Bảo Bối Không Biết Từ Chối

Chương 5: Hoàn

Trong ngôi nhà 2 tầng biệt lập ở ngoại thành, một quý ông người Anh với vẻ ngoài quyến rũ đang ôm người bạn trai ngoại quốc trong bể bơi trên tầng cao nhất.

Cơ thể chồng lên nhau làm nước văng tung tóe. Chiếc áo sơ mi vốn khô ráo vào lúc này bị nước trong bể bơi làm ướt nhẹp. Không khí bên trong không kịp thoát ra, một vài bọt khí tràn ngập phía dưới lớp áo sơ mi, vô cùng ướŧ áŧ, giây tiếp theo thân thể cả hai đều hiện hữu trước mặt đối phương.

Kích động lăn giường, đạo lý này không cần phân biệt địa lý bởi đều nhiệt tình như lửa, hoa hồng vừa cầm trong tay Chu Lâm Gia, bởi vì động tác kịch liệt mà rơi xuống đất. Hai người đàn ông, lặn dưới nước nhiệt tình trao đổi hô hấp, chốc lát liền cùng nhau ngoi lên mặt nước.

Làʍ t̠ìиɦ ở dưới nước so với bình thường xem ra dễ dàng hơn nhiều, khiến con người vì sức nổi trên nước mà mang đến cảm giác phiêu phiêu, Chu Lâm Gia có chút vô lực bám lấy tấm lưng to lớn của Ellen, mà người kia miệng đang ngậm "vật nhỏ" của cậu hưng phấn lên xuống liên hồi.

Từng lớp sóng tràn ra khắp bể bơi, toàn bộ tầng trên cùng đều bị ướt nhẹp đến rối tinh rối mù.

Loại tình cảm lãng mạn này của Ellen khiến cho Chu Lâm Gia cảm thấy hứng thú và mới mẻ, nếu không làm sao cậu có thể chấp nhận Ellen theo đuổi được.

Sau khi mê tình qua đi, cậu lười biếng nằm dài trên thành bể bơi thả lỏng thân thể, dòng nước mát lạnh chạm vào người, thoải mái cực kỳ.

Ellen khoác áo tắm bưng tới hai ly cocktail màu vàng nhạt, vẫn là loại rượu trong suốt mang vẻ đẹp độc đáo, quyến rũ và ngọt ngào.

Chu Lâm Gia cầm lấy ly rượu trong tay Ellen ngẩng đầu hé miệng, nâng cao cái cổ mảnh mai nhấp một ngụm, mặc kệ rượu trào ra khóe miệng tràn xuống cằm và xương quai xanh. Ánh mắt cậu vẫn còn vẻ si mê, khuôn mặt vẫn còn ửng hồng vì mê tình lúc nãy, khiến Ellen trầm mê đều hiện trong đáy mắt.

Thật quá vi diệu, giống như một thiên thần bị ác ma chiếm đoạt. Mà không, cũng không đúng.

Ellen đột nhiên rút ly rượu cậu đang ngậm ra, không để ý ánh mắt bất mãn của Chu Lâm Gia, hắn nắm lấy cằm cậu, tiến sát hỏi: "Bảo bối, em là thiên thần... hay ác ma?"

Có lẽ đây mới là dáng dấp chân thật nhất của người khiến hắn vừa gặp đã yêu.

Càng ngày mê người hơn làm sao bây giờ?

Chu Lâm Gia đột nhiên cười lên, cười đến hồn nhiên vô tư, lại phảng phất mang theo ác ý vốn có: "Lần đầu tiên anh thấy em, anh cũng đã nói rồi đó thôi, anh đúng là một bartender xấu xa."

"Anh không phải là bartender, nhưng anh rất biết ơn sở thích của mình, nó khiến anh gặp được em." Ellen ngửa đầu uống hết rượu còn dư lại, cúi người hôn lên đôi môi ửng hồng trước mặt, bảo đảm: "Sau này anh chỉ sẽ pha rượu cho mình em."

Giọng nói biến mất giữa làn môi đang dây dưa kịch liệt...

Hoàng hôn buông xuống, cho dù người này vừa từ Anh quốc trở về, thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn người mình yêu rời đi, trong tay chỉ còn lại chiếc áo sơ mi bị mình xé rách mà thôi.

Nghe nói các gia đình ở nước Z rất bảo thủ, hình như không cho phép con cái mình tùy ý ngủ lại bên ngoài.

Mà Chu Lâm Gia ngồi trên xe về trường học, ngáp một cái trả lời tin nhắn quan tâm hằng ngày của Lộ Hoàn Vũ cùng Tống Trác Ngọc.

Cậu hiếm khi từ chối người khác lắm nha, nhưng mà không còn cách nào, dù sao cũng có ba người bạn trai.

Chính là thật sự rất bận đó.

- ----------

Tác giả có lời muốn nói:

Mọi người tự não bổ:

Lộ Hoàn Vũ từ miệng bạn cùng phòng của Gia Gia biết được Tống Trác Ngọc thường xuyên đến ký túc xá, sau đó còn thấy được các bài tập của Gia Gia đều là chữ viết của Tống Trác Ngọc. Mà bên kia, trong tiệc mừng ở biệt thự của Ellen, Tống Trác Ngọc có thể phát hiện chiếc áo sơ mi bị xé rách của Gia Gia hay không...hì hì.

(¬‿¬)