Giữa trưa ngày thứ hai, Đường Thiến bị tiếng gõ cửa bên ngoài đánh thức.
Đứng dậy xoa mắt mở cửa, thấy ở trước cửa căn phòng cách cô vài căn phòng khác có một người đang đứng. Quá đỗi tò mò, cô mặc nguyên đồ ngủ chạy ra ngoài hóng chuyện.
Kết quả nhìn thấy Zex đang hướng mắt về phía cô, mặt sa sầm, xong lại quay lại tiếp tục gõ cửa: “Đàm Tương Tương, đừng tưởng ở yên trong đó là xong chuyện, mau ra đây."
Bên trong truyền tới giọng khó chịu: "Không ra, không ra, không ra là không ra. Có bản lĩnh thì anh phá cửa đi. Em đi mách giám đốc, anh bắt nạt thành viên mới, còn phá hoại của công."
Zex giận dữ: "Ai bảo mày đυ.ng vào đồ ăn vặt của anh?"
Đàm Tương Tương: “Anh là anh cơ mà, chúng ta là người một nhà, của anh là của em, của em cũng là của em, phân chia làm gì, chỉ có mấy túi đồ vặt, anh định gϊếŧ em gái mình à."
Zex đè xuống lửa giận, giọng nói dịu dàng: "Mỗi tháng anh đều cho mày tiền tiêu vặt cơ mà? Mày không tự đi mua, đυ.ng vào đồ của anh làm gì?"
Người bên trong ấp úng, vừa bị đυ.ng trúng tim đen, nên lập tức ngụy biện: "Em là em gái anh, anh phải nhường em chứ, em ăn đồ ăn vặt của anh không được à? Anh giận cái gì?"
Zex tiếp tục chất vấn: "Anh hỏi mày, tiền tiêu vặt anh cho mày mỗi tháng đâu rồi?”
Nhìn cái vẻ như nước với lửa của bọn họ, Đường Thiến nghĩ hay là đi khuyên can một chút, lại phát hiện chỉ có một mình mình. Nếu lát nữa cả hai giằng co, mình cô can không nổi.
Nhìn khắp nơi tìm người giúp, nhưng cả tầng vắng lặng không một bóng người.
Quay đầu nhìn sang mấy căn phòng, mạ nó, từ của ló ra ba cái đầu, dọa Đường Thiến giật mình.
Cuiyo và Read chung một phòng, Hạo Nguyên và Zex một phòng, hai căn phòng đều nửa mở, cả ba đều phởn lởn ló đầu ra ngoài hướng về phía này hóng chuyện.
Lúc thấy Đường Thiến nhìn về hướng mình, còn ngu ngốc nhìn cô mà cười.
Kết quả Đàm Tương Tương vẫn bị Zex lôi ra ngoài, nhưng tất nhiên ra ngoài thì Đàm Tương Tương sẽ tìm người giúp đỡ.
Biết Zex không thể làm gì Đường Thiến, núp sau lưng cô chắc canh sẽ sống chứ không chết.
Zex sợ đυ.ng đến Đường Thiến, lo trước lo sau, kết quả chẳng bắt được con khỉ Đàm Tương Tương.
Đành không thể không dùng tuyệt chiêu.
Lấy điện thoại ra quơ quơ trước mặt tên tiểu nhân đang núp sau lưng Đường Thiến, đi ra câu lạc bộ.
Đường Thiến bị Đàm Tương Tương ở phía sau lôi lôi kéo kéo để nấp, đầu óc quay mòng mòng, không rõ được chuyện gì đang xảy ra.
Thấy Zex vừa ra, người phía sau kêu lên thảm thiết: "Anh! Không muốn đâu!"
Một giây sau liền chạy ra ngoài.
Đám Hạo Nguyên vẫn còn ngơ ngác chạy ra hỏi cô: "Chuyện gì vậy? Đội trưởng từ khi nào lại mọc ra một đứa em gái vậy?"
Đường Thiến thần bí trả lời: "18 năm trước."
Mọi người: "..."
Kết quả câu chuyện là, Đàm Tương Tương lại lén Zex đi vay tiền bọn họ, chạy thêm nửa cái thành phố, mua lại toàn bộ những món quà vặt mà cô lỡ bỏ vào mồm, đem về đặt trước mặt Zex.
Còn thật thà khai báo rõ ràng đã phung phí tiền ở nơi nào, tựa như học sinh tiểu học nhận lỗi trước mặt giáo viên.
Zex đang đeo tai nghe, cũng không biết có nghe cô ấy nói hay không, còn Đàm Tương Tương dường như đang rất nghiêm túc mà nói từng chuyện.
Sau này, Đường Thiến có hỏi cô ấy, bình thường trông cứ như tiểu bá vương, vậy mà tới buổi chiều đã thành khẩn nhận sai như vậy rồi?
Đàm Tương Tương than thở: "Chị không hiểu đâu, tai ổng còn tinh hơn tai chó ý, đừng nhìn ổng đeo tai nghe, ai biết ổng có bật tiếng hay không. Nhỡ may để đối phó em, ổng có khi đang gọi điện cho mẹ bắt em về ấy."
Nói được một nửa, Đàm Tương Tương phát hiện ánh mắt Đường Thiến hơi cao, không hề nhìn vào cô, mà là nhìn vào phía sau cô.
Đột nhiên quay đầu nhìn lại, liền thấy Zex đang khoanh hai tay trước ngực, khóe miệng hơi nhếch, cười như không cười, từ kẽ răng phun ra một câu: "Nói lại câu vừa nãy."
Đàm Tương Tương chạy vòng ra sau, kêu to: “A a a! Đường Thiến chị là đồ tiểu nhân, chị cố ý hãm hại em!"
Đường Thiến: "..."
Bày tỏ bản thân cực kỳ vô tội, cô làm sao biết được Đàm Tương Tương sẽ nói anh trai mình là Uông Uông đâu.
*Uông Uông: Tên một chú chó trong phim hoạt hình "Những chú chó cứu hộ."
Nhìn Tương Tương bị anh trai xách tai kéo đi, Đường Thiến nghĩ có lẽ mình nên tránh xa một chút thì tốt hơn.
Đến tối, sau khi Đàm Tương Tương bị Zex dạy ngoan cuối cùng cũng biết điều mà cầm laptop coi video thi đấu của năm người, hơn nữa cũng biết đưa ra ý kiến.
Vốn định chỉ xem qua một chút, cũng là chuyện thường, nhưng Đường Thiến lại cảm thấy hơi không bình thường.
Sau lưng cô dường như có một tầm mắt cực kỳ nóng, chỉ hận không đốt được cô thành một cái lỗ, Đàm Tương Tương đi tới cạnh cô, dùng âm lượng chỉ hai người nghe được, có lẽ là giận dỗi cô đôi câu.
Đường Thiến nhìn hành động trẻ con như vậy, không khỏi bật cười.
Đàm Tương Tương nghe cô cười, còn quay đầu trợn mắt nhìn cô một cái, lạnh lùng hừ một tiếng, như chó con theo chân anh mình.