Edit: Tiêu Vân
Chương 3.
Hứa Đường Chu được Hoàng Thiên dẫn lên lầu, không có gấp gáp vào trong ngày, mà là đi vào phòng hóa trang tạm thời đổi quần áo làm tạo hình.
Hoàng Thiên nghĩ rất chu đáo, chuẩn bị trước cho cậu một bộ lễ phục.
Stylist còn chuyên môn chọn cho cậu một cái vòng cổ, chất liệu vòng cổ là kiểu ren bằng chất liệu kĩ thuật cao mô phỏng, che tuyến thể ở sau gáy lại một cách hoàn hảo, nhẹ như không, nhưng lại đủ để đảm bảo bảo vệ tuyến thể không chịu bất cứ tổn thương nào.
Hứa Đường Chu chỉ làm kiểu tóc đơn giản, không có trang điểm.
Chỉ đơn giản sửa soạn lại như vậy, lúc mà cậu đến sảnh lớn, liền đã hấp dẫn không ít ánh nhìn của không ít người.
Trong giới giải trí không thiếu người đẹp, trong tiệc đầu năm của Tinh Cảnh lại càng là ngôi sao hội tụ, các kiểu mỹ nhân nhìn không chớp mắt.
Nghệ sĩ Omega lại càng trở nên dễ nhận biết hơn, bọn họ tuy sử dụng các loại ngăn mùi tin tức tố, nhưng mỗi người đều đeo vòng cổ… ở nơi công cộng dính đến rượu bia, đám Omega không đeo vòng cổ mà nhập tiệc là không phù hợp với pháp luật. Nhìn sơ thấy số lượng Omega trong công ti rất ít, Beta và Alpha chiếm nhiều hơn.
Thời đại đang thay đổi, thời kì dựa vào đẳng cấp của tin tức tố để nhìn nhận một người có cao quý hay không đã qua đi rồi.
Nhưng mà sự xuất hiện của Hứa Đường Chu vẫn là làm cho tất cả mọi người cảm nhận được sự khác biệt.
Khác với xinh đẹp ngọt ngào của đại bộ phận Omega, cho dù mọi người không ngửi thấy mùi tin tức tố của Hứa Đương Chu, cũng có thể nhận ra được thì bề ngoài của cậu, cậu nhất định không cùng một đẳng cấp với bọn họ.
Hứa Đường Chu chỉ cần đứng ở đó không làm gì cả cũng đã khiến cho người khác không cách nào không chú ý tới.
Sự thanh lãnh trên người cậu như vô hình vươn ra từ bên người, làm người khác nhịn không được muốn đi nhìn cậu, lại không dám nói chuyện với cậu.
Hứa Đường Chu sớm đã quen với ánh nhìn như vậy, cậu lấy một ly champagne từ chỗ phục vụ, đi theo phía sau Hoàng Thiên quan sát xung quanh.
À, Lăng Triệt hình như thật sự không có đến. Cậu không vui mà nghĩ, thật đáng ghét, dưới lầu có nhiều kí giả và kẻ phản đối đến vậy, Lăng Triệt cho dù có muộn tới cũng tới không được đi.
Hoàng Thiên hình như rất hưởng thụ ánh mắt chú ý như thế này, anh ta đem theo Hứa Đường Chu một lòng muốn nâng cho nổi lên, mỉm cười nói chuyện với người khác, thường xuyên giới thiệu một phen, trừ những nghệ sĩ ‘độ bạo quang lớn’* đang nổi, đi cả một vòng xong Hứa Đường Chu cơ bản không nhớ nổi tên.
(Độ bạo quang là nhận ánh sáng, ý chỉ người khá là có tiếng ấy)
Buổi tiệc đầu năm còn chưa chính thức bắt đầu, mọi người đều đang đoán xem lãnh đạo chuẩn bị tiền thưởng gì làm điều bất ngờ.
Đang nói chuyện, một đồng nghiệp đi qua nói nhỏ với Hoàng Thiên cái gì đó, gọi anh ta đi mất.
Hứa Đường Chu một mình đứng tại chỗ, cảm nhận được sự…cô đơn như tuyết.
Cậu cực kì không giỏi xã giao.
“Cậu là Hứa Đường Chu đúng không?” Một Omega tóc đen mặt tròn chủ động chào hỏi với cậu, nhìn thì tuổi còn rất nhỏ, trông hơi quen mắt.
Hứa Đường Chu rất nhanh đã nhớ ra, đối phương không lâu trước đây đóng vai nam hai trong bộ webdrama, hình như tên là Lộ Gia, lúc đó nổi tiếng một trận, nhưng mà đoạn thời gian này hình như im hơi lặng tiếng rồi, không ngờ cậu ta cũng là nghệ sĩ của Tinh Cảnh.
Quả nhiên, đối phương tự mình giới thiệu: “Tôi là Lộ Gia, tôi từng xem quảng cáo của câu.”
Lộ Gia hòa đồng đưa tay ra.
Hứa Đường Chu nhớ đến lời anh Hoàng nói với cậu, liền bắt tay với cậu ta, cực kì thương nghiệp mà trả lời: “Tôi cũng từng xem phim truyền hình của cậu.”
“Đó đã là lịch sử đen rồi.” Lộ Gia ngượng ngùng nói, cười lên có lúm đồng tiền, “Không thể so được với quảng cáo của cậu. Nghe nói vì quảng cáo này, sản phẩm mới của Mist bán rất được. Mắt của anh Hoàng thật là độc, khó tránh người trong nội bộ công ti đều tranh không lại cậu.”
Hứa Đường Chu không biết còn có chuyện như vậy: “Cạnh tranh nội bộ?”
“Đúng rồi.” Lộ Gia lại không nhắc đến nữa, cụng ly với cậu một cái, “May mắn như vậy, lần đầu ra mắt đã khởi đầu thuận lợi, chúc mừng.”
Hứa Đường Chỉ chỉ có thể khách sáo nói: “Cảm ơn.”
Lộ Gia là người tự đến làm quen, hoàn toàn không có sự tự cao của tiền bối, chào hỏi xong không những không đi, mà còn nói chuyện luôn với Hứa Đường Chu. Thường xuyên có nghệ sĩ hoặc đồng nghiệp ngang qua, cậu ta cũng nói với Hứa Đường Chu đối phương là ai, nói nhưng tin bát quái không tổn thương danh tiếng, hình như còn hiệu quả hơn Hoàng Thiên cưỡi ngựa xem hoa.
Hai người nói chuyện một lúc, Lộ Gia cũng đề nghị selfie chung với Hứa Đường Chu, sau khi chụp mấy tấm, cậu ta chọn một tấm up lên Flow.
Lộ Gia V: Bởi vì quảng cáo mà yêu thích Mist, bởi vì Mist mà quen được Húa Đường Chu, yêu cậu @Hứa Đường Chu ZZ
“…” Hứa Đường Chu hiểu rồi, Lộ Gia đang mở rộng vòng xã giao.
Đại khái là đám nghệ sĩ đều thích làm như cậy, không kể quen hay không quen, cứ follow hết một lượt rồi nói sau, cùng một đạo lí với “Người mói kết giao bạn bè là nghệ sĩ trước có chỗ tốt” anh Hoàng nói.
“Follow tôi đi chứ.” Lộ Gia hoàn toàn không cảm thấy ngượng, rất tự nhiên mà ấn follow Hứa Đường Chu trước, sau đó cảm thán, “Fan của cậu nhiều thế cơ à. Tôi còn tưởng sẽ giúp cậu tăng fan chứ, xem ra thì không cần rồi.”
Sau khi chuyện hôm qua ‘lên men’, Hứa Đường Chu đã là một Blogger có lượng fan vượt qua một trăm nghìn rồi, Hứa Đường Chu vừa follow Lộ Gia xong, Hoàng Thiên đã quay trở lại rồi.
Sắc mặt Hoàng Thiên hưng phấn, tay cũng đang run run: “Chu Chu, đi theo tôi một lát.”
“Nhiệm vụ kết giao bạn bè là nghệ sĩ” của Hứa Đường Chu vừa mới xong một nửa: “Làm sao vậy?”
Hoàng Thiên chỉ lo kéo cậu đi, vừa đi vừa kích động nói: “Tôi trước đây nói sẽ tìm người dẫn dắt cậu, không ngờ tới cơ hội lại đến sớm như vậy, tốt đến nỗi tôi không dám nghĩ đến, quả thật ngàn năm có một! Chúng ta đi qua đó một chuyến.”
Hứa Đường Chu hoang mang trong đầu: “Bây giờ luôn?”
Hoàng Thiên trên mặt béo béo xuất hiện một nụ cười thần bí: “Đoán xem là ai nào?”
“Tôi không đồng ý.”
Cùng lúc đó, không căn phòng hào hoa cách âm rất tốt, Lăng Triệt lười nhác mở lời.
Bên ngoài cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy ảnh đám người dưới lâu một cách rõ ràng.
Chỉ với kí giả, kẻ phản đối có chặn người như thế nào đi chăng nữa ở dưới lầu, bọn họ cũng không ngờ tới Lăng Triệt sớm đã bước vào khách sạn dưới mí mắt của bọn họ.
Lăng Triệt đích thực sẽ không tham gia vào các kiểu tiệc như tiệc đầu năm của công ti, nhưng mà lần này hắn tạo ra cơn sóng nhỏ, mặt mũi của lãnh đạo vẫn phải cho. Ai biết sau khi tới bọn họ lại bắt đầu ấn đầu sắp xếp công việc cho, hắn không cho rằng chính mình có lỗi, càng sẽ không thỏa hiệp.
Tư Đồ Nhã sứt đầu bể trán: “Vậy cậu còn muốn tôi phải làm sao? Buổi concert tháng ba này còn muốn mở hay không đây?! Tôi không có muốn đến lúc đó toàn là hoàn vé đâu!”
Lăng Triệt táy máy mũ lưỡi trai, chân dài gác lên bàn trà nhỏ, con ngươi dưới ánh đèn hiện ra màu nâu sậm: “Không thể nào có chuyện đó được.”
Tiểu An không dám nói một câu nào.
Tư Đồ Nhã là người quản lí hạng sao, lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, dự đoán với hướng gió của dư luận vẫn luôn rất chuẩn.
Trước có Lăng Triệt lỡ lời, sau lại có Lăng Triệt lỡ hẹn ở buổi vãn hội mừng năm mới phía sau, cô hiểu sâu sắc đạo lí cây cao thì gió càng lay.
“Cái gì gọi là không thể nào có chuyện đó.” Tư Đồ Nhã thật sự là khẩu xà tâm phật. “Không sai, đích thực sẽ không có ai từ chối buổi concert của cậu cả, nhưng chuyện sau đó thì sao? Cậu không giải thích, không ra mặt, cái vết nhơ này sẽ tiếp tục về sau, sau này mỗi lần cậu đứng ở trên đỉnh cao, đều sẽ có người kéo cái này ra để diss cậu, giống như những con ruồi trèo không cao nổi nên bám lấy cậu, bất kể cậu có thành tích như thế nào bọn họ cũng đều sẽ như hình như bóng.”
Lăng Triệt: “Tôi thế nào cũng được.”
Tư Đồ Nhã không thể không nói: “Những hậu quả này nếu như chỉ một mình cậu chịu thì không nói làm gì, nhưng mà cậu biết hay không, Buffeni cũng chịu ảnh hưởng của cậu?”
Buffeni là tâm huyết của người mẹ Alpha Lăng Chí của Lăng Triệt, là một nhãn hiệu châu báu xa xỉ, trước mắt người tiêu dùng trước giờ vẫn luôn là Omega.
Mà người đại diện của Buffeni, Lăng Triệt đã đảm nhiệm 3 năm, cửa tiệm lúc nào cũng có thể thấy poster cỡ lớn của hắn.
Ngôn luận “kì thị Omega” của Lăng Triệt tháng trước vừa bùng ra, thành tích của Buffeni mắt thường cũng thấy được là đi xuống, tối qua “lên men” chuyện vãn hội mừng năm mới, cửa tiệm ở trung tâm thành phó càng bị người hắt sơn dầu lên, ăn không nói có tố cáo nhãn hiệu của Buffeni là hàng dởm.
Lăng Triệt không để ý tin tức mới từ giới truyền thông, Lăng Chí tất nhiên cũng sẽ không đem chuyện phiền lòng này nói với con trai, cho nên là hắn còn chưa biết có chuyện này.
Xem xong trang tin tức mà Tiểu An đưa đến, truyền thông miêu tả rất khoa trương, nhưng mà cửa tiệm Buffeni quả thật bị làm cho tạm ngừng kinh doanh.
Lăng Triệt bỗng chốc không còn sức để phản bác lại: “…”
Lăng Triệt có trời sinh phản nghịch thế nào đi chăng nữa, cũng không muốn bởi vì chuyện của mình mà liên lụy đến người nhà.
Giới hạn của hắn là ở đây.
Tư Đồ Nhã đương nhiên biết điều này, cho nên nhân lúc nóng rèn thép: “Chuyện này không có dễ dàng kết thúc như vậy. Lăng Triệt, tôi sẽ không ép bức cậu đi xin lỗi, neus không thì tối qua cũng đã không đồng việc cậu lỡ hẹn buổi vãn hội mừng năm mới rồi. Tôi chỉ là bảo cậu đi tham gia một chương trình tông nghệ mà thôi, trong lúc tẩy trắng cũng đồng thời kiếm độ hảo cảm, cũng không thiếu miếng thịt nào cả.”
Lăng Triệt chưa từng tham gia chương trình tông nghệ.
Hắn quá kiêu ngạo, chuyện làm bộ làm tịch hắn làm không ra.
Huống hồ gì, hắn hoàn toàn không cần tham gia chương trình để tích lũy sự nổi tiếng, bản thân hắn chính là hóa thân của sự nổi tiếng.
“Show thực tế, không có kịch bản.” Tư Đồ Nhã khuyên hắn. “Trừ việc không nửa đường rút ra, cậu muốn làm gì thì làm đó, hơn nữa chỉ cần thời gian một tuần.”
Lăng Triệt không tin: “Đơn giản vậy thôi?”
“Chính là đơn giản vậy đó, cậu đi được tổ chương trình đã cảm trời tạ đất rồi, ai dám yêu cầu cậu đi theo kịch bản đâu?” Tư Đồ Nhã tiếp tục nói, “Người đồng hành với cậu tôi cũng đã chọn xong rồi, đảm bảo là một tờ giấy trắng, sạch sạch sẽ sẽ.”
Lăng Triệt hiểu rồi, cười nói: “Quan trọng nhất là, cậu ta là một Omega, kế hoạch này của chị không tệ đâu.”
Cùng tham gia một chương trình với một Omega, cũng đã đủ để hấp dẫn độ chú ý, còn thêm cắt ghép hậu kì của tổ chương trình thần thánh, cho dù hai người hoàn toàn không tương tác, Lăng Triệt nghĩ cũng không cần nghĩ hiệu quả sau khi chương trình phát sóng là gì.
Dễ dàng bị Lăng Triệt đoán trúng mục đích, Tư Đồ Nhã nghẹn lại, cuối cùng cạn lời nói: “Cậu sẽ không lọ mẻ rồi cho vỡ luôn chứ, cứ như vậy để bọn họ hiểu lầm cậu thật sự kì thị Omega chứ?”
Lăng Triệt đột nhiên thu liễm lại phần không chịu trói buộc đó lại, im lặng.
Hồi lâu, trong lúc Tư Đồ Nhã tưởng rằng hắn sẽ thật sự nói ra ngôn luận gì kinh trời, hắn lại nhướn mày lạnh nhạt nói: “Sao thế được, tôi không có ý kiến gì với Omega hết, càng không nói đến kì thị, tôi không chịu tội oan đâu. Ý của câu nói đó tôi biểu đạt rất rõ ràng, tôi chỉ là nói…Bọn họ không thể quyết định mình có bị đánh dấu hay không mà thôi, đây lẽ nào không phải sự thật?”
Theo cấu tạo sinh lý mà nói, Omega trời sinh yếu đuối dễ dàng mất kiểm soát đúng thật là sự thật, cho nên một khi hai bên đã đủ yêu nhau, đại bộ phận người sẽ chuyện ngay lập tức đánh dấu triệt để, cùng nhau tới già.
Nhưng vẫn có người rõ biết mình trên sinh lý đã yếu hơn Alpha, nhưng vẫn như cũ vì tìm không được kí©ɧ ŧɧí©ɧ về đạo đức mà bí quá hóa liều…Cái này Lăng Triệt bị hỏi tới phiền, đánh giá về việc làm người nɠɵạı ŧìиɧ đó làm ra.
Một bộ phận giới truyền thông cố ý phòng đại ngôn luận của hắn, xuyên tác ý ban đầu, đẩy lên đến cuộc chiến quyền AO, Lăng Triệt đã giải thích không rõ nữa rồi.
Hắn là người không nói nhiều, sau này sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa.
Tư Đồ Nhã không rõ vì sao Lăng Triệt lại nghĩ như vậy, lại là từ đâu mà có cách nghĩ này. Cô chỉ biết lúc Lăng Triệt vừa debut, hình như đang trong trong một đoạn tình cảm, nhưng mà đó đã là chuyện của bốn năm trước rồi.
Sau này có một đoạn thời gian, Lăng Triệt cả người đột nhiên trở nên âm trầm, hắn mỗi ngày ngâm mình trong phòng làm việc thức đêm suốt sáng, linh cảm khô kiệt, cào tờ giấy ép chính mình viết ra cái gì. Lăng Triệt là một người cực kì có thiên phú, sau khi sa sút tinh thần liền bùng nổ, concert ra không ngừng, giống như động cơ vĩnh viễn mãi không biết mệt vậy, đặt ra địa vị của mình trong thần đàn giới âm nhạc.
Từ đó về sau, Lăng Triệt chính là thần đàn giới âm nhạc.
(Viết tắt là nhạc đàn nha, lười dịch ra quá.)
Vĩnh quang bên người, người quá mức hoàn hảo chỉ cần có một chút tỳ vết, thì sẽ bị vô hạn phóng đại lên.
Lăng Triệt có thể căn bản là chưa ý thức được chuyện lần này nghiêm trọng thế nào, nó chính xác sẽ không ngay lập tức hủy diệt địa vị của hắn trên nhạc đàn, nhưng mà có thể huy diệt âm nhạc của hắn. Một cách chậm rãi, nó sẽ từ thành kiến và lời bịa đặt, làm ô nhiễm những sáng tác thiên tài của hắn, cho đến khi những tác phẩm đó không còn là thần thoại hoàn hảo nữa.
Tư Đồ Nhã thở dài một hơi: “Cho dù có phải là sự thật hay không, chỉ cần cậu không kì thị là được. Tôi đúng thật là muốn sắp xếp cho cậu một Omega, nếu không cậu đi chương trình này có ý nghĩa gì nữa? Nhưng mà cậu yên tâm, tôi không có ý bắt cậu phải đi sào tác, chỉ là hi vọng thông qua tiết mục này, có thể khiến mọi người hiểu rõ thái độ của cậu đối với quần thể này. Chỉ cần ở đây không có vấn đề gì, bộ công quan phía sau tự nhiên sẽ làm việc.
Lăng Triệt hình như còn đang suy nghĩ, góc nghiêng tuấn mỹ ngược sáng, làm người khác nhìn không thấu cách nghĩ của hắn.
Có thể hắn chỉ là không cách làm thể nào để sống chung với Omega mà thôi,
“Cậu không nghĩ vì bản thân cũng phải nghĩ vì Lăng tổng.” Tư Đồ Nhã lại nhượng bộ một bước, “Vậy thế này được hay không, cậu đừng có vội đưa ra quyết định, tôi vừa nãy nói chuyện với Hoàng Thiên, anh ta sắp đưa người tới đây cho cậu xem một cái rồi nói. Đứa trẻ này là Hoàng Thiên mới kí tới không lâu, tên là Hứa Đường Chu, cậu ấy mới quay quảng cóa của Mist, phản ứng của thị trường cũng không tồi, cậu cứ coi như giúp công ti dẫn dắt người mới.”
Lăng Triệt đột nhiên khựng lại.
Chốc lát, hắn quay đầu lại, nhìn chằm chằm đến nỗi Tư Đồ Nhã có chút kinh hãi, chậm rãi mở miệng: “Cô nói cậu ấy tên là gì?”
Tư Đồ Nhã kì lạ nói lại lần nữa: “Tên là Hứa Đường Chu, Đường trong Hải Đường, Chu trong Thiên Chu.”
(Hải Đường là hoa chắc ai cũng biết, Thiên Chu là thuyền nhỏ.)
Tác giả có lời muốn nói:
Lăng Triệt giận dữ nói: “Bọn họ dám đυ.ng vào Buffeni?”
….Lời thoại này, đúng thật rất chẻ chow, tác giả không trưởng thành, xin lỗi con trai Triệt của tôi. Đã sửa rồi, làm ơn đừng diss nữa.