Trên bình nguyên, một cái hạp cốc kéo dài mười mấy dặm, thẳng tắp tựa như bị lực lượng cường đại nào đó bổ ra, nhìn vào thực khiến người khó tin nổi.
Trước cửa vào hạp cốc, có một đám Khủng Lang dũ đãng tuần vệ, nơi này chín phần là Lang cốc.
Cổ Trần một đường theo tới, rốt cục tìm được vị trí Lang cốc.
Hắn lặng lẽ ẩn núp đi qua, có điều cũng không tới gần cửa vào, mà leo lên một bên hạp cốc.
- Đây chính là Lang cốc?
Đứng trên hạp cốc, Cổ Trần ẩn mình trong một đám cỏ lớn, yên lặng nhìn hạp cốc bên dưới.
Chỉ thấy, trong hạp cốc có đại lượng động vật tồn tại, có điều đám động vật này lại bị đá lớn vây lại, tựa như bị nuôi nhốt.
Nhìn tới cảnh này, ánh mắt Cổ Trần hơi ngưng lại, có chút kinh ngạc.
Trong hạp cốc thực sự có không ít động vật, ví như Bò Tây Tạng, Nai Sừng tấm, Hắc Lân thử... Đều bị nuôi nhốt trong rào đá.
Bố phía rào đá, lại có từng đám Khủng Lang du đãng, xem ra, đám sói ở đây lại hiểu được cách nuôi nhốt động vật làm nguồn thức ăn ổn định.
Cảnh này khiến Cổ Trần thực sự nghiêm túc, cũng càng thêm nhận thức sâu hơn về Man Hoang thế giới.
Hắn phát hiện, số lượng Khủng Lang trong cốc vô cùng đông đảo, từ đám từng đám, to to nhỏ nhỏ phải tới hàng vạn con.
Vạn đầu Khủng Lang, nếu tập kết lại, quả thực có thể nói là đen kịt không thấy kết, đám này cùng xông lên, đoán chừng Cổ Trần còn không dám đánh lại.
Có điều, hắn cũng không có ý định một mình đấy với cả vạn Khủng Lang, trước mắt hắn chỉ muốn diệt trừ đấm Ngân Nguyệt Lang vương kia.
- Ngân Nguyệt Lang vương ở trong Lang cốc sao?
Cổ Trần ghé vào mép vách đá, lẳng lặng đánh giá tình huống bên dưới, tìm kiếm tung tích Ngân Nguyệt Lang vương.
Đáng tiếc, tìm một hồi vẫn chưa có thu hoạch, ngược lại lại phát hiện khí tức cường đại của mấy đấu Khủng Lang, mỗi đầu đều có hình thể to lớn, khí tức hung hãn dọa người.
Mặc dù không cường đại như Ngân Nguyệt Lang vương, nhưng cũng không thể bỏ qua.
Cửa vào Lang cốc, không ngừng có Khủng Lang ra ra vào vào, đại lượng Khủng lang ra ngoài, cũng có Khủng Lang trở về, mang theo con mồi về.
Cổ Trần yên lặng quan sát, không chút nhúc nhích, thậm chí khí tức cũng điều chỉnh thu liễm tới cực điểm.
Hắn quan sát tình huống bên dưới, muốn tìm xem Ngân Nguyệt Lang vương ở đâu, càng muốn tìm tung tích đầu hung thú cường đại trong lời Hắc Lân thử nói.
Đáng tiếc, tìm hồi lâu cũng không phát hiện, không khỏi có chút thất vọng, chẳng lẽ chỉ có thể chờ?
- Ngao ô...
Đang lúc suy nghĩ, một tiếng sói tru cao vυ't bỗng truyền tới, đánh thức Cổ Trần.
Giương mắt nhìn lên, đã thấy từng đám sói lít nha lít nhít tụ lại, cảnh tượng có chút hùng vĩ.
- Bọn nó muốn làm gì đây?
Cổ Trần nghi ngờ quan sát, rất nhanh, đã nhìn thấy một đầu Khủng Lang toàn thân đen nhánh ngẩng đầu đi tới.
Đầu Khủng Lang kia, đỉnh đầu mọc một cái sừng, sừng nhỏ lộ ra u quang, thân thể dài tới năm mét, đám Khủng Lang hung hãn khác nhìn thấy đều ào ào cúi đầu.
- Rống! !!
Nó há mồm gầm nhẹ một tiếng, tiếp đó quay người lao ra khỏi hạp cốc, ngàn đầu Khủng Lang phía sau nhanh chóng đuổi theo, trùng trùng điệp điệp.
Nhìn đám Khủng Lang rời hạp cốc, Cổ Trần không nhịn được suy nghĩ, đi săn sao?
Hắn lại nhìn xuống hạp cốc, nhíu mày suy nghĩ, lập tức quyết định đi theo bầy sói lớn.
