớp gây khó xử, chuyện này nói ra vẫn có chút mất mặt, cứ xem là nội đấu đi.

Quả nhiên, Đồng Giai Xu có chút hoảng, ngay lúc định cho Kiều Tinh đi thì bình tĩnh trở lại, thậm chí có chút kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

“Gọi đi”

Kiều Tinh nhíu mày, có chút sầu a, đang lúc không biết nên làm sau mới tốt, bỗng nhiên sau lưng có người gọi tên cô.

Cô nhìn thấy, người đến là Dịch Thâm, anh ta đi một chiếc xe đạp khác, cùng với chiếc hôm qua không sai biệt lắm, nếu không khởi Kiều Tinh nhìn cẩn thận, thậm chí còn cho rằng đây là chiếc hôm qua. Kiều Tinh không lên tiếng mà nhìn Dịch Thâm đánh giá một cái, người này, thật có tiền a!

Dịch Thâm thấy kì quái.

“Cậu nhìn tôi làm gì? “

Không đợi Kiều Tinh trả lời, liền nhìn Đồng Giai Xu hỏi.

“Xảy ra chuyện gì? “

Trên mặt Đồng Giai Xu liền ửng đỏ, cúi đầu không dám nhìn Dịch Thâm. Nếu không phải vừa rồi mới cùng Kiều Tinh cường ngạnh, thì thật sự tưởng là Đồng Giai Xu chính là chim nhỏ nép vào lòng mẹ. Chỉ là cô nhìn Dịch Thâm, trong lòng có chút khó chịu, tên này rốt cuộc có ý gì? Trước kêu cô, trêu chọc một câu, liền đem cô bỏ một bên. Còn cùng Đồng Giai Xu nói chuyện? Bạn của kẻ thù cũng là kẻ thù, Kiều Tinh nghĩ như vậy liền nhìn Dịch Thâm bằng ánh mắt không tốt

Nhưng Dịch Thâm dường như không thấy, tiếp tục hỏi Đồng Giai Xu.

“Hôm nay cậu trực? “

Giọng nói Dịch Thâm như nước chảy, lọt vào tai ít nhiều cũng bị mê hoặc.

Đồng Giai Xu rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn Dịch Thâm, nhỏ giọng nói: “Bạn học Kiều Tinh không mang thẻ học sinh, còn muốn đi vào trường, nên tớ mới cản lại”

Dưới tình huống bình thường, nếu nghe nói thế đặc biệt là từ một nữ sinh nho nhã yếu đuối, nam sinh tất nhiên sẽ nói cô ấy làm đúng, rồi phê bình người muốn xông vào.

Nhưng Dịch Thâm nào giống nam sinh bình thường, anh vừa nghe Đồng Giai Xu nói xong liền không tiếp tục nhìn Đồng Giai Xu mà xoay qua nhìn Kiều Tinh, âm thanh thấp vài phần, mang trong đó ít sủng nịnh.

“Thẻ học sinh của cậu ở chỗ tôi”

Dịch Thâm lấy thẻ học sinh từ trong cặp ra, đưa tới tay Kiều Tinh.

“Về sau thẻ học sinh của mình nên giữ kỹ, tôi sẽ không giúp cậu giữ nữa đâu”

Lời nói tuy nói thế, nhưng ngữ khí Dịch Thâm nói ra như không có việc như vậy. Dù cho là ai, cũng biết ngụ ý của Dịch Thâm, không có việc gì, lần sau tôi giúp cậu giữ thẻ học sinh.

Nghe được lời Dịch Thâm nói lúc sau, ở trong mắt người ngoài, Dịch Thâm cùng Kiều Tinh có quan hệ không đơn giản. Mọi người đi ngang qua đều hai mắt mà nhìn bọn họ, so với vừa rồi yên lặng đi qua, lúc nầy thật sự không giống nhau.

Mà Đồng Giai Xu một bên mặt trắng bệch.

Dịch Thâm lại giống như không nhìn thấy sắc mặt Đồng Giai Xu, tiếp tục hỏi:

“Bạn học, xin hỏi hiện tại chúng tôi có thể đi qua được chưa? “

Đồng Giai Xu không phản ứng, ngơ ngác đứng một bên, bị bạn tốt lôi kéo mới khôi phục lại tinh thần, liền liên tục lùi bước tránh ra.

Dịch Thâm dắt xe về phía trước, quay đầu nhìn Kiều Tinh vẫn đang đứng tại chỗ, liếc mắt nói: “Cậu không đi? “

“Đi đi” Kiều Tinh liền vội dắt xe đi tới.

Kiều Tinh vẫn còn nhớ đến sắc mặt của Đồng Giai Xu vừa rồi, bẹp bẹp miệng, chuyện Dịch Thâm nói lúc sau, cô có chút không bắt kịp, chuyện này phát triển không đúng quy luật a. Bất quad, tròng mắt nhỏ vừa xoay một chút, hình như có thể lãnh hội được một chút ý tứ của Dịch Thâm.

Bước lên đi song song Dịch Thâm, nhỏ giọng nói: “Dịch Thâm, cậu thật tâm cơ a! “

Thế mà có thể nghĩ ra được ý đồ xấu xa như thế đả khích Đồng Giai Xu, nhưng không thể phủ nhận, Kiều Tinh hiện tại rất sảng khoái, hihi!

Dịch Thâm liếc mắt nhìn Kiều Tinh một cái, ngữ khí lãnh đạm.

“Tôi giúp cậu, cậu lại nói như vậy? “

Kiều Tinh chân chó chạy theo sau Dịch Thâm.

“Không, không, không, tiểu nhân nói là ngài trí tuệ vô song, đặc biệt thông minh”

Kiều Tinh hận không thể giơ ngón cái lên khen ngợi Dịch Thâm thật tốt.

Dịch Thâm nhịn không được cười.

“Được rồi, chuyện hôm qua nói, chuẩn bị xong chưa? “

Kiều Tinh lập tức tỉnh ngộ.

“Notebooks chuẩn bị xong rồi, ngài xem ngài muốn mượn môn nào? “

“Tất cả”

Kiều Tinh sửng sốt cắn răng.

“Được thôi”

Không phải chỉ là tiếng Anh thôi sao? Về nhà bổ sung lại một chút là được, không thuchs cũng phải bổ sung. Ân tình hôm nay của Dịch Thâm nhất định phải trả a.

Rốt cuộc ân tình này phải sớm trả hết cho xong, chờ cô đem bàn đạp xe của Dịch Thâm sửa lại, như thế đều trả hết nợ, một số việc có thể…

Khụ khụ, Kiều Tinh xém bị mình tự làm sặc nước miếng mà tắt thở, không phải nói không nghĩ tới Dịch Thâm nữa sao? Kiều Tinh nhìn Dịch Thâm, ngày hôm qua còn cảm thấy người này có độc nhất định phải tránh xa, nhưng sáng thức dậy, thần kỳ mà giải độc lại cảm thấy Dịch Thâm có rất nhiều ưu điểm, trong đó nhan sắc là quan trọng nhất, dù sao thì cô cũng là nhan khống a. Đồng thời, với sự việc vừa nãy, cô phát hiện Dịch Thâm lại có thêm một ưu điểm chính là, ghét cùng một người. Bọn họ rất xứng đôi a, so với những người cô từng trêu chọc càng xứng hơn.

Lúc tới lớp, thì bạn học đã vào được phân nửa, vừa thấy Kiều Tinh, Diệp Tri kinh ngạc.

“Sao hôm nay cậu đi học sớm vậy? “

Kiều Tinh cười hì hì đi tới bên cạnh nói nhỏ vô tai Diệp Tri, thêm mắm dặm muối mà kể sự việc vừa phát sinh ở cổng trường.

Sau khi nghe xong, Diệp Tri ý vị thâm trường* mà nhìn Kiều Tinh một cái.

“Dịch Thâm đối xử với cậu thật không bình thường “

“Có sao? ” Kiều Tinh gãi gãi đầu.

(*ý vị thâm trường: ánh mắt chứa nhiều ý tứ, thường có ý chỉ ánh mắt người nhìn có ý trêu chọc)

Diệp Tri bắt đầu phân tích manh mối.

“Cậu coi, lúc Dịch Thâm mới tới lớp học liền muốn ngồi sau lưng cậu, với lại còn muốn cậu dẫn cậu ta đi lãnh sach cùng đồng phục, hôm nay còn giúp cậu. Cậu xem ngày thường cậu ta đối xử với nữ sinh rất lãnh đạm”

Nói như thế, Kiều Tinh nửa tin nửa ngờ. Nếu đối với cô tốt thì ngay từ đầu sẽ không đòi tiền đi? Nhưng mà hiện tại Dịch Thâm tha cho cô một lần, chỉ cần mang bàn đạp đi sửa là được, nghĩ tới đây, Kiều Tinh quay xuống hỏi Dịch Thâm.

“Cậu chừng nào đem xe đưa cho tôi, để tôi mang đi sửa? “

Dịch Thâm nhàn nhạt nhìn cô.

“Cuối tuần đi”

“Còn mấy ngày nữa là cuối tuần rồi, hay cậu xem ngày mai được không? “

Kiều Tinh hiện tại mong ước mấy cái sự việc này có thể giải quyết nhanh một chút, để cô có thể muốn làm gì thì làm.

Dịch Thâm không biết được suy nghĩ trong đầu Kiều Tinh, nhìn thoáng qua thấy vẻ mặt Kiều Tinh đầy ý cười cũng không thèm để ý.

“Vậy được rồi” Sau đó còn nói thêm một câu “Ngày mai cậu sang nhà tôi lấy xe”

“Được “

Nghe thấy Kiều Tinh sảng khoái đáp ứng, đảo mắt Dịch Thâm liền cảm thấy không thoải mái.

“Nữ sinh không cần tùy tiện đến nhà nam sinh”

Kiều Tinh oán trách nhìn Dịch Thâm.

“Cậu cũng không phải người lạ”

Nói xong Kiều Tinh cảm thấy không ổn liền che miệng lại, cái miệng này, nên đánh a. Không cẩn thận liền trêu chọc người ta, rõ ràng cô muốn đem mọi chuyện xử lí tốt rồi mới tới thứ khác, nhưng mà ý niệm một khi đã xuất hiện thì không dễ dàng mà khống chế được.

Dịch Thâm nghe vậy, nhìn Kiều Tinh cười như không cười, một đối mắt đào hoa càng trở nên phong lưu, Dịch Thâm ồ một tiếng.

“Tôi không phải người lạ”

Kiều Tinh quay đầu, che ngực mình lại, tên yêu tinh này, lại tới dụ hoặc cô. Kiều Tinh nghiến răng nhớ tới cặp mắt đào hoa vừa rồi, thật tuyệt sắc. Nhưng mà, Kiều Tinh cảm thấy có chút ấy náy, kỳ thật sau khi chia tay Lâm Giang Ẩn, cô cũng từng nghĩ, Kiều Tinh biết mình thích truy đuổi, một khi con mồi mác lưới liền không còn hứng thú. Thật ra, nam sinh lúc trước Kiều Tinh trêu chọc, ngoại trừ Lâm Giang Ẩn còn lại đều là tính tình cặn bã, ban đầu sẽ không nghĩ tới chính mình sẽ cùng Lâm Giang Ẩn quen nhau, những chuyện phát sinh lúc sau đều có chút không thể khống chế được.

Kiều Tinh tự nhận mình là người có nguyên tắc, nhưng cái nguyên tắc này lại vô dụng đối với Lâm Giang Ẩn và Dịch Thâm. Nhưng bọn họ lại không giống nhau, Lâm Giang Ẩn là ngoài ý muốn, còn Dịch Thâm tựa như con mèo, đem móng vuốt cào đến tâm cô.

Xem ra, Dịch Thâm là một người không tồi, chẳng qua là lúc mới quen có hơi keo kiệt. Nhưng cô thật sự rất thích khuôn mặt của đech Thâm a, Kiều Tinh một tay chống đầu, một tay vẽ biểu đi loạn.