Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 35: Hoang Cổ

Phía trước bộ lạc, Cổ Trần gánh Cốt mâu nhanh chân bước tới, mũi Cốt mâu còn xuyên qua Hắc Lân thử.

Hắc Lân thử đã thành tinh, huyết nhục nhất định có năng lượng không tầm thường, tự nhiên không thể lãng phí.

Mà kho chuộc cũng là mỹ vị không tồi.

Về tới bộ lạc, Cổ Trần nhìn tường thành đã gần được kiến tạo xong, tường cao mười mét, rộng mười mét, ở giữa là dùng đất làm lõi, hai bên dùng đá xanh xếp lên.

Từ xa nhìn lại, tường thành vô cùng hùng vĩ, dài tới trăm năm mươi mét, hai bên nối lấy hai ngọn núi đá, cực kỳ kiên cố.

- Tộc trưởng!

Bốn phía tường thành có vô số người đang bận rộn, nhìn thấy hắn bước tới, ánh mắt đều lộ vẻ sùng kính.

Cổ Trần gật đầu đáp lại, một đường đi vào trong bộ lạc.

Hắn bước tới một căn nhà gỗ, lớn nhất, xa hoa nhất bộ lạc.

Ầm!

Ném thi thể Hắc Lân thử xuống đất, Cổ Trần mới khẽ gật đầu với hai nữ tử trẻ tuổi của bộ lạc bên cạnh.

- Xử lý thi thể Hắc Lân thử này một chút, nướng chín phơi khô.

Vừa nói xong, hắn liền đẩy cửa bước vào phòng.

- Vâng, tộc trưởng!

Hai thiếu nữ mặc áo da thú hơi khom người, ánh mắt nhìn tộc trưởng đầy sùng bái.

Hai người bọn họ, là Hắc Thổ đặc biệt lựa ra để phục vụ ăn uống sinh hoạt thường ngày cho Cổ Trần, kỳ thực dụng ý vốn là chọn ra mấy nữ nhân trẻ tuổi cho tộc trưởng.

Nhưng Cổ Trần không đồng ý, lại dặn Hắc Thổ không được chiếu theo lệ này làm tiếp.

Còn hai vị thiếu nữ này, cũng trở về đúng chuyên trách, chiếu cố ăn uống sinh hoạt cho Cổ Trần.

Trong phòng, Cổ Trần đặt Cốt mâu qua một bên, lập tức xếp bằng trên giường đá.

Cái giường đá này là Hắc Thổ dẫn người bê nguyên một tảng đá xanh về mài phẳng. Không thể không nói, các tộc nhân đều rất dụng tâm.

Cổ Trần ngồi xếp bằng trên giường, yên lặng điều tức, ý thức khẽ động tới hạt châu thần bí, bắt đầu câu thông.

- Bắt đầu tôi thể!

Ý nghĩ vừa tới, hạt châu thần bí khẽ run lên, một cỗ năng lượng bàng bạc đỏ ngầu từ bên trong tuôn ra, bao phủ toàn thân.

Cơ hồ trong nháy mắt, Cổ Trần đã bị thống khổ vô biên bao phủ, năng lượng bộc phát khuếch tán cường hóa thân thể, thối luyện thể phách.

Lần tôi thể này, tuy cũng rất đau đớn, nhưng cảm giác đau đớn đã bớt đi rất nhiều, hẳn là do trải qua mấy lần, hắn cũng đã quen.

Trong cơ thể, năng lượng từ trong hạt châu thần bí vẫn đang rèn luyện từng bộ phận, gân cốt xương da đều thu được tăng cường.

Thể phách mạnh lê, lực lượng tăng cường, qua mấy tháng làm quen, giờ khắc này hắn lại cảm thấy chưa thể khống chế được lực lượng tuôn trào trong cơ thể.

Hạt châu thần bí không rõ lai lịch, ẩn chứa năng lực cường đại, khiến Cổ Trần một lần lại một lần tôi thể, trở nên càng thêm mạnh mẽ.

Đây là tiến bộ toàn diện, thể lực, bắp thịt, cốt cách, huyết dịch... Đều được tăng cường.

Thân thể hắn bỗng truyền ra một luồng khí huyết, hội tụ quanh thân, hóa thành một cỗ khí diễm bao lấy cơ thể, không ngừng sôi trào.

Dần dần, cảm giác đau đơn càng lúc càng nhỏ, tiếp đó là cảm giác nhẹ nhõm chưa từng có.

Một cỗ lực lượng cường đại trong cơ thể sinh sôi, hóa thành một thể, trở thành lực lượng của Cổ Trần, vô cùng cường đại, vô cùng sinh động.

Sau một hồi, cảm giác thoải mái kia cũng thu lại, toàn bộ thân thể như trải qua một lần cải tạo kinh người.

“Phàm thể nhị giai, Nhị thập Thiên Quân lực”

Một tin tức truyền tới, khiến Cổ Trần mừng rỡ không thôi, không nghĩ tới, hiệu quả lần này lại tốt như vậy, trực tiếp đột phá cảnh giới nhỏ.

Phàm thể nhị giai, đây là cấp độ mà hạt châu thần bí truyền ra, tương đương với việc hắn đã hoàn thành bước đầu thối luyện.

Có điều, mới chỉ là phàm thể nhị giai đã có được nhị thập thiên quân chi lực, khó thể tưởng nối, tiếp tục thối luyện sẽ còn trở nên khủng bố tới mức nào.

- Khó thể tin nổi!

Cổ Trần lẩm bẩm, lại chú ý tới hạt châu thần bí, hắn càng thêm coi trọng vật này, tính tới hiện tại, nó vừa là căn cơ của hắn, vừa là át chủ bài cùng hậu thuẫn lớn nhất của hắn.

Hoàn thành thối luyện, Cổ Trần cảm nhận được lực lượng tăng vọt gấp đôi, có chút khó thể khống chế hoàn mỹ, không thể không bước tới hậu viện luyện Man Ngưu quyền.

Mặc dù nói hắn đã lĩnh ngộ Man Ngưu quyền tới đỉnh điểm, nhưng không ngừng thi triển lại, vẫn có thể thu được lĩnh ngộ khác biệt, thậm chí càng thêm hiểu hơn khống chế cơ thể thế nào.

Quả nhiên, đánh xong một lần Man Ngưu quyền, Cổ Trần liền có thể cảm nhận cảm giác bành trường kia đã bị kiềm chế lại, sơ bộ chưởng khống, chỉ cần từ từ mài luyện là được.

- Hô!

Cổ Trần thở nhẹ một hơi, chỉ thấy một cỗ gió xoáy bay ra, cát bụi phiêu động, tựa như một cơn gió vừa thổi, kỳ thực chỉ là một hơi của Cổ Trần.

- Không nghĩ tới, lần tôi thể này lại hao hết tích lũy của hạt châu thần bí?

Hắn rất hài lòng với hiệu quả lần này thu được.

Có điều, năng lượng lần trước gϊếŧ Hoang Lang tích trữ trong hạt châu thần bí cũng đã hao hết.

Muốn tiếp tục tôi thể, nhất định phải góp cho đủ năng lượng.

Nghĩ tới điều này, Cổ Trần lập tức có dự định mới.

- Đã tới lúc giải quyết Ngân Nguyệt Lang vương kia!

Cổ Trần lẩm bẩm, quay người về phòng lấy Cốt mâu, lại đeo Cốt kiếm trên lưng, mang theo một ít thịt khô bước ra ngoài.

- Tộc trưởng!

Vừa mới ra tới, đã thấy hai thị nữ đã xử lý xong thi thể Hắc Lân thử, hiện đang nướng thịt.

Nhìn hắn đi ra, hai thị nữ lập tức đứng dậy hành lễ, lộ vẻ rất câu nệ.

- Không cần đa lễ!

Cổ Trần gật gật đầu:

- Nướng xong các ngươi có thể lấy một lần ăn, còn lại phơi khô là được.

- Theo lệnh tộc trưởng!

Hai thị nữ rất nghe lời, cung kính nhìn Cổ Trần rời đi, ánh mắt vẫn mang theo cảm xúc sùng bái thật sâu.

- Tộc trưởng, tộc trưởng!

Lúc này, một bóng người khôi ngô vội vàng chạy tới, chính là Hắc Thổ.

Hắn trực tiếp mở miệng nói:

- Tộc trưởng, tường thành đã tạo xong, hẳn là có thể hoàn công!

- Ồ? Vừa hay ta muốn ra ngoài, đi xem một chút!

Cổ Trần nghe xong liền đại hỉ, cuối cùng cũng làm xong.

Nói xong, hắn liền đi thẳng hướng ra ngoài bộ lạc, vừa tới trước cửa sơn cốc, đã thấy rất nhiều tộc nhân tụ lại, chính là đang chờ hắn tới.

Tường thành sắp hoàn thành, chỉ còn thiếu cửa thành ở giữa là chưa gắn lên.

- Các tộc nhân, các ngươi vất vả!

Cổ Trần tươi cười đi tới, khẽ ra hiệu với các tộc nhân.

Hắn đi tới trên tường thành, nhìn qua thảo nguyên mênh mông bên ngoài, trong lúc nhất thời có cảm giác thần thanh khí thản, có cảm giác thiên hạ ngoài ta, còn có ai?

- Các tộc nhân, bộ lạc của chúng ta, từ giờ, không thể tiếp tục gọi là Hoang Lang bộ lạc.

Cổ Trần vừa mở miệng, lập tức khiến đám người chấn đống, bọn họ chờ ngày này đã lâu rồi.

- Tộc trưởng, vậy gọi là gì?

Hắc Thổ không nhịn được hỏi.

Chỉ thấy Cổ Trần xoay người, trầm ngâm nói:

- Chém Tế Thần, giành tân sinh. Chúng ta sinh sống trong Man Hoang thế giới, vậy lấy một chữ “Hoang”, lại thêm họ của ta, hợp lại là “Hoang Cổ”

Hoang Cổ!

Đám người nghe xong, lập tức cùng trầm ngâm thưởng thức cái tên mới.

- Từ nay về sau, bộ lạc của chúng ta - Hoang Cổ bộ lạc!

Hoang Cổ, ý là Man Hoang Cổ lão.

Oanh!

Vừa nói, Cổ Trần liền dựng khối đá đã sớm chuẩn bị lên trước tường thành, cắm sâu vào bùn đất, lại rút Cốt kiếm, khắc họa hai chữ cỗ lão lên trên.

Hoang Cổ!

Giờ khắc này, bộ lạc có một cái tên hoàn toàn mới, cũng đồng nghĩa, bộ lạc bắt đầu khởi đầu hoàn toàn mới.