Cổ Trần hắn muốn xem, đám Khủng Lang này muốn làm gì?
Còn việc trong hạp cốc, hắn không dám tùy tiện xâm nhập, dù sao loài sói là một giống loài rất nhạy cảm, mũi của chúng còn thính hơn chó nhiều.
...
Trên thảo nguyên, cả ngàn đầu Khủng Lang lao nhanh, cảnh tượng chấn nhϊếp nhân tâm.
Một đường theo đám Khủng Lang, Cổ Trần có chút không kiên nhẫn.
Đang muốn muốn quay trở lại hạp cốc, bầy sói phía trước bỗng hạ tốc độ, dừng lại.
- A?
Nhìn thấy bầy sói dừng lại, Cổ Trần lập tức đưa mắt nhìn qua, đám Khủng Lang dừng lại trước một mảnh loạn thạch.
Nơi này là một mảnh thảo nguyên rộng lớn, vô số đá vụn tán loạn, còn có từng tảng đá lớn đứng đó, chính giữa lại có một cái thâm cốc như bị thiên thạch đập ra.
- Ngao ô...
Trước mặt bầy sói, đầu Khủng Lang có hắc giác khẽ gầm nhẹ, dẫn theo cả ngàn Khủng Lang lao vào thâm cốc to lớn.
Nhìn tới việc này, Cổ Trần lập tức chạy gấp tới, lặng yên nhìn bầy sói xuyên qua đống loạn thạch, tiến vào sâu trong cốc.
Nơi này tựa như một cái hố lớn do thiên thạch đập ra, vô cùng to lớn, phương viên phải lên tới ba mươi dặm, cây cối trong cốc xanh um tươi tốt, từ cỏ dại tới đại thụ đều vô cùng phong phú.
Đám sói lao vào trong cốc, tựa như chuyên môn tới nơi này, khiến Cổ Trần có chút kinh ngạc.
- Rống!
Đột nhiên, một tiếng gầm thét kinh thiên từ trong thâm cốc truyền ra, lộ rõ cảm xúc phẫn nộ, hung lệ dọa người.
Đám Khủng Lang nghe tiếng rít này, lập tức ào ào dừng lại, mặt lộ vẻ sợ hãi, thậm chí run rẩy, tựa như bị tiếng gầm thét kia chấn nhϊếp.
- Ngao ô!
Đang lúc này, lại một tiếng soi cao vυ't truyền tới, rung động bốn phương, khiến bầy sói đang kinh hãi lập tức lộ biểu lộ tàn nhẫn dữ tợn.
- Tiếng sói tru này...
Cổ Trần kinh nghi nhìn lại, tiếng sói này, có chút quen thuộc.
Nghĩ một chút liền hiểu, thanh âm này, chính là tiếng gầm thét của Ngân Nguyệt Lang vương.
Nghĩ tới điểm này, Cổ Trần khẽ động, vui mừng quá đỗi.
Ngân Nguyệt Lang vương vậy mà lại ở đây.
Hơn nữa, thoạt nhìn nơi này không chỉ có mình Ngân Nguyệt Lang vương, còn có một đầu hung thú cường đại khác nữa.
Ầm ầm!
Tiếng chấn động truyền tới, núi rừng dao động.
Xa xa nhìn lại, một vỗ bụi bặm ngập trời bay lên, từng gốc đại thụ đổ gãy, thanh âm ù ù vang lên khắp sơn cốc.
- Lang vương cùng đầu Hung thú kia đang đại chiến?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên nhìn về phía chấn động, khỏi phải nói, nhất định là Ngân Nguyệt Lang vương đang đại chiến với đầu Hung thú kia.
Vừa hay, để hắn thu được cơ hội ngư ông đắc lợi.
Ý nghĩ vừa dứt, Cổ Trần lập tức nhảy người lên, nhanh chóng chạy vọt về phía chấn động.
Đám Khủng Lang phía sau dưới sự chỉ huy của Hắc giác Khủng Lang cũng chạy như bay, bao phủ lại cả mảnh đất chống trải, nhe răng gầm nhẹ.
Oanh!
Ở giữa, hai đầu Hung thú khổng lồ đang kịch chiến, cát bay đá chạy, vô số cây cối ầm ầm gãy đổ, chấn động không gì sánh được.
Cổ Trần yên lặng tới gần, đứng trên một gốc đại thụ quan sát, trong hai đầu hung thú, quả nhiên có một là Ngân Nguyệt Lang vương.
Toàn thân nó ánh lên ngân quang, ngân giác trên đầu tỏa sáng, nhưng có vẻ nó đang bị rơi xuống hạ phong.
Còn đầu Hung thú còn lại, lại khiến hắn có chút kinh ngạc.