Chút đồ ăn thừa đó còn hơn không, cô tuy còn đói bụng nhưng vẫn theo anh trở về ký túc xá.
“Ai cho cô ngồi trên ghế sô pha?” Người đàn ông quát lên khi thấy cô ngồi trên ghế sô pha.
Cô lập tức đứng dậy, nhìn xung quanh chỗ ngồi được chỉ có giường và ghế sô pha, nếu không được ngồi trên ghế sô pha, ngay cả giường cô cũng không dám ngồi thì cô đành phải đứng.
Người đàn ông ngồi trên ghế sofa và bật TV vừa hay đang chiếu đá bóng.
"Lấy cho tôi một cốc bia."
“ừm.” Cô đáp một cách hời hợt và đi đến chiếc tủ lạnh lớn ở phía bên kia, nơi chứa đầy đồ uống và một số đồ ăn chín đã đóng gói.
Cô nhìn đồ ăn chín có chút uể oải, thực sự rất đói.
Cô cầm lon bia đưa cho anh, sau đó không biết làm sao, cô bước ra sân nhỏ.
Trong sân nhỏ có một chiếc ghế dài, cô không được phép ngồi ghế bên trong, nên chỉ đơn giản là ngồi trên băng ghế chợp mắt một chút cho bớt hao tổn thể lực.
Tại sao lại gặp phải tất cả những chuyện này, cô ấy thực sự rất mệt mỏi.
Mặt trời lặn, nhiệt độ bắt đầu xuống thấp, bất giác cô ôm mình và co chân lên, thế giới rộng lớn như vậy nhưng không có chỗ cho riêng mình, cô rất muốn trở về căn phòng đơn nhỏ của mình, cô đã tiêu hết số tiền tiết kiệm cô có được. Căn nhà bên cạnh giá cực rẻ mua được từ giải thưởng cuộc thi tuy hơi tồi tàn nhưng ít ra thì đó là tổ ấm của cô.
Nó bây giờ có thể đã được bán đấu giá.
Liệu có ai mua nó không?
Trong phòng có tiếng đàn ông ồn ào, lòng cô lại bồn chồn, mong rằng những người đàn ông khác sẽ không làm khó được tóc xoăn đó.
Cô đang nhìn ra từ cửa sau thì một người đàn ông cao hơn tóc xoăn bước ra ngoài sân và nhìn cô.
Người đàn ông trông có vẻ hơi thô, trên xương quai xanh dường như có một vết sẹo rõ ràng, lông mày rậm và đôi mắt to, giống như người phương bắc, mái tóc dài ngang lưng được buộc ngẫu nhiên ra sau đầu.
Anh nghiêm túc nhìn cô, từng bước đến gần, hơi nhíu mày, ngồi xổm trước mặt cô.
"Những người phạm tội tuổi ngày càng nhỏ. Cô là phạm tội gì?", Anh hỏi.
“Tôi không phạm tội.” Không hiểu sao cô chỉ buột miệng, quên mất rằng nói như thế này có thể xúc phạm anh.
“Tốt lắm.” Người đàn ông có vẻ không tin cô, thản nhiên đáp.
Anh bước lại gần, cô nhìn kỹ gương mặt anh không giống với mái tóc xoăn, người to con, cằm lẹm, tuy không đẹp trai nhưng nét nào cũng rắn rỏi, sắc sảo, kết hợp lại trông rất hợp. .
Đột nhiên, người đàn ông bất ngờ ngăn cô lại và nhấc bổng cô lên.
Sau đó, cô ngâm mình trong bồn tắm lần thứ hai trong một ngày, chiếc áo sơ mi mặc được vài giờ đã ướt lại đè lên người cô, người đàn ông ném cô vào bồn tắm đang quay mặt về phía vòi hoa sen.
Cô đang nghĩ trong trại có bốn cái giường, bốn người, tắm bốn lần một ngày, da thịt chắc phải cạo sạch.
Người đàn ông tình cờ thoa một lượng lớn dầu gội lên lưng để gội một nửa mái tóc của mình, và bọt dày đặc chảy xuống cơ bắp cuồn cuộn đã phát triển của anh ta.
Cốc Miên Liên lau nước vào mắt, sau đó vô tình nhìn thấy chiếc dươиɠ ѵậŧ lớn khẽ đung đưa dưới đôi chân của người đàn ông. .Mặc dù không dài như tóc xoăn nhưng nó to hơn cả cổ tay của nàng! Đúng! Đó là cánh tay!
Sau khi bị thứ này đâm vào, sinh con ra bất quá cũng giống như thế đi ...
Có lần cô từng mong chồng mình sẽ mảnh mai, khỏe mạnh và chỗ đó tốt, nhưng nếu “tốt” như thế này thì thật là khủng khϊếp ...
Người đàn ông gội sạch bọt trên tóc, rồi nhận thấy đôi mắt cô gái đang nhìn thằng nhỏ của mình mà không khỏi xấu hổ, đôi mắt tối sầm lại, và tiến lại gần cô.
Chiếc dươиɠ ѵậŧ vì thế cũng rung rinh ngạo nghễ với chủ nhân.