Nhật Ký Cao Thủ Esports Carry Bạn Gái

Chương 27: Chụp lén

Kết quả đi nửa đường liền bị quản lý chặn lại, nói phải tham gia hoạt động, phải qua ngay.

Cuối cùng cả đêm Zex không ngủ nên đầu có hơi choáng, đi đến địa điểm tổ chức hoạt động, buổi sáng có hoạt động ký kết, tham gia hai trận giao hữu.

Sau lại chạy đến chỗ khác chụp quảng cáo sản phẩm, gần hai giờ sáng nay mới về câu lạc bộ, ngồi trên ghế sofa chưa uống được ngụm nước nào.

Chỉ thấy Hạo Nguyên mắt nhắm mắt mở mặc quần áo, đi dép từ trên tầng hai đi xuống, hỏi cậu đi đâu?

Biết được Owen muốn đưa thành viên nữ về, bảo Hạo Nguyên đến quán bar đón Đường Thiến.

Zex cảm thấy có chút áy náy vì đánh tụt rank của cô nên đành lết cái xác mệt mỏi đi ra.

Nghe anh nói xong, Đường Thiến cũng hơi ngại.

Về câu lạc bộ, rửa mặt xong, lúc đi ngang qua khu nghỉ ngơi, cô mới thấy toàn bộ người Zex.

Kính đặt trên bàn, tóc rũ rượi, quần áo nhăn nheo.

Đường Thiến chưa thấy Zex ngủ bao giờ nên nghĩ ngợi một chút rồi lấy điện thoại ra chụp liên tục mười cái.

Đem những thứ này bán lấy tiền, nhất định phải chụp nhiều vào... Mấy tấm lận.

Mấy bức cuối cùng là hình Zex mở mắt nhìn về phía cô.

Bị anh phát hiện chụp lén, Đường Thiến hơi xấu hổ, cô cất điện thoại, lắp bắp nói: "Anh chảy nước dãi kìa."

Lúc nói tay cô còn không biết xấu hổ mà lau khóe miếng cho anh, chỉ để chứng minh câu nói xạo của mình là thật.

Kết quả lại đυ.ng phải hơi nóng phả từ mũi anh, Đường Thiến kinh ngạc vội vã rụt tay lại, nhưng chẳng kịp.

Vừa rụt tay được nửa đường thì bị túm, anh ngồi dậy, tay kia rút hai tờ giấy, lau đi ngón tay vốn chẳng hề dính nước miếng của cô.

Anh cau mày, ánh mắt chán ghét: "Bẩn bỏ mẹ."

Đường Thiến ngơ ngác chờ anh lau tay cho mình xong, nói thầm trong lòng: Còn chẳng có nước bọt, bẩn cái mẹ gì? Chưa kể, ai đời lại đi chán ghét bảo nước bọt của mình bẩn?

Có điều lúc nãy cô bị bắt quả tang, trong lòng hơi giật thột, nên không dám cãi lại anh.

Đường Thiến hơi mất tự nhiên cười với anh, bảo là muộn rồi, đi trước. Vừa dứt lời, không đợi anh nói gì thêm đã co giò chạy lên lầu.

Nửa đường chạy lại nghe được tiếng ở sau lưng: "Lần này hòa."

Đường Thiến đứng giữa cầu thang, tay khoát trên lan can, quay người nghi ngờ hỏi: "Anh nói gì cơ? Tôi không nghe rõ."

Zex đứng lên, đi tới cầu thang, nhìn cô nhẹ cười: "Tôi bảo lần này hòa, hôm qua tôi đánh cô tụt rank, hôm nay cô chụp lén tôi ngủ."

Nói tới lúc chụp lén, anh với cô đứng chung một bậc thang, khoảng cách rất ngắn, âm giọng khàn trầm ấm từ từ rót vào trong màng nhĩ cô.

Gương mặt cô dần đỏ lên, lan đến khắp cổ.

"Anh nói nhăng nói cuội gì đấy, tôi chụp lén anh hồi nào? Anh... anh ảo tưởng quá rồi."

Nói xong cô quay đầu chạy trối chết vào trong phòng.

Zex nhìn cánh cửa đóng "bụp" một tiếng, thừa biết cô dùng lực rất mạnh. Là thẹn quá hóa giận sao?

Về đến phòng, Đường Thiến đắp chăn che kín mặt, chỉ hận không đào được cái lỗ mà chui xuống.

Sao mình lại làm ra cái chuyện mất mặt thế này?

Chụp lén người ta lại còn bị bắt quả tang, mặt mũi bị ném bay không thương tiếc.

Mà lúc nãy không biết đầu óc thần kinh kiểu gì lại thấy anh ngủ gật rất đẹp trai?

Không không không, mục đích của mình chỉ là chụp lại hình của anh khi không chơi game thôi, chắc các fan của anh thích mấy cái này lắm.

Mình chỉ vì kiếm tiền thôi, không phải vì anh đẹp trai.

Đường Thiến nghĩ như vậy, lôi điện thoại trong người ra, màn hình vẫn còn giữ tấm ảnh cuối cùng cô vừa chụp.

Zex trợn mắt, lúc tỉnh lại còn đang mơ hồ, ngơ ngác nhìn ống kính của cô, so với cái vẻ bình thường trầm tĩnh hàng ngày khác nhau một trời một vực.

Cái bộ dạng vừa tỉnh ngủ này với hình tượng thích ăn kẹo và uống trà sữa có chút giống hơn.

Vừa nhìn là biết là tên con trai thích đồ ngọt.

Nhưng mà, nghĩ tới cái kẹo kia, Đường Thiến lại hơi chảy nước miếng. Trưa mai dậy nhất định phải cướp được bánh của anh để ăn.

Ôi cái vị ...

Mẹ ơi, lại chảy nước bọt rồi.

Ngày hôm sau, những người khác mang theo tâm thế chuẩn bị ăn chửi. Nhớ lại hôm qua em gái kích động như vậy, hôm nay kiểu gì cũng muốn lột da đội trưởng.

Cho nên dậy sớm rửa mặt từ 11 giờ, cả đám chuẩn bị đi khuyên can.

Kết quả, tầng một khu huấn luyện, vẫn yên bình như cũ một cách lạ lùng. Lúc Hạo Nguyên gõ cửa phòng Zex, anh vẫn còn chưa tỉnh, một cái mặt đen thò ra dọa Hạo Nguyên không dám hó hé một lời.

Phòng của em gái ADC cũng đóng chặt, vì nam nữ khác nhau, Hạo Nguyên muốn coi một chút mấy cảnh khó gặp.

Có điều cũng chỉ là nghĩ, chẳng có gan dám làm.

Nên cậu chàng cũng chẳng gõ cửa nữa, mãi tới một giờ, cửa phòng Đường Thiến mới mở, đầu tóc như tổ quạ, ngáp một cái, vuốt mắt đi ra.

Nhìn thấy ba người bên dưới, còn khoát tay cười: "Chào buổi trưa